Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 70: Lam Lệ Câu.
Lam Lệ Câu được bao phủ bởi những cánh rừng bạt ngàn, những ngọn núi cao chót vót, bầu không khí trong trẻo và thiên nhiên vô cùng xinh đẹp. Được xem là chốn bồng lai tiên cảnh của Nhân giới.
Bấy giờ, quân lính mới tiến vào thành nhằm g·iết hết những kẻ may mắn sống sót hoặc thoi thóp. Khi đã xác định không còn người nào còn sống thì q·uân đ·ội mới nhổ trại và rời đi.
Thực tế chính là cách đây gần mười tám năm trước, khi bầu trời xuất hiện dị tượng. Một đợt rà soát đã diễn ra với quy mô lớn đã được thực thi bởi q·uân đ·ội Thăng Long Thành. Nhằm tìm kiếm đứa bé mang trên lưng hình xăm kim long. Công cuộc rà soát đã kéo dài tận ba năm nhưng kết quả là q·uân đ·ội vẫn không tìm ra được đứa bé kia.
Nhục thân chi thể người nằm rải rác khắp nơi. Chẳng khác gì ngày tận thế. Quạ và diều hâu bay đến mà ăn lấy ăn để những cái xác đó.
Sau đó ít lâu người đứng đầu đại lục là Gia Cát Chính Ngã. Đã ban xuống một thông cáo, nếu nơi nào trên Thăng Long Thánh Địa, có sự xuất hiện của Kim Long thì những thành thị lân cận sẽ chịu chung số phận vì tội che giấu. Lúc đấy, cơn thịnh nộ từ thiên đường sẽ giáng xuống và trừng phạt những kẻ phản nghịch.
Ánh chiều tà nhuộm màu đỏ chiếu lên những thành trấn hoang tàn, mới ngày nào còn đông vui náo nhiệt thì giờ đây chẳng còn lại gì ngoài t·ang t·hương. Nỗi niềm theo đó mà nhân đôi.
Lúc này trong lòng người, họ trách Thanh Long một thì trách Chân Long mười.
Phía Bắc của Thăng Long Thánh Địa là nơi có vị trí chiến lược cực kỳ quan trọng của tộc Gia Cát. Vì từ cảng Đàm Sa (vị trí xa nhất cực Bắc) đi thêm năm nghìn hải lý nữa là sẽ đến địa lục Hoa Bắc vùng đất của Tiên tộc.
"Những đứa trẻ này không có tội."
Và tâm trạng chung của những con người kia hiện giờ âu cũng là điều dễ hiểu.
Cho nên không ngoa khi nói rằng đây là vựa lúa lớn nhất lục địa hình tròn này. Ngoài ra tại đây còn có một cánh rừng nối dài ra biển với diện tích chiếm gần phân nửa mảnh đất này, nó được gọi là Lam Lệ Câu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng cách đó cũng chỉ khiến họ c·hết theo một cách khác mà thôi. Vì ẩn mình trong Lam Lệ Câu chính là những quái thú cấp bậc rất cao tàn ác và khác máu vô cùng. Đối với những người chỉ biết ăn và hưởng thụ như họ thì chẳng khác nào đi nạp mạng.
Nhưng rồi, kể từ đêm hôm qua, sự hiện thân của Chân Long cạnh nơi sinh sống của họ dường như là sự chấm dứt cho tất cả. Nụ cười đã bị áp đảo bởi sự căng thẳng tràn ngập trên từng con phố. Dân chúng nhìn nhau mà chỉ có thể lắc đầu trong đau khổ và tuyệt vọng.
Quân đội được xếp thành hình vòng cung bao vây khu vực phía Bắc với quân số hơn 100 vạn, thành ra việc hạ trại kéo ra hơn 10 dặm đường. Lực lượng này được dẫn đầu bởi Đường chủ Thanh Long "Gia Cát Luật".
Tuy nhiên để đổi lại được sự bảo hộ, tất cả những người rời đi đều phải khoe ra tấm lưng trần bất kể là nam hay nữ. Nhằm xác định rõ hình xăm hoàng tộc và cũng để tránh việc trà trộn. Đồng thời nếu may mắn có thể tìm kiếm được Chân Long nếu kẻ đó liều lĩnh dám lẫn trốn vào trong hàng ngũ hoàng gia.
Tiếng khóc tiếng la ai oán vang lên từ trong thành trấn, khiến ai nghe thấy cũng phải xót thương. Nhưng q·uân đ·ội vẫn trưng ra bộ mặt lạnh như tiền, không một chút trắc ẩn, không một chút tình người. Bọn họ như cỗ máy chỉ tuân theo chỉ thị, không có một chút cảm xúc nào.
Như quân lệnh được ban bố, q·uân đ·ội bao vây khu vực này và chỉ chừa mỗi con đường vào Lam Lệ Châu cho những kẻ muốn sống sót. Nhìn thì có vẻ nhân từ nhưng trên thực tế đây là một sự nhân đạo giả tạo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi đã ổn định quân doanh.
Thì bên ngoài tất cả khu dân cư đều có sự xuất hiện của q·uân đ·ội hoàng gia. Họ đã kéo đến trong khi sự kiện Chân Long thăng thiên vẫn đang diễn ra. Vậy nên lối thoát duy nhất của những con người kia là bỏ chạy vào Lam Lệ Câu.
Còn nhiều người thì quẩn quá hóa cuồng. Cởi đồ chứng minh bản thân không chứa hình xăm Kim Long. Dùng bản thân trần như nhộng chạy điên cuồng về phía quân doanh . Và kết cục thì .... xác thân nằm phơi ra đất.
Giả sử có người may mắn vượt qua cánh rừng này và tiến sát đến bờ biển. Thì việc sống sót trên biển cả mênh mông không nhìn thấy bờ ngoài kia cũng là một thử thách cực đại.
Bầu trời bắt đầu xuất hiện những sợi chỉ hồng phấn xuyên qua từng đám mây.
Chỉ trong nửa ngày công cuộc di tản của tầng lớp quyền quý đã kết thúc và để lại trong thành trấn những người được coi là tầng lớp thấp kém. Bất kể là người giàu hay nghèo, nếu không có thân phận hoàng tộc thì đều bị cưỡng chế ở lại, chống cự hay p·hản đ·ộng ngay lập tức bị g·iết để thị uy.
"Ông trời ơi! Ông có còn nhân tính nữa hay không."
Đương nhiên đó là điều mà hầu như người nào cũng đã nghĩ đến, nhưng hiện thực lại tàn khốc hơn rất nhiều.
"Xin hãy cứu lấy chúng tôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi màn đêm kéo đến, quỷ tộc khát máu từ trong Lam Lệ Câu đã chạy ra ngoài kiếm ăn. Vốn dĩ chúng đã suy yếu đi rất nhiều, khi đối diện với chánh khí của q·uân đ·ội hoàng gia chúng lại càng không dám làm liều.
Chương 70: Lam Lệ Câu.
Tại sao việc tái thế của Thăng Long lại mang đến cho họ những cảm xúc tiêu cực như vậy?
Chính vì lẽ đó, nơi đây luôn được xem là lò lửa binh biến. Thành ra có khá ít cư dân sinh sống, chiếm đa số tại đây hầu như đều là q·uân đ·ội Thăng Long Thành.
Nhưng không vì thế mà nơi này trở nên hoàng phế, vốn dĩ vùng đất này là một khu vực tài nguyên thiên nhiên phong phú với những đồng bằng rộng lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Điểm đặc biệt nhất ở Lam Lệ Câu chính là hồ nước lớn ngay chính giữa trung tâm, mặt nước ở đây có thể đổi màu theo mùa và phản chiếu hình ảnh cây cối, núi non xung quanh mỗi khi trời quang mây tạnh. Và cũng chính từ lòng hồ ấy kim thân Chân Long đã bay lên thượng giới.
Nhiều nhóm người đã quỳ xuống ngửa mặt lên trời mà cầu xin.
Độ chừng giữa trưa giờ Ngọ.
Chân Long hiện thân vào giờ Tý chưa đến nữa canh giờ sau.
Bỏ chạy ư.
Bên trong Lam Lệ Câu không có cư dân sinh sống. Nhưng bên ngoài thì lại có rất nhiều làng mạc mọc lên. Thậm chí còn có những thành thị vừa và nhỏ như Thiên Thanh Trấn, Phú Nghiên Trấn, Hàn Thành, .... Tất cả những khu dân cư này đều mức sống khá trở lên và rất sung túc, nên hầu như mỗi ngày họ đều sống trong niềm vui tiếng cười.
Như là tín hiệu được căn dặn trước, toàn q·uân đ·ội tạo ra trận pháp tự vệ, với hình dáng mái vòm lớn. Nhằm bảo toàn cho quân doanh trước cơn thịnh nộ sắp đến.
Kết quả, người dân xếp hàng ngang ra trước cổng thành trấn, nhìn thấy q·uân đ·ội bao vây gươm giáo sáng lòa thì chỉ có thể ôm nhau mà khóc.
Sau khi tiếng đàn kết thúc thành trì dù có kiên cố đến mấy thì cũng đã b·ị đ·ánh sập, chỉ còn lại những tàn dư . Làng mạc, thị trấn phồn thịnh ngày nào giờ chỉ còn là những đám tro tàn.
Tuy nhiên khi q·uân đ·ội rời đi, thì vách ngăn vô hình đó đã không còn nữa, chúng tràn ra như ong vỡ tổ, chỉ trong chưa đầy nữa giờ bóng lưng đỏ của lũ quỷ nhuộm đỏ cả khu vực rộng lớn, một bữa tiệc của máu và thịt đã trưng bày ở trước mắt, sao chúng có thể cưỡng lại.
Gia Cát Luật cho người đến những thành trấn, đưa những hoàng thân quốc thích Thanh Long cùng thân quyến rời khỏi. Chính vì vậy, nên số lượng một thoáng đã lên đến hàng vạn. Tạo ra những hàng dài rồng rắn tiến về phía doanh trại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.