Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 46 : Gặp Mặt

Chương 46 : Gặp Mặt


“Thanh Thiên Đạo Hữu, hay là cùng ta đi một chuyến Thiên Cơ Cốc đi.” Huyền Không Phật Đế lúc này thở dài nói.

“Ba trăm năm trước lần kia chúng ta gây áp lực, Cơ Cốc Chủ vì một câu kia phạm phải thiên khiển trọng thương, sợ rằng lần này đi không có kết quả.” Thanh Thiên Giáo Chủ nghe vậy lắc đầu nói.

“Chúng ta chỉ muốn tới hỏi về Thập Cổ, Thiên Cơ Cốc hẳn là biết cái gì. Cũng không phải tới nhờ Cơ Cốc Chủ lại nhìn trộm Thiên Cơ.” Phật Đế cười đáp.

Thanh Thiên nghe vậy hơi nghĩ một chút cũng gật đầu, sau đó rất nhanh nói.

“Vậy liền đi một chuyến, chỉ là sự tình Địa Ngục Cốc bên kia chúng ta làm sao tính toán.”

Vì nói đến Thập Cổ cho nên nhất thời mọi người đều không nghĩ tới chuyện này cho tới khi Thanh Thiên Đạo Chủ nhắc nhở. Trong đại điện có không ít cao thủ, nhưng dù là vậy đối với ma sát khí thứ đồ kia họ chỉ biết bó tay bó chân vô giải.

“Chuyện này chắc phải phiền tới Thiên Không Phủ cùng Trận Phù Tông, nhờ Trận Thánh hai nhà tạm thời lập trận, không cần chặn lại đầu nguồn. Chỉ cần không để ma sát khí chủ lực hướng về phía khu vực nhân tộc ta là được.”

Huyền Không Phật Đế hơi suy nghĩ một chút lại nói.

“Ở đây mỗi phương thế lực cắt cử ra hai vị Thánh Nhân đi theo bảo vệ. Không biết các vị ở đây có ý kiến nào khác không?”

Dù sao cũng là sự tình của cả liên minh nhân tộc, Phật Đế không thể hoàn toàn nhận vào mình. Phải buộc chung tất cả mọi nhà vào một chỗ.

“Bách Khí Thành bên kia không có người tới, nếu không có thể nhờ Khí Thánh chế tạo một chút trận kì bát giai.” Thiên Không Học Viện cảm thán nói.

“Cái này không đáng ngại, dù Bách Khí Thành không có người tới, chỉ cần sự tình liên quan tới cả nhân tộc. Họ chắc chắn sẽ ra sức, nếu có thể nhờ vị kia Khí Đế ra tay cũng không phải không có khả năng.” Đế Đan Thành lần này tới là Đan Phường Phường Chủ cười nói.

“Vậy hai chuyện đã nói xong, còn một chuyện cuối cùng, khu vực ma sát khí xuất hiện khá nhiều cương thi, tuy thực lực bình thường, nhưng số lượng lại ngày càng nhiều. Không biết các phương có nguyện ý diệt trừ hay không?”

Vẫn là Huyền Không Phật Đế, là người chủ trì cả Liên Minh Nhân Tộc, cho nên đưa ra rất nhiều ý kiến.

“Cương thi xuất hiện đã hai trăm năm, chỉ là đám cương thi này đa số từ người thường hoặc hung thú, yêu thú, ma nhân trước khi không kịp rời đi biến thành. Các trăm năm lại xuất hiện số lượng lớn, ngoài sức lực lớn ra, sức chiến đấu cũng bình thường. Chỉ là khó g·i·ế·t c·h·ế·t.”

Cực Bắc Tông Tông Chủ bực bội nói.

“Thực lực yếu, để đệ tử Kết Đan, Kết Anh tới lịch luyện, các vị thấy sao?” Thiên Kiếm Tông người tới bỗng đưa ra ý kiến.

“Chủ ý này thật không tệ, không phải mười năm sau Tứ Viện có khảo hạch sao. Cho đệ tử khảo hạch vào g·i·ế·t cương thi, lấy thi đan của chúng làm thành tích, Tứ Viện các vị suy tính một chút?” Huyền Không Phật Đế nghe vậy liền cười nói.

“Nếu như vậy cũng không thể đảm bảo g·i·ế·t hết được số cương thi kia. Đệ tử tứ viện tham gia khảo hạch có hạn, khu vực lại quá lớn, khảo hạch như vậy sợ rằng không đảm bảo được kết quả mong muốn.” Côn Lôn Viện Chủ đáp.

“Lần này cương thi xuất hiện chủ yếu ở một khu vực, nếu không tuyển chọn chỉ trong một khu vực cho đệ tử các Viện thí luyện ?” Thanh Thiên Giáo Chủ hơi suy nghĩ một chút liền nói.

“Chuyện này có thể, Tứ Viện sẽ bàn bạc lại thông báo với liên minh sau.”

Thiên Không Học viện viện chủ nhanh miệng đáp, hai Viện Thiên Không cùng Côn Lôn vẫn hay so tài ganh cao thấp với nhau. Vị trí chủ đạo Tứ Viện vẫn luôn gây ra tranh cãi giữa hai viện.

“Vậy được rồi, các vị về chuẩn bị, Địa Ngục Cốc bên kia Thiên Không Phủ cùng Trận Phù Tông làm chủ đạo. Các phương khác Thánh Nhân viện trợ, tập chung tại Địa Ngục Thành phía trên rồi cùng đi.

Ta cùng Thanh Thiên Đạo Chủ tiến về Thiên Cơ Cốc tìm hiểu về Thập Cổ, có tin tức sẽ báo lại cho các vị. Tứ Viện về chuẩn bị chiêu thu tân sinh năm sau cùng mười năm sau khảo hạch. Nếu không có gì bất ngờ mười năm chúng ta lại tiếp tục họp bàn.”

Phật Đế đứng lên tổng kết một hồi, sau đó các phương không nhanh không chậm từ biệt rời khỏi. Chỉ còn Dư Liên Uyển, Ngọc Hân, Đạo Chủ cùng Phật Đế ở lại.

“Dư Thánh Cô nếu không phiền có thể cùng tiến về Thiên Cơ Cốc sao?” Phật Đế trước đó truyền âm giữ lại Dư Liên Uyển.

“Thánh Cô, Ngọc Cung Chủ, bản giáo cũng có đệ tử thức tỉnh Thuỷ Kỳ Lân huyết thống. Nhà hai vị cũng có, mong các vị nếu biết thêm chút gì liên quan, chia sẻ một hai.” Thanh Thiên Đạo Chủ cười nói.

“Đạo Chủ, Phật Đế, chuyện về Thập Cổ ta cũng chỉ biết có như vậy, trước đây vốn không để ý cho tới khi Tất Phương cùng Tuyết Phượng thức tỉnh huyết mạch Ta mới nghĩ tới.”

Dư Liên Uyển thở dài nói. Hoa Vô Tà kể chuyện cho nàng nhiều lắm, không chỉ có Thập Cổ, còn có Tứ Linh, Tứ Tượng,... Nhưng nàng không có ý định nói ra.

“Nếu Thánh Cô lại nhớ ra điều gì, mong rằng sẽ chia sẻ.” Phật Đế nghe vậy liền hiền hoà đáp.

“Hai vị, chúng ta đi trước.” Ngọc Hân vẫn im lặng tới giờ mới liên tiếng.

Đợi hai người đi ra khỏi đại điện, Đạo Chủ mới lại nói.”Huyền Không, Dư Thánh Cô kia còn giấu”

“Ta biết, đến lúc cần thiết nàng sẽ nói ra thôi. Hoa Vô Tà a Hoa Vô Tà tên tiểu tử đó người như tên haha, ta còn không dám chắc hắn thật c·h·ế·t rồi.”

“Hừ, đừng lại nhắc tên tiểu tử đó, Thanh Huyên cái đệ tử mất nết kia của ta vẫn còn ngày đêm mong nhớ hắn. Nếu không phải ta sớm ngăn cấm năm đó sợ rằng nó cũng đánh lên Ma Giáo cùng mấy nữ nhân kia.”

“Khụ khụ, Đạo Chủ, đi Thiên Cơ Cốc lại nói.” Phật Đế nghe vậy liền cười nói, Đạo Giáo ra một cái Đạo Tử Kiều khiến cả giáo suýt chút nữa bị Long Tộc huỷ đạo, cho nên mấy Giáo Chủ phía sau luôn rất chăm chú chuyện này.

Nhân Tộc họp bàn lớn, Sở Phong không biết. Chín mươi chín phẩy chín mươi chín phần trăm nhân tộc cũng không biết. Mà lúc này Sở Phong đang ngồi ăn uống no say ở Tĩnh Hương Viên.

Một mình một bàn, nhưng hắn cũng không có cảm giác buồn chán. Với thần thức cường đại hắn rất nhanh có thể đột phá trận pháp ngăn cản trên vách tường, phát hiện gian phòng của Mẹ hắn cùng hai người khác đang ngồi ăn. Nhất là đứa bé nhỏ, vô cùng hào hứng cười nói liên mồm.

Lưu Ly Toàn Cơ là con lớn nhất của Lưu Chính Đại, đại khái khoảng chừng hai hai, hai ba tuổi. Nhưng dung nhan không khác gì thiếu nữ mười tám, tuy ra đường thường che mặt, nhưng tại phòng riêng lại không cần, huống chi là còn đang ăn uống.

Mà lúc Sở Phong đột phá trận pháp cấm ngăn, Hoàng Tư Phương-Mẹ Sở Phong rất nhanh phát hiện ra. Đừng nhìn bên ngoài nàng chỉ bộc lộ tu vi Kết Anh viên mãn, nàng sớm đã tiếp cận Đạo Hư cảnh, chỉ cần thêm chút thời gian sẽ lại đột phá.

“Toàn Cơ, Tiểu Anh, hai đứa cứ ăn đi, ta ra ngoài một chút.” Hoàng Tư Phượng nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.

Sở Phong thấy Hoàng Tư Phượng đi ra ngoài cũng có chút hiếu kì, đang muốn đi theo thì lại thoáng thấy một hình bóng tương đối quen thuộc, Hắc hộ pháp của Lưu Gia, người năm đó bị một côn đánh bay ở cửa phòng hắn.

“Hắc tỷ, có chuyện gì sao?” Hoàng Tư Phương cười nói.

“Lục Phu Nhân, lão gia vừa trở về.” Hắc hộ pháp nhẹ nhàng nói.

“Từ Đan Thành về rồi sao, Hắc tỷ đi mang món mới về cho lão gia thôi.” Hoàng Tư Phương gật đầu đáp.

Hắc hộ pháp nghe vậy cũng không dây dưa, quay người liền bước đi. Sở Phong sớm chú ý tình huống bên ngoài, nên đi ra mở cửa muốn nhìn Mẹ hắn một chút.

“Phong Nhi”. Bỗng nhiên Sở Phong nhận được truyền âm. Hắn giật mình nhìn lại thấy Mẹ hắn đang nhìn hắn.

“Vào phòng lại nói.” Sở Phong thở dài truyền âm đáp.

Đợi Hoàng Tư Phương vào phòng, Sở Phong liền đóng cửa, xung quanh đánh lên mấy đạo cấm chế rồi mới quay lại nhìn người Mẹ kiếp này của Hắn.

Sở Phong sống qua mấy kiếp, nhưng tiếp xúc cùng cha mẹ các kiếp lại không nhiều. Nếu không phải trực tiếp mồ côi, thì cũng có khi là Cha Mẹ mất trước khi hắn lớn lên. Mà chỉ có kiếp này mới thật sự có một người Mẹ còn tại.

“Làm sao nhận ra được.” Sở Phong nhìn Mẹ hắn nghi hoặc hỏi.

“Tướng mạo con rất giống cha con lúc thiếu niên.” Hoàng Tư Phương sờ nắn khuôn mặt hắn một chút rồi cười nói tiếp.

“Hơn nữa, ta xuất thân từ Thiên Cơ Cốc, vẫn là biết tính toán một chút.”

“Mẹ, cha con là vị nào, không phải gã họ Lưu kia chứ?” Sở Phong trực tiếp hỏi.

Hoàng Tư Phương nghe vậy hơi chút trầm mặc rồi nói.” Làm sao con biết?”

“Ta từ nhỏ đã rất thông minh đi, lớn lên lại soái như vậy sao giống hắn được.” Hắn cười đáp.

“Ừ, Cha con họ Sở.” Hoàng Tư Phương nghe vậy cười đáp.

“Không thể nào, thật là tên Sở Thiết Quân kia?” Sở Phong giật mình không nhỏ đáp.

“Thật là từ nhỏ thông minh, nhưng không phải Sở Thiết Quân kẻ ngu kia làm sao xứng đáng làm cha con. Nhớ kỹ, Cha con tên Sở Thiên Vân, không phải người Sở Gia kia.”

“Sở Thiên Vân, Cha con làm sao lại c·h·ế·t?” Sở Phong nghi hoặc hỏi.

“Chuyện nói ra rất dài, liên quan rất lớn tới Lưu Gia, con hiện tại muốn cùng ta về Lưu Phủ sao? Sau đó có thể từ từ nói.” Mẹ hắn lắc đầu đáp.

“Như thế sợ rằng có chút đột ngột, không vội, hai ngày sau Mẹ lại tới đây một chuyến đi, như vậy có nhiều thời gian hơn.” Sở Phong cười nói.

“Vậy cũng được, con cần Linh Thạch hay gì không?” Hoàng Tư Phương gật đầu nói.

“Nơi này con còn rất nhiều, tu vi của Mẹ hình như có chút không đúng?” Sở Phong cười nói.

“Là ta ẩn giấu tu vi, nếu năm đó không bị trọng thương ta sớm đã bước vào Vương Cảnh, cha con cũng là Bán Thánh.”

“Lần sau nói cho con cụ thể hơn đi, người liên quan tới thù g·i·ế·t cha, con giúp Mẹ g·i·ế·t.”

“Tiểu tử ngươi mới Kết Đan cảnh, kẻ thù của chúng ta không thiếu Thánh Nhân, chăm chỉ tu luyện đi, trăm năm sau chắc hẳn có thể báo thù.” Hoàng Tư Phương nghe xong thả lỏng một chút cười nói.

“Mẹ cần phải trở về, Toàn Cơ cô bé kia rất tinh minh, tạm thời không ở lâu được.” Hoàng Tư Phương nói xong liền ôm Sở Phong vào lòng, một lúc sau mới buông ra chần chừ rời đi.

Sở Phong ngẫm nghĩ một hồi cũng rời đi, Hắn dự định trong mấy ngày tới không ra ngoài. Lần trước tại Đế Đan Thành lấy được mấy món đồ cần nghiên cứu thêm, công pháp luyện thể của con Hắc Long kia cũng vẫn đang bị bỏ xó.

Lần này Sở Phong cũng không tìm tới Vạn Hoa Lâu mà đi thuê một toà động phủ ở phía Bắc Thành.

———-

Âm Dương bia đá cùng Thái Công Kiếm, Sở Phong suy nghĩ đôi chút liền tạm thời bỏ qua. Hai món đồ này muốn nghiên cứu không phải chỉ chốc lát liền xong.

Ngồi trong Thiên Tuyền Giới, Sở Phong mang ra hai cái sừng rồng xem qua. Hỗn Long Tôi Thể Kinh, một cái quyển thượng, một cái quyển hạ.

Bộ công pháp này chia làm thập tầng, cần dùng thiên tài địa bảo, linh dược, khoáng thạch để tu luyện. Luyện thể công pháp hắn vốn cũng có một bộ, mà không thể nghi so sánh với Hỗn Long Tôi Thể Kinh, công pháp kia cũng không thua kém.

Chỉ là bản thân Sở Phong rất muốn sáng tạo, nếu đem cái tinh tuý của cả hai hợp lại chẳng phải lại càng hơn sao. Vậy nên Sở Phong bắt đầu mày mò nghiên cứu Hỗn Long Tôi Thể Kinh.

Chẳng mấy chốc hai ngày liền qua, Sở Phong cũng tạm gác lại mọi việc, tắm rủa thay đồ một hồi. Liền rời đi, trực tiếp tiến tới Tĩnh Hương Viên, đón tiếp hắn lại vẫn là nhân viên lần trước.

“Thật có duyên, không biết hôm nay có thể gọi món mới của quán chưa?” Sở Phong cười nói.

Mà nhân viên của quán lại có chút thất thần, trong lòng chỉ nghĩ cả cái đảo này sợ rằng không có ai soái bằng vị đứng trước mặt nàng đây.

“Công tử muốn nếm thử món mới sợ rằng phải đợi hơi lâu một chút, lượng khách hôm nay tới rất đông. Ai cũng muốn nếm thử món mới.” Đứng hình mất năm giây nữ nhân viên mới chậm dãi đáp.

“Vậy thì quên đi, lại cho ta một phần Bát Trân liền được, vẫn phòng riêng như trước.” Sở Phong nghe vậy cũng không thấy có gì khó chịu cười đáp.

Sau đó hắn rất nhanh vào được phòng riêng, món ăn cũng được mang lên. Món ăn vừa mang lên không lâu, Hoàng Tư Phương liền tới cửa Tĩnh Hương Lâu, đi theo không thấy Lưu Ly Toàn Cơ lần trước, đổi lại Lưu Ly Tiên cùng đứa nhóc hôm trước.

Người của Lưu Gia sớm đã đặt phòng cho ba người, món mới cũng chuẩn bị sẵn luôn, ngồi xuống không lâu, Hoàng Tư Phương liền đi tới gian phòng của Sở Phong.

“Con chờ lâu chưa?” Hoàng Tư Phương đi vào trước tiên khẽ véo má hắn một cái rồi nói.

“Cũng không lâu, đồ ăn còn nóng, vừa ăn vừa trò chuyện.”

Sở Phong thật sự không thể nào thích ứng được, chuyện gì hắn cũng có kinh nghiệm. Kể cả c·h·ế·t cũng có kinh nghiệm mấy lần, chỉ là chuyện được Mẹ cưng chiều, hắn không có.

“Con muốn nghe chuyện từ đâu đây” Hường Tư Phương nghe vậy liền ngồi xuống, cũng không động đũa mà mỉm cười nhìn hắn hỏi.

“Trước tiên nói xem Cha Mẹ thân thế đi.” Sở Phong cười đáp.

Sau đó Hoàng Tư Phương hơi trầm mặc một chút rồi nói. Sở Phong chăm chú ngồi nghe, mới ban đầu hắn cũng không quá giật mình dù sao cũng đoán ra được chút gì đó, nhưng cuối cùng kinh ngạc không ít.

Chương 46 : Gặp Mặt