Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 71: Cứu giúp và cưu mang.
Vì lẽ ấy, bà đã q·ua đ·ời từ rất lâu tuy nhiên thân thể vẫn luôn quỳ xuống và gập người lại, tiếp tục duy trì bảo vệ hai linh hồn nhỏ bé đang thoi thóp.
Đột nhiên, có một cơn gió thổi qua nơi này, làm nón trùm đầu theo đó mà rơi ra.
Cậu đã đưa tay đến chỗ người em xem thử em mình còn sống hay không. Khi thấy mọi thứ vẫn ổn, liền đảo mắt vòng quanh tìm kiếm người thân.
Bằng nụ cười thân thiện nàng liền tiến đến nói:
Nói đoạn, nữ nhân búng tay biến ra một tấm màn năng lượng. Trên đó chiếu ra những hình ảnh sống sung túc của mẫu thân hai người. Chính điều đó đã khiến họ củng cố thêm niềm tin. Vậy nên họ liền gật đầu, và bất giác trở nên thân thiết với nữ nhân bí ẩn hơn.
Khi bị gọi tên, cả hai đều ngây người ra. Vì tên của họ lại được nàng biết. Nữ nhân hiểu điều đó nên nói thêm:
Nhưng chỉ đi được một khoảng ngắn thì đã bị cuốn vào lốc xoáy, vô tình tạo nên một dòng chảy. Đồng thời ngay lúc này, giữa ngực người phụ nữ cũng thoát ra rất nhiều những chấm trắng tương tự.
Tấm lưng ấy nằm trên thân thể của một phụ nữ ốm yếu gầy gò, bà đang dùng hết những gì bản thân có thể để bảo vệ hai đứa trẻ ở trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất ngờ cậu quay đầu, thì nhìn thấy em gái mình đã tỉnh lại, quá vui mừng cậu ôm lấy nó vào lòng. Bàn tay không ngừng thoa đầu em gái đầy hạnh phúc.
Rồi nữ nhân bước đến chỗ người phụ nữ, giơ tay ra trên người bà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa bay lên, chiếc bình đã rung lắc dữ dội, khiến cho nắp bình sắp sửa bung ra. Đúng ngay lúc này, không gian bị tác động và nổi lên những cơn gió vô hình, làm ảnh hưởng đến linh hồn của ba người, nhưng không hề đả động đến vật chất xung quanh.
Nên tiện thể nàng đã dùng chúng đi xuyên qua cơ thể của cả hai anh em, giúp chúng ổn định lại phần hồn. Nhờ đó mới không bị ảnh hưởng bởi Du Hồn Tị. Chính vì vậy, nguy hiểm đã phần nào qua đi.
"Thật chứ!"
Mặc nhiên, không gian vẫn bình chân như vại, chỉ xuất hiện thêm những chấm trắng nhỏ như một hạt gạo, bay lên như bồ công anh.
Cậu không biết là nên vui hay nên buồn trước tình cảnh này, nên định sẽ đi đến đặng hỏi thăm thì một âm thanh đã ngăn bước cậu lại:
Cho nên hiện giờ, những hồn ma dất dưỡng, hay những oán hồn bất tán vẫn còn tồn tại ở dương thế.
Bởi vì tại đó có một tấm lưng trần, với chằng chịt v·ết t·hương lớn nhỏ. Miệng v·ết t·hương theo thời gian đã biến thành một màu tím đen, máu đã ngừng chảy trên tấm lưng đó mà thấm đẫm trên mặt đất thành một khối.
Khi nghe những âm thanh đó, nữ nhân liền xoay người lại, lúc này nàng đã mang lên một chiếc khăn che mặt phượng hoàng đỏ. Khiến hai anh em họ không thể nhìn thấy rõ mặt mũi.
Đây là quy luật ngàn đời không thể thay đổi, tuy nhiên cũng chính vì cuộc chiến Cửu giới đã làm biến chất hoàn toàn luân thường đạo lý.
Người này vừa đi vừa quan sát tỉ mỉ mọi thứ, dường như đang tìm kiếm một thứ gì đó.
Nữ nhân liền cầm nó lên tay, miệng không ngừng niệm phép, một lát sau thì ném nó lên không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thứ mà nàng lưu tâm liệu có phải là thứ tầm thường?
Có lẽ là không.
Dù vẫn còn rất nghi ngờ, chưa quen, nhưng người anh tên là Lưu Hạo đã buông em mình ra và hỏi ngược lại:
"Thật không?"
Lại nói về luân hồi đạo cảnh.
Có một người mặc lên bộ trang phục đen, phủ kín từ đầu đến chân. Đang rảo bước đi trên những tàn tích còn lại sau cuộc càn quét đẫm máu.
Một lát sau, thì nắp bình cũng đã mở ra hoàn toàn. Kéo theo một trận gió xoáy, khiến y phục của bốn người trong tâm bão bắt đầu chuyển động.
Vừa rồi trong khi thu phục hồn phách của người mẹ, nữ nhân đã tiện thể lấy luôn những linh hồn khác đang tồn đọng trong không gian. Tuy nhiên có một số linh hồn đã bị lũ quỷ làm biến chất, dù có đến Phong Đô cũng chỉ bị vứt đi.
"Hai huynh muội đã tỉnh lại thì tốt quá. Lưu Ngọc, Lưu Hạo."
Chính vì hình ảnh đáng thương như vậy đã khiến nữ nhân nảy sinh lòng trắc ẩn mà quyết định giang tay cứu vớt ba người.
Bấy giờ, mọi việc về cơ bản đã xong, nữ nhân chỉ cần giúp hai anh em khôi phục lại thần sắc là coi như công đức vô lượng.
Chúng đi theo thủy lưu vừa được tạo ra mà chảy vào trong chiếc bình. Mãi cho đến khi không còn lại gì trong người của bà, nữ nhân mới đậy nắp và thu hồi lại chiếc bình.
Thứ thoát ra khỏi người phụ nữ chính là hồn phách của bà, khi bà c·hết đi do vẫn còn chấp niệm bảo vệ hai đứa con thân yêu nên hồn phách không thể siêu thoát để có thể trở về địa phủ mà báo danh đi luân hồi chuyển thế được.
Khi hai anh em bước qua cánh cổng và biến mất, nữ nhân liền vung tay mạnh mẽ về phía trước mở ra thêm một cánh cổng nữa dẫn đến một chiều không gian khác. Đó là một thành phố lớn với hai bức tượng Tiên Đồng, Ngọc Nữ đứng hiên ngang giữa đất trời "Đế Đô" .
Không để thời gian trôi qua một cách lãng phí, nữ nhân liền dùng khả năng của bản thân tách ba người ra, sau đó đặt xuống một nơi đất bằng.
"Ca."
Lúc này người anh đã tỉnh lại, nhưng thay vì lo lắng cho bản thân mình.
Nàng lúc này chỉ chăm chăm nhìn về một hướng, chính là khoảnh sân mà nàng buộc phải dùng phép để biến những thứ cỏ rác biến mất mãi mãi.
"Đừng lo, mẫu thân của hai huynh muội, đã đi đến một nơi xa. Nhờ ta đến rước hai huynh muội đến để hội ngộ."
Hiển nhiên, là không thấy ai ngoài một khung cảnh đổ nát cùng một hình bóng nữ nhân lạ mặt đang quay lưng về phía họ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi bình minh ló dạng ở phương Đông, thì cũng là lúc lũ quỷ phải trở về nơi trú ẩn. Từ ngàn xưa chúng đã cực kỳ sợ ánh nắng trực tiếp chiếu thẳng vào người.
Sau khi thuyết phục được họ, nàng liền biến đổi y phục cả hai thành một bộ phượng y màu đỏ thẫm. Sau đó thì mở ra cánh cổng không gian dẫn họ đến với Đảo Thiên Đường. Trước khi để họ bước vào, nàng đã dặn rằng:
Con người có phần xác và phần hồn. Khi c·hết đi bắt buộc linh hồn phải đến Phong Đô Quỷ Thành đặng báo danh. Sau đó đi đến bên kia bờ sông Nại Hà tiến vào luân hồi lộ.
Lúc này, hồn đã lìa khỏi xác, nên người phụ nữ chỉ còn lại nhục thân phơi dưới ánh nắng mặt trời. Không thể để, thân xác của bà làm mồi cho quỷ dữ. Nữ nhân lại một lần nữa dùng đến chiếc nhẫn ngay ngón trỏ hình ngựa ô mà lưu giữ linh hồn của bà lại.
Chưa đầy một khắc, nhục thân như cành cây khô héo đã được khởi tử hồi sinh.
Cứ thế trôi dần đến hai canh giờ sau.
Và đây chính là trái với đạo trời.
Nói qua một chút.
Sau khi đã quan sát một lúc, hắn liền quyết định ra tay. Chỉ bằng một cái búng tay nhẹ nhàng, hắn đã khiến những thứ gỗ vụn đó biến mất không một chút dấu vết.
Để lộ ra đây là một nữ nhân với đôi mắt xanh biết như biển cả, cùng làn da trắng như tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy nên, lúc này nữ nhân trực tiếp truyền chân khí của bản thân vào cơ thể của chúng.
Bất chợt, khi hắn đi qua một ngã rẽ thì một tàn tích của một ngôi nhà xập xệ đã đổ sập xuống trong cơn lốc đã khiến hắn để tâm.
Vì vậy, nữ nhân mới dùng đến Du Hồn Tị thâu giữ lại linh hồn của bà, đề phòng bà có thể bị oán khí làm vấy bẩn bản chất biến thành ngạ quỷ, hoặc tệ hơn là tiến vào con đường ma đạo. Vạn kiếp không thể siêu sinh.
Tuy nhiên nếu thời cơ chưa đến buộc phải ở lại Lãnh Âm Phong chờ đợi.
"Mẫu thân của hai đệ, đã đợi ở Thiên Đường. Chuẩn bị cho hai đệ những điều tốt đẹp nhất, nên hãy đến nơi của tỷ ở tạm. Đến lúc nào đó ta sẽ cho ba người gặp nhau. Nhé!"
Chính sự chân thành của nàng đã thuyết phục được hai đưa bé tin rằng mẹ chúng vẫn còn sống, mặc dù bà đã ra đi từ lâu.
Tức thì tại nơi ngón giữa, một chiếc nhẫn lam phượng hoàng lập tức phát ra ánh sáng tựa những sợi chỉ mỏng. Trong vòng một phút đã tạo nên một chiếc bình ngọc trắng.
Bấy giờ ở Hàn Thành nằm cách Lam Lệ Câu chừng 12 dặm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.