Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 32 (Xui Có Thưởng). Nổ bung nóc
Keeet...
67 dừng trước quán nước khế, Yến ngạc nhiên:
- Ủa... mình ra đây làm gì hả anh?
- He he... xin trân trọng giới thiệu với mày đây là quán nước của tao, vài bữa nữa khai trương! Đây là chị Phương sẽ phụ trách ở đây.
Chị Phương đang cùng con gái quét dọn cực lực thấy ông chủ đến liền đon đả chào hỏi:
- Chào sếp... sếp dẫn bạn gái ra thị sát sao?
Yến gỡ nón bảo hiểm mà mặt đỏ hây hây, Trụi tỉnh bơ:
- Không phải bạn gái, là vợ sắp cưới... nhưng của người ta!
Bụp bụp bụp bụp... Yến lại đấm bóp cho Trụi, không khí bỗng chốc vui vẻ nhẹ nhàng, Yến xà vào phụ giúp mẹ con chị Phương để tìm hiểu tin tức, chị Phương cũng quấn quýt tìm hiểu về bạn gái của sếp.
Thấy mọi người vui vẻ Trụi lui ra ngoài đường đến ngồi ở xe mì gõ quen thuộc sát bên quán.
- Trụi hả em... ăn mì đặc biệt ha?
- Khoan đi anh... để khuya giờ chưa đói!
Chủ quán rót trà đá tranh thủ vắng khách ngồi xuống nói chuyện, Trụi lấy thuốc lá hai anh em phì phèo.
- Hổm rày bán đỡ không anh Quân?
- Bán thì ok, anh ở đây bán cả chục năm rồi, toàn khách quen nhưng vừa qua 2025 này có biến, tình hình căng quá... anh sợ không trụ được lâu!
- Aizzz... có phải nghị định 168, dọn dẹp lối đi bộ?
- Ừ... căng như dây đàn... bán lời lóm không bao nhiêu làm sao thuê mặt bằng đây? Thuê thì phải tăng giá, khách quen bỏ hết!
- He he he... trước giờ anh giúp em, giờ tới phiên em giúp anh.
- ???
- Kế bên này em mới thuê, anh xích xe qua có chỗ rộng rãi không dính lề đường đi bộ, khách ngồi ăn bên trong sạch sẽ, tránh mưa nắng bụi bặm, em mở nhạc nghe chill chill luôn!
- Ý em là hợp thuê?
- Không... hợp thuê thì vẫn là thuê, vẫn tăng giá... cái này là em cho anh bán ké miễn phí... ở bên em anh khỏi lo tụi lôm côm đi thu phí bảo kê.
- Ôi trời... em nói thiệt?
- Nói thiệt... bà Tám Lý cho em thuê hồi chiều, đang dọn dẹp đó!
- Ờ... nãy giờ anh thấy có hai mẹ con đang dọn dẹp...
- Rồi rồi... tới công chuyện rồi... người ta là mẹ đơn thân, anh mà để ý là c·háy n·hà đó!
- Í... làm gì có chuyện đó mậy... chị mày bả ghen bà cố... nói lớ ngớ toi thiệt đó!
- Ok... hôm nay đang dọn, ngày mai chiều anh qua em bán liền cho nó lành.
Quân h·út t·huốc lá liền hai điếu suy nghĩ căng lắm... ý tốt của Trụi thì anh biết nhưng làm vậy thấy kỳ quá...
- Anh Quân... chỗ anh em giúp nhau là bình thường.
- Nhưng bên đó thuê vài chục triệu một tháng, anh qua chộn rộn không đóng tiền coi không được.
- Dễ ẹt... anh qua phụ em dòm ngó xe cộ dùm em, em rất ít ra ngoài này... rồi khách của anh cũng có thể kêu nước của em uống, cả hai cùng có lợi!
- Cái vụ kêu qua kêu lại thì đúng nhưng sao em không ở quán?
- Xời... thuộc tính xui xẻo của em nổi tiếng cả khu... em mà ngồi đồng thì có khách nào ghé vô!
- Ừ... cái đó anh xác nhận là đúng.
- !!!
- Cứ mỗi lần em ghé là chỗ anh vắng tèo giống bây giờ nè!
Trụi gãi đầu cười hì hì chạy đi, chuyện dời qua bán ké xem như đã xác định, cứ thử bán chung một thời gian, nếu cơm lành canh ngọt thì cùng nhau phát triển, nếu không thuận thì tính đường khác, chẳng ai thiệt thòi gì!
Quân ngồi rờ râu nhìn Trụi đi vào quán mà lẩm bẩm một mình:
- Qua đó rộng rãi tha hồ cho khách ngồi ăn có điều quán nước sạch sẽ, mình phải mua gấp giỏ đựng rác nhiều nhiều mới được... cái vụ cô em bên đó mướt quá cũng căng... không khéo con vợ nó quậy thiệt... phải tính cho kỹ mới được!
Bất chợt có tiếng hô:
- Ông chủ... cho 3 tô, 1 hủ tiếu, 1 mì, 1 hoành thánh, tất cả đều thêm giò thịt!
Quân vui vẻ đáp lời rồi lật đật đi làm nhưng trong đầu nổi lên ngay ý nghĩ:
"CMN... thằng Trụi vừa đi là khách sộp ghé liền... linh VL luôn!"
...
Ở cách đó 7-8 cây số, trước cửa một ngôi nhà nhỏ nhưng khang trang, sân vườn nhiều hoa kiểng xinh đẹp, Long ăn mặc bảnh bao đứng hồi hộp bấm chuông.
Ông chủ nhà đi ra vẻ mặt nhăn nhó không vui:
- Sao cậu lại đến đây?
Long cười cầu tình:
- Dạ con đến tìm Đào.
- Hừ... Đào hát hay Đào quán bar thì ra ngoài tìm!
- Dạ không... con tìm Đào, con gái quý của bác.
Chủ nhà không những không thích câu nịnh mà còn thấy bực bội kinh khủng, bất chợt ông nhìn chiếc xipo siêu cấp của Long liền giật mình.
- Ủa xe này của cậu sao?
- Dạ, là xe của con, nó zin 100% để con dắt vào bác xem rõ hơn...
Long ba lém tranh thủ vọt vào khiến chủ nhà phải né ra... bà mẹ nó cái thằng thấy ghét, xin vào chơi mà cứ như đánh trận thông quan ải, vừa sơ hở là xông pha vào ngay!
Long thở phào, muốn đặt chân vào cái sân quá quen thuộc mà sao khó khăn quá, lần này Long quyết tâm không bị đuổi đi nhục nhã nữa!
Long dựng chống đứng, bật smart key đạp mái... tiếng xipo chuẩn nổ nhẹ nhàng đầy uy lực làm đốn tim chủ nhà ngay lập tức.
Nói nào ngay nếu là người xa lạ thì chủ nhà sẽ không thất thố như vậy nhưng đây là người quá quen.
- Xe đẹp đấy... cậu kiếm đâu ra... bao nhiêu... có giấy tờ không?
Chủ nhà vừa soi vừa vuốt ve vừa hỏi, Long mở cờ trong bụng, lần này đánh trúng yếu điểm rồi, tranh thủ giải quyết boss để b·ắt c·óc... à không... giải cứu công chúa luôn:
- Chiếc này con mua giấy tờ đàng hoàng sau đó bạn con phục hồi và cải tiến... ...
Long nói một tràng 5 phút làm chủ nhà nghe si mê không biết con gái rượu của mình đã ra ngoài này.
Long nháy mắt với bạn gái và ra sát chiêu:
- Bác lái vài vòng thử xe đi bác!
- Hả...
- Bác lái rồi đánh giá thử tay nghề làm xe của bạn con, chỗ nào chưa được bác góp ý với!
- À... ờ...
Chủ nhà cũng không biết sao mình lại đội nón bảo hiểm rồi xách xipo chạy đi nữa... đây là sức mê hoặc khó cưỡng của xipo zin.
Đào híp mắt cười thật tươi, nụ cười này lâu lắm rồi nàng mới có trở lại:
- Anh dụ ba em giỏi quá há...
- Ha ha ha... chỉ tàm tạm thôi!
Ngay lúc này một giọng nói lạnh như nước đá từ trong nhà vọng ra:
- Hai đứa muốn nói chuyện thì vô đây nè!
Đào rụt cổ lè lưỡi, Long cười khổ, thái thượng hoàng mới dụ đi giờ lại đến thái hậu!
...
Hai người mới vào phòng khách đã bị thái hậu đánh phủ đầu:
- Đào... vào trong pha trà cho mẹ tiếp khách.
Đào nhìn Long nheo mắt truyền ý niệm "Em bị đuổi... anh ráng cầm cự!"
Long đá lông nheo ra hiệu an tâm, dù hôm nay có phải... xạo ngất trời thì Long cũng phải khởi nghĩa c·ướp lại chính quyền!
- Cậu ngồi đi.
- Dạ cảm ơn bác.
- À... cậu tên gì ấy nhỉ... tôi quên rồi...
Long đau lòng lắm, biết người ta là cố ý nhưng ngoài mặt vẫn phải mỉm cười nịnh nọt:
- Dạ con là Long, bạn của Đào từ hồi cấp 3.
- Bạn cấp 3 vậy chắc giờ cũng học đại học sắp ra trường như bé Đào nhà tôi rồi hở?
Hic hic... nỗi đau nhân hai... nụ cười sắp tắt, Long quyết định mở máy... nổ:
- Dạ không... con đi lính, xuất ngũ bắt đầu lập nghiệp.
- Lập nghiệp gì? Mở công ty sản xuất hay kinh doanh?
- Dạ không làm sản xuất, con làm dịch vụ và kinh doanh!
Đào núp sau rèm cửa nghe đến đây thì chưng hửng, hôm nay Long lạ quá, tuy vẫn lễ phép nhưng có vẻ gì đó ngang tàng thú vị!
- Ồ... làm dịch vụ và kinh doanh ra sao hả cậu?
- Dịch vụ bảo an, kinh doanh xe máy.
- Ồ... bảo an cũng quá giỏi ... nghe nói lương 200 k một ngày 12 tiếng phải không cậu?
- Dạ đúng nhưng đó là nhân viên bình thường thôi ạ... con là trưởng khu vực quản lý 5-6 mục tiêu, gần 200 nhân viên chia ra 3 ca. Lương bổng cũng tạm thôi, chỉ 40-50 triệu một tháng, toàn nhờ tiền thưởng thêm mới có dư đó bác.
Thái hậu giật nảy mình nhìn Long lom lom, cái thằng này có xạo không ta?
- Cậu làm bao lâu rồi mà leo lên chức vụ đó được?
- Dạ tại lúc đi lính con học lên sĩ quan, có quân hàm, quen biết rộng nên vào công ty bảo an như cá gặp nước, con toàn đại diện công ty đi làm việc với bên công an và phòng cháy...
Đào nghe đến đây thì bắt đầu ôm bụng cười vì biết chắc vụ này Long nổ banh nhà lồng! Tuy nhiên mẹ nàng không biết, thái hậu sửng sốt không phân biệt được thật giả, chỉ biết rằng nghe cũng có vẻ hợp lý.
- Vậy còn kinh doanh thì sao?
- Dạ con kinh doanh xe máy cũ thôi, mỗi tháng chỉ tạm kiếm thêm gần trăm triệu, chả đủ đầu tư bất động sản gì cả... chắc phải để dành vài năm may ra mới mua đứt được nhà phố, sắm được siêu xe bốn bánh!
Thái hậu bị nổ há hốc mồm, Long tranh thủ cơ hội bày tỏ quan điểm:
- Con biết con ít học không bằng em Đào nhưng con có thể kiếm tiền lo cho em Đào đầy đủ, mong bác chấp nhận để tụi con tiến tới hôn nhân ạ!
Đào sáng mắt vội bưng nước lên cho mẹ và bạn trai... cũ. Nàng cũng tranh thủ bỏ cái chữ "cũ" đi:
- Mẹ ơi... con và anh Long thương nhau thật lòng, bây giờ anh Long làm ăn khấm khá vậy mẹ cho tụi con tiến tới nha mẹ!
Thái hậu chần chừ không biết nên tin hay không thì ngoài sân có hai chiếc xe cùng chạy vào, một là xipo của thái thượng hoàng chạy về, một là chiếc sh Ý bóng lưỡng.
Người đi sh là bạn trai mới đang tìm hiểu Đào, anh chàng này ăn mặc chải chuốt, tay còn cầm bó hoa hồng nhung đỏ rực.
Đào hoảng hốt nhìn Long lo được lo mất, Long tranh thủ nắm tay người yêu vỗ về kêu nàng yên tâm, may mà thái hậu đi ra sân nên không nhìn thấy.
Long kề tai người yêu thì thầm:
- Đừng lo, để anh xử lý thằng đó cho.
- Hì hì... lại nổ tung như vừa rồi chứ gì?
- Thật thà thường thua thiệt... bây giờ anh nổ mới lấy được em... nhưng chuyện trưởng khu vực là có thật, thu nhập cả tháng cũng sẽ được 100 triệu, chắc chắn đủ để cưới em.
- Whao... thiệt luôn?
- Thiệt... anh mà nói dóc cho lúc hôn em bị sưng lưỡi luôn!
- Cái anh này... khôn quá hà!
Ngay lúc hai bạn trẻ tranh thủ hú hí, tiếng của chủ nhà ngoài sân vang lên:
- Đào ơi... dẫn bạn con ra đây!
(còn tiếp)