Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3: Chương 3

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Chương 3


Trương Dương lắp bắp: "Miên Miên, bây giờ không phải lúc để nói chuyện này, nhân lúc cậu còn chưa nổi giận, chúng ta mau chóng làm lễ cưới đi."

Bố tôi cũng túm lấy cổ áo anh ta: "Tiểu Trương, từ ngày con đến nhà bác, bác tự hỏi đã đối xử với con không tệ, hôm nay con làm ra trò này, là muốn làm ai mất mặt?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Các anh họ khoanh tay chặn lối đi vào lễ đường: "Giải thích cho rõ ràng." (đọc tại Qidian-VP.com)

Tôi nhìn Trương Dương với vẻ không thể tin được: "Tôi bài bạc thua hết tiền đặt tiệc cưới? Trương Dương? Tôi bài bạc á?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Trương Dương lại nói màu hồng không hợp với đám cưới, dưới sự miêu tả chính xác của anh ta, quản lý nhanh chóng đưa ra một bức ảnh: "Nói đến thì, sở thích của hai bạn cũng giống với khách hàng trước của tôi, bản thiết kế mà họ muốn chính là thế này."

Các anh họ của tôi cũng đứng cạnh bố, nhìn Trương Dương với ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống anh ta.Trương Dương vẻ mặt khó xử nhìn những người đang ăn tiệc phía sau, nịnh nọt nói với bố tôi: "Bố, chúng ta cứ làm lễ cưới xong trước đã, có chuyện gì con sẽ giải thích với bố sau, bố thấy được không ạ?"

Trương Dương lập tức quyết định: "Miên Miên, cứ làm theo cái này đi, được không em?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Mẹ Trương Dương không kịp lau miệng, đi tới trước mặt chúng tôi: "Nguyễn Miên Miên, giờ lành sắp qua rồi, cô còn lề mề gì nữa? Bây giờ làm lễ cưới, đợi lượt tiệc này kết thúc thì hôn lễ của hai đứa cũng vừa xong, lúc đó họ hàng nhà cô cũng có thể vào ăn cơm. Làm mặt giận dỗi cái gì thế? Trông như kiểu cả nửa tháng rồi chưa được ăn, cứ như là chỉ chờ mỗi bữa cỗ này không bằng. Đâu có ai cấm các người ăn đâu, đợi lát nữa ăn thì khác gì?"

Chương 3: Chương 3

Trương Dương cào nhẹ vào lòng bàn tay tôi, giọng nói van nài: "Miên Miên..."

Tôi không thể chịu đựng thêm được nữa, bao nhiêu ấm ức, phẫn uất cứ thế bùng nổ. Tôi giáng một cái tát vào mặt bà mẹ chồng đang lải nhải không ngừng: "Năm mươi tám vạn tiền thuê địa điểm, mười lăm vạn tiền rượu, một vạn tám tiền xe cưới, rồi ba vạn tám tiền chụp ảnh, trang điểm, thuê người tổ chức đám cưới, tôi hỏi bà, địa điểm đâu? Xe cưới đâu? Người tổ chức đâu?"

Tôi hất tay Trương Dương ra: "Trương Dương, anh không thấy bây giờ anh cần phải cho em và gia đình em một lời giải thích sao?"

Mẹ Trương Dương đang ăn uống ngon lành, đắc ý ngồi thẳng người, chờ người dẫn chương trình mời bà lên sân khấu để uống trà của con dâu, ai ngờ chúng tôi lại không biết điều mà chặn ở cửa ra vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ, bản thiết kế đó hiện ra trước mắt tôi, tôi cũng hiểu tại sao một người đàn ông học ngành kỹ thuật như Trương Dương lại có nhiều ý tưởng phong phú về trang trí đám cưới đến vậy, hóa ra là anh ta đã nhìn thấy bản thiết kế của người khác.

Tôi hất tay anh ta ra: "Em cần anh cho em một lời giải thích."

Màn cãi vã om sòm này đã kinh động đến cậu của Trương Dương, cùng với anh chị họ đang tổ chức hôn lễ ở đây.

Làm lễ cưới cái gì nữa! Tôi giật phăng chiếc mũ đội đầu nặng trịch, mắt đỏ hoe cúi đầu chào mấy người anh họ: "Em xin lỗi, đều tại em mà mọi người phải chịu nhục. Anh họ, mấy anh dẫn họ hàng sang nhà hàng đối diện khu nhà em ăn tạm chút gì đi ạ, đợi giải quyết xong chuyện này, em sẽ đích thân đến nhà xin lỗi từng người."

Tôi đúng là chẳng ra gì, bản thân bị người ta làm nhục thì chớ, lại còn để cho cả họ hàng bạn bè bị lôi vào.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3: Chương 3