Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 11 (Xui Có Thưởng). Kiếng như ý

Chương 11 (Xui Có Thưởng). Kiếng như ý


Một trung niên xa lạ dáng vẻ rất có tiền đứng ra ngăn cản quyết định làm thịt quái ngư, Trụi ngạc nhiên nhìn ông ta như nhìn thấy người ngoài hành tinh.

- Sông này của ông đào?

- Không.

- Cá này ông nuôi?

- Không.

- Nó thuộc diện sách đỏ?

- Càng không nhưng nó quý lắm, phải vài chục năm mới lớn được cỡ này.

- Xì... vụ này ai không biết... càng quý thì càng ăn bổ, mời hết bà con càng tốt. Ông muốn ăn thì chờ chút húp chén cháo chơi!

- Aizzz... tội lỗi tội lỗi...

- Ông muốn tui phóng sanh?

- Ậy không... em trai cho tôi mang nó về nuôi làm phước!

- Ha ha ha ha... dễ ẹt... cứ coi như nó 50 tuổi, mỗi tuổi 1 triệu, ông nuôi nó làm phước sẵn tiện làm phước cho tui 50 triệu...

- Hả... em trai không muốn hưởng phước?

- Ông ơi... hồi nãy ông thấy tui liều mạng không?

- Thấy chứ sao không!

- Vậy được rồi... ông có chịu mua không?

- Cái này...

- Ông không muốn hưởng phước?

- À... thì...

- Zời... nhìn tướng vậy mà không có đủ tiền...

- Ai nói ta không đủ tiền... chỉ có điều...

- Điều gì?

- Bớt chút đê...

Mọi người suýt té xỉu, tưởng gì quay qua quay lại thì ra là muốn sưu tập cá quý về làm cảnh còn bày đặt hưởng phước.

Hai bên cò kè cuối cùng thống nhất giá 40 triệu đồng, cả hai tay bắt mặt mừng như thể trở thành khách hàng thân thiết của nhau, ông khách biết trình độ câu cá của Trụi ghê gớm, lỡ biết đâu sau này có thêm cá khủng... Trụi cũng nghĩ y chang, lỡ gặp cá khủng có chỗ bán giá cao thật sướng.

Ông khách chuyển tiền, Trụi đâu có tài khoản nên nhờ chuyển cho chủ quán cà phê lớn rồi lấy tiền mặt từ chủ quán.

40 triệu vào tay, Trụi ngay lập tức gửi tặng chú Tư Câm 20 triệu để cảm ơn cứu mạng, 20 triệu còn lại cũng không giữ lại, mua ngay 3 con heo quay lớn cùng bánh trái cúng miếu thần ngay bến đò, trước là cảm tạ thần linh phù hộ tai qua nạn khỏi, sau là xẻ thịt heo quay thay cho quái ngư chia cho tất cả bà con lối xóm đã giúp đỡ Trụi từ nhỏ đến giờ!

Cả xóm vỗ tay khen ngợi, người ngoài nhìn thấy càng khen Trụi nghĩa khí...

Chú Tư Câm ú ớ rớt nước mắt, nhà của chú rất khó khăn, vợ chú cũng bị câm, hai vợ chồng kiếm tiền nuôi đứa con nhỏ ăn học rất vất vả... 20 triệu là một món tiền rất lớn cho cả nhà chú!

Mọi chuyện viên mãn, Trụi lại nhảy ùm xuống sông tắm rửa sơ sơ sau khi giao tiền nhờ người mua heo quay bánh trái và cúng kiến, chuyện này Trụi thuộc hàng tiểu bối không thể ra mặt và cũng không biết phải cúng kiến ra sao.

Chỉ 5 phút sau Trụi chạy xe mang theo 20 triệu thắng cược về nhà, Yến xuka tính leo lên xe đi ké nhưng bị mẹ níu tay giữ lại, con gái con lứa sắp lấy chồng mà cứ tươm tướp với người khác mãi sao được?

...

Dọc đường về nhà ngắn ngủi, nỗi buồn bị thiệt hại đôi giày hiệu và chiếc điện thoại mới mua cũng không thể át nổi nụ cười thỏa mãn của Trụi, nụ cười này không phải do chiến thắng Hùng đô mà là do hệ thống thông báo trúng thưởng, mà lại là siêu to!

"Chúc mừng ký chủ trúng thưởng lần 6.

Mức độ: nguy hiểm nhưng chỉ rút thưởng được rương bạc vì nguy hiểm này có thể chủ động tránh thoát.

3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là một chiếc kính như ý: trợ giúp nhìn xa, gần, xuyên thấu, đổi màu như ý.

Vì là vật phẩm cao cấp nên hệ thống kích hoạt chức năng kho hàng nội bộ: có thể chứa đựng tất cả vật phẩm phần thưởng từ hệ thống, ký chủ tùy ý lấy ra lấy vào bất cứ lúc nào.

Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo thật nhiều!"

Vừa về đến nhà Trụi lao vào nhà tắm, lột hết bộ đồ đầy sình bùn và tìm kiếm phần thưởng: quả nhiên không có mắt kiếng, chỉ có ít tiền lẻ và chiếc điện thoại đã tèo vì ngâm nước quá lâu.

Trụi nhắm mắt nghĩ thầm muốn nhìn thấy kho hàng... lập tức trong đầu nhìn thấy một kho hàng ảo, bên trong có một cái mắt kiếng rất đẹp, kiểu dáng thanh mảnh cực kỳ thời thượng, đảm bảo đeo vào thì lưu manh cũng biến ngay thành trí thức.

Yên tâm 100% Trụi thoải mái tâm tình tắm rửa, nỗi buồn lỗ đôi giày và điện thoại vơi đi, xem như 20 triệu thắng cược là huề vốn, cặp kiếng như ý là siêu thu hoạch còn 40 triệu bán cá là chuyện nhỏ, vốn dĩ Trụi chỉ muốn nấu cháo cá lóc đãi hàng xóm.

Nhà tắm ở phía sau nhà lá, tắm xong Trụi giặt luôn bộ đồ treo lên sau đó chỉ vắt chiếc khăn tắm ngang hông rồi bước vào nhà tìm đồ thay.

Nhà lá nhỏ trống trơn không có tủ, chỉ có một chiếc tủ đông bị hư được Trụi tha về làm hộc đựng đồ, bên ngoài tủ này đã có vết cháy loan lỗ nhưng bên trong không bị gì hết, rất thích hợp tồn tại trong một căn nhà lá lâu lâu bị... cháy!

Tính ra xác nhà này đã là xác nhà thứ 5-6 gì đó. Lần đầu cháy là năm Trụi 6 tuổi học đòi nấu ăn tự mình làm cháy.

Lần thứ hai là năm 8 tuổi bị Bảo Xeko đ·ốt p·háo làm cháy.

Lần thứ ba hình như là sét đánh cháy hay sao đó.

Lần thứ tư trẻ con trong xóm vào vườn, bắt được con chuột và chơi trò đốt đuôi nó, con chuột chạy lung tung rồi trốn vào nhà Trụi, lửa bốc lên và... xong.

Lần thứ năm hình như bị người phá, lén đốt lúc Trụi đi vắng, Trụi nghi ngờ là Hùng đô ra tay trả thù nhưng không có chứng cứ.

Những lần cháy như vậy khiến giấy tờ của Trụi dù được người lớn tốt bụng trong xóm giúp trích lục nhưng rồi đều cháy hết. Nản lòng Trụi không thèm làm nữa, cứ vậy mà sống không chút giấy tờ tùy thân, chỉ có hồ sơ nằm trên công an phường minh chứng cho nguồn gốc của Trụi.

Và cũng vì c·háy n·hà thường xuyên nên Trụi không có đồ đạc gì trong nhà, phải tìm tủ đông chứa đồ kiêm chống cháy, nhờ nó mà lần trước c·háy n·hà xong Trụi vẫn còn quần áo để thay đổi. Tội nghiệp nhất là tấm hình của cha mẹ, nó bị cháy lần đầu không sao nhưng những lần sau bị cháy đen thùi, Trụi không để bên ngoài, cũng không vứt mà chỉ cất trong tủ đông làm kỷ niệm dù rằng hiện giờ khó khăn lắm mới nhìn thấy nét mặt lờ mờ của cha mẹ trong đó.

...

Vươn tay muốn giở nắp tủ đông Trụi chợt dừng tay, trong lòng mặc niệm lấy mắt kiếng ra thử xem sao, chỉ trong tíc tắc tay của Trụi đã hiện ra cặp kiếng xinh đẹp, đúng lý hệ thống sẽ cho kiếng hiện ra trong túi để kín đáo, bảo mật nhưng hiện tại Trụi đang trụi lủi, chỉ có chiếc khăn vắt ngang eo nên đành đưa thẳng ra tay.

Trụi không nghĩ nhiều, mang kiếng vào rồi nhìn...

- Ủa ta... mọi thứ vẫn bình thường!

Cặp kiếng trong suốt tuyệt đẹp nhưng chỉ như một cặp kiếng trắng không độ bình thường... ngớ người một chút Trụi mới bắt đầu thử điều khiển nó bằng ý niệm, quả nhiên cặp kiếng như một bảo bối thần kỳ biết nghe lệnh của chủ nhân, nó thực hiện tất cả mệnh lệnh của chủ nhân gần như là tức thời.

Muốn nhìn gần nó có thể làm kính hiển vi.

Muốn nhìn xa nó có thể làm ống nhòm.

Nhìn xuyên thấu: Oà... dù không mở nắp vẫn nhìn thấy tất tần tật vài bộ đồ hiệu, hai đôi giày, dây nịt, bóp da linh tinh... tất cả đều là hàng hiệu của Bảo Xeko chi viện.

Muốn đổi màu: quá dễ, trong tíc tắc nó biến thành cặp kiếng râm ngầu lòi!

- Ôi trời... có cái này đi uýnh bài, lắc bầu cua thì vô địch thiên hạ... đáng tiếc ta đã thề đời này không chơi bài bạc phạm pháp... nhưng mà nếu qua casino ở Cam hay Mễ hợp pháp thì ngon lành cành đào! Aizzz... nhưng người không có tờ giấy lận lưng làm sao có passport đi du lịch!!!

Vứt hết ý tưởng uýnh bài phất nhanh, Trụi huýt sáo vui vẻ mặc đồ rồi chạy ra miếu thờ để tham gia tế lễ.

...

- Nobita ơi... bên này nè!

Yến Xuka cũng thay đổi bộ đồ dài tay kín đáo chuẩn bị tế lễ, cả xóm đang chộn rộn mấy chục người sắp xếp heo quay, bánh trái. Nàng ngoắc Trụi vào trung tâm để dâng hương đầu tiên.

Trụi nổi lên ý xấu, nhìn chằm chằm Yến Xuka và ra lệnh cho kiếng như ý: xuyên thấu!

Ặc... suýt chảy máu mũi!

Không ngờ nhỏ Yến nhìn bên ngoài tầm tầm nhưng bên trong nội thất quá sang xịn mịn màng.

Trụi sực nhớ chỗ này thờ cúng linh thiêng vội cất kiếng như ý vào túi và giấu luôn vào kho hàng trong đầu cho chắc cú... có cất đi như này Trụi mới thoát khỏi cám dỗ gặp người đẹp là checking... check tới check lui Trụi sợ mình biến thành sắc ma mất!

Yến n·hạy c·ảm nhận thấy ánh mắt kỳ lạ của Trụi nên bẽn lẽn:

- Sao tự dưng đeo mắt kiếng rồi nhìn em ghê vậy?

Aizzz... không khí ái muội quá, Trụi lật đật đánh trống lảng:

- Tao đeo thử mắt kiếng cho ra dáng trí thức nhưng "nhức mắt" quá chịu không nổi... nãy nhìn heo quay... heo này ai mua mà nhanh vậy?

Yến thoáng mất mát trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên:

- Ui trời... thời buổi này có tiền chỉ cần gọi điện là người ta đem tới ngay.

Mới nói tới đây đã có người kêu gọi í ới, Trụi vội vàng dâng hương theo sự chỉ đạo của người lớn.

Người xung quanh vừa nhìn Trụi thắp hương vừa bàn tán xôn xao vụ cá độ 20 triệu và chuyện câu cá lóc chúa... ai cũng xuýt xoa con cá bán được 40 triệu quá đỉnh, mọi người đều nể Trụi nghĩa khí, 40 triệu bán cá không rớ một đồng...

Yến Xuka ngẩng đầu lên hãnh diện, chú Thoòng có chạy vào tranh thủ thắp hương nghe được mọi người bàn tán thì c·hết điếng trong lòng.

"Chời ơi c·hết ngộ òi... sáng trả nợ 5 triệu là có dư... cá độ thắng 20 triệu là đổi vận... câu được cá lóc chúa là đại vận... bán được 40 triệu là phát tài... trả ân luôn 40 triệu là hiệp nghĩa... hic hic hic... thằng Trụi phát thiệt rồi... sao mình không ráng chờ thêm nửa năm nữa ta!!!"

Chú Thoòng càng nhìn Trụi sáng láng bảnh tỏn (trừ hàm răng vàng khè) càng hối hận muốn trả sính lễ bên kia... nhưng ông lại tiếc thằng rể tương lai mi thanh mục tú, nhà giàu con một, ăn nói nhỏ nhẹ lễ phép, học cao hiểu rộng, làm công ty nước ngoài lương lãnh toàn tiền đô... khó khăn lắm người ta mới chịu cưới thấp con gái rượu của ông, giờ nói kiểu gì cũng không thể bỏ!

(còn tiếp)

Chương 11 (Xui Có Thưởng). Kiếng như ý