Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 2: Chương 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2


Trương Dương vẫn hào hứng kéo tôi đi về phía trước: "Miên Miên nhanh lên, một tiếng nữa bên tổ chức hôn lễ sẽ dỡ hết đồ trang trí rồi. Bạn anh học ngành phát thanh truyền hình đấy, đảm bảo sẽ dẫn chương trình cưới cho chúng ta vừa độc đáo vừa náo nhiệt."

Ngay khi cánh cửa phòng tiệc mở ra, chị họ tôi, người vừa cười nói đùa rằng lát nữa chú rể phải cho cô ấy ăn thêm kẹo, bỗng im bặt. Mọi người nhìn bức ảnh cưới của cô dâu chú rể xa lạ đặt ở cửa phòng tiệc, nụ cười trên môi đều tắt ngấm. Còn những người đang vui vẻ dùng tiệc trong phòng, cũng kinh ngạc nhìn chúng tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô tôi thở dài, hòa giải: "Chuyện tốt thường gặp trắc trở mà, Miên Miên, hôm nay cô dâu là lớn nhất, con cứ yên tâm làm lễ đi, chúng ta đứng xem cũng được."

Hôn lễ cả đời chỉ có một lần của tôi, vậy mà lại phải đi ké xe cưới của người khác, ké trang trí tiệc cưới của người khác, thậm chí còn phải ké cả bàn tiệc của người khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 2: Chương 2

Tôi vẫn còn nhớ tháng trước, khi Trương Dương dẫn tôi đến gặp quản lý để đặt tiệc cưới, anh ấy thao thao bất tuyệt nói với quản lý rằng: "Phòng tiệc của chúng tôi phải có đèn chùm thật đẹp, Miên Miên nhà tôi là công chúa nhỏ của tôi, em ấy phải được kết hôn với tôi trong khung cảnh lộng lẫy nhất. Còn về phần trang trí hoa, Miên Miên nhà tôi thích hoa tươi, chúng tôi muốn trang trí thật nhiều hoa oải hương." Lúc đó tôi còn cãi lại: "Thực ra em thích hoa hồng phấn hơn, hay là mình trang trí hoa hồng phấn đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Bố mẹ tôi, những người vốn dĩ rất điềm đạm, sắc mặt cũng trở nên khó coi: "Trương Dương, mấy đứa trẻ làm việc gì cũng phải có chừng mực chứ. Các bác, các cô các dì của Miên Miên đứng xem lễ cưới, con thấy có ổn không?"

Những người họ hàng khác cũng cười xòa, kéo chúng tôi đi về phía phòng tiệc: "Đi thôi đi thôi, đứng xem mới náo nhiệt chứ, chú rể chắc chắn sẽ không để chúng ta nhịn đói đâu nhỉ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi nhìn những chiếc đèn chùm lộng lẫy trên trần nhà, cả những khóm hoa oải hương tuyệt đẹp trên sân khấu, nước mắt không kìm được nữa tuôn rơi.

Rõ ràng là hôn lễ vừa mới kết thúc, bạn bè người thân cũng đã an vị vào bàn tiệc. Kết hợp với việc đón dâu bằng xe cưới của người khác, bức ảnh cưới của cô dâu chú rể khác ở sảnh, dù không muốn tin, tôi cũng phải chấp nhận sự thật phũ phàng này.

Chồng tôi ấp úng hồi lâu: "Để họ đứng xem trước đã, chờ hôn lễ xong, anh thề, anh nhất định sẽ sắp xếp chỗ ngồi ổn thỏa cho họ." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hèn gì nhà Trương Dương đã ngồi sẵn trong phòng tiệc, hóa ra người tổ chức hôn lễ hôm nay chính là anh họ của Trương Dương, Tần Dịch, nên nhà Trương Dương cũng dự tiệc với tư cách là người thân của Tần Dịch.

Rõ ràng là Trương Dương định qua mặt tôi, lợi dụng sẵn tiệc cưới của người ta để làm lễ cho xong, đợi khách khứa ăn uống xong hết rồi mới sắp xếp chỗ ngồi cho họ hàng nhà tôi.

Nhóm phù dâu run cầm cập vì lạnh: "Anh Trương, anh nhanh lên đi chứ, chúng em lạnh cóng hết cả người rồi."

Tôi lạnh mặt: "Anh đi hỏi thăm xem, nhà ai mà họ hàng nhà gái lại không được ngồi ở bàn chính? Nhà anh hay thật đấy, họ hàng nhà tôi còn phải đứng xem lễ cưới của tôi à? Hoặc là anh giải quyết chỗ ngồi cho xong, nếu không tôi cũng không làm đám cưới nữa."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 2: Chương 2