Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Mộc Tử Kim Tam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25: Xếp thứ hai
Ngàytiếptheobọnhọvànhữngngườikháccùngnhautrởvề.TầnNgộ nhìn khuôn mặt tái nhợt của Nghiêm Thanh thì muốn nói lại thôi.
10 ngày sau kết quả thi huyện được công bố.
Trươngthịđaulòng:“Khôngănmànthầucũngđược,mẫuthânđưacon đi ăn ngon.”
Tần Ngộ và mẹ liếc nhìn nhau và cùng cười.
Vừaquabuổitrưacậuđãnộpbàivàbướcchậmrãitớilễphòng.Lần này có một người cùng ra ngoài với cậu, là Nghiêm Thanh.
TầnNgộngẩnrasauđómớivỗvỗtrán:“Làconnghĩkhôngchuđáo.” Chuyện này đương nhiên là do Lý chính cho người tới báo.
Liễu Cẩn lập tức xòe quạt mời bốn người tới tửu lầu chúc mừng. (đọc tại Qidian-VP.com)
TầnNgộlẳnglặngnghe,thithoảngsẽphụhọa.Nếulàngườiđọcsách khác hẳn sẽ thấy mấy thứ này nhàm chán và gây bực mình nhưng cậu nghe lại thấy thả lỏng.
Bà nghe con nói thì hừ hừ mấy tiếng.
Một đám thí sinh vây quanh bảng kia tìm kiếm tên mình. Người rụt rè như Liễu Cẩn và NghiêmThanh cũng mang theo vẻ vội vàng trên mặt.
Tần Ngộ dừng lại sau đó chuyển lời: “Mẫu thân đã biết rồi ư?”
Tần Ngộ gật gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu đi qua và gọi: “Mẫu thân.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Tạm được.”
Đếnngàythứtưôngtrờikhôngthươngngườitamàtrútmưanhỏmang theo gió lạnh khiến ai nấy đều lạnh cóng.
TầnNgộthấythếthìnghĩnghĩrồinóitớinộidungthihaingàyhômnay. Tuy nội dung thi mỗi năm đều khác nhau nhưng trăm sông vẫn đổ ra biển, đề được đưa ra vẫn nằm trong phạm vi tứ thư ngũ kinh thôi.
Chương 25: Xếp thứ hai
Tần Hoài Minh ngẩng đầu nói vớiTrương thị: “Thẩm, hai người đừng kháchsáovớicháunhé.Hômnayđểcháulàmôngchủmờimọingười tới tửu lầu nhà cháu ăn cơm.”
Cậunóimộtchútvềnhữngđiềucầnchúýkhibáodanh.TriệuCẩm Đường và Tần Hoài Minh rất nghiêm túc lắng nghe.
TầnNgộvừathửquầnáovừahỏi:“LàTầnbáphụnóivớimẫuthânư?” “Lý chính.”
“Ngươi đã quên hôm nay là ngày trường cho nghỉ tắm gội à?”
TầnNgộgiãnmàyvàrũmắtchekhuấtýcười. Cái này gọi là quả báo.
TầnNgộhoảngsợbướcnhanhtớiđỡbạnvàsờtránNghiêmThanhthì thấy rất nóng!
Một thí sinh ngồi đối diện Tần Ngộ bị lạnh tới độ tay chân đờ ra và khôngcẩnthậnlàmđổđồrửabút.Nướcchảyrathấmướtbàithi.Hắn hoảng hốt muốn cứu nhưng lại đánh đổ nghiên mực.
Tuy mưa phùn gió lạnh khiến người ta phiền lòng nhưng Tần Ngộ lại thích ứng tốt đẹp. Bình thường vào đông cậu cũng hay luyện chữ hoặc chépsáchngoàitrờinênlúcnướcmưalạnhlẽobắnvàomặtcậuchỉthấy tinh thần tỉnh táo hơn.
Có vài thứ không cần nói thẳng nếu không sẽ không còn ý nghĩa nữa. Cậu nhìn nhìn hai người và nói: “Đi thôi, ta mời hai người ăn cơm.”
TầnNgộthởdài:“Tốtxấugìcũnglàbạnhọc,conmuốnđicùngxem sao.”
Thành tích của những người khác cũng được công bố: Liễu Cẩn thứ năm,TrươngHàmTrúcthứtám,ĐàmNgônLễđứngthứmườimột.
LúccậuđirangoàithìthấyTrươngthịđangđidạobênngoàilễphòng, mày vẫn nhíu chặt.
“Có cần chờ các bạn con không?”
Tần Ngộ cũng đi theo và tới tối muộn mới về nhà báo tin tức tốt cho mẹ.
TầnNgộvẫnđọcđềmộtlượttớikhitronglòngnắmrõmớibắtđầuviết đáp án. Cuối cùng cậu hoàn thành bằng thời gian hôm qua.
CũngmayNghiêmThanhđượcđưatớiyquánkịpthờinênchứngphong hàn được khống chế, tới tối là hạ sốt.
“Huyệnánđầu(đứngđầuthihuyện)làNghiêmThanh,ailàNghiêm Thanh?”
Động tĩnh chỗ bọn họ khiến người khác chú ý. Người đi theo Nghiêm Thanhlàmộtngườiđànôngtrungniêntrầmmặc.Vừathấythếôngấy vội chạy tới đón lấy Nghiêm Thanh và cõng tới y quán.
Mọingườinhìnkhắpnơimớithấymộtthiếuniênlùnxủn. “Hế! Sao bé thế này!”
MọingườinhìnbộdạnghéohéocủaNghiêmThanhvàbiếtđiềuim lặng. Sau đó Nghiêm Thanh cũng xin nghỉ bệnh một thời gian.
MọingườiđồngthờinhìnquakhiếnkhuônmặtvốntáinhợtcủaNghiêm Thanh cũng đỏ lên, đôi mắt sáng ngời.
CậucảmthấyvớitiếnđộhọctậpcủaTriệuCẩmĐườngvàTầnHoài Minh thì học thêm một năm nữa là có thể thử.
Khôngkhítrênbàncơmlậptứctrầmxuống.TriệuCẩmĐườngcảmthấy khó chịu nên nghiêm túc an ủi: “Tần Ngộ, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể thi đỗ.”
Đươngnhiêncũngcóthểlàvìcậukhôngđóitớimứcấy.Nếuđóithậtthì đừng nói màn thầu bị bẻ nát, dù nó có rơi trên bùn đất cậu cũng ăn được.
Thihuyệnvàthiphủlàmộtngàythimộtmônnêncóthểnộpbàitrước. Sau này tới thi viện và thi hương sẽ đổi thành thi liền mạch. Đó là bài kiểm tra cực kỳ khắc nghiệt với tố chất tâm lý và thể lực của thí sinh.
Tần Ngộ nhíu mày nhìn và phát hiện kẻ kia hơi quen mặt. Lát sau cậu mới nhớ ra đối phương là kẻ đã châm chọc mình vào ngày thi đầu tiên.
TầnNgộmớivừachàohỏiđãthấyNghiêmThanhchemiệnghokhan, mặt cũng đỏ bất thường.
TầnNgộlắclắcđầu:“Nộidungthihômnaykhôngkhó,nhưnglượng bài lớn nên lúc thi xong chắc họ cũng muốn nghỉ ngơi.”
Trương thị nhìn thấy cậu ra ngoài cũng không hỏi nhiều, chỉ nói chút chuyệnphiếm.Bàkêucahuyệnthànhđắtđỏ,ngaycảmộtbátmìcũng đắt hơn trấn trên một văn tiền.
Ngàyhômsaulàmặcnghĩa.Nếuhômquachỉkiểmtratrínhớthìnội dung hôm nay yêu cầu chút đầu óc.
Tần Ngộ tiến lại gần và nhanh chóng nói: “Con làm xong mới ra.”
ĐàmNgônLễhọcchungvớiNghiêmThanhlâuhơnnêncũngbớtphần khách sáo hơn. Cậu hé miệng hỏi: “Ngươi thế nào rồi?”
Lúcnàybỗngcómộttiếnghétthảmtuyệtvọngvanglên:“Saokhôngcó ta? Vì sao?!”
TầnHoàiMinhgiơtaykhoácvaivàbúngtráncậu:“Minhcacủađệở chỗ này mà còn bắt đệ phải mời khách à?”
Cậutrảlờimạchlạc,trôichảy.Khimộtbútcuốicùngrơixuống,cậuđợi mựckhômớiđọclạibài.Saukhixácđịnhkhôngcólỗinàocậumớinộp bài thi.
Trươngthịkinhngạcngâyra.Lúcnhậnracontrai,bàkhôngnhịnđược tươi cười nhưng rồi lại lo lắng: “Sao con ra sớm thế?”
“Không vì nó bị nha dịch bẻ nát rồi.” Cậu nuốt không trôi.
“Làngươi,làngươiđó.”ĐàmNgônLễhưngphấnhôhétvớiNghiêm Thanh.
Trươngthịđanglàmquầnáo.Cậunhìnhìnhthứcvàmàusắcthìbiết ngay mẹ đang làm cho mình.
Tần Ngộ mặc quần áo mới còn Trương thị thì sửa lại vạt áo rồi nói: “Hiện tại đã có kết quả rồi nên con cứ an tâm đọc sách, chuyện vụn vặt khác mẫu thân sẽ xử lý.”
Trươngthịthấycũngphảinênsaukhiănxongbàcùngcontraivềkhách đ**m.
Ngày thứ ba thi thiếp kinh và mặc nghĩa. Nhìn bằng mắt thường cũng thấyđộkhótăngcao.TầnNgộrangoàichậmhơnhaingàytrướctầm30 phút.
Trươngthịdùngrăngcắnđứtchỉvàgọicontrai:“Lạiđâythửxemcó vừa người không?”
“Ngộ đệ!”
Trươngthịchầnchờ:“NgộNhi.”
Trongtìnhhuốngnàycầnphảitìmnhadịchhỏixinmộtphầngiấykhác rồi chép lại đáp án.Nhưng cậu thấy đối phương ngồi trên ghế ngây người thì nghĩ người này hẳn đã từ bỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)
TầnNgộsuýtthìsặcnướcmiếng.Cậucốgắnggiữvẻnghiêmtúcvàđáp lại những lời chúc mừng.
Nhưnglầnnàyrangoàicậuthấyhaivịkháchbấtngờ. “Tần Ngộ!”
ÁnhmắtTriệuCẩmĐườngsángngời,tựtintănggấpđôi.CònTầnHoài Minh lại không lạc quan như thế, “Nghe nói nội dung thi ngày mai và ngày sau đó sẽ khó hơn nữa.”
Vừadứtlờibàđãhốihậnvàvộichuyểnsangchuyệnkhác:“Concóđói bụng không?”
TriệuCẩmĐườnglậptứcnângchéntràlêncùngcậuchạmcốc.Lúcnày không khí lại vui vẻ.
Tần Ngộ nghĩ nghĩ và trả lời: “Cũng không tệ.”
SaukhiănxongbọnhọnóichuyệnmộtlátrồiTriệuCẩmĐườngvàTần Hoài Minh mới rời đi. Ngày mai họ còn phải đi học.
TầnNgộcầmlấychéntràtrongtayvànânglênnói:“Mượnlờimaymắn của ngươi nhé!”
Trươngthịchớpchớpmắtsauđómớihémiệngcười,“Concóănbánh bao mang theo không?”
Tần Ngộ mím môi và cúi đầu làm tiếp việc của mình.
“Vâng.”
TầnNgộ,“Tabiếtđượcnghỉnhưng…”lờitớibênmiệnglạibịcậunuốt về, cuối cùng chỉ còn nụ cười.
“Đứng thứ hai làTần Ngộ.”
TầnHoàiMinhvàTriệuCẩmĐườngthấycậuvừarađãchạyvộitới khiến Tần Ngộ vừa mừng vừa sợ: “Sao hai người lại tới đây?”
Năm người đều có tên trên bảng nên ai cũng vui mừng.
Lúcăncơm,TriệuCẩmĐườngliêntiếphỏiTầnNgộvềcảmgiáckhi tham gia thi huyện, có phải không khí rất nghiêm túc hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàmuanửacongànướngrồingồixuốngmộtgánhhoàngthánhăn.Hai mẹ con vừa cười nói vừa ăn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.