Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 6 (Xui Có Thưởng). Bạn thân

Chương 6 (Xui Có Thưởng). Bạn thân


Phao câu phập phồng cá cắn câu

Cần trúc giật ngay... cá ở đâu?

Trụi rung đùi đọc thơ chế rồi thực sự giật câu.

Vèo...

Vụt!

Cá không thấy chỉ thấy một nhánh cỏ nhỏ!

Aizzz... vẫn bất ổn như xưa!

Mười mấy năm câu cá trên giang hồ sông nước, lúc nào cũng phải xảy tay mười mấy lần mới bắt được một con cá be bé!

Trụi mím môi như thường ngày khi gặp trắc trở, thay mồi mới, quăng câu.

Vèo...

Vụt!

Nguyên chiếc quần lót nữ loại trong suốt, nước chảy ròng ròng!

Trụi run rẩy muốn cắt bỏ lưỡi xả xui nhưng sợ lần sau câu dính nữa nên đành tháo ra bỏ vào bịch nilon đen đã chuẩn bị sẵn... điều này mọi người thấy hoài, còn ghẹo Trụi là chuyên viên bảo vệ môi trường... nhờ Trụi mà khúc sông nhỏ này sạch rác...

- Không biết phải quần lót con Yến bị trộm mấy bữa trước không... xui quá... mà sao chưa thấy thưởng ta... không lẽ chưa đủ độ?

Vèo...

Vút!

Chiếc dép!

Bao cao su!

Chiếc nón!

Áo ngực! Trời ơi... đủ combo luôn hả?

...

Đúng một chục lần xảy cá trúng rác tin nhắn hệ thống cuối cùng mới đến:

"Chúc mừng ký chủ xui xẻo lần 4.

Mức độ: nhẹ nhàng, được rút thưởng ở rương sắt.

3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là một bịch mồi câu cá 10 viên.

Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo nhiều hơn nữa!"

Trụi quen thuộc định thò tay vào túi áo khoác nhưng giờ đâu có mặc, phần thưởng lần này chạy tuốt xuống túi quần.

Bịch mồi vẫn không có nhãn mác, trong suốt, có 10 viên mồi câu nhỏ như hạt bắp, Trụi lấy ra ngửi thử: chả có mùi mẻ gì lại tròn tròn cứng cứng như nhựa.

Mồi này câu được cá?

Nản lòng nhưng lại hy vọng vào Sáng Thế thần, hàng của ổng sao đểu được!

Trụi cẩn thận móc 1 viên mồi câu vào lưỡi rồi quăng.

- Ể... khoan đã... nếu là mồi xịn thì ở đâu cũng sẽ có cá ăn thôi... vứt đại thử xem sao!

Tủm!

3 giây... chỉ 3 giây đã có chục con cá lòng tong đến táp mồi lia lịa.

10 giây có cá lớn hơn giật giật phao câu nhưng không chìm phao, Trụi quyết định chỉ chờ cá lớn!

20 giây khu vực xung quanh mồi câu rất sôi động không khác gì có thả thính thu hút cá.

30 giây chợt phao chìm mất tiêu...

Vút!

Trụi giật câu... rất nặng tay, giãy cực mạnh... vậy là dính thật rồi... Trụi đặt hết tâm trí vào con cá... vừa giật vừa kéo cuối cùng cũng dìu được em nó vào bờ.

- Trời ơi... cá lóc gần 1 kg! Trúng quả rồi! Hèn gì người ta gọi là cá quả... ha ha ha...

Thu cá, vứt mồi trùn, bẻ vài trái bần chua Trụi vui vẻ vác cần về, còn không quên chụp vài pô kỷ niệm gửi lên group cho chiến hữu tựu hội nhanh hơn!

...

Chiều nay có cá rồi

Mời anh tới ngay thôi

Mình uống hết ga

Rồi say la đà... đã!

Trụi vừa vặt lá dừa khô nướng trui cá lóc vừa hát nhạc chế trong bóng chiều chập choạng, mùi cá nướng thoang thoảng theo mùi khói lá dừa khô, chỉ cần đi một vòng quơ vài tàu dừa khô là đủ để em cá này biến thành đặc sản đồng quê!

Thấy đống lửa đã ổn, Trụi nhanh nhẹn leo cây dừa ngọt nhất hái một buồng để chiêu đãi chiến hữu. Loại dừa này là Tam Quang, trái vừa phải nhưng có màu vàng chanh đẹp mắt, vừa ngọt vừa có ga uống tăng tăng rất đã... chỉ bị cái cây rất cao, ai yếu bóng vía nhìn thấy là rén ngang liền.

Nhớ lúc Trụi còn nhỏ cây này chỉ ngang nóc nhà lá, giờ thì nó đã cao gấp đôi, phải hơi liều mạng và có kỹ thuật mới có thể leo trèo thong dong như Trụi.

- Phù... mệt bỏ mẹ! Tại chiêu đãi chiến hữu chứ không thà để khô cho rồi!

Ngay lúc này sau lưng Trụi có giọng nói dễ thương vang lên:

- Nobita ơi! Lèm bèm gì vậy?

Da gà của Trụi nổi lên lớp lớp, hai chữ "Nobita ơi..." ngọt tới xương luôn!

- Có lèm bèm gì đâu, hái dừa đãi bà nè!

- Bà cái gì mà bà... phải kêu là em!

- Ờ thì... em!

- Ngoan lắm! Giờ có cần làm gì không?

- Có... bà đi dọn chén đũa đi... nhớ lấy hũ rượu chuối hột nữa á!

- Lại bà...

Yến nhăn mặt dậm chân rất đáng yêu nhưng vẫn ngoan ngoãn đi dọn chén đũa ra ngoài cái bàn đá trước nhà.

- Nobita ơi! Hái mấy trái khế chua nữa đi anh!

- Ừ... có liền!

Trụi vuốt hai tay cho hết nổi da gà rồi leo lên ghế đá hái khế chua, thì ra bộ bàn đá đặt dưới một cây khế chua khá to, trái xum xuê lúc lỉu trên cành... hầu như cả xóm ai muốn ăn khế chua làm gỏi hoặc sên mứt đều có thể đến đây hái, Trụi rất hoan nghênh, dù không có Trụi cũng không sao vì không có hàng rào, không nuôi c·h·ó.

Có thể nói mảnh vườn trái cây nhỏ quanh nhà là tuổi thơ của Trụi sau đó là tuổi thơ của bọn trẻ cả xóm. Mít, ổi, mận, xoài, chuối, chanh, khế, me... mỗi thứ 2-3 cây luôn là thiên đường khám và phá của bọn nhỏ. Trụi không chút phật lòng, cậu chỉ cắm 1 cái bảng duy nhất in dòng chữ:

"Trèo cây té ngã tự chịu"

Bảng này Bảo mỏ nhọn làm dùm, cắm ngay lối vào như vậy sẽ mất lòng trước được lòng sau, bà con lối xóm cũng không trách Trụi khi con cháu có chuyện!

...

- Chèn ơi... khế bự thiệt há anh Nobita!

- Ừ... chua té đái luôn... bà là con gái chưa chồng ăn chua nhiều chi vậy?

- Tại nhìn trái bự thấy thèm... sao cây khế tốt vầy không thấy chim thần ghé ăn hả anh Nobita?

- Hôm bữa có ghé nhưng chua quá ăn không được bay rồi!

Một giọng the thé vang lên sau lưng hai người:

- Lại xạo L nữa rồi Nobita!

Yến: - Ê... có em ở đây không được nói tục!

Bảo cười hì hì:

- Ok ok... anh xin lỗi Xuka xinh đẹp... nhưng khế chua, bần chua kiểu này em chịu nổi không?

Yến túa nước miếng chạy phắt đi đâm chén muối ớt... có muối ớt thần thánh rồi thì chấp hết!

Trụi thấy Xuka chạy đi liền mở miệng giáo huấn:

- Xeko... mày là sinh viên cái Đ. gì mà nói tục quá vậy?

- Á đù... thấy con Xuka đi liền chơi tao hả? Tao thi rớt đại học ba lần thì sinh viên Đ. gì!

- Hắc hắc... có thi chút xíu cũng để rớt ba năm... nhục quá đê!

- Mày ngon nhảy vào thi... trường Y á!

Lúc này một giọng nói ồm ồm xen vào:

- Tụi mày rảnh rỗi quá ha! Tao đang trực phải xin sếp gãy lưỡi mới chạy về được nè!

Bảo lập tức méc liền:

- Chaien... thằng Nobita không biết chữ mà dám chọc quê tao thi rớt đại học kìa!

Long mập: - Học tài thi phận... nghiêm túc phê bình đồng chí Nobita lấy chuyện học ra xúc phạm người khác... chút nữa phạt chỉ được uống không được ăn!

Xuka từ bếp cầm chén muối ớt lên cười lanh lảnh:

- Ố dè... vậy là cá nướng và gỏi vịt bái bai nha anh Nobita ơi!

Trụi cười hắc hắc không sợ b·ị đ·ánh hội đồng chút nào:

- Ok... vì chỉ được uống không được ăn nên tao tuyên bố rượu chuối hột và nồi cháo là của tao...

Bảo: - Còn khuya... cháo là để ăn có phải để uống đâu?

Trụi: - Kệ tao... húp cũng là uống!

... ...

Cả đám 4 đứa bạn thân cãi nhau chí chóe rồi lao vào nhậu nhẹt ăn mồi.

Long: - Phải công nhận có cá lóc sông nướng trui thì gỏi vịt thua liền!

Xeko: - Hình như con cá này là con lớn nhất thằng Nobita câu được đúng không?

Yến: - Chính xác luôn á... kỷ lục năm ngoái của anh Nobita là con cá trê nửa kg nhưng không phải câu được mà nước ngập nó mắc kẹt trong vườn!

Long: - Ừ... bữa đó Nobita chiên giòn chấm nước mắm gừng nhậu bá chấy bồ chét c·h·ó!

Trụi cười gục gặc cái đầu:

- Trước khác nay khác... Trụi 2025 khác xa 2024 trở về trước rồi... tụi bây nhìn thấy chiếc Ex mới cáu không... đồng hồ Rolex nữa nè... còn xấp tiền này nữa nè... he he...

Trụi đắc chí móc 14 triệu còn lại ra phe phẩy, Yến và Bảo còn chưa kịp ngạc nhiên thì Long đập bàn cái ầm xuýt chút khỏi húp cháo luôn:

- Đ M... mày đi lướt hàng hả Trụi?

Yến và Bảo im re, mỗi khi đám bạn moi tên cúng cơm ra là có chuyện lớn.

Trụi bực bội đập cọc tiền xuống bàn cái chát rồi vỗ ngực quát to:

- C C... thằng Trụi này thà uống nước lã nhịn đói chứ không bao giờ làm bẩn tay đâu Long!

- Vậy tiền này ở đâu ra... tiền mua xe, mua đồng hồ ở đâu ra?

- Hừ... tao lượm được đồng hồ xịn, bán được 30 triệu!

- ???

Cả đám sững sờ không tin, Trụi giải thích mãi không được phải thề thốt lung tung:

- Tao thề tao mà nói láo ra đường bị công an hốt luôn!

Long: - Không được... vụ này có hoài!

- Vậy tao thề nếu tao nói xạo thằng Xeko không bao giờ thi đậu đại học, con Xuka không bao giờ lấy được chồng Đài Lon, còn mày thì không cua lại được nhỏ bồ cũ đâu Long!

- Á đù... thằng này muốn c·hết... đập nó thôi anh em ơi...

Trụi vùng dậy bỏ chạy, ba đứa bạn dí theo đánh, cười giỡn í ới...

Tuy dí đánh nhưng Long và hai người còn lại rất yên lòng, nếu Trụi dám đem bạn thân ra thề thốt thì chuyện này là thật sự rồi!

...

Tàn cuộc nhậu, bốn người uống hết một lít rượu chuối hột trộn nước một trái dừa Tam Quang, vừa đủ ngà ngà say.

Bảo chợt thở dài sườn sượt than thở:

- Chuyến này thi mà rớt lần 4 nữa thì nhục mặt lắm tụi mày ơi!

Yến cũng thở ngắn than dài:

- Nhà ông giàu bà cố... có nằm ở nhà ăn ba đời cũng chả sao... tui mới khổ nè... hic hic... được giới thiệu hai mối, một thì đột quỵ, một thì bị đ·ộng đ·ất sập nhà xưởng phá sản!

Long mếu máo: - Đừng nhắc chuyện không vui... tao thất tình muốn c·hết mà phải ráng đi làm nè, hai đứa bây có nhà nuôi sướng thấy bà còn khóc nỗi gì nữa... Má... không ngờ con bồ tao tuyệt tình như vậy...

Trụi chắt hết rượu rồi uống cạn sạch... men rượu cay nồng, vị chuối hột thơm thơm, nước dừa ngọt ngọt trộn lẫn làm người không quá say nhưng ngất ngây trong lòng.

- Thôi tan đi tụi bây... tao còn cái hẹn với hot girl nữa!

Tuyên bố tan nhậu xong Trụi nhìn đám bạn an ủi:

- Xeko, mày trước sau gì cũng đậu đừng lo, chỉ cần hên chút xíu trúng tủ thì ngon lành... Xuka, đợt này tao nghe phong phanh má tao giới thiệu cho mày mối mới, mày cứ yên tâm, má tao bả mát tay lắm... còn Long, mày có muốn cua lại bồ cũ không?

Long: - Sao không... tao điều tra rõ rồi, nó còn thương tao nhưng nhà nó chê tao nghèo, ép nó chia tay quen nhà giàu thôi!

Rầm!

Trụi cười hắc hắc đập bàn thật mạnh rồi tuyên bố:

- Trụi 2025 này tuyên bố sẽ giúp cho Chaien cua lại vợ bầu... ủa lộn... cua lại bồ cũ!

- ???

(còn tiếp)

Chương 6 (Xui Có Thưởng). Bạn thân