Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 43 : Yểm Thi
“Hân Tỷ để họ đi như vậy sao ?” Phi Yên có chút khó chịu hỏi .
“G·i·ế·t không được, xả chút tức giận thôi” Ngọc Hân nghe vậy cũng chỉ lắc đầu đáp .
Sau đó mấy người cũng trở về Đế Đan Thành, Sở Phong lúc này cũng đã đi tới truyền tống môn . Hắn dự định trực tiếp rời đi Đan Thành dù sao sự tình trên đấu giá hội khiến Hắn có chút nghi ngờ .
Chỉ việc hai món đồ vật kia xuất hiện cùng một thời điểm lại trùng hợp hắn đều đấu giá mua xuống cả hai thứ . Cả Âm Dương Thạch Bia cùng Thái Công Kiếm đều xuất thân từ thời Man Hoang Âm Dương Thạch Bia có thể còn là một bí ẩn .
Thời đó hơn một ngàn khối thạch bia dựng thành thạch lâm được gọi là Khởi Thạch Lâm. Hơn một ngàn khối nhưng không có một khối nào liên quan tới Âm Dương Nhị Khí.
Tới khi Khởi Thạch Lâm đã bao nhiêu năm biến mất nhưng giờ lại xuất hiện Âm Dương thạch bia một khối này vô cùng đáng ngờ phải chăng năm đó Khởi Thạch Lâm bỏ sót nó.
Khi trước Sở Phong rời đi cùng mấy người Tháp Chủ là có tính toán, ngoài xem chúng nữ còn để mượn danh Tháp Chủ một chút. Chỉ cần bản thân hắn lộ ra có quan hệ không tệ cùng Tháp Chủ dù Thập Phương Đấu Giá hội có để ý Hắn thì cũng kiêng kỵ ra tay .
Mặc dù hiện tại dù Thánh Nhân có ra tay Sở Phong cũng có niềm tin chạy thoát. Bảo vật trên người hắn không thiếu nhưng nếu lãng phí ở đây thì thật không đáng.
Lại nói từ lúc ra khỏi đấu giá hội Sở Phong cũng không cảm giác tới có người nhìn hắn. Sau khu vào Vạn Hoa Lâu lại đổi một cái thân phận rồi mới đi tới truyền tống môn rồi rời đi. Cũng không thấy có người bám theo Sở Phong cũng tự tin hơn phần nào.
Mà Sở Phong không biết lúc trước tại Đấu Giá Hội hắn cùng mấy người Tháp Chủ rời đi đúng đắn nhường nào. Khi đó do kiêng kỵ đám người Tháp Chủ nên vị Thánh Nhân kia cũng Đấu Giá hội cũng không dám ra tay .
Khi thấy Sở Phong cùng mấy người Tháp chủ chào hỏi lại càng thêm kiêng kỵ, ý định theo dỗi một chút rồi tìm thời cơ. Nhưng khi lão muốn theo Sở Phong ra ngoài thì lại bị Tháp Chủ cùng Ngọc Hân chặn lại.
Chẳng phải Ngọc Hân cùng Tháp Chủ chính là muốn hỏi thăm một chút Mộc Linh dược tinh khiết. Vừa hay chạm mặt liền bị giữ chân lại mà Sở Phong sau đó lại thay đổi dung mạo cùng khí tức đi lừa hai chị em họ Lưu. Đến lúc lão đuổi ra tìm tòi thì đã mất hút không thể thấy.
Lão còn cố tình hỏi thăm một chút Dương Tư Thông Đan Vương, sau đó mới biết Sở Phong cũng không phải người Đan Tháp. Lão chạy tới truyền tống môn canh giữ, nhưng cuối cùng đợi tới mấy ngày cũng không thấy một tia khí tức nào của Sở Phong.
————————
Mà Sở Phong lúc nào một lượt truyền tống ba lần, đi qua ba thành trì mới dừng lại. Khoảng cách tới Phá Thiên Đảo còn hai lần truyền tống . Mà thành trì hắn dừng lại mang tên Trấn Ma Thành, đây là thành trì dưới mặt đất cuối cùng giáp ranh với khu vực bị Ma Sát Khí chiếm giữ.
Mà Sở Phong sau khi đi ra truyền tống môn lại cảm nhận được một loại linh khí tương đối thân thuộc. Chính là loại cảm giác không phải kiếp này trải qua mà là nhất kiếp trải qua. Trong không khí ngoài Linh Khí ra, còn một loại tạp chất khó diễn tả .
Loại tạp chất này Hắn dám khẳng định nhiều nhất chỉ còn A Nhị ở tại thời này biết được ngoài ra không có người thứ ba.
Lại nói trở lại thời Man Hoang, trước thời kì man hoang là thời kì gì không ai biết. Khi đó cả đại lục chìm trong một loại ô nhiễm Linh Khí chỉ rất ít khu vực không bị ảnh hưởng .
Các khu vực này không cố định không đặc thù mà khi đó các tộc dân số ít ỏi. Mặc dù không phải cùng tộc khác tộc ắt sinh ra mâu thuẫn . Nhưng vẫn chung sống tương đối hoà bình, sau đó dần dần khám phá các khu vực xung quanh.
Khởi Thạch Bia chính là như vậy được tìm ra, tam tộc cũng vì xung quanh nơi đó không khí tương đối ổn định. Không bị loại ô nhiễm kia ảnh hưởng nên coi như là nơi có nhiều người sinh sống nhất.
Mà thứ làm ô nhiễm không khí khi đó chính là loại tạp chất hắn đang cảm nhận được bây giờ. Nhưng nếu loại khí này chỉ dừng lại ở ô nhiễm thì sẽ không nguy hiểm tới mức đó. Cái đáng sợ là thứ mà loại khí ô nhiễm này sẽ sinh ra sau khi xuất hiện.
Nhưng từ khi loại khí này xuất hiện, là sau khi Hắn c·hết ở bát kiếp, cùng với a Cửu mới trở về Cấm Đải khoảng hai trăm năm. Nói như vậy là thời gian chuyển kiếp của Hắn lần này tương đối ngắn chỉ khoảng hai tới ba trăm năm . Ma sát khí này cũng mới xuất hiện khoảng chừng đó năm.
———————
Thời Man Hoang kia khi Sở Phong tới thế giới này, Ma Sát Khí chính là bao chùm toàn bộ đại lục. Tuy không ai lúc đó đi hết được cả đại lục nhưng chính là tiền bối nói lại. Sở Phong cũng không phải thuộc vào bậc Nhân Tổ những nhân tộc đầu tiên sinh ra tại đại lục này.
Nhưng Hắn thuộc vào những Tiên Tổ của Tu Tiên Nhân Tộc khi hắn được sinh ra Ma Sát khí vẫn còn tồn tại. Cha Mẹ kiếp đó của hắn chính là c·hết trong đám Ma Sát Khí này.
Loại khí này, không hấp thu thì không đáng sợ. Hấp thu rồi cũng không đáng sợ, chỉ khi hấp thu nhiều, phải sống tại nơi bị loại khí này bao chùm mới đáng sợ. Khi đó cơ thể sẽ dần dần chuyển hoá, biến dị thành một loại thể chất vô cùng tà dị.
Không chỉ vậy, tâm chí còn dường như bị khống chế, như bị luyện thành con dối vậy. Thời kì đó người ta gọi sinh vật này là Yểm Thi, không s·ợ c·hết, lực lượng vô cùng mạnh. Mà thứ đáng sợ nhất chính là bất tử.
Nếu bị g·iết trong khu vực có Ma Sát Khí vô cùng đậm đặc loại sinh vật này gần như bất tử, vì nó có thể tự động hấp thu loại khí này mà chữa thương. Cụt chi mọc lại, thậm chí cắt đầu vẫn có thể nối lại .
Đã rất nhiều năm, nhiều kiếp Sở Phong không cảm nhận được loại không khí ô nhiễm này. Năm đó chúng tự dưng sau một đêm liền biến mất, sau đó các tộc cũng thử tìm tòi, nhưng không phát hiện điều gì.
Rồi rất nhanh vì Khởi Thạch Lâm nghiên cứu có tiến triển, các tộc chăm chú vào tu luyện cho nên gần như chẳng có ai tìm hiểu nữa. Bao gồm cả Sở Phong hắn cũng vậy, lo tu tiên không phải tốt hơn sao.
Theo những gì Hắn biết được ở kiếp này, Yểm Thi dường như chưa xuất hiện qua. Hoặc có thể không đáng để lưu tâm, dù sao khi đó các tộc còn yếu kém. Không mạnh như tu chân giới hiện tại, nói đúng hơn khi đó là người phàm mới để ý đám Yểm Thi kia. Giờ tu sĩ kể cả trúc cơ kì tu sĩ cũng có thể nhẹ nhàng giải quyết đám Yểm Thi đó.
Trấn Ma Thành toà thành trì này cũng mới được lập lên vào thời gian đó. Côn Lôn Khư cùng Thiên Không Thành hợp tác tạo thành. Chủ yếu để trấn thủ trận pháp không để Ma Sát Khí vươn xa hơn nữa.
Nhưng thành trì này lại trở thành một nơi tương đối nhộn nhịp, Ma Sát Khí bao chùm nhưng bên trong vẫn còn rất nhiều tài nguyên có thể khai phá. Tán Tu cũng vì vậy mà tập chung ở nơi này vô cùng đông đúc, loại nào cũng có tương đối hỗn tạp.
Cũng vì vậy mà mấy đại phái lớn cũng chỉ đành cắt cử trưởng lão thay phiên trấn giữ. Mà trưởng lão của các đại phái thông thường là Vương cảnh Độ Kiếp Kỳ tu sĩ.
Ngoài ra Côn Lôn Thư viện sẽ cho học sinh của thư viện đi lịch luyện. Các loại thành trấn như Trấn Ma Thành là một trong các nơi như thế. Cho nên tuy hỗn tạp nhưng Trấn Ma Thành vẫn tương đối an toàn. Không có phát sinh đánh nhau tại nội thành .
Cũng vì tới nơi này rồi, Sở Phong quyết định đi ra ngoài thành một chuyến, muốn thử tiến vào nơi bị Ma Sát khí bao chùm xem sao, dù sao thực lực của Hắn bây giờ có thể đánh ngang Hoá Thần tu sĩ. Không có quá nhiều nguy hiểm.
————-
“Ông chủ, có bản đồ chi tiết khu vực này không?” Sở Phong rất tự nhiên tìm được hàng loại sạp hàng bán bản đồ trong thành. Vật phẩm này tương đối trọng yếu đối với người mới tới nơi này.
“Tiên gia tìm đúng nơi rồi, bản đồ của cửa hàng chúng ta tuyệt đối là chính xác nhất cả thành này” Chủ sạp hàng thấy vậy liền vỗ ngực nói. Mà Sở Phong lại ngạc nhiên phát hiện đây dĩ nhiên lại là một phàm nhân.
Lại nói phàm nhân ở tu chân giới tương đối xa cách, cũng vì tu chân giới thời kì này quá mạnh mẽ cho nên phàm nhân bị xa lánh. Hay nói đúng hơn là tiên cùng phàm không cùng đường.
Nói ví dụ như trong một thành trì cỡ lớn của phàm nhân mà tu sĩ đánh nhau, chỉ cần hai tên Kết Đan thôi đã đủ hoá kiếp cho hơn nửa toà thành. Cho nên Tu Sĩ cùng Phàm Nhân tách ra chính là để bảo đảm an toàn cho phàm nhân.
Các tông môn giáo phái tại các quốc gia phàm nhân đều sẽ có sự bảo bọc nhất định. Cũng có luật riêng đối với việc tu sĩ ra tay với phàm nhân, căn bản là do tu sĩ quá mạnh mà phàm nhân lại quá yếu.
Thời kì Ma Sát Khí bộc phát tốc độ tương đối nhanh, chỉ trong nửa năm đã bao chùm một phạm vi lớn địa bàn Nhân Yêu Ma tam tộc. Dị tộc có ba thành trì cũng không tránh khỏi, may mắn được Thiên Không thành giúp đỡ thuộc về một trăm lẻ tám đảo đưa lên trời.
Tốc độ bộc phát quá nhanh, Nhân Tộc tu tiên tông môn giáo phái không kịp cứu giúp. Hơn một nửa nhân tộc tại nơi bị ma sát khí bao phủ không chạy thoát bị vùi lấp.
Thiên Không Thành trận pháp sư thiết lập trận pháp chỉ nhằm vào Tu Chân các thành lớn, những nơi có Linh Khí sung túc, linh mạch đủ dồi dào. Phàm Nhân chính là bị bỏ qua, năm đó chắc hẳn c·hết nhiều người lắm.
Sở Phong rất nhanh mua được bản đồ, vì vẫn trong trạng thái nguỵ trang nên hắn dễ dàng nhập vào đoàn người ra khỏi thành từ cổng tây. Cách đó không xa chính là một mảng rừng dậm tương đối đặc biệt, phía trên mơ hồ có thể thấy một hai toà đảo lơ lửng.
Mảnh rừng phía trước cây cối tương đối lớn, nhưng thay vì màu xanh thông thường thì nó lại màu nâu vàng. Trông tương đối cổ mục, mà theo như trên bản đồ hắn mua được, Trấn Ma Thành tiếp giáo Cổ Lâm Lĩnh.
Nghe nói ban đầu Thiên Không Thành vốn định đưa nói lên trời, nhưng sau đó lại giữ lại để xây dựng tâm trận do ở dưới có một đầu Linh Mạch Thượng Phẩm. Mà Nhân Tộc cũng phải phái ra tới mười vị Thánh Nhân, năm mươi vị Vương cảnh để trừ bỏ Hung Thú trong Cổ Lâm Lĩnh khi đó.
Nơi ra vào Cổ Lâm Lĩnh cũng có một cái trạm gác, đi vào không cần kiểm tra. Nhưng khi đi ra sẽ phải trải qua một cái trận pháp nhỏ, phán đoán xem người đi ra đó thể nội có bị nhiễm Ma Sát Khí nặng hay không.
Nguyên bản thời kì đầu cũng không có loại kiểm trắc này, nhưng thời gian sau có vài kẻ bị ăn mòn tâm trí, gây nhiễu loạn trong thành, cho nên các thành trấn ma liền ra điều lệ này.
Dựa theo bản đồ hiển thị, bên trong cũng có một số ít khu vực không có ma sát khí bao chùm. Nhiều người tại nơi đó đặt các nơi nghỉ chân, khôi phục, buôn bán. Nhưng khu vực cũng không lớn, chỉ cỡ như một trấn nhỏ của phàm nhân.
Đi vào bên trong khu vực nhiễm Ma Sát Khí, Sở Phong cảm nhận được ba thứ. Thứ nhất là quen thuộc, thứ hai là khác biệt, thứ ba là kinh nghi. Ma sát khí này cùng loại khí ô nhiễm thời đó vẫn là nó, khác ở chỗ tính ăn mòn cùng sát khí lại tăng lên.
Nếu phán đoán loại khí này năm đó bị phong ấn, đến thời gian trước mới lại phá phong ấn mà ra. Vậy nếu không phải đơn giản là một loại khí ô nhiễm thì sao, có thể là của một đại Ma đầu nào đó bị phong ấn dưới đại lục này.
Mà sau bao nhiêu năm mới toát ra được một chút khí như vậy. Ý đồ phá phong ấm từ bên ngoài, chuyện này thật vô cùng có khả năng.
Phán đoán này không phải chuyện lạ, rất nhiều lời đồn trong giới tu chân đã truyền ngôn như thế. Các đại phái đều nhìn về Đạo Giáo, Phật Giáo và Nhị Cốc, những giáo phái cổ lão nhất của nhân tộc.
Đạo Giáo, Phật Giáo cao tầng cũng tra một hồi điển tịch xa xưa, nhưng không tìm thấy được gì. Thiên Dược Cốc cũng trả lời tương tự, mà Thiên Cơ Cốc dưới vô vàn áp lực chỉ đáp một câu “Ma khí xuất, thập cổ hiện, vạn tộc diệt”.
Lời truyền ngôn này đưa ra làm cả Nhân Tộc rét run, Thiên Cơ Cốc vốn là ít khi lên tiếng. Do lần đó Ma Sát Khí quá quỷ dị xuất hiện khiến cho các nơi đều muốn biết chút tin tức, cho nên mới gây áp lực cho Thiên Cơ Cốc.
Mà lời nói của Thiên Cơ Cốc vừa ra không lâu đã bị các đỉnh cấp giáo phái bác bỏ. Nói rằng Ma Sát Khí từ Địa Ngục Cốc xuất hiện, sẽ sớm tìm được đầu nguồn để ổn định nhân tâm.