Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 80: Hồi ức (3).
Chương 80: Hồi ức (3).
Tiếng kêu cùng tiếng gió vang vọng đi kèm, thứ xuất hiện là một chú rồng vàng nhỏ. Nó uốn lượn vài vòng trên không rồi biến mất.
Nghe vậy, Kinh Như Tuyết phẩy tay ra hiệu cứ nói. Nhận được chỉ thị hắn liền chủ động mở lời:
Và lẽ đương nhiên chỉ cần ta để nó lại vị trí cũ. Thì nó sẽ hòa mình vào đám đông và sẽ không thể nào tìm thấy được nó thêm một lần nào nữa. Vì nó đồng dạng với những tinh thể khác kia mà. Tuy nhiên bây giờ đây ta đã hoàn toàn tách nó ra khỏi nơi mà nó thuộc về.
Nói xong, người này vẫn giữ vững dáng đứng. Không hề lay chuyển, điều này đã khiến Kinh Như Tuyết nhận ra hắn có điều muốn nói.
Theo đó, Kinh Như Tuyết đưa mắt liếc nhìn chiếc bình một lần, tiếp đến hắn cầm nó lên gần mũi trực tiếp mở nắp để ngửi lấy mùi bên trong, nhằm kiểm tra thứ đó có đúng với yêu cầu của bản thân hay không.
"Ngươi hãy cầm lấy hai thứ này, trở về Linh Lăng một chuyến. Đồng thời lấy Ngự Phong Thần Thủy về đây cho ta trong ngày hôm nay."
Khi đã nói hết tất cả những gì bản thân cần nói, nam nhân chắp tay cung kính trước Kinh Như Tuyết rồi nhanh chóng rời đi.
"Thần đã hiểu, thần sẽ dốc hết sức mà làm." Nam nhân định tiến đến cầm lấy đồ vật trên bàn mà rời đi thì chợt nhớ ra điều gì đó, lại chắp tay cung kính mà thưa:
Bấy giờ, Kinh Như Tuyết mới giao phó:
Bẵng đi thêm một chút lại có sự biến chuyển lớn đến mức tinh thể bắt đầu lắc lư dữ dội, như một thứ gì bên trong đó đang cố vùng vẫy nhằm thoát ra ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tất cả những sự chuẩn bị tỉ mỉ này đều dành cho một thiếu niên không có tố chất thì chả trách sinh ra một chút bất mãn. Kinh Như Tuyết biết rõ điều đó, nên trong lòng cũng đã sớm có sự chuẩn bị. Bàn tay của hắn đưa đến trên ly trà, trực tiếp dùng đầu ngón tay chạm nhẹ vào mặt nước.
Thoạt nghe tên, cứ nghĩ nó là một loài hoa, tuy nhiên thực chất nó là nước thánh lấy từ giếng trời tại đảo Thiên đường. Không dễ dàng gì mà đến được nơi đó, huống chi còn phải được sự cho phép của tộc phượng hoàng. Nhưng dù có vượt qua muôn vàn chông gai để đến được đó thì cũng rất khó để lưu giữ nước lại bên trong bình.
Khi hoàn trả lại cho Trương Vệ, một bước chàng có thể chạm đến thực lực cường giả trên đại lục này.
Thực tế, Nguyệt Ngưng Tuyết Liên đúng là Kinh Như Tuyết đã chuẩn bị cho Trương Vệ, nó có một công dụng vượt xa những gì mà chàng có thể hình dung.
Cuối cùng lấy ra một giọt tinh thể. Rồi nhìn nam nhân mà nói rằng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nghe đến đây, Kinh Như Tuyết bất chợt cảm thấy bất ngờ và thích thú. Hắn liền ngưng việc uống trà lại mà hỏi:
"Đó là chuyện liên quan đến Tiên giới."
"Bẩm chúa công vẫn còn một chuyện nữa."
Sau đó thêm một chút tác động đến nó." Nói đoạn hắn truyền vào giọt nước một chút sức mạnh. Nơi đó liền sản sinh ra một cổ năng lượng vừa phải mà nói tiếp:
"Ngươi còn gì muốn tâu, cứ nói đi, ta không trách tội đâu."
Được hắn cho phép, nam nhân đắn đo suy nghĩ một lúc liền nói:
Giọt tinh thể được Kinh Như Tuyết lưu lại nên đầu ngón tay. Lúc đầu tiên nó chỉ là một giọt nước trà không hơn không kém, nhưng khi được tác động bất chợt.
"Hắn là ai!"
Chỉ với một lượng nhỏ như một chén trà thôi cũng đã đủ khai phá tố chất thúc đẩy quá trình nội tu công pháp đến cực hạn. Vị nam nhân này đã mất hơn hai tuần lễ trên đỉnh núi thánh để có thể đem về được Nguyệt Ngưng Tuyết Liên theo yêu cầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thứ lỗi cho thuộc hạ lắm lời, chẳng qua thuộc hạ thấy chàng thiếu niên Trương Vệ này không có gì quá là nổi trội. Ở bên ngoài kia có biết bao là nhân tài kiệt xuất. Người chỉ cần nhắm mắt chọn đại cũng sẽ thu được một kế tự ưng ý. Hà cớ gì người lại nhọc lòng vì một phàm nhân tầm thường."
"Cứ nói."
Kinh Như Tuyết suy nghĩ một lúc liền mỉm cười. Hắn đoán thủ hạ của mình bất mãn bởi vì hắn dùng một kỳ trân quý bảo lên một phàm nhân, bỏ công bỏ sức như vậy đúng là không đáng.
Nam nhân chứng kiến toàn bộ mọi chuyện thì ánh mắt ẩn sau chiếc mặt nạ đó chứa đầy sự kinh ngạc. Thông điệp tiềm ẩn từ đó, đã được nam nhân này tiếp thu.
"Thuộc hạ tuân lệnh."
Vừa dứt lời, nam nhân đã tiến đến bên cạnh, ghé sát tay mà nói nhỏ. Lúc nhận được thông tin ấy, Kinh Như Tuyết dường như rất vui mừng, hắn mỉm cười đầy ẩn ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi nói ra những lời đó, hắn tiến đến gần cạnh bàn và lấy ra một chiếc bình nhỏ màu đỏ ước chừng chừng bốn phân, sau đó đặt bên cạnh những viên ngọc châu.
Và rồi những đường nứt kẽ đầu tiên đã xuất hiện, viên tinh thể đó đã không thể giữ được thứ bên trong. Nó phá kén bay ra ngoài và phát ra một nguồn sáng vàng kim óng ánh tựa mặt trời.
"Làm tốt lắm!"
"Ta lấy một ví dụ cho ngươi dễ hình dung. Người mà ta chọn giống như giọt tinh thể này. Nếu ngươi nhìn từ ngoài vào thì nó không có bất cứ điều gì là khác lạ.
Nó đã bắt đầu có những sự chuyển dịch đầu tiên bên trong tinh thể đó. Lâu dần chúng kết tụ lại với nhau tạo ra thêm một lớp màn bao bọc khác bên trong.
Lời nói vừa dứt tất cả những sự chú ý đều đồng loạt đổ dồn về nơi đó.
Lời nói của nam nhân, cương trực thẳng thắn nói rõ ràng quan điểm của bản thân. Khiến Kinh Như Tuyết cũng khá ngạc nhiên, tuy nhiên điều này cũng là điều dễ hiểu mà thôi. Những gì mà hắn đối xử với Trương Vệ hắn chừng từng làm với bất kỳ ai trước đây. Nên cũng sẽ khiến không ít người cảm thấy ngờ vực với lựa chọn này.
Không lâu sau, Kinh Như Tuyết từ tốn hớp lấy một ngụm trà đầu tiên, tức thì ngọc châu vàng lại xuất hiện bên cạnh chiếc bình ngọc đặt để ngay mép bàn.
Nam nhân liền chắp tay đáp:
Kinh Như Tuyết, sau khi giải thích cho sự lựa chọn của mình thì có phần thư thả hơn. Tiện tay cầm tách trà lên, mà chuẩn bị hớp lấy một ngụm nóng hổi.
Trong khoảng không gian, tưởng chừng bình thường, đã xuất hiện một nhận dạng nam nhân mang theo chiếc mặt nạ thỏ trắng. Hành tung của y vô cùng bí ẩn, đến nỗi y đã đứng tại bên cạnh Trương Vệ một lúc lâu chàng vẫn không hề nhận ra.
Rồi lùi lại ba bước cúi đầu chờ lệnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Theo thông tin đến từ Xích Vũ Phong, một trong những hoàng tử của Tiên tộc vì bất mãn với vua cha mà đang có ý định làm phản..."
Chỉ cần một lượng vừa đủ hắn đã nhận ra thứ bên trong là Nguyệt Ngưng Tuyết Liên. Liền đưa mắt nhìn về phía nam nhân nói:
"Bây giờ thì nó đã được ta tác động đến rồi, vậy giờ hãy cùng chờ xem, chuyện gì sẽ xảy ra đây."
Dứt lời hắn xoay người đi lại chiếc ghế dài mà ngã lưng lên đấy, tiện tay cầm lên ly trà đang uống dở lên trước mặt. Chính ngay lúc này, một đường sáng quét qua chiếc bàn đá, trực tiếp thu hồi những vật phẩm trên đó.
Sau một vài phút suy xét, nam nhân cúi nhẹ đầu và nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.