Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Con Mồi

Hắc Khiết Minh

Chương 4-2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4-2


"khôngphải là xây nhà sao?" Người đàn ông kia lạnh lùngnói.

"Tôisẽcoi trọng A Phong, "cômở miệng đánh gãy lời người đàn bà kia, cười yếu ớt xem thườngnói: "Đương nhiên là vì thể trạnganhấy tốt, lực eo giai, chẳng những có cơ bụng rắn chắc, còn có cơ bắp cường tráng, ở nhà còn có thể hỗ trợ tẩy bồn cầu, lau sàn, chị có biết,anhấy tuy rằngkhôngcó thu nhập mười vạn, nhưng tôi cho rằnganhấy có đủ tài nghệ để bù lạisựchênh lệch về tiền tài."

"anhấykhôngđicùng với em à?"

"Ừ."anhvà cơm, nhìncômộtcái, hỏi: "Làm sao vậy?"

"khôngcần, em tựđixe điện ngầm rồi chuyển xe bus có thể đến." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy thế, đổi lại là khuôn mặtnhỏnhắn củacôbạo hồng,côtrừng mắt người đàn ông kia, cái miệngnhỏnhắn hơi giương lên, nhất thời có chút ù tai, muốn tìm cái động để chui vào.

Nhưng hôm nay, trong mắtcôcómộtloại gì đóanhkhôngbiết nênnóinhư thế nào,đãthay đổi.

"Ách, đúng,đãlâukhôngthấy." Chị Trần mặt đỏ tai hồng nhìnanh, lắp bắpnói: "Cái kia, chồng tôi hình nhưđanggọi tôi, tôi phảiđitrước, lần khác tán gẫu."

"Là ngày mai."côkhôngcó biện pháp giốnganhnhất tâm nhị dụng (đồng thời làm hai việc) như vậy, cho nên dừng chiếc đũa.

Nghe câu đấy,côngây ramộtlúc,khôngkhỏi giương mắt, chỉ thấyanhnhìncô, hỏi: "Rượu mừng mời ở nơi nào?"

"Em xem, chính người ta cũngnóithế." Người đàn ông hừ lạnhmộttiếng, quay ra bắt gặpmộtvị thương nhân nổi tiếng mới vào cửa lập tức xoay người chạyđi, cầm lấy đồ uống tiến lên bắt chuyện.

Chị Trần lại ngẩn người, bỗng nhiênđãhiểu ám chỉ củacô, hai mắt trợn lên, bộ mặt nháy mắt nóng hồng, lắp bắpnói.

nóixong, chị Trần tỷ nhanh chóng xoay ngườiđimất.

côtrừng mắt nhìnanh, môi hơi giương lên,khôngbiết saoanhlại chú ý đến chuyện này.

Chị Trần nghe xong, trừng mắt chồngmộtcái, liếc mắtnói: "Uy,anhnóilung tung gì đó."

"Ồ."anhgật gật đầu, nuốt vào miệng khối thịt,mộtbên đem rau xanh gắp vào trong bát,mộtbên hỏi lại: "Mấy giờ bắt đầu uống rượu mừng?"

anhxoa xoa mái tóc vừa được sấy khô, ngắm nhìn trời xanh ngoài cửa sổ,nóinóimấy câu, lại yên tĩnh nghe đối phươngnói, sau đó vừa cười, vừa đáp lại vài câu mớinóichuyện xong, xoay ngườiđitrở về phòng bếp, ngồi xuống bàn ăn, cầm lên bát đũa tiếp tục ăn cơm.

"Chị Trần, đúngkhông?đãlâukhôngthấy."anhlễ phép khách khí chào hỏi bà tám kia.

Chỉ khi hai người l*m t*nh,côvớianhcả người đầy mồ hôi, phía dướicôtiếp nhậnanh, cùnganhth* d*cmộtchỗ, giao triền, thậm chíkhôngkhống chế được lấy tay gắt gao bám lấyanh,anhmới cảm thấy hơi chút chạm được đến lòng củacô, cảm thấy người phụ nữ nàythậtsựđangở cùng vớianh.

"Tiểu Diệp,thậtcó lỗi,anhnhà chị tính cách ănnóivốn là vậy,anhấy cũngkhôngcó ác ý, em đừng để trong lòng." Chị Trầnthậtcó lỗinói. (đọc tại Qidian-VP.com)

cônhìnanhnóichuyện điện thoại, tuy rằng nghekhôngthấyanhđangnóicái gì, nhưng lại thấyanhđangcười.

"Người đàn ông thànhthậtlà hiếm thấy, an phận làm ăn như vậy về sau mới kiên định."

Thứ nhất,anhcũng nhưcô, vốnsẽkhôngam hiểu mấy loại xã giao như thế này. Thứ hai, loại mời khách ở nhà ăn cao cấp, đồ ăn đều là những thứ tinh xảo, tương ứng với kích cỡ cũng vô cùngnhỏ,nóicách khác,anhcăn bản ănkhôngđủ no. Thứ ba, bản thâncôcònkhôngquen đồng nghiệp,anhđương nhiên cũngsẽkhôngcó ai quen biết. Hơn nữa đồng nghiệp củacômặc dù có nam có nữ, nhưng đối tượng đều là thành phần tri thức, cùnganhkhôngcó đề tài chung nào cả.

nóitóm lại, đây là ăn cơm xã giao.

Chị Trần cảnh cáo, phải để ý các cuộc điện thoạikhôngrõnguồn gốc.

"Đúng vậy,anhấy rất thànhthật."côtiếp tục mỉm cười.

"Vâng."

"A..." Chị Trầnkhôngnhịn được nâng tay che khuôn mặtnhỏnhắn."A..."

Có đôi khi, thậm chí ở loại thời điểm này,anhvẫn cảm thấycôkhôngcó hoàn toàn buông lỏng.

Khicôvừa tới cửa, vài vị đồng nghiệp cũng lục tục đến, đại bộ phận mọi người lái xe, chỉ cócôlàđixe buýt, từ trạm xe buýtđibộ tới.

Mới ngồi xuống muốn ăn sáng,anhđãbuông xuống chiếc đũa, cầm lấy di độngđira ban công.

mộtngày nào đó,anhsẽbiếtcôđangnghĩ cái gì,côsẽnguyện ý toàn tâm toàn ý tín nhiệmanh, sau đó đem hộp thuốc tránh thaicôcất ở trong tủ đầu giường vứt bỏ.

"Em hiểu."côvẫn duy trì mỉm cườitrênmặt.

"Tháp thức cần cẩu." Hoài An mở miệng bổ sung.

Đây tuy rằngkhôngphải lần đầucônghenóicái gì gọi là miệng chókhôngmọc ra ngà voi, nhưng mỗi lần nghe thất,côvẫn cảm thấy gân xanhẩnẩnnhảy lên, trong quá khứ bình thườngcôsẽnhịn xuống, nhưng hôm nay, dây thần kinh bị kéo căng kia rốt cuộc bị chặt đứt.

trênmặt mỉm cười, nháy mắt xuấthiệnhàn băng.

Vòi hoa sen tiếp tục phun bọt nước,anhcầm lấy xà phòng đưa lên người chà, tâm tình khoái trá bắt đầu thổi sáo.

"Tiểu Diệp." Chị Trần xa xa thấycô, hướngcôvẫy vẫy tay."Emđimộtmình à? Chồng em đâu rồi? Ngày hôm quakhôngphải emnóianhấysẽđến à?"

Sáng sớm tuần lễ Lục Nhất,anhlái xeđilàm.

"anhngày mai còn tăng ca sao?"

Điện thoại củaanhvang lên.

Trong thiệp cưới viết thời gian bắt đầu là mười hai giừo, nhưng bình thường mọi người đềusẽđến trễ, lúc 12 giờ rưỡi, các bàn mới lục tục ngồi đầy. Bởi vìkhôngphải là người thân thiết vớicôdâu gì, nêncôbị đưa tớimộtbàn khá xa, gần tới thời gian khai tiệc nửa bàn vẫn còn trống.

"Người ta là làm cái gì trọng cơ chứ.” Chị Trần trừng mắt nhìn chồngnói.

Chồng chị Trần chậm rì rì từ sauđitới, nghe vậy nhíu màynói: "Thứ Bảy còn tăng ca à? Ngành xây dựng đúng là ácthật, ngày nghỉ cũng cho công nhân nghỉ ngơi ư?"

anhcảm giác đến gầncôhơnmộtchút, so với lúc trước càng gầnmộtít.

côcho rằng sau khianhnhìn thấy địa điểm,sẽkhôngmuốnđinữa, nhưnganhchỉ đem thiệp cưới nhét vào túi quần sau mông, thuận miệng hỏi lại: "Muốnanhqua đón emkhông?"

"Làm sao vậy?" Người đàn ông mặc đồ tây thủ công tên Thuận nhìn vợnói: "hắnlà công nhân mà,anhcónóisai cái gì đâu." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Trèo lên lầu 5." Người đàn ông mở miệngnóitiếp.

Thấy chị Trần giận, sợ hai người nàysẽcãi nhautrênbàn ăn, Hoài An mỉm cười mở miệngnói: "Chị Trần,anhVươngnóicũng đúng, A Phong là công nhân xây nhà cũngkhôngsai."

anhkhôngnhắn lại chocô, kỳ thựccôcũngkhôngđể ý lắm.

Chị Trần nhất thời ngậm miệng, ngốc lăng nhìn nàng, "Kĩ thuật... Tài nghệ? Tài nghệ gì cơ?"

"anhtưởng tuần sau."anhvừa ăn vừanói.

anhmở ra nhìn thoáng qua.

"Ngày nghỉtrênđường khả năngsẽtắc, em nếu tới trướcthìđivào trước, đừng ở bên ngoài chờ."

Đến giữa trưa,côđitới nhà hàng nổi tiếng ở vùng ngoại thànhtrênnúi.

"Đầu năm nay chăm chỉ làm việc còn tốt hơn ănkhôngngồi rồi, đàn ông tăng ca là chuyện tốt, trọng yếu nhất là chịu làm, chứkhôngphảikhônglàm mà vẫn nhận tiền thưởng." (đọc tại Qidian-VP.com)

mộtcâu này, làm cho cả hai người phụ nữ đều vội quay đầu, chỉ thấy Lã Kì Phongkhôngbiết khi nàođãđến đây, liền đứng ở bên cạnhcô, mỉm cười mở miệng.

Trong lúc chờ đợi khai tiệc,trênmàn hình chiếu album ảnh cưới củacôdâu chú rể, mỗi bức hình đều rất lãng mạn.

Congáiông chủ, Tạ Lệ linh, gả chomộtnhân vật có tiếng, làmộtngười giàu có nhất nhì nào đó, nhưngcômộtchút ấn tượng cũngkhôngcó, cũngkhôngphải thực có hứng thú.

Nghe vậy,côcười đến càng ngọt ngào, mắt cũngkhôngchớpnói: "anhấy có thể dễ dàng, ở thời điểm tôi cần, ôm tôi trèo lên lầu 5, cũngkhônglạc nhịp thởmộtchút nào."

Khi tới cửa,cônhắn tin choanh.

Câu này cảm thán, nhưng là lờithậttâm.

Chị Trần vỗ vỗ taycô, cáchnóicùng phía trước là khác nhaumộttrờimộtvực, tuy rằng nhìn qua giống lời lẽ an ủi, nhưng nghe đến có chút chói tai, bất quácôbiết người phụ nữ này lần này cũngthậtkhôngphải cố ý, cho nên cũngkhôngso đo nhiều, chỉ thuận theo gật đầu.

Là ai gọi tới?

Nhà hàng ở trong công viên quốc gia, dựa vào sông núi, có đình viênthậtlớn,khôngkhí tươi mát, phong cảnh tuyệt đẹp,mộtbữa ăn bình thường cũng mấy ngàn thượng vạn, những người tới chỗ này đều thuộc nhà quyền quý hoặc thương nhân giàu có, người dân bình thường vô danh tiểu tốt nhưcô, nếukhôngcó congáisếp lấy chồng,thậtđúng làsẽkhôngđến nơi này ăn cơm.

Lời này, thiếu chút liền thốt ra, nhưng cái nàykhôngphải việc cần tra hỏi, cho nêncôởmộtgiây cuối cùng, kịp thời nhịn xuống, sửa miệng hỏi.

"anhsẽđến."

cônhìnanh, thấyanhkhôngcó ý bỏ cuộc, mới đứng dậyđilấy thiếp cưới choanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vớianhmànói, tham gia tiệc mừng loại này, vừa nhàm chán lại vừa tra tấn.

Lần trướcanhvớicôcùng nhau tham dựmộtcái tiệc rượu,trênđường chẳng nhữngkhôngtập trung chạy xe nổi, cònmộtlầnkhôngnhịn đượcđãbuồn ngủ,côkỳ thực cũng muốn bắtanhnhất định phải cùng tham dự, chẳng qua, vì nguyên nhân chínhcôcũngkhôngnói, khi ở cùnganh, thời gian trôi qua nhanh hơn, cho dùanhngồi ở bên ngườicôngủ gà ngủ gật cũng tốt.

"Nhưng em cũngthậtquá khách khí, năm đó nếu em sớmnóivới chị muốn kết hôn, chị cũng quenkhôngít người có điều kiện tốt còn độc thân, tuy rằngkhôngnhất thiết có năm mươi mấy vạn tiền công, nhưng cũngkhôngthiếu mười mấy vạn, tầng lớp kiến thức khoa học kỹ thuật tiên tiến trắng trẻo thư sinh, em sao có thể coi trọng người như thế —— "

Nhất thời,khôngbiết tại sao, có chút xấu hổ, chỉ cúi mắt, nhìn bắt cơm ăn mãikhônghếtmộtnửa của mình, dùng giọngnóibình tĩnh nhất,nói: "anhkhôngđicũngkhôngsao, chỉ là ăn tiệc cưới mà thôi,anhbận còn phải đến, rất phiền toái, emđimộtmình là được."

"anhmuốnđi?"côngây người, rồi hỏi: "anhkhôngphải tăng ca sao?"

"anhấy tăng ca, trực tiếp từ công trường đến."

"côlànói...anhta có thể... Ômcô..."

Kể cả chínhcô, cũngkhôngthậtsựmuốn đến,côvới các đồng nghiệp trong công ty cũngkhôngcó giao tình quá sâu, đối với congáisếp cũng chỉnóiqua mấy câu, nhưng đây là thiếp cưới sếp đưa, kể cảcôkhôngbiết biết đạo lí đối nhân xử thế, cũngrõtiệc rượu mừng này nhất định phải đến.

"Chắctrênđường tắc,anhấysẽđến nhanh thôi."côlễ phép đứng lên, mỉm cười trả lời.

"anhsao lại cố chấp như thế chứ!"

"anhcó thể tìm người giao ban."anhxem xétcô,nói: "Emkhôngmuốnanhđisao?"

"khôngcó gì."côdừngmộtchút, trả lời: "Chỉ là con sếp em lấy chồng, giữa trưa ngày mai mời ăn cưới."

"Đúng, là tháp thức cần cẩu."

nóithật, nếuanhcuối cùngkhôngcó tới,côcũngsẽkhôngcó gì ngoài ý muốn.

"Đúng vậy, tôi có thể. Chỉ cầncôấy muốn, tôi nguyện ý ômcôấyđiđến bất kỳ địa phương nào."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4-2