Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9: Cuộc Hành Trình Gian Nan.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Cuộc Hành Trình Gian Nan.


[Bạn đã đạt được Hiểu Biết Cơ Bản Về Thảo Mộc LV1!][Nhờ tích cực thu thập, bạn bắt đầu thấy thông tin về tên của thảo mộc.]

Qua tấm vải bạc rách nát phủ trên đống hàng hóa, ánh mắt cậu nhìn ra xa, nơi rừng cây kéo dài bất tận. Từng tán lá xanh ngọc bích rung rinh theo nhịp điệu của cơn gió nhẹ, tạo ra những âm thanh xào xạc như một bản nhạc của thiên nhiên. Dưới ánh mặt trời lấp lánh, âm thanh xào xạc vang lên như một bản nhạc của thiên nhiên. Từng chùm lá kim vươn dài, phản chiếu ánh nắng lung linh vương vãi giữa không trung. Cậu khẽ nheo mắt, cảm thấy một chút bình yên len lỏi giữa những mệt mỏi. Trong chốc lát, cậu như hòa vào nhịp thở của thế giới.

Dù chưa lên cấp nhưng cậu đã mạnh lên khá nhiều nhờ chuyển chức kiếm sĩ, và bất ngờ hơn—hệ thống thông báo rằng cậu được thưởng 2 điểm Sức Sống vì làm việc liên tục trong trạng thái mệt mỏi suốt một thời gian dài. Đôi mắt cậu ánh lên một tia thích thú. Có vẻ như trong Đại Mộng Giới, không phải chỉ có chiến đấu mới giúp cậu mạnh lên.

Chương 9: Cuộc Hành Trình Gian Nan.

–May mắn: 5 (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu tận hưởng nó — Nhưng đúng lúc ấy—

Cậu chỉ có thể ngồi chen chúc phía sau. Bất chấp sự mệt mỏi, bất chấp những cú xóc nảy không ngừng của chiếc xe ngựa, Vũ Hạo vẫn không thể phủ nhận vẻ đẹp của thế giới này.

Mỗi nơi đi qua, cậu cúi xuống quan sát, thử ngắt chiếc lá trong những bụi cỏ xanh mướt, chà nhẹ trong lòng bàn tay. Hương thơm mát lành tỏa ra, khác hẳn với những loài cỏ bình thường. Ban đầu, tất cả chỉ hiển thị là “Thảo Dược?!” nhưng sau một hồi thu nhặt liên tục, bỗng nhiên một dòng thông báo mới xuất hiện.

Phần nào của da có thể dùng để chế tạo giáp? Phần nào của thịt có thể dùng để nấu ăn?

Vừa tăng tốc, cậu vừa mở bảng trạng thái, kiểm tra sự thay đổi trong cơ thể mình.

NPC đầu bếp già thở dài lắc đầu. Sau đó dưới sự hướng dẫn của NPC, Vũ Hạo dần làm quen với từng thao tác cơ bản. Từ một kẻ hoàn toàn mù tịt về nấu nướng, chỉ trong một buổi tối, cậu đã có thể tự tay nấu ra một món đơn giản—một bát cháo thịt nóng hổi.

Dù không thoải mái, dù không được ai coi trọng, nhưng ít nhất cậu cũng không phải chạy đôn chạy đáo, không phải lo nghĩ về cơm áo gạo tiền, và quan trọng nhất, họ không biết cậu là ai.

Vũ Hạo băng qua lối mòn nhỏ hẹp, nơi những bụi cây um tùm mọc ven đường, thấp thoáng trong bóng tối của khu rừng. Ánh trăng lặng lẽ rọi xuống qua những tán cây, chiếu sáng con đường nhỏ phủ đầy lá mục.

Vũ Hạo chớp mắt, nhìn bát cháo của mình. Đúng là… chỉ có một màu xám xịt, chẳng có gì hấp dẫn.

Lão xa phu kéo ra tấm phủ, ánh mắt chứa đầy sự khinh khỉnh, chỉ thẳng vào Vũ Hạo. Một giọng nói khàn khàn, khó chịu vang lên, kéo cậu trở lại thực tại một cách thô bạo. Khoảnh khắc yên bình vỡ vụn trong chớp mắt.

Cậu trầm ngâm suy nghĩ, chậm rãi tổng kết lại những gì mình đã đạt được. Từng bước một, cậu tích lũy nền tảng cho bản thân.

Sau khi chuyển chức, Vũ Hạo bắt đầu cảm nhận rõ hơn về sự chân thật của thế giới này. Mỗi hành động, mỗi quyết định, thậm chí là những công việc tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất cũng đều mang lại kết quả.

Khi mục đích đã hoàn thành, cậu khẽ cúi xuống, vốc một nắm nước mát lạnh lên rửa mặt. Những giọt nước trong veo lăn dài trên da, mang theo sự sảng khoái đến tận từng thớ thịt. Một cơn rùng mình thoáng qua—không phải vì lạnh, mà bởi sự chân thật đến đáng kinh ngạc của thế giới này. Mọi giác quan đều được đánh thức, từng cơn gió, từng tiếng lá xào xạc hay ngay cả dòng nước chảy qua kẽ tay... tất cả đều sống động hơn bất cứ giấc mơ nào cậu từng biết.

Vũ Hạo lúng túng cầm dao, bắt đầu thái thịt theo bản năng. Nhưng chỉ sau vài nhát cắt, miếng thịt trở nên nham nhở, vừa không đều vừa bị dính đầy vụn xương.

Cậu chợt có một linh cảm không tốt…

Nói xong, lão ra hiệu cho cậu rời đi.

–Trí tuệ: 10

Chỉ cần dừng lại, cậu sẽ bị bỏ lại phía sau.

Chúng là kết quả của kinh nghiệm chân thật có được thông qua thành quả lao động chăm chỉ. Hương thơm của cháo bốc lên, len lỏi vào không khí, đánh thức cơn đói của cả những kẻ đang ngồi cạnh đống lửa. Niềm hạnh phúc của món ăn không tốn tiền nguyên liệu.

–Kháng phép: 0

–Uy tín: 5

Trong hiện thực, cậu chưa từng có thời gian để dừng lại và tận hưởng một khung cảnh như vậy. Tất cả những gì cậu biết chỉ là sinh tồn, kiếm sống. Nhưng ở đây…

Vũ Hạo đã biết rõ vị trí của mình. Cậu không có tiền, điều đó đồng nghĩa với không có chỗ ngồi trong xe ngựa. Lão xa phu không cần phải nói nhiều, chỉ liếc cậu một cái rồi ngay lập tức nhận một người chơi khác vào vị trí trống duy nhất.

Khi có thời gian nghỉ ngơi cậu liền kiếm cơ hội, với mục tiêu tiết kiệm chi phí mua thuốc hồi phục. Với suy nghĩ đó, cậu bắt đầu làm thân với NPC, đặc biệt là những người có vẻ thấp bé và không có địa vị cao. Những người mà ban đầu chỉ giao việc cho cậu một cách hời hợt, họ dần bắt đầu chỉ dạy cho cậu những kỹ năng sinh hoạt cơ bản. Cách cầm dao đúng khi thái thịt, cách nhóm lửa nhanh hơn, cách nhận biết các loại thảo mộc. Nếu không thể mua thuốc hồi phục, vậy thì tốt nhất nên học cách tự nấu ăn.

[Bạn đã học được kỹ năng phụ trợ: Nấu Ăn Cơ Bản LV1!]

Nhưng Vũ Hạo phớt lờ thông báo đó. Mệt mỏi? Đúng. Nhưng dừng lại? Không. Cậu vẫn tiếp tục. Bởi vì cậu biết…

Chỉ số cơ bản:

Một NPC đầu bếp già, người chuyên phụ trách bữa ăn cho nhóm thương nhân, bất chợt gọi cậu lại. Ông ta không nói nhiều, chỉ ném cho cậu một con dao găm cùn cùng một tảng thịt sống.

—Vũ Hạo cắn chặt răng, nhưng không phản kháng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù chưa biết công dụng, nhưng ít nhất cậu không còn phải đoán mò nữa.

[Bạn đã đạt được trạng thái: Mệt Mỏi LV1 – Nhanh nhẹn tạm thời giảm 10%. Bạn cần nghỉ ngơi.]

– Sinh Lực (HP): 250/250

[Hết chương 9]

Tại sao chiếc xe này lại chậm tới thế, theo bản đồ thì vẫn chưa được nửa đường. Câu trả lời quá rõ ràng. Không chỉ gấp đôi, mà gần như gấp ba tải trọng của một xe ngựa bình thường. Khi ánh mắt cậu lướt qua đống hàng hóa đồ sộ, một cơn tuyệt vọng thoáng lóe lên. Không cần đoán cũng biết—công việc tiếp theo sẽ chẳng dễ chịu gì.

Không chỉ bị đuổi khỏi xe—giờ cậu còn phải kéo hàng?!

"Đi tìm cho ta một ít rau dại hay bất cứ loại lá nào có thể ăn được, tốt nhất nên có hương thơm tốt một chút. Cẩn thận đừng có hái nhầm cỏ độc mà c·hết nhé."

Không lâu sau đó, Vũ Hạo đã trở lại tới khu cắm trại. Trái ngược với sự căng thẳng của cậu, những người chơi giàu có trên xe ngả người, khoanh tay thưởng thức màn trình diễn như một vở kịch rẻ tiền. Họ không cần chiến đấu. (đọc tại Qidian-VP.com)

–Sức sống: 25 (+2)

[Bảng Trạng Thái Nhân Vật – Sau Chuyển Chức]

Bắp tay cậu căng lên, vai nhói đau, từng bước chân lún sâu vào nền đất lầy lội. Mỗi lần lăn lên dốc là một lần cơ bắp cậu gào thét phản đối.

Điểm cộng tự do: 0 (không thay đổi)

Và rồi…

[Cảnh báo: Người chơi cần dành thời gian nghỉ ngơi. Trạng thái mệt mỏi có thể gây hiệu ứng xấu cho cơ thể.]

Sau một ngày dài lê bước, đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi trong rừng. Vũ Hạo thở dốc, lưng áo đẫm mồ hôi, nhưng cậu không có thời gian rảnh rỗi.

[Trạng thái: Trung lập] [Cấp độ: 1]

–Sức mạnh: 45

"Cái tên nghèo khốn kh·iếp kia, xuống đây cho ta." (đọc tại Qidian-VP.com)

– Năng Lực (MP): 90/90

Không chỉ vậy, nhờ vào việc giúp NPC xử lý chiến lợi phẩm sau mỗi trận chiến, cậu còn học được cách phân loại da và thịt từ quái vật bị hạ gục.

–Chủ Động: [Kỹ năng kích hoạt – Chém Nhanh][[Kỹ năng kích hoạt – Thượng Kiếm]

Vũ Hạo siết chặt dây thừng trên tay kéo mạnh về phía trước, nhìn đống hàng hóa mà không khỏi trợn mắt. Cậu chỉnh lại cái bao tải nặng trịch trên vai, rồi tiếp tục bước đi.

Đã bao lâu rồi cậu chưa tận hưởng cảm giác này?

–Nội lực: 14

–Giáp: 1

[Bạn đã đạt được kỹ năng: Thu Lượm Cơ Bản LV2!] [Tốc độ thu thập tài nguyên tăng +12%.]

[Bạn đã đạt được trạng thái: Mệt Mỏi LV2 – Nhanh nhẹn tạm thời giảm 12%. Bạn thực sự cần nghỉ ngơi.]

Kỹ năng:

Vũ Hạo thoáng sững người. Niềm vui ngoài ý muốn. Không phải hệ thống tự động cấp cho cậu. Cậu thực sự đã học từ NPC.

"Nhanh lên, đừng có đứng đó mà than thở! Ta sẽ cho ngươi biết tay nếu làm ảnh hướng tới tốc độ hành trình."

–Nhanh nhẹn: 26

Cậu hít sâu một hơi, để luồng không khí trong lành lấp đầy lồng ngực, rồi từ từ đứng dậy. Quang cảnh xung quanh vẫn vậy—đầy hoang sơ, trầm lặng nhưng lại mang một sức hút khó cưỡng. Dẫu vậy, chẳng có lý do gì để nán lại lâu hơn. Với một cái liếc nhìn cuối cùng, Vũ Hạo xoay người, bắt đầu di chuyển theo con đường cũ trở về, bóng dáng dần khuất giữa những tán cây lặng lẽ lay động trong gió.

Chỉ đơn giản là ngồi đây, chờ đợi điểm dừng chân tiếp theo. Cảm giác này… có chút tự do. Có lẽ nhiệm vụ này không khó khăn như cậu nghĩ—

Không khí mang theo hương thơm của đất, của cây cỏ ẩm ướt sau trận mưa nhẹ lúc sáng sớm. Mùi nhựa cây, mùi gỗ mục hòa lẫn với hương hoa dại phảng phất, tạo nên một sự thanh bình đến lạ.

Sự tự do này… có lẽ là điều tuyệt vời nhất mà thế giới này mang lại.

–Bị Động: [Hiểu Biết Cơ Bản Về Thảo Mộc LV1!][Nấu Ăn Cơ Bản LV1!][Thu Lượm Cơ Bản LV2][Cảm Nhận Nguy Hiểm LV1.][Mệt Mỏi LV1][Hoang Dã (Lv1) – Khi chiến đấu trong rừng, hoang mạc, sát thương +10%][Thợ Săn Lão Luyện (Lv1) – Nhận thêm 10% kinh nghiệm khi đánh bại quái mạnh hơn cấp độ.]

"Tiểu tử, không muốn c·hết đói thì lại đây!"

Vũ Hạo hít một hơi thật sâu, cảm nhận bầu không khí mát lạnh của rừng đêm.

Lão xa phu cười khẩy, đập mạnh vào thùng, tiếp tục cho đoàn người khởi hành. Cái nhìn của hắn đã nói lên tất cả, hàng hóa quan trọng hơn mạng sống một kẻ tay trắng:

"Tiểu tử, có biết cháo thịt chỉ có thịt thì sẽ khó nuốt không?" — NPC đầu bếp già thấp giọng cằn nhằn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không khí ẩm ướt, phảng phất mùi hương ngai ngái của đất rừng, xen lẫn với mùi thơm nhẹ của cây cỏ. Tiếng dế gáy vang lên đều đặn, như một bản nhạc nền của màn đêm.

–Chiến lực: 70.5

"Thử cắt miếng thịt này xem nào."

“Đây là trò đùa gì vậy…” Người chơi khác được ngồi thoải mái trên xe. Ngựa kéo xe chở người. Còn cậu? Bị bắt làm việc như một con thú thồ hàng. Vũ Hạo thở dài, nhưng không có lựa chọn nào khác.

[Tên nhân vật: Vũ Hạo] [Chức nghiệp: Kiếm Sĩ]

–Danh vọng: 105

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9: Cuộc Hành Trình Gian Nan.