Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 45 : Thập Cổ
“Mẹ”
Sở Phong bỗng giật mình khi thấy ba người ra khỏi cửa Lưu Phủ, mà đi ngay giữa là Mẹ hắn. Bên phải là một thiếu nữ trẻ tuổi cùng hắn không sai biệt lắm.
Nhìn kỹ có thể thấy nữ tử hẳn là tỷ tỷ của Lưu Ly Tiên, Lưu Ly Toàn Cơ. Ngoài ra còn một đứa nhóc cỡ bảy tám tuổi, trông có vẻ khá hào hứng khi ra đường.
Mà Sở Phong lúc này có chút suy nghĩ cổ quái, chẳng nhẽ nói đứa nhóc kia là em gái mình sao? Mẹ hắn lại sinh thêm một đứa bé?.
Có chút nghi hoặc nhưng hắn cũng không vội đi hỏi, thấy ba người hướng thành nam mà đi. Nghe nói khu vực đó của Phá Thiên đảo có tương đối nhiều nơi vui chơi giải trí.
“Các ngươi biết gì chưa? nghe nói Thực Vương lại có món ăn mới”. Một tu sĩ trúc cơ trẻ tuổi ở bên dưới đang cùng mấy tên bằng hữu đàm luận.
Mà Thực Vương đúng hơn là đầu bếp, người nấu nướng chế tác các món ăn cho tu sĩ, mang đến hiệu quả nhất định đối với tu luyện.
“Thực Vương, ngươi đang nói vị Thực Vương nào?” Một tên nghi hoặc hỏi.
“Tất nhiên là Phan Thực Vương của Tĩnh Hương Viên rồi, các ngươi thông tin cũng quá chậm. Ta sớm nghe nói chuyện này, còn biết món kia tên gọi là gì cơ”. Một tên khác chép miệng đáp.
“Ngươi mau nói lần này Phan Thực Vương đưa ra món gì”.
“Phan Thực Vương nói món mới sẽ xếp vào Bát Trân của Tĩnh Hương Viên, gọi là Thập Hải Ngự Uyển, một món ăn nhưng nguyên liệu được làm từ mười loại Hải Sản khác nhau. Bao gồm một nguyên liệu chính là Thất giai Hải Thú, chín loại phụ là Ngũ Giai cùng Lục giai hải thú với hải sản đặc thù”.
“Khó trách gọi là Thập Hải Ngự Uyên, Thất giai Hải Thú có thể sáng ngang vương cảnh. Ăn Vương cảnh Hải Thú thật đủ xa hoa”.
“Chúng ta cũng không có tiền mà ăn, chỉ có thể hóng hớt mà thôi, cả cái Phá Thiên Đảo này người trả được giá để ăn món đó thật không nhiều lắm”.
Sở Phong ngồi lầu trên nghe được mấy người này nói chuyện có chút phân vân, Mẹ hắn chẳng nhẽ cũng là đi ăn hàng sao. Có nên đi một chút không nhỉ?
Do dự một chút Sở Phong vẫn là quyết định đi tới phía Nam Thành, rất nhanh tìm được Tĩnh Hương Viên, là một nhà hàng tương đối lớn. Có ba tầng lầu, bên trong có không ít người đã ngồi.
Nơi này tuy đông người nhưng cũng không ồn ào, Tĩnh Hương Viên giá cả tương đối cao, tại Phá Thiên Đảo cũng không phải một cái nhà hàng phổ thông mà thuộc vào hàng cao cấp.
“Vị công tử này không biết đã đặt trước bàn hay chưa?” Sở Phong vừa tới cửa liền có nhân viên chạy tới hỏi.
“Không đặt trước thì không còn chỗ sao?” Sở Phong cười đáp.
“Cũng không phải, nếu công tử đặt trước bàn cùng số người cũng tuyển chọn trước các món ăn thì công tử sẽ không phải đợi lâu.”
“Vậy cho ta một gian phòng yên tĩnh là được, nghe nói Phan Thực Thần có món mới, có thể nếm thử sao?”
“Công tử thông cảm, Thực Thần chỉ nhận làm món đặt trước. Món mới còn chưa được lên danh sách, cho nên hiện tại vẫn chưa phục vụ được”.
Nhân viên kia nghe vậy rất kiên nhẫn giải thích, Tĩnh Hương Viên vì có một vị Thực Thần cho nên thường xuyên có thế gia công tử tới ăn uống. Mà vị vị công tử trước mặt này dung mạo anh tuấn, khí chất bất phàm nàng nào dám chút mạo phạm.
“Được rồi, vậy sắp xếp cho ta một gian phòng, yên tĩnh chút. Nghe nói nơi này có cái gì gọi là Bát Trân, mang đủ lên đi.”
Sở Phong cũng không định làm khó một nữ nhân viên, nhanh chóng được dẫn tới một gian phòng tại tầng 2. Tầng 1 là không có phòng riêng.
Trong lúc Sở Phong đang bận ăn bận uống thì các đỉnh cấp đại phái của Nhân Tộc, lại nhận được thông báo họp mặt Liên Minh Nhân Tộc.
Người phát ra lệnh triệu tập là Phật Đế của Phổ Độ Quốc, thường chỉ có những chuyện như Ma Tộc xâm lấn hay Yêu Tộc đột kích lệnh này mới được phát ra.
Ở một nơi khác, trong đại điện u tối, mười ba người đang thương thảo một sự tình bí mật. Nơi cao có một người tựa như chủ thượng nơi đây, đang chăm chú lắng nghe mười hai người kia bàn bạc.
“Trấn Ma Thành sự tình Tứ Đệ Thất Đệ làm được chứ?”
“Đại ca yên tâm, Chủ Thượng yên tâm Trấn Ma Thành rất nhanh sẽ nằm trong sự kiểu soát của chúng ta.” Một người đáp.
“Trấn Ma Thành lần này coi như xong, sáu thành trấn ma nếu thêm cả Trấn Ma Thành thì liền kiểm soát bốn cái. Bên Côn Lôn Thư Viện tiểu Cửu làm tới đâu rồi”. Người ngồi vị trí Chủ Thượng giọng khàn khàn nói.
“Chưa có sơ xuất gì”. Người được gọi là tiểu cửu ngắn gọn đáp.
“Chủ thượng yên tâm, tiểu Cửu trong Côn Lôn thư viện danh vọng rất cao, lần Tứ Viện so tài mười năm sau chắc chắn sẽ thành công theo kế hoạch của chúng ta”. Đại ca đáp.
“Các ngươi còn nhớ hai đứa bé mười sáu năm trước chứ”. Vị chủ thượng kia bỗng hỏi một câu, mà tất cả người ngồi dưới đều gật đầu.
“Chúng đều trở về rồi, rất nhanh các ngươi sẽ nghe được danh tiếng hai đứa nhỏ này trên đại lục nhân tộc.” Vị chủ thượng kia cười khan nói.
“Nếu gặp được bọn chúng, để ý một chút. Nếu cần thiết có thể ra tay giúp đỡ một hai.”
“Vâng” Đám người ở dưới đồng thanh đáp mà không hề có một câu nghi vấn. Hai đứa trẻ kia trôi dạt trên Tĩnh Hải mà còn có thể trở về, như vậy kỳ ngộ bọn chúng gặp được sẽ không phải bình thường có thể tượng tượng.
————
Phổ Độ Thành, đệ nhất đại thành Nhân Tộc, lúc này trong đại điện ngồi hơn hai mươi người. Rất ít khi cả hai mươi người quyền lực nhất Nhân Tộc ngồi lại với nhau như hiện tại.
Ghế chủ vị Phật Đế, người đứng đầu phật quốc, hai bên không sai biệt lắm Nhị Cung, Tam Giáo, Lục Tông, Bát Đại Thế Gia, Tứ Đại Viện,Đế Đan Thành, Thiên Không Phủ. Chỉ có Nhị Cốc, Bách Khí Thành không thấy có người tới.
“Huyền đạo huynh, mọi người cũng tới đông đủ. Không biết đạo huynh có chuyện gì muốn nói?”.
Người lên tiếng đầu tiên là Tông Chủ Cực Bắc Tông, người Cực Bắc Tông anh dũng thiện chiến, tính tình đôi khi nóng nảy. Vị Tông chủ này không ngoại lệ, nhưng ngoài sống đến chừng này tuổi lão cũng thành cáo già.
“Bắc Huynh thật là nóng ruột, Ta cũng là đợi mọi người yên vị đây.” Phật Đế nghe vậy hơi cười nói. Sau đó nhìn về phía Nhị Cung.
“Dư Thánh Cô, không biết Cung Chủ khi nào xuất quan.”
“Cái này khó nói, Sư Tỷ bế quan nhiều năm. Không ra đại sự sợ rằng sẽ không xuất quan.” Dư Liên Uyển nghe vậy cười đáp.
Phật Đế nghe vậy cũng không nói gì chỉ gật đầu nhìn về phía Thiên Nhất Giáo.
“Triệu Giáo Chủ lại bế quan sao?”
Nghe Phật Đế nói vậy Thiên Nhất Giáo người tới là phó giáo chủ chỉ gượng cười gật đầu.
Phật Đế còn chưa kịp nói tiếp Nhân Ma Giáo, Tiêu Dao Tông, Thiên Kiếm Tông, đều tranh đáp trước. Tông chủ cũng bế quan không thể hiện thân.
“Sự tình lần này sợ rằng các vị phải xuất quan rồi.” Phật Đế nghe xong chỉ lắc đầu nói.
“Phật Đế có gì muốn nói liền nói đi, đừng cứ giấu diếm như vậy.” Ngọc Hân ngồi cạnh Dư Liên Uyển nhanh miệng hỏi.
“Ta cũng không giấu diếm, gần đây Địa Ngục Cốc bên kia sự tình có biến. Ma Sát Khí tuôn ra ngày càng nhiều, mặc dù các vị ngồi đây cũng có người canh gác ở đó nhưng chắc hẳn thông tin còn chưa truyền về.” Phật Đế gật đầu đáp.
“Nhiều, so với ba trăm năm trước thì sao?.” Đạo Giáo người hỏi.
“Còn chưa tới mức đó, nhưng càng ngày càng tăng lên, sợ rằng không sớm thì muộn sẽ đuổi kịp.” Phật Đế âm trầm đáp.
Mà những người ở đây nghe vậy liền trầm mặc, ma sát khí ngoài trận pháp chặn lại ra cũng không có cách khác khu tán. Thanh lọc chỉ có số ít công pháp có thể, nhưng chỉ như muối bỏ bể không đáng kể là bao.
“Trước đây cứ tưởng ma sát khí chỉ xuất hiện từ nơi kia, không ngờ Địa Ngục Cốc lại biến thành nơi thứ hai xuất hiện.” Vạn Thú Tông người cảm thán.
“Trận Phù Tông, Thiên Không Phủ, Thiên Không Học Viện, kế hoạch chặn đầu nguồn nơi phát tán Ma Sát Khí các vị suy tính thế nào rồi?” Hợp Hoan Tông người tới là Tông Chủ nhanh chóng hỏi.
“Không thực hiện được, nơi đó Ma Sát Khí quá nặng, dù là Trận Thánh cùng Trận Vương không thể chịu nổi quá lâu.” Thiên Không Phủ nhanh chóng đáp.
“Hai vị thái thượng trong tông còn đang trị thương vì lần kế hoạch trước đấy.” Trận Phù Tông nữ tông chủ bực bội đáp.
“Không biết thứ quỷ quái đó từ đâu mà ra, Thanh Thiên Giáo Chủ, Huyền Không Phật huynh, Đạo Giáo cùng Phật Giáo hai nhà không tìm được sao?.” Ma Giáo người hỏi.
“Còn không tìm được, Bắc Đế lần trước nói sợ rằng liên quan tới trước cả thời kì Hồng Hoang, nếu Long Tộc còn tại may ra có chút manh mối.”
Phật Đế đáp, mặc dù cũng gọi là Đế nhưng tu vi cũng mới Đại Thừa kỳ còn chưa bước vào Tán Tiên như Bắc Đế.
Nghe Phật Đế nói vậy mọi người đều đồng loạt nhìn vào Đạo Giáo người cùng Phật Đế. Long Tộc năm đó không phải tại hai nhà các ngươi mà biến mất sao.
“Thiên Cơ Cốc lời kia sợ rằng là thật.” Đạo Giáo người nhanh chóng chuyển chủ đề.
“Thập Cổ là chỉ cái gì?”
“Trong cổ tịch bản Giáo có nhắc tới Thập Cổ, chỉ nhắc tới hai con là Thuỷ Kỳ Lân cùng với Chu Yếm.” Giáo chủ Đạo Giáo đáp.
“Ngoài Thuỷ Kỳ Lân, Chu Yếm, còn có Tất Phương, Tuyết Phượng, Cửu Anh, Quỳ Ngưu, Thao Thiết, Hỗn Độn, Cùng Kỳ, Đào Ngột.” Lúc này Dư Liên Uyển bỗng nhiên lên tiếng.
Mọi người nghe vậy nhất thời nhíu này, hoàn toàn là mấy cái tên xa lạ. Yêu Thú hay Hung Thú trên đại lục chưa xuất hiện qua.
“Dư Thánh Cô làm sao biết.”
Đạo Giáo Giáo Chủ nghi hoặc hỏi, Chu Yếm cùng Thuỷ Kỳ Lân là do các tông lão trong tông lục tung điển tịch bao nhiêu năm mới hiểu rõ. Mà Vạn Hoa Cung lịch sử bao nhiêu năm ai cũng biết rõ, nói ra được toàn bộ ai cũng khó tin.
“Dư Thánh Cô không phải bịa ra đó chứ.” Ma Giáo Phó Giáo chủ cười nói.
“Ta không rảnh như Thánh Tử nhà ngươi mà nói đùa.” Tiểu Uyển đối với Ma Giáo chính là chán ghét như thế.
Không thể cho Ma Giáo người cãi lại, Phật Đế đã cắt ngang.
“Thánh Cô có thể nói rõ ràng hơn sao?”.
“Năm đó là Vô Tà kể cho ta nghe qua, Ta không mấy chú ý.”
Đại điện mọi người lại lần nữa trầm mặc, Hoa Vô Tà đối với mấy người ở đây cũng đều nhận biết. Cung Chủ trẻ tuổi nhất Vạn Hoa Cung, tu vi công pháp vô cùng quỷ dị.
Không chỉ như vậy, kiến thức cũng vô cùng kinh người, cùng Phật Đế đàm luận phật pháp, cùng Đạo Giáo người luận Đạo Gia đều không thua kém.
Luyện đan, Luyện khí, trận đạo, vẽ phù đều có kiến thức uyên thâm, mà nói về lịch sử đại lục này sợ rằng ngồi đây không ai bì nổi.
“Hoa Cung Chủ nói, vậy có thể là thật. Tiếc là không thể hỏi chi tiết hơn.”
“Thượng cổ thú là một loại huyết mạch, có thể kích phát theo một phương thức đặc thù nào đó hoặc ngẫu nhiên. Giống như thể chất đặc thù thì huyết mạch này cũng vậy.” Dư Liên Uyển nhanh chóng đáp sau đó do dự chút rồi nói tiếp.
“Tất Phương Thánh Nữ, Tuyết Phượng Thánh Nữ, chính là loại huyết mạch này, mỗi khi thức tỉnh có thể mơ hồ cảm nhận được hình ảnh của chúng.”
“Khó trách, Thánh Cô có biết hình dạng đặc thù gì của mấy con còn lại hay không?” Vẫn là Phật đế hỏi.
“Vô Tà nói, Chu Yếm giống khỉ, Thuỷ Kỳ Lân đầu như Long, thân như hổ. Quỳ Ngưu đầu có Sừng, một chân thân hình vô cùng lớn. Cửu Anh còn gọi Cửu Đầu xà, ý như tên.
Cùng Kỳ cũng là Hổ nhưng có cánh, Đào Ngột mặt người lông với đuôi dài, cao lớn. Thao Thiết thân dê mặt người, hình thể khổng lồ, Hỗn Độn như cẩu như hùng có tai không nghe, có mắt không nhìn.”
Mọi người nghe xong lại trầm mặc, cuối cùng vẫn làm trầm mặc. Nghe miêu tả thì giống như toàn là quái thú, không có nổi một con bình thường.
“Các vị, không biết trong tộc mọi người ở đây có ai trong nhà có người thức tỉnh qua mấy loại huyết mạch thượng cổ này không?” Phật Đế nói xong lại tiếp tục.
“Còn mong các vị không nên giấu diếm, nếu thật là có Nhân Tộc chúng ta còn chuẩn bị. Nếu là đại kiếp ngồi ở đây sợ rằng không ai trốn tránh được”.
Cả đại điện im lặng rất lâu cuối cùng cũng có người đầu tiên lên tiếng.
“Vạn Thú Tông trước đây có thu nhận một đệ tử xuất thân từ Địa Tạng Tông, thiên phú tu luyện luyện thể tương đối tốt. Có thể có huyết mạch thượng cổ Quỳ Ngưu.”
“Nhà ta có một đệ tử thường xuyên mơ thấy khỉ.” Nam Cung Gia Chủ đáp một câu.
Sau đó cả đại điện lại trầm mặc, Đạo Giáo người cũng đành nói.
“Thuỷ Kỳ Lân “. Rất kiệm lời.
“Thượng cổ thú mười con đã xuất hiện năm, sợ rằng năm con khác không ở Nhân Tộc cũng ở Ma Tộc cùng Yêu Tộc hay Dị Tộc bên kia.”
“Nếu không trước đem mấy người thượng cổ huyết mạch kia giam lại.” Hợp Hoan Tông tông chủ đột nhiên nói khiến ai cũng nhìn lại.
“Các vị cũng thấy, đây là tai nạn, ai biết Thập Cổ là phúc hay là hoạ, nếu là hoạ, chúng ta tiếp tục bồi dưỡng chẳng phải là nuôi hoạ hay sao”.
Mấy nhà khác nghe vậy liền gật gù, chỉ có mấy nhà Đạo Giáo hay Nhị Cung, Nam Cung Gia cùng Vạn Thú Tông là sầm mặt lại.
“Bùi Tông Chủ nói vậy không phải không có lý.” Ma Giáo người phụ hoạ.
“Hừm, không phải đệ tử nhà các ngươi, các ngươi muốn nói gì chẳng được.” Tiêu Dao Tông người tuy không có đệ tử thức tỉnh thượng cổ huyết mạch nhưng vẫn lên tiếng bảo vệ, Nhị cung đều có đệ tử trong đó nha.