Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 5 (Xui Có Thưởng). Lão hồ ly và tiểu hồ ly
Chỉ sau 15 giây Trụi gửi clip chuyên gia đồng hồ đã gọi lại:
- Ê... chú mày là ai sao gửi tao clip này?
- Em là Trụi mồ côi ở xóm Bến Đò - HBP.
- Ủa... sao đổi số... bị nợ đòi hả mậy?
- Hè hè... ai mà dám cho em mượn đâu đại ca!
- Ok không ghẹo mày nữa... tao đang bận... mày gửi clip chi vậy?
Trụi cười híp mắt như một tiểu hồ ly, lão đại ca đang bận mà còn gọi gấp nghĩa là đồng hồ rất có giá trị!
- Em mới lượm được!
- Bà mẹ... mày lượm ở đâu chỉ cho tao lượm với... bộ mới thó hả?
- Không... đời này dù em đói c·hết cũng không trộm c·ướp!
- Ok... xin lỗi mày... nếu lượm được thì bán cho tao đi... nó đáng giá... vài củ đó!
- Vài củ?
- Ừ... tao đang cần ít chi tiết để sửa cho khách gấp nên mới có giá đó!
- Aizzz... vậy chắc em không giúp được đại ca rồi! Bye bye...
- Ê... đừng cúp máy... sao không bán cho tao?
- Tại có người ra giá cao... em sợ bị gạt nên định hỏi đại ca.
- Ai mua giá cao?
- Một ông anh ở chợ Lớn... ổng nói thích nó... ra giá 25 củ.
- Xạo L. ... làm gì có giá đó!
- Đại ca nói đúng... em cũng nói y như vậy, em đòi 30 củ mới bán nếu không tặng cho cha của người yêu còn hơn!
- Thôi... đừng tặng uổng lắm... bán cho tao giá 3 củ đi... tao dẫn chú mày đi nhậu lả lướt một chầu quên mẹ bạn gái luôn á!
- Cảm ơn đại ca... mẹ bạn gái đẹp lắm em không dám quên đâu!
- Kệ mày... bán cho tao ok?
- Không được... bán 3 củ mà để ông anh chợ Lớn biết thì chắc chém em liền! Để em tặng cho ba vợ tương lai cho ngon!
- Trời... cái thằng điên... thôi bán cho tao 5 củ đi được không?
- !!!
- 10 củ.
- Đại ca là tiền bối... em đâu dám nói hai lời.
- Là sao?
- Thì em đã nói 30 củ mới bán nếu không làm quà tặng cho khỏe!
- Á đù... thằng này đầu tư dữ vậy ta!
- Ha ha ha... con gái người ta đẹp, của hồi môn ngon lành... em thân cô thế cô ở rể là trúng ý ổng! Bye bye đại ca!
- Ê... mày chơi tao hả Trụi?
- Làm gì có... em định hỏi đồng hồ thiệt hay giả để làm quà không xộ... mai mốt em cưới được vợ giàu sẽ mời đại ca đến đám cưới cảm ơn.
- Đ M... thằng này khôn dữ ta... không bán đồng hồ cho tao lại muốn lấy thêm tiền cưới là sao?
- He he... vậy em đổi lại, mời đại ca nhậu một chầu cóc ổi mía ghim quên luôn chị nhà được không?
- Hazzz... tao lạy mày... nhậu kiểu đó xuất huyết bao tử lên bàn thờ ngồi luôn thì có! Thôi không nói nhiều nữa... 15 củ... giá chót!
- Bye bye đại ca ơi!
- Đ M... mày muốn bao nhiêu?
- 30 củ dứt giá... em đã thề từ lúc bước ra giang hồ là không bao giờ nói hai lời!
- &₫₫@&@&...
Đối phương xả nguyên băng đ·ạ·n cối điếc cả tai nhưng Trụi lại cười hắc hắc vì biết đối phương đã chịu thua!
Nhưng chiến thắng thì chiến thắng chứ Trụi biết người thắng lớn nhất chính là lão đại ca... ông này cáo lắm, một đồng vốn bỏ ra ít nhất phải có 2 đồng lời... nghĩa là giá trị thực của đồng hồ phải từ 100 củ trở lên nếu tìm được khách sộp!
- Mày ghé tiệm để tao nghiệm hàng ngay đi!
- He he... tới liền đại ca!
...
15 phút sau Trụi xuống xe ôm đi vào một cửa tiệm đồng hồ nhỏ nhưng lâu đời.
- Ủa... xe mày đâu?
- Em gửi trên phường rồi!
- Xui nữa hả?
- Hè hè... xui mà hên... nhờ vậy em mới lượm được đồ xịn!
- Đúng là hi hữu... vào đây để tao coi xịn hay dỏm đã!
Trụi vừa móc đồng hồ ra lão đại ca liền híp mắt như một lão hồ ly... trong đầu nảy sinh ra 36 kế chiếm đoạt - đánh tráo - giá họa... nhưng nhìn lại Trụi cũng đang híp mắt cười không khác tiểu hồ ly thì ông này giật mình... ai chứ Trụi mồ côi không dễ gì lừa được... nếu lừa trắng trợn buổi tối nó dám tạt xăng đốt cửa hàng hoặc ngồi đây ám cả năm thì bỏ mẹ luôn!
Lão đại ca ngậm ngùi nhìn sơ sơ biết rõ hàng xịn liền chuẩn bị trả tiền kèm theo lời dụ dỗ:
- Hàng là hàng tốt... giá đó cao nhưng tao ráng giúp mày... có điều tiền mặt hơi kẹt, chú mày có thể lấy tạm chiếc đồng hồ Rolex khác cấn nửa tiền... dùng nó làm quà tặng ba vợ vừa sang vừa dư tiền...
- !!!
Trụi mỉm cười lắc đầu.
- Ậy... chiếc này đẹp hơn gấp đôi mà tao chỉ lấy giá rẻ một nửa...
- Đại ca... hàng của đại ca em không dám nghi ngờ nhưng em không giúp được.
- Vụ gì nữa?
- Em lỡ hứa với bạn gái tặng nó con iPhone pro rồi, gần 30 củ!
- Đ M... sao mày dại gái dữ vậy? Lấy iPhone hàng tàu được không?
- Con ghẹ này nhà giàu, tặng Fake là nó trở mặt liền, đại ca đừng xúi bẩy c·hết em!
- Má... thiệt tình sợ mày luôn... nghèo mà chơi sang thấy sợ... mày hết xe đi luôn rồi đó!
- He he... buông dây dài câu cá lớn, biết đâu nó tặng lại em xe Sh thì sao!
Lão đại ca phất tay chán nản... thằng nhóc này tuổi trẻ tài cao, nói kiểu gì cũng thua nó, chỉ tại ông mê chiếc Rolex cổ này quá nên mới bị nó c·ứa c·ổ mà chẳng thể né tránh.
Chuyến này phải lấy quỹ đen nếu không để cọp cái mà biết chắc chít luôn quá!
...
60 tờ 500 rất cũ nhưng lại tuyệt đẹp trong mắt Trụi, anh chàng cười hì hì cò cưa xin thêm chiếc Rolex giả vài trăm k đeo lấy le, lão đại ca tức giận vứt cho Trụi rồi đuổi như đuổi tà!
Trụi thắng lợi to lớn, leo lên xe ôm chạy đến phố bán xe cũ, tậu ngay một chiếc Ex ngầu lòi với giá chỉ 10 triệu, bên trong cũng chả còn gì ngon nhưng chạy tạm và có miếng giấy lận lưng không phải xe gian là được!
Wow... nhìn lại mình giờ đeo Rolex, chạy Ex láng cóng, điện thoại chục củ trông rất bảnh tỏn. Bộ đồ trên người lại là hàng hiệu thứ thiệt nhờ được tài trợ... thứ duy nhất trừ điểm là áo Grab bạc màu để tác nghiệp!
...
Ụn ụn... vèo...
Keeet...
Cửa hàng TGDD gần nhà vẫn là hot girl cũ đứng chào.
- Hi... chào anh... điện thoại xài tốt không vậy anh?
- Không tốt chút nào... bên trong trống rỗng không có cái hình nào của em hết!
- Anh khôn quá hà... nhưng ở đây không được selfie với khách... muốn gì phải ra ngoài á anh!
- Ra ngoài càng tốt hắc hắc...
- Em còn đang làm!
- Tối anh rước...
- Nhưng...
- Em nói mua điện thoại mới hẹn em được đó nhớ không? Anh không hẹn được thì trả điện thoại ngay đó!
Hot girl cuống quýt, tiền huê hồng cuối tháng mới tính, giờ khách trả hàng thì nàng sẽ thua.
- Anh à... đi thì đi nhưng đi chút thôi nha!
- Ok... ăn chút chè thôi em...
- Í... chè ngọt lắm!
- Không ngọt... chỉ có anh là ngọt thôi...
- Vậy càng c·hết... mật ngọt c·hết ruồi!
- Không lẽ em là ruồi?
- Xí!
- Ha ha... thôi em dẫn anh đi trả hết tiền điện thoại hôm qua đi em!
- Hả... trả hết luôn?
- Ừ... anh ghét trả góp lắm... lắt nhắt dễ quên!
...
Nhìn anh khách sộp rút cọc tiền dày cui toàn giấy 500 là hot girl cười tít mắt hài lòng, nàng hẹn 9 giờ tối.
Trụi đá lông nheo liên tục rồi quay xe đi mua mồi về nhà rủ chiến hữu ăn mừng.
Nhóm chiến hữu có 4:
Trụi là Nobita xui xẻo, 20 t
Long mập là Chaien, 21 t
Bảo mỏ nhọn là Xeko, 20 t
Yến xinh xắn là Xuka, 19 t
Cả nhóm cùng nhau lớn lên trong xóm Bến Đò, gia cảnh tính tình đều khác nhưng cùng yêu thích truyện Đôrêmon nên quen và thân nhau mãi đến giờ!
Khác với Đôrêmon, phiên bản ngoài đời này Nobita không c·hết sống theo đuổi Xuka, chẳng những vậy ba chàng đực rựa còn cắt máu ăn thề đời này không đứa nào được lén yêu hay cua Xuka để giữ gìn tình chiến hữu thân thiết của 4 đứa.
Nói về Đôrêmon Trụi vừa thích và vừa đội ơn nó lắm, vì si mê nó nên Trụi đã kì công học chữ từ dì Sáu Hậu, mẹ của Long mập là giáo viên dạy thêm ở nhà.
Trụi thông minh nên tuy học lỏm mà vẫn đọc truyện tranh rành rọt, viết chữ ít nên rất yếu nhưng rèn luyện chữ ký lại thần sầu, không khác các CEO tập đoàn lớn.
Cũng vì cái ơn dạy học của dì Sáu Hậu mà Trụi và Long mập thân lại càng thân.
Riêng về Bảo mỏ nhọn Xeko thì lại khác, thuộc dạng không đánh nhau thì không quen biết.
Lúc choai choai 7-8 tuổi Trụi và Long mập không ưa Bảo mỏ nhọn vì hai bên giàu nghèo cách biệt. Bảo ghét bên Trụi ra mặt và đã vứt pháo dọa Trụi trong những ngày Tết đầu năm 8 tuổi.
Lần đ·ốt p·háo đó là một bài học nhớ đời cho Bảo mỏ nhọn vì nhà lá của Trụi cháy lần 2.
Lần đó Trụi tỉnh táo ôm hình cha mẹ chạy thoát rất nhanh, cả xóm không cứu kịp, chỉ bắt được h·ung t·hủ vì có nhỏ Yến nhiều chuyện thọc mạch tất cả.
Cha của Bảo mỏ nhọn là bác sĩ giỏi mở phòng mạch tư nhân, mẹ là dược sĩ mở tiệm thuốc tây bán thuốc nên giàu lắm, bỏ tiền làm lại nhà lá khang trang, lót nền gạch men, xây luôn nhà tắm bên ngoài...
Cả xóm thấy vậy cũng không làm khó vì dù sao Bảo vẫn chỉ là đứa con nít!
Sau vụ đó bộ tứ Nobita lại thân quen luôn đến lớn, Bảo mỏ nhọn luôn sợ và áy náy mình đã suýt thiêu c·hết Trụi nên chuyện gì cũng chìu tụi bạn, đi đâu cũng làm mạnh thường quân móc hầu bao chi trả...
...
Ghé mua cháo gỏi vịt xong Trụi huýt sáo quay về nhà, nhắn tin vô group mời nhậu sau đó vác cần câu đi kiếm mấy con cá nướng thêm cho oách.
Vác cần, lom khom đào vài con trùng Trụi mới giật mình:
- Ủa... mình xui bỏ mẹ... câu toàn dính rác thì câu làm gì!
Buồn buồn định dẹp câu cá nhưng Trụi sực nhớ ra:
- U trời... ngu VL... giờ càng xui càng ngon... sợ gì!
Tinh thần hăng hái gấp trăm lần, Trụi phi ngay ra bờ sông nhỏ sát nhà, đôi mắt láo liên đánh giá tình hình theo kinh nghiệm mười mấy năm giang hồ sông nước của mình.
Tăm tia xỉa xói hồi lâu Trụi chọn quăng câu ở gốc cây bần... con nước dửng lớn này dám có cá rô mề nguyên ổ lắm đây... chỉ cần 2-3 con nướng lá dừa vàng rộm chấm muối ớt... chặc chặc... bẻ thêm hai trái bần chua là uống rượu ngọt ngắt luôn!
Mới nghĩ đến đây nước miếng đã túa ra tùm lum...
Vèo!
Mồi trùn ném cực chuẩn, phao nhỏ nổi bồng bềnh... phập phều... phập phều...
(còn tiếp)