- Không thể nào. Dân tộc của chúng ta có thói quen tích lũy tiền tài. Dù khanh có tuyên truyền khuyến khích trên các màn hình lớn mỗi ngày thì qua mỗi một tháng, dòng tiền này vẫn sẽ bị ngắt bớt 20-30% ở lại trong tay của người dân mà?
- Bệ hạ nói đúng, vì vậy số vốn ban đầu để quay vòng phải đủ cho 1-2 năm tiền lương. Khi đó dòng tiền tệ lưu thông sẽ lớn mạnh hơn, sinh lợi nhiều hơn, sẽ dư sức trả lương hàng tháng.
Ngoài ra chúng ta còn nguồn thu nhập tiền tài từ hoạt động xuất khẩu. Chỉ cần xuất khẩu lớn hơn nhập khẩu thì chúng ta sẽ có dòng tiền tệ mới chảy vào bổ sung cho đế quốc lưu thông trôi chảy.
Và cuối cùng, khi người dân tích lũy được vài tháng, các ngân hàng sẽ vào cuộc, dùng lãi cao để thu hút tiền tài bị đọng lại ở dân gian, sau đó đưa vào thị trường hoạt động, giúp kinh tế phát triển nhanh chóng hơn.
- Khanh nói tuy rất đơn giản dễ hiểu nhưng ta vẫn thấy nó sai sai ở đâu đó.
- ???
- Ah... ta biết rồi. Nãy giờ chưa tính thu hoạch. Đặc biệt là loại cây trồng nhiều nhất Dù Bạch Kim.
- Bệ hạ giờ mới nhớ ra à. Hồi nãy ta có nói tiền trong dân chúng sẽ mua sắm, đó là mua sắm về lương thực, rau dưa, trái cây của chúng ta sản xuất ra đó. Rồi các sản phẩm như quần áo, giấy báo, hóa mỹ phẩm, vật dụng gia đình... từ khu công nghiệp. Tất cả sẽ thu hút lại tiền từ người dân.
- Thế còn Dù Bạch Kim?
- Dù Bạch Kim sẽ dùng để sản xuất thanh năng lượng, vận dụng làm năng lượng trong mọi lĩnh vực của đời sống, từ sinh hoạt, cho đến sản xuất.
- Thế nhưng chúng có quá nhiều rồi dư thừa không?
- Có, chúng sẽ dư thừa, trong đế quốc không thể nào xài hết. Nhưng ta sẽ xuất khẩu.
- Nhưng thế giới đang sử dụng năng lượng hóa thạch, năng lượng h·ạt n·hân, thủy điện... nhiều lắm rồi cơ mà. Làm sao mua của chúng ta?
- Thế giới sẽ cạn kiệt năng lượng hóa thạch trong nay mai thôi. Gần đây có rất nhiều bài báo trên thế giới phản ánh tình trạng dầu thô khó hoặc không thể khai thác được ở nhiều nơi rồi đó.
- Có, ta có thấy nhưng ta chỉ tưởng đó là ngoại lệ.
- Không ngoại lệ đâu.
- Sao khanh biết.
Giang Bình An giơ ngón tay chỉ lên trời.
- Thiên cơ bất khả lộ.
- ???
Mỗi lần Giang Bình An nói đến thiên cơ, Thịnh Đế Phổ Nghi đều phải bó tay, ông chỉ đành tin tưởng, dù sao có Giang ái khanh thì mọi việc đều sẽ ổn.
...
5h30' chiều ngày 5/2, Thịnh Đế Phổ Nghi đãi tiệc chia tay các phái đoàn đã đến chúc mừng đại lễ đăng cơ của ông.
Bữa tiệc diễn ra suôn sẻ và ngắn gọn, đúng 7h tối cùng ngày, các phái đoàn ra về.
Lần này ghé thăm, khi ra về mỗi vị nguyên thủ quốc gia nhận được hai món quà: một pho tượng vàng bằng kích thước thật, trọng lượng thật và 10 quyển sách quý hiếm có ý nghĩa quan trọng đối với từng quốc gia riêng biệt. Dĩ nhiên đây cũng chỉ là bản sao, còn bản chính vẫn ở lại siêu cấp thư viện tại Thịnh Cung.
Các phái đoàn đều đi về bằng máy bay, chỉ riêng có chủ tịch Hà là được Giang Bình An giữ lại lâu một chút.
Hai người vào phòng thủ tướng của Giang Bình An để trò chuyện riêng.
- Giang thủ tướng, cứ mỗi lần vào đây ngồi là ta lại cảm giác rất thoải mái, đặc biệt là ngồi ở đây uống trà, ngắm nhìn khung cảnh bên dưới, giang sơn gấm vóc thật đẹp.
- Cảm ơn chủ tịch Hà đã quá khen. Nhưng có lẽ không lâu sau, ta sẽ không còn ngồi ở đây ngắm cảnh thường xuyên nữa rồi.
- Ồ sao lại thế? Không lẽ ngài bận rộn giúp đỡ Myanmar và Niger đến nỗi không về được đây sao?
- Không phải, giúp đỡ hai nước Niger và Myanmar tuy tốn thời gian, nhưng cũng chỉ là vài ngày, chỉ cần dựng khung xương lên là xong, mọi việc sẽ tự tiến triển.
- Vậy là ngài định đi à?
- Phải, ta muốn đi tìm một nơi thích hợp để sống vui vẻ hơn.
Chủ tịch Hà cặp mắt lóe lên niềm vui, ông hỏi ngay:
- Có phải ngài muốn qua S quốc sinh sống?
- Phải. Ta sẽ qua đó sinh sống nên muốn báo trước với chủ tịch Hà, để tới lúc đó chủ tịch Hà không phải bỡ ngỡ.
- Ha ha ha... vậy là quá tốt rồi! Ngài định sống ở đâu? Ở Hano với ta nhé?
- Không, ta muốn vào Nam sống.
- Ồ cũng phải, ngài nói tiếng S quốc rất đặc trưng của miền Tây Nam Bộ. Ngài muốn ở tỉnh nào?
- Ta chọn tỉnh Sông Bé, gần sát Sài Gòn. Nơi đó có duyên với ta.
Giang Bình An còn thì thầm thêm trong lòng:
"Nơi đó là nơi ta đột tử... là nơi ta bắt đầu hồn xuyên qua thế giới này..."
...
Ngỏ lời trước với chủ tịch Hà, sau đó Giang Bình An gửi một thế thân cưỡi một xe bay Thịnh Long 02 đưa chủ tịch Hà về Hano, phó thủ tướng U Nu cũng có một thế thân của Giang Bình An cưỡi xe bay Thịnh Long 03 đưa về Myanmar, thế thân này cũng ở lại đó xử lý công việc.
Bên Niger đã có 6 người qua trước cưỡi Thịnh Long 01, sẽ trực tiếp ở lại đó điều hành mọi việc. Riêng Đại Thịnh đế quốc thì lúc nào cũng có một thế thân của Giang Bình An, lần này hắn cũng để lại thêm xe bay Thịnh Long 04, như vậy cả bốn vị nguyên thủ quốc gia này đều có sẵn xe bay, mai mốt muốn tụ tập nhậu nhẹt lai rai cuối tuần thì sẽ vèo vèo liền tới, khoảng cách không còn là giới hạn cho các bạn nhậu nữa.
Chủ tịch Hà được thế thân của Giang thủ tướng chở bằng xe bay Thịnh Long về Hano, trên đường đi ông có thử trò chuyện với thế thân, ông phát hiện thế thân này cực kỳ giỏi về xã giao, ứng đối linh hoạt, thậm chí mạnh hơn Giang thủ tướng bản thể nhiều lần, nhưng ông vẫn thấy thế thân thiếu một thứ rất quan trọng.
"Giang thủ tướng thật thần kỳ, tìm đâu ra mấy thế thân giống nhau như khuôn đúc, ứng xử khéo léo, xã giao rất tuyệt.
Nhưng ta cảm thấy dường như mấy thế thân này thiếu đi mất linh hồn, ta hoàn toàn không cảm nhận được sự nhiệt tình ở họ. Thế thân này hoàn toàn xử sự theo phép công. Là một thế thân đúng nghĩa chuyên môn giải quyết và điều hành công việc.
Mai mốt cần tâm sự thì phải bay đi kiếm Giang thủ tướng thật sự thôi. Hôm trước năm người nhậu nhẹt hát hò vui quá, Giang Bình An thủ tướng còn hứng chí ca một câu vọng cổ Võ Đông Sơ - Bạch Thu Hà làm mọi người sửng sốt.
Ha ha ha... Ca bằng tiếng S quốc thì chỉ mình ta hiểu, huống chi lại là đờn ca tài tử.
Giang thủ tướng có cái hồn miền Nam là không thể nghi ngờ.
Mai mốt đây Giang thủ tướng vào Nam định cư, có lẽ lúc đó ta có thể nhàn du thăm thú dễ dàng.
Thậm chí đất nước đã ổn định, ta còn có thể cùng Trần cô nương kết hôn, vào Nam, dựng một ngôi nhà sát bên Giang thủ tướng làm hàng xóm.
Ta cũng sẽ có thể bắt chước Thịnh Đế Phổ Nghi chuyên đi thăm thú tìm hiểu dân tình, càng đi sâu sát thì mới phát hiện vấn đề và giải quyết cho nhân dân, điều này rất dễ thực hiện khi có được xe bay Thịnh Long, từ Bắc vào Nam mà chỉ mất tầm chục phút thì quá tuyệt, không xài thì phí..."
...
Tiễn đưa chủ tịch Hà về nước, Giang Bình An quay về nhà, hắn vẫn gặp Jessica Alba chờ đợi ngoài cửa.
- Giang thủ tướng, ngài bao giờ sẽ qua Niger?
- Ba ngày nữa vào ngày 8/2, ngày đó ta sẽ đi một vòng từ Đại Thịnh đế quốc xuất phát qua Myanmar, qua đến California, sau đó sẽ dừng ở Niger.
- Ngày 8/2 ư, hôm ấy là ngày tốt theo tục lệ phương Đông sao?
- Nếu nói như vậy cũng không sai, ngày 8, phát âm là "bát" nó gần giống âm "phát" trong chữ phát tài - phát lộc - phát triển, rất tốt để bắt đầu một sự kiện, sự việc.
- Ồ, hay quá nhỉ, ta đã học thêm được một cái mới rồi đấy.
Giang Bình An nhìn cô gái xinh xắn đáng yêu đang đứng lúc la lúc lắc trước mặt, hai mắt cô nàng lại sáng lấp la lấp lánh nhìn hắn đầy si mê, thì theo kinh nghiệm với mấy người vợ, hắn cho ra ngay kết luận:
Cô nương này đã lụy tình, hay còn gọi là fall in love, theo kiểu gọi quốc tế.
Trong đầu Giang Bình An xẹt qua rất nhiều suy nghĩ:
"Ai dà... mới gặp mấy ngày đã yêu, thật giả khó lòng biết được, không biết chừng đây lại là một mật vụ, một Hải Đường thứ hai.
Nhưng hai ta vốn không duyên không phận, ta cũng lười biếng dùng thuốc để kiểm tra hư thực, đành xem như bèo nước gặp nhau mà thôi..."
Trong đầu nghĩ vậy, nhưng mặt ngoài hắn vẫn lịch sự nho nhã... lắc đầu phản đối câu nói của cô nương này.
- Không, trong trường hợp này nó hoàn toàn không phải vậy. Ta chọn ngày 8/2 là vì một ý nghĩa khác.
- ???
- Cô nương đã làm việc ở New York, lại là phóng viên, chắc biết ngày 8/2/1961 sắp tới có ý nghĩa gì chứ?
- Oh, my God... Đó là ngày California tách khỏi nước Mỹ.
Jessica Alba la to, nàng buột miệng thốt ra bằng tiếng Anh, cũng may câu này ai từng xem phim Mỹ đều sẽ hiểu, nên Giang Bình An không trách. Vả lại người ta đẹp, người ta có quyền.
Giang Bình An bỏ lại phía sau một mỹ nữ si mê để vào với vợ con. Hắn vừa vào liền nhấc bổng tiểu Đương và Tú nhi lên để nựng nịu.
- Ha ha ha... thông báo cho cả nhà, ngày 8/2 sắp tới chúng ta sẽ đi du lịch rất dài ngày, mọi người hãy thu gom các vật dụng dùng hàng ngày để đi chơi nhé.
Bé tiểu Đương nghe vậy liền cười hắc hắc rồi hôn chùn chụt cha để cảm ơn, bé biết cha rất thích vụ này.
Ở bên cạnh, bé Tú nhi cũng bắt đầu bắt chước tỷ tỷ của mình, bé e thẹn hôn nhè nhẹ vài cái sau đó ngẩng đầu chu mỏ nói phụng phịu:
- Cha ơi, trên mặt cha có râu, làm con đau quá!
Cả nhà nghe vậy liền cười to, Giang Bình An phải cam đoan:
- Cha xin lỗi Tú nhi nhé, cha sẽ cạo râu ngay.
Chuyện trò rôm rả sơ qua, vợ cả Tần Hoài Như rất n·hạy c·ảm, nàng nắm bắt ẩn ý trong lời nói của phu quân, bèn lôi kéo Giang Bình An đi vào phòng riêng để hỏi kỹ.
- Giang lang, ta dường như cảm thấy chàng muốn đi khỏi nơi này phải không?
0