Đây mới chỉ là phản ứng sơ khởi, bình thường của người dân nội địa đánh giá về đồng tiền mới Thịnh tệ của đế quốc, còn phía các đối tác kinh doanh nước ngoài, họ có những phản ứng bài bản hơn, khốc liệt hơn và cũng quy chuẩn hơn rất nhiều...
Các doanh nghiệp nước ngoài này tuy chấp nhận giao dịch bằng Thịnh tệ nhưng họ phái người đi điều tra rất kỹ về tất cả ngân hàng của đế quốc Đại Thịnh.
Họ muốn xác nhận xem số tiền giấy khổng lồ mà đế quốc Đại Thịnh in ấn phát hành có thực sự được đảm bảo giá trị bằng vàng ròng thật hay không, hay chỉ là cả đống giấy màu mè vô giá trị.
Phía đế quốc Đại Thịnh đã phát thông cáo in ấn lần đầu tiên số tiền Thịnh tệ là 100 tỷ.
Với giá trị 100 Thịnh tệ = 1 lượng vàng.
Như vậy 100 tỷ Thịnh tệ = 37.500 tấn vàng.
Hệ thống ngân hàng trung ương của Đại Thịnh đế quốc rất đơn giản, mỗi một huyện sẽ có một ngân hàng trung ương, riêng thủ đô thì là Tổng ngân hàng trung ương.
Như vậy sẽ có tổng cộng 79 ngân hàng trung ương và 1 Tổng ngân hàng trung ương.
Các phái đoàn doanh nghiệp nước ngoài khi đến khảo sát, mọi người được dẫn đi tham quan kho bạc của tất cả ngân hàng để kiểm tra đối chiếu tạo lòng tin.
Kết quả mỗi ngân hàng trung ương đều chứa 500 tấn vàng ròng đạt chuẩn 9999.
80 ngân hàng trung ương này chứa đựng tổng cộng 40.000 tấn vàng ròng, vượt rất nhiều số vàng đảm bảo cho 100 tỷ Thịnh tệ lưu thông trên thị trường.
Lần này điều tra chứng thực làm rất bài bản không phải trò đùa có thể dùng hàng giả hoặc tráo qua đổi lại, chuyển tới chuyển lui để đối phó.
Tất cả 80 Ngân hàng trung ương này đều được thống nhất chỉnh giờ để kiểm tra đồng loạt, không có bất kỳ chỗ trống nào có thể chui lọt, đặc biệt số thỏi vàng lấy mẫu để kiểm tra siêu nhiều... Nhưng tất cả đều hợp lệ, ký biên bản, đóng mộc hẳn hòi.
Từ đây về sau, Thịnh tệ nổi lên trở thành một đồng tiền mạnh trên thế giới, bất kỳ nước nào cũng có thể lưu trữ, hoặc đem biến đổi từ tiền Thịnh tệ thành vàng ròng.
Các phái đoàn kiểm tra sau khi hoàn thành công tác, có người hỏi đùa:
- Tại sao các ông có nhiều vàng đến như vậy?
Bộ trưởng bộ Tài Chính Ngân Hàng đã hóm hĩnh trả lời:
- Chúng tôi đất rộng, người đông, địa linh nhân kiệt, có nhiều mỏ vàng là điều bình thường. Và vừa rồi chúng tôi đã thu hoạch rất lớn trong cuộc c·hiến t·ranh với 8 nước liên quân của Mỹ.
Nghe đến đây ai cũng gật gù, mọi người đều làm trong ngành tài chính ngân hàng nên ai cũng đều biết tin tức trong ngành: tất cả quốc khố, kho bạc của liên quân tám nước đều bị vét sạch sẽ, trong đó Mỹ là nước tổn thất nặng nề nhất, hiện giờ họ đang thắt lưng buộc bụng gánh chịu hậu quả nặng nề về mặt kinh tế sau cuộc chiến.
Lời giải thích tuy qua loa nhưng lại có vẻ hợp lý, nên không còn ai thắc mắc vì sao đế quốc Đại Thịnh lại có nhiều vàng bất thường như vậy.
Mà chỉ cần quốc tế vừa công nhận giá trị của đồng tiền Thịnh tệ thì thầy trò Lâu phụ và Trang Bảo Quốc đã có thể mạnh tay giao dịch, triển khai kinh doanh cả trong nội địa lẫn trên quốc tế.
...
Lâu phụ và Trang Bảo Quốc đều là cao thủ trong kinh thương, chỉ đánh giá sơ thì đã biết thế mạnh của Đại Thịnh đế quốc chính là các sản phẩm công nghệ tiên tiến từ khu công nghiệp.
Hiện tại khu công nghiệp đã được Giang Bình An mở rộng quy mô nhà xưởng gấp năm lần lúc trước, số người máy kỹ sư hiện tại công tác đã là 1 vạn người, họ đang hướng dẫn đào tạo cho 100 vạn nhân viên lao động về các vận hành, bảo trì, sửa chữa máy móc.
100 vạn, tức là 1 triệu, số lượng người này được liên tục tinh tuyển từ các công nhân của các công ty Nông Nghiệp quốc doanh, chuyên lựa chọn ngươi tuổi trẻ, tinh tế, đầu óc nhanh nhẹn... Khi vào khu công nghiệp làm, họ sẽ phải chịu kỷ luật gò bó nhiều hơn rất nhiều, nhưng bù lại mức lương cao gấp rưỡi, đến 30 Thịnh tệ một tháng.
Ngoài ra họ được các kỹ sư người máy đào tạo nâng cao tay nghề, mỗi khi tăng một bậc nghề thì tiền lương sẽ tăng 15 Thịnh tệ.
Chỉ cần họ tăng lên bậc 5 thì mức lương đã cao hơn 100 Thịnh tệ một tháng, rất hấp dẫn so với đi xuất khẩu lao động. Trong khi đó họ vẫn còn có thể tăng lên tận bậc 9, sau đó thi tuyển kỹ sư.
Thi đậu kỹ sư sẽ lãnh lương tháng kỹ sư bậc 1 là 500 Thịnh tệ, kỹ sư bậc hai là 700 Thịnh tệ, kỹ sư bậc 3 là 1000 Thịnh tệ một tháng.
Hệ thống thăng bậc thăng lương hấp dẫn này giúp khu công nghiệp thu hút nhân tài rất nhiều, có thể giữ chân họ rất tốt, khỏi phải đi làm xuất khẩu lao động.
The quy hoạch trước mắt. Khu công nghiệp sẽ dần dần phát triển quy mô lên gấp 10 trong 1-2 năm tới, có thể sản xuất sản phẩm dư thừa xuất khẩu ra thế giới. Giải quyết một phần vấn đề dư ra lao động từ các công ty Nông Nghiệp quốc doanh, khi đó khu công nghiệp đã có thể chứa đựng 10 triệu nhân viên lao động tay nghề cao.
Thậm chí khi khu công nghiệp phát triển ra nhiều lĩnh vực, đặc biệt là về lĩnh vực vật liệu xây dựng và chế tạo máy móc, thì các người máy kỹ sư đã hoàn toàn có thể tự xây dựng các nhà xưởng, các hệ thống sản xuất dây chuyền khép kín theo công nghệ tiên tiến, mà không cần chủ nhân Giang Bình An phải cực khổ mua từ cửa hàng ảo.
Trở lại với Lâu phụ và Trang Bảo Quốc, hai người hoàn toàn dùng danh nghĩa tư nhân để kinh doanh lập nghiệp.
Hàng loạt các cửa hàng cỡ nhỏ dựng lên để bán buôn tạp hóa, quần áo, trang sức, lương thực... rất giống các siêu thị mini thời kiếp trước của Giang Bình An.
Hầu như mỗi khu dân cư đều có bóng dáng của chúng, hệ thống cửa hàng nhỏ này do Trang Bảo Quốc quản lý, tiền vốn được vay từ ngân hàng trung ương, hàng hóa lấy từ khu công nghiệp, các công ty nông nghiệp.
Phía đế quốc ngoài thu tiền hàng giá gốc còn thu được 5% thuế giá trị giao dịch để bỏ vào quốc khố.
Về phần Trang Bảo Quốc, vừa thu lợi nhuận, trả dần nợ cho ngân hàng, vừa giải quyết việc làm cho rất nhiều người dư ra từ các công ty Nông Nghiệp.
Khi công ty Nông Nghiệp dư người, những công nhân khỏe mạnh chắc nịch sẽ được giữ lại, các công nhân trẻ, lanh lẹ thì được tuyển vào khu công nghiệp, còn các công nhân nam có thân thể yếu hơn, hoặc phái nữ chân yếu tay mềm thì được tuyển vào hệ thống cửa hàng nhỏ này.
Nếu tính trung bình 500 người dân cần một cửa hàng nhỏ bán lẻ thì gần 500 triệu dân số của S quốc sẽ cần khoảng 1 triệu cửa hàng bán lẻ.
Mỗi cửa hàng bán lẻ cần tối thiểu 2 người, như vậy sẽ có tối thiểu 2 triệu vị trí việc làm để giảm bớt số dư lao động từ các công ty Nông Nghiệp.
Điều khá đặc biệt là khi vào làm bán hàng trong các cửa hàng bán lẻ này, lương của mỗi người sẽ bị giảm xuống một nửa: chỉ còn lại 10 Thịnh tệ một tháng.
Nhưng bù lại mọi người sẽ được chia huê hồng khi bán hàng, bán nhiều được thưởng nhiều, bán ít được thưởng ít... Từ đó tăng tính tích cực của nhân viên bán hàng lên rất nhiều.
Có những nhân viên cuối tháng thu nhập được cả 40-50 Thịnh tệ một tháng, những nhân viên này được phát cho huy hiệu nhân viên bán hàng xuất sắc.
Nếu lãnh được 3 lần nhân viên xuất sắc sẽ lên chức làm trưởng khu cấp thị, lãnh mức lương 100 Thịnh tệ một tháng, cộng thêm chia huê hồng.
Trưởng khu cấp thị nào đứng đầu được 3 lần so với những trưởng khu cấp thị khác, thì được lên chức làm trưởng khu cấp huyện, lãnh lương 400 Thịnh tệ một tháng, cộng thêm chia huê hồng.
Cuối cùng là lên cấp trưởng khu cấp tỉnh: lương tháng 1000 Thịnh tệ cộng chia hoa hồng.
Các trưởng khu vực nhỏ và lớn phải thường xuyên tổ chức huấn luyện nhân viên bán hàng trong khu vực để họ trở nên xuất sắc hơn trong nghiệp vụ bán hàng, ví dụ như tập cho giọng nói dễ nghe hơn, trao đổi với khách hàng tốt hơn... từ đó bán được nhiều hàng hóa hơn.
Cuối mỗi tháng đều có đánh giá nhân viên, nếu nhân viên nào liên tục đạt thành tích thấp thì sẽ bị điều vào bộ phận giao hàng hoặc quản lý kho, khi đó lương lại tăng lên 20 Thịnh tệ một tháng nhưng lại mất đi cơ hội thăng tiến.
Riêng các trưởng khu cấp thị, huyện, tỉnh khi đã đầy đủ danh ngạch, cứ mỗi cuối 3 tháng những ai ở cuối 3 thứ hạng sẽ bị giảm cấp để 3 người dưới vươn lên. Như vậy sẽ tạo ra tính cạnh tranh tốt đẹp cả cấp quản lý và cấp nhân viên.
Và như vậy một hệ thống bán lẻ khá bài bản với quy mô rất lớn đã manh nha hình thành, chiếm lĩnh thị trường bán lẻ trong đế quốc, do Trang Bảo Quốc, vị huynh đệ của Giang thủ tướng, làm người quản lý và sở hữu.
Nhưng về phần Lâu phụ, ông không chọn bán lẻ tạp hóa để t·ấn c·ông thị trường quốc tế mà lựa chọn hàng xa xỉ phẩm để kinh doanh.
Ví dụ như 1 lọ nước hoa Venus 01, giá thành sản xuất chỉ 0,2 Thịnh tệ, giá khu công nghiệp bán ra là 40 Thịnh tệ, tăng giá trị 200 lần.
Lâu phụ mua giá 40 Thịnh tệ, sau đó vận tác bán ra đến người tiêu dùng trên thế giới với giá 100 Thịnh tệ, thu lợi 30 Thịnh tệ mỗi lọ, còn 30 Thịnh tệ còn lại là tiêu hao cho các cấp đại lý. Ông ta còn dùng biện pháp bán hàng nhỏ giọt, tạo ảo giác thiếu hàng trầm trọng kích thích người mua tranh nhau đặt hàng trước kẻo hết.
Ngoài nước hoa xa xỉ, Lâu phụ còn chọn rượu nặng cao cấp, trang phục da lông nhân tạo cao cấp, xe đạp cao cấp... để đánh vào thị trường quốc tế, thu lợi về khủng bố.
Buổi tối 7h ngày 6/2, ngay tại phòng thủ tướng, Lâu phụ và Trang Bảo Quốc cùng đến gặp Giang Bình An để báo cáo về công tác mà hai người đã triển khai.
Giang Bình An lắng nghe thật nghiêm túc, hắn không thể không công nhận cao thủ vẫn là cao thủ, rất dễ dàng lợi dụng được lợi thế để biến thành tiền lời...
0