Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 1 (Xui Có Thưởng). Va phải Sáng Thế thần
[metruyencv.info Mạc Gia]
Câu chuyện bắt đầu vào ngày 14/1/2025, có một phân thân Sáng Thế thần đi lãng du thưởng thức nhân tình thế thái trong một tiểu bí cảnh.
Phân thân có vẻ ngoài là một thanh niên đầu đinh nhưng tóc bạc tự nhiên cute, dạo bước dọc đường một khu ngoại thành Sài Gon, nhìn ngắm cảnh người dân tất bật hối hả những ngày giáp Tết Nguyên Đán.
Hôm nay đã là rằm tháng Chạp, các hàng bánh kẹo bán Tết đầy ắp, nhiều chỗ đã trưng bày hoa bán Tết hơi sớm, gió xuân thổi hây hây, cánh hoa còn chúm chím vờn bay theo gió và... bụi... ặc... rất nhiều bụi!
Kee ét!
Một con xe way cà tàng quay đầu thắng nhẹ nhưng tiếng thắng xe thật thấm người.
Anh chàng xe Gab mặt mày có duyên cười thật tươi khoe hàm răng khểnh khá vàng đon đả cất tiếng hỏi:
- Bác đặt Gab phải không... à... anh?
Thanh niên đầu bạc mỉm cười thích thú, cảnh lộn tuổi vì cái đầu bạc này thật quen thuộc!
- Không có đặt... chú em!
- Ủa... sao kỳ vậy ta? Hic hic... bị bùng nữa rồi sao?
Anh chàng xe Gab diễn thật tự nhiên, khuôn mặt đang tươi xoẹt một cái thành bi, méo mó nhăn nhúm khiến người xem phải mủi lòng thương cảm.
- Anh ơi... em lỡ tới đây rồi... hổng ấy anh đi dùm em một cuốc nha! Sáng giờ ế quá chưa có tiền ăn sáng luôn!
Thanh niên đầu bạc cười tủm tỉm nheo mắt nhìn, ánh mắt đầy hóm hĩnh nhưng lại như xuyên thấu tất cả làm anh xe ôm chột dạ, tuy vậy anh này mặt mày tỉnh rụi vẫn tiếp tục diễn bi kịch của mình.
- Thôi được... sáng nay gặp nhau ở đây là rất hữu duyên... chú em chở tui một cuốc cũng được!
- Hậy dà... mời anh lên xe... anh đi đâu?
Thanh niên đầu bạc lại cười vì cái anh chàng xe ôm biến sắc mặt 180⁰ tươi roi rói.
- Chú em chở tui đi... đường hoa Nguyễn Huê đi.
- Ok ngay ông anh! Anh đội cái nón cái cho nó lành!
- Sao nghe mùi gì thúi thúi?
- Ầy... nón này cũ chứ đâu thúi ông anh!
- Không... có mùi cứt c·h·ó!
- Hả... cái này... cái này là do sáng giờ em xui tận mạng... cán liên tục 9 bãi mìn của lũ cẩu tặc...
- Thúi quá... hèn gì... hèn gì chú em bắt gặp được tui!
- Ha ha... thôi ông anh ngồi chắc em chạy nhanh cho khỏi nghe mùi!
...
Xe cà tàng nhưng tay lái rất lụa, lả lướt chui qua chui lại dòng xe đông đúc trên đường phố chật hẹp.
- Hết nghe mùi chưa anh?
- Ừm... tàm tạm!
- Anh đi đến Nguyễn Huê làm gì vậy? Chỗ đó giờ chưa có bông Tết đâu...
- Không sao... đi để ủng hộ cuốc xe thôi, sẵn dịp dạo phố chơi!
- Chà... anh đi chơi chơi sướng thật!
- Ha ha...
Bụp!
Bánh xe sau bị bể, xe loạng choạng tấp vô lề ngay lúc lên dốc cầu Bình Triêu. Giờ chỗ này chỉ có thể đẩy lên vượt cầu không thể quay đầu lại.
Anh xe ôm méo mặt, lần này là méo thiệt vì nhìn thấy bánh xe cán một "con ách rô".
- Hic hic... kiểu này là tiêu cái ruột xe... lỗ tới xương! Chắc chắn là cái quán c·h·ó má bên kia cầu nó rải đinh!
Bụng đói tay run, anh xe ôm liu xiu đẩy xe đi nốt dốc cầu, môi bặm chặt đầy nghị lực, kiểu như quá quen thuộc khó khăn vất vả trên đường đời...
Xoạt ~
Xe đang đẩy nặng bỗng nhẹ bỗng còn hơn lúc bình thường không bể bánh, tài xế hết hồn nhìn ra sau rồi trợn mắt.
- Trời ơi... anh mạnh dữ!
- Ha ha... thường thôi!
Thì ra người khách đang nhấc bổng đuôi xe bằng một tay giúp tài xế.
- Wa... anh là Gym thần sao?
- Bỏ chữ Gym đê!
- Ờ há... quá thần!
...
Thành công lên hết dốc cầu, người khách vẫn tiếp tục nhấc đuôi xe xuống hết dốc không chút khó khăn. Tài xế ái ngại xuýt xoa ngượng ngùng và bắt đầu nể phục người khách sát đất.
Nể phục khách bao nhiêu anh xe ôm quay sang hận thằng rải đinh bấy nhiêu, giờ trong túi không tiền ăn sáng, tiền đâu để thay ruột xe?
Nếu như bình thường anh xe ôm sẽ nài nỉ ỉ ôi khách cho ứng tiền sửa xe hoặc đổ xăng linh tinh nhưng vị khách lần này khác, ổng quá nghĩa khí, không thể nào giở trò đê tiện trên giang hồ ra được.
"Aizzz... xem ra lần này phải ra tay nặng với thằng sửa xe rồi!"
Anh xe ôm thở dài, ánh mắt từ từ kiên định nhìn vào quán sửa xe máy dưới chân cầu.
- Ông chủ... thay cái ruột xe mới đi!
Chủ quán bị giọng quát to làm giật nảy người.
- Gớm... làm gì la to thế!
- Tao sợ tụi mày bị điếc á!
Thanh niên đầu bạc một lần nữa híp mắt cười thưởng thức vẻ mặt của anh tài xế biến hóa như diễn viên chuyên nghiệp: giờ vẻ mặt đang ngông nghênh lắm, nhếch một bên mép khinh thường anh hùng trong thiên hạ trong khi trong quán có tên chủ lực lưỡng cùng hai thợ phụ không phải dạng vừa.
Chủ quán quắc mắt nhìn, xem ra khách tới khá cứng cựa đây!
- Chú em... ăn nói cho đàng hoàng... đừng bố láo coi chừng vỡ mồm ra đấy!
Trong quán có hai cô gái trẻ cũng vào vá xe, một cô hưng phấn lấy điện thoại quay phim luôn tại chỗ.
Anh xe ôm nhếch mép cười:
- Vỡ mồm càng tốt... tao đếch sợ! Giờ tụi mày có thay ruột xe không thì nói?
- Thay chứ sao không... chú em muốn thay ruột loại thường hay loại tốt?
- Làm đếch gì có loại tốt... tụi mày chỉ có một loại 30 k hét giá 100 k ai còn lạ gì... mau mau thay để tao đi làm ăn!
- Hừ!
Chủ quán bị bốc phốt trúng tim đen tức lắm nhưng không biết nói gì, đang định bụng xiết sơ vài con ốc cho xe cùi kia vứt sọt rác luôn thì giọng đanh thép của anh xe ôm đã vang lên:
- Tao nói cho tụi mày nghe... chút nữa xe tao không chạy được thì tao bật lửa đốt xe tại chỗ rồi bắt đền gấp đôi đó!
Hả?
Chủ quán và hai thợ phụ run rẩy... chặc chặc... không lẽ thằng ròm mới bước vào là Chí Phèo tái thế?
Thanh niên đầu bạc cười ha hả, màn kịch xem miễn phí này quá đặc sắc, đang định ngồi xuống ghế trong quán thì anh xe ôm vội cầm hai ghế nhựa ra ngoài rồi đon đả mời:
- Em mời anh ra ngồi ngoài bóng cây cho mát... bên trong chướng khí nhiều lắm!
Nghĩ đến cái xe cà tàng thúi hoắc nên thanh niên đầu bạc gật đầu ngồi bên ngoài. Hai cô gái cũng nghe mùi gì lạ quá nên cũng nhắc ghế chạy ra, sẵn chiêm ngưỡng vị đại ca ròm mới đến... vẻ mặt rất thần thái á!
Anh xe ôm thấy có người đẹp kế bên liền vứt ngay nét mặt ngầu lòi chuyển sang đá lông nheo kịch kịch liên tục... nhưng người ta dễ thương chứ đâu có thương dễ, anh xe ôm vội đổi chiến thuật chạy vào lấy 4 lon nước ngọt trong tủ mát ra mời.
Thanh niên đầu bạc cười tủm tỉm khui uống không chút khách sáo, hai cô gái e thẹn một chút, sợ một chút nhưng nghĩ giữa đường phố đông đúc lại là thanh thiên bạch nhật nên chắc không bị chuốc thuốc mê gì đâu, sau đó cũng khui lon uống bụp bụp.
Nước ngọt có ga mát lạnh, uống đến đâu thoải mái đến đó, hai cô gái bắt đầu mở lời:
- Anh tên gì?
- Hào ca!
- Wow... là Hào ca có 500 anh em sao?
- Không... thằng đó là đàn em của tui thôi!
- Hí hí... xạo thấy ớn!
- Vậy hai em tên gì?
- Em là Thúy Vân... đây là...
- Là Thúy Kiều sao? Thật hân hạnh gặp được hai chị em nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn!
- Tào lao nữa... xạo quá ông ơi... ha ha...
Tiếng cười rôm rả nổi lên giữa ba bạn trẻ, thanh niên đầu bạc không tham gia nhưng ngồi nghe đầy hưởng thụ...
Chủ quán bực bội la to:
- Xe xong rồi... tính tiền lẹ nè!
Hai cô gái cuống quýt tưởng xe mình xong muốn chạy vào nhưng anh xe ôm biết chuyện gì, cái giọng này là đối với anh chứ làm gì nói với gái xinh kiểu đó!
Anh xe ôm đè vai hai cô gái không cho đứng lên và nhẹ giọng nhắc nhở:
- Ba người chịu khó ngồi ở đây đừng vô!
Nói vừa xong câu nói thì vẻ mặt bất cần đời lại xuất hiện trên mặt anh ta, hai cô nàng nhìn thấy liền khen thầm "quá thần thái".
Anh xe ôm bước vào hất mặt:
- Xe tao xong chưa?
- Xong rồi.
- Bao nhiêu?
- Ruột xe 100 k, bốn lon nước 100 k.
- Ha ha... rẻ bèo đấy...
- Không nói nhiều... tính tiền đi!
- Ể... phải kiểm tra xe trước đã... kiểm mà hài lòng không biết chừng tao còn bo cho tụi mày chút cháo nữa!
- Á... thằng này láo!
Một thợ phụ nóng nảy chụp mỏ lếch tính xông lên nhưng bị chủ quán cản lại... hừ... muốn gì cũng đợi lấy tiền cái đã!
Anh xe ôm thong thả dắt xe ra ngay giữa trước cửa quán, dựng chống đứng, bật chìa khóa, sau đó nhẹ nhàng bấm đề nổ máy.
Eeet eeet...
Đề không nổ... chủ quán tái mặt... ông ta thề nãy giờ không tác động vật lý lên bộ đề gớm ghiếc kia!
Anh xe ôm lắc đầu như có vẻ cực kỳ không hài lòng dù rằng từ khi mua xe này nó đã không đề được!
Anh tiếp tục đề 1 lần, kết quả vẫn vậy... sau đó lại lắc đầu thất vọng và chuyển qua đạp máy...
May mắn thay đạp p·hát n·ổ ngay quả thật là ơn giời!
Chủ quán thở phào nhẹ nhõm đang định phân bua về bộ đề vô dụng thì bất ngờ...
Ụn ụn... ụnnnnnnn...
Anh xe ôm bất ngờ vặn ga như điên để xe gào rú đinh tai điếc óc... bô xe chĩa vào quán nên trong quán hứng hết tiếng ồn, khói đen và cả những thứ đen đen thúi thúi dính bánh xe sáng giờ lao ra với tốc độ viên đ·ạ·n, bắn đầy đầu đầy cổ ba thầy trò chủ quán...
Bên ngoài hai cô gái sững sốt không hiểu chuyện gì, thanh niên đầu bạc thì cười hắc hắc xem kịch vui... chà chà... thì ra đem ghế ra ngoài là tính toán trước cả rồi! Khá lắm cậu nhóc!
Ụn ụn... ụnnnnnnn...
Tiếng nẹt ga vẫn vang liên tục, chiếc xe cà tàng rún rẩy như thể sắp rã ra từng mảnh. Thầy trò chủ quán ho hen sặc sụa chạy trốn màn á·m s·át quá bất ngờ này, chủ quán lao ra điên tiết hét to:
- Mày hâm hở thằng kia?
- Tao đang thử xe.
- Thử xe mẹ mày à?
- Ừ... đang thử xe mẹ mày đấy!
- Láo toét... mày muốn c·hết sao? Tụi bây... đập c·hết bố thằng hâm này đi...
Hai thợ phụ chờ đợi nãy giờ, cầm cờ lê mỏ lếch kềnh càng lao đến...
Hai cô gái bên ngoài la hét thất thanh sau đó... rút điện thoại ra quay phim!
Các người có quyền manh động nhưng clip này sẽ là bằng chứng buộc tội các người trước toà!
Thanh niên đầu bạc không nhúc nhích chỉ híp mắt nhìn xem anh tài xế sẽ phản ứng thế nào...
(còn tiếp)