Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 38 (Xui Có Thưởng). Người dứt điểm

Chương 38 (Xui Có Thưởng). Người dứt điểm


Tuấn Rô khoé mắt giật giật nhưng giọng bình thản:

- Người nào... ra làm sao hả chú Tư?

Trọng tài Tư Búa chỉ tay vào góc kẹt có người đang ăn bánh trái điểm tâm xem kịch vui ngon lành:

- Bảy Rolex còn một đệ tử nữa... Bảy... sao mày không kêu nó qua đây?

Hả... mọi người sửng sốt nhìn Trụi, Trụi nhìn qua lại xung quanh tìm kiếm xem tiền bối Tư Búa nói ai...

Tư Búa: - Tao nói mày đó Trụi... đi qua đây!

"Ủa... c·hết mẹ rồi... sao tự nhiên kỳ vậy trời?"

Trụi chửi thề liên tục trong bụng nhưng mặt ngoài cười nịnh nọt chạy đến mà hai tay vẫn cầm bánh ngọt... hic hic... nãy giờ chưa ăn được gì... đói!

- Dạ có gì không chú Tư?

- Ừm... qua đây phụ chú Bảy của mày nè... ăn gì ăn hoài!

- Hì hì... tui đang tuổi ăn tuổi lớn á!

Bảy Rolex mặt già hiện lên nét khó xử, thằng Trụi này đâu dính líu gì, hôm nay có mặt là tại vì Tư Búa kêu thôi nhưng Tư Búa hiểu lầm Trụi là lính ruột của Bảy Rolex... giờ sao đây?

Nói thẳng sự thật thì Trụi bị đá ra... không nói Trụi buộc phải giúp tránh mang tiếng không nghĩa khí... Bảy Rolex đành tằng hắng nói mấp mé cho Trụi một con đường lui:

- E... hèm... anh Tư... cái thằng này yếu xìu, kêu nó đến cho vui thôi...

Tư Búa lắc đầu: - Nuôi quân ngàn ngày chỉ xài 1 giờ!

Trụi cười hắc hắc ăn nốt hết bánh ngọt, miệng ngồm ngoàm lên tiếng:

- Chú Bảy... ra đường chỉ nói hai chữ nghĩa khí... tui uống không tốt nhưng cũng phải làm tròn bổn phận!

Bốp bốp bốp bốp bốp bốp... một tràng pháo tay tán thưởng nổ ra... Trụi là dạng vô danh tiểu tốt, chưa có tên trên bản đồ võ lâm, hôm nay có câu nói này đảm bảo sẽ làm mọi người ấn tượng khó phai.

Bảy Rolex cười khổ:

- Mày chắc không?

Trụi không có đường lùi chỉ có thể thẳng tiến, dù gì có hệ thống trong tay anh đây vô địch, hôm nay diễn một tuồng vả mặt, giả heo ăn thịt cọp một bữa... cứu được Bảy Rolex phen này thì về sau hành tẩu giang hồ cũng có thể cáo mượn oai hùm an toàn trên xa lộ!

Trụi vỗ ngực: - Chú để tui ra trước!

Bảy Rolex nheo mắt đánh giá thật kỹ... kinh nghiệm mấy chục năm giờ trở nên vô dụng, ông nhìn không thấu chút nào.

- Thôi được... mày uống trước, uống không nổi thì thôi, tới tao... đừng ráng mà c·hết không kịp ngáp biết chưa! Rượu này "ghê" lắm đó!

Câu nhắc nhở nửa công khai kiểu này làm mọi người bừng tỉnh và hiểu sơ tình hình rượu có vấn đề, khuôn mặt thầy trò Tuấn Rô trở nên khó coi, cũng may không ai lật tẩy tới cùng... mọi người chỉ muốn xem thầy trò Bảy Rolex xử lý như thế nào? Là khéo hay là vụng...

Trụi hiểu ngay tình hình, tiếp tục vỗ ngực:

- He he... chú cứ yên tâm!

Tuấn Rô tức giận, anh này nể tiền bối chứ có coi Trụi ra cái đinh gì đâu, anh ta gằn giọng:

- Mày xong chưa... uống lẹ đi, nhiều chuyện quá!

Trụi híp mắt nhìn phe đối thủ và bình tĩnh trả lời:

- Tụi mày là phe thách đấu, tao ở phe nhận thách đấu đúng không?

Tuấn Rô tức giận mặt đỏ bừng bừng, tự dưng có thằng bá vơ ở đâu ra mà dám ngang hàng mày tao? Nhưng bực thì bực về nguyên tắc bên kia không sai, Tuấn Rô nén giận gật đầu.

Trụi: - Bên mày thách đấu lại tự đưa ra rượu vậy bên tao có quyền chọn cách uống như thế nào đúng không?

- A... mày nhát nên muốn đổi rượu ngược lại sao?

Trụi lắc đầu: - Tao không cần nhưng rượu trên bàn lộn xộn, có ngon có dở mà đạo nghĩa giang hồ tất cả đều là anh em, có ngon thì cũng hưởng... tao chọn cách uống khác!

- Được... mày cứ tự nhiên...

Hai đệ tử của Tuấn Rô nóng nảy tính cản trở nhưng Tuấn Rô đè lại không cho... cãi tới cãi lui lòi ra tiểu xảo thì còn c·hết sớm nữa!

Trụi quay người lấy xô đá to chỉ còn lỏng bỏng nước rồi trút bỏ nước, đặt xô không lên bàn, sau đó lấy hết 20 chai rượu to trút vào xô. Mỗi chai là 750 ml, 20 chai tổng cộng 15 lít rượu suýt tràn ra ngoài.

Chai rượu nào trút xong là bị ném, giờ trên bàn quyết đấu chỉ còn lại xô rượu to, tất cả đã trộn đều vào nhau, mọi người chợt hiểu thì ra đây mới chân chính là chia ngọt xẻ bùi.

Trọng tài Tư Búa khen ngợi:

- Hay quá... chơi kiểu này rất đẹp, rất ý nghĩa và tuyệt đối công bằng... giờ uống kiểu nào đây Trụi?

Trụi lấy hai ly cối uống bia loại có tay cầm, trút bỏ hết bia bọt bên trong rồi đặt xuống bàn và tuyên bố:

- Hai bên, mỗi bên một ly, tự múc đầy ly ra uống, ly nào không múc đầy thì thua... ai uống bị chảy rượu là thua... bên nào không uống nổi là thua... rượu hết thì châm thêm... ok không?

Trọng tài: - OK.

Tuấn Rô ngược lại thở phào, tưởng chiêu gì chứ như này ông mày éo sợ:

- Hảo... thằng Vẹo lên trước, thằng Sứt lên sau, uống c·hết mẹ nó đi!

Một tên đệ tử bước lên cầm ly múc ngay một ly đầy rồi hất mặt khiêu khích Trụi, Trụi cũng cầm ly múc đầy giơ lên cao để chuẩn bị quyết đấu.

Nãy giờ pha 20 chai rượu, mùi cồn công nghiệp bay lên lan tỏa ra xung quanh khiến ai cũng nghe được và thầm ớn lạnh, uống cái này n·gộ đ·ộc c·hết mẹ luôn nà!

Bảy Rolex đau lòng, đau đầu... thứ ly uống bia này dung tích 375 ml, chỉ hai ly là bằng đúng 1 chai rượu lớn... chứa cồn công nghiệp nhiều vậy thì dữ nhiều lành ít... nhưng tên đã lên dây ông cũng không biết nói gì, dù sao chiêu pha chung như vầy đã quá hay rồi chứ đổi rượu qua lại sẽ bị cười chê không ngóc đầu lên nổi.

Hai ly giơ cao, không khí một lần nữa nghiêm trang túc mục, hai đối thủ từ từ kê sát miệng để uống...

Ngọt ngào đến mấy cũng tan thành mây

Dại khờ thuở ấy khi đan bàn tay...

Giọng ca lảnh lót của Chu Thúy Quỳnh vang to cắt ngang nghi thức trang trọng quyết đấu này... Tuấn Rô tức giận chửi thề luôn:

- CMN... lại chuyện gì nữa đây?

Mọi người ngỡ ngàng ngó quanh quẩn rồi tập trung nhìn Trụi, anh chàng tỉnh bơ để ly rượu xuống móc điện thoại ra bấm nghe, tiếng điện thoại khá to nên mọi người nghe rất rõ cuộc đối thoại:

[- Mày ở đâu rồi Trụi?

- Đang happy bên ngoài.

- Hàng của tao xong chưa?

- Đang về... 1-2 ngày có ngay!

- Đ M... ráng nhanh trước Tết... tao chờ đến ức chế luôn rồi nè!

- Đảm bảo có... chỉ cần hàng về là đưa ngay cho mày... mày sẽ là trùm khu vực!]

Điện thoại tắt, Trụi nhét túi mỉm cười không giải thích gì, nhưng cú gọi đòi xe của Bảo làm mọi người hơi hiểu lầm... chà chà... cái thằng nhóc này ghê gớm đấy... không biết nó đang nói hàng nóng hay hàng cấm nữa... ghê thật!

Tuấn Rô đổi nét mặt, bớt khinh thường đối thủ và kiên nhẫn chờ kết quả quyết đấu hơn!

Hai ly giơ cao, hai bên cùng ngửa cổ uống.

Ừng ực... ừng ực...

Trọng tài: - 1 hiệp... bất phân thắng bại, tiếp tục...

Ừng ực... ừng ực...

Trọng tài: - 2 hiệp... bất phân thắng bại, tiếp tục...

Ly thứ ba vừa qua một nửa là tên Vẹo bị vẹo đầu ngả ngửa xuống đất hôn mê.

Tên Sứt tiến lên uống hết nửa ly còn lại vì Trụi đã uống hết ly thứ ba tỉnh rụi!

Gọi là tỉnh rụi nhưng thật ra gương mặt trước đó đã đỏ hết mức không thể đỏ hơn, chỉ có điều tinh thần tỉnh táo, lưỡi không líu ríu mà thôi.

Ly thứ tư, năm, sáu... tên Sứt nằm ngay đơ... đúng lý ra có thể uống nhiều hơn nhưng cồn công nghiệp rất kinh khủng lại uống liên tục không nghỉ thì ai không c·hết... trừ khi có thần khí hộ thân như Trụi!

Cồn vừa vào cơ thể Trụi lập tức bị thanh lọc... cái còn lại chỉ là nước và một ít chất dinh dưỡng.

Trọng tài: - Tiếp tục ly thứ 7!

Trụi giơ tay như học sinh tiểu học muốn phát biểu:

- Cho tui "lái" chút xíu chú Tư ơi... mấy lít nước óc ách quá!

- Ok... nhưng phải "lái" tại chỗ để tránh móc họng!

- Dạ... cảm ơn chú!

Trụi vạch quần đi đến gốc cây tưới xè xè, Tư Búa ái ngại nhìn gốc cây mấy chục triệu của mình, không biết nó có qua nổi con trăng này nữa không!

Ròng rã tưới vài phút Trụi mới sảng khoái quay lại, dùng lon bia rửa tay cẩn thận, dù sau cũng phải thọc tay múc rượu.

Ly thứ 7 Tuấn Rô ra trận nhưng mặt xanh lè khi cảm thấy mình sẽ thua... CMN tự nhiên 3 đánh 1 giờ biến thành 1 đánh 2 là sao???

7

8

9... Tuấn Rô ngất ngây, đầu quay quay, những bảo bối giải rượu không trụ được bao lâu trước cồn công nghiệp.

Trọng tài: - Ly thứ 10.

Trụi điềm nhiên múc, Tuấn Rô lảo đảo nhưng vẫn múc được... mọi người không ngạc nhiên về Tuấn Rô và hai đệ tử, mọi người chỉ ngạc nhiên về Trụi, sao có thể trụ 9 ly rượu pha cồn? Xài bảo bối gì tốt như vậy? Lưu Ly tái thế?

Ly giơ lên, đưa vào miệng...

- Khoan đã...

???

Tuấn Rô lần này không còn đủ sức tức giận, chỉ giương cặp mắt lờ đờ nhìn xem ai nói.

Bảy Rolex tiến lên cầm lấy ly rượu của Trụi:

- Mày mệt rồi, xuống nghỉ đi để tao cho!

Xì... ban đầu mọi người la hét trong lòng khinh thường Bảy Rolex gà sống đá gà c·hết c·ướp công lao của đàn em... tuy nhiên khi nghĩ kỹ liền hiểu được thâm ý:

Bảy Rolex muốn bảo vệ Trụi đừng uống quá nhiều cồn công nghiệp, ông chia sẻ được bao nhiêu hay bấy nhiêu, biết đâu ly thứ 10 là giọt nước tràn ly lúc đó người hùng trở thành liệt sĩ thì sao?

Ngoài ra chuyện tự tay Trụi tiễn đưa một lúc ba thầy trò Tuấn Rô thì ân oán quá lớn, Bảy Rolex ra mặt dứt điểm sẽ giúp gánh phần lớn ân oán giang hồ, xứng đáng mặt tiền bối chứ không hề có chuyện c·ướp công gì ở đây: Bảy Rolex có địa vị quá cao rồi c·ướp công chi nữa!

Trọng tài Tư Búa gật đầu tán thưởng:

- Rất tốt... hoàn toàn hợp lệ!

Trụi cười hắc hắc lui ra ngay, chuyện giang hồ càng ít nhúng tay càng tốt, Trụi chỉ thích đi trên bờ sông, không thích ướt giày chút xíu nào!

Bảy Rolex cầm ly cụng nhẹ với Tuấn Rô như thể có ngàn lời vạn tự gửi gắm trong đó, Tuấn Rô cười thảm, mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, hôm nay số xui gặp phải quái thai bị thua không oan... tuy nhiên được tiền bối kết thúc thì mặt mũi sáng sủa hơn nhiều, Tuấn Rô líu lưỡi cảm ơn rất chân thành:

- Tui cảm ơn chú... hic hic... chú thông cảm cho tui!

- Ừ... tứ hải giai huynh đệ!

- Dô... tứ hải giai huynh đệ!

Ừng ực... ừng ực...

Rầm...

Cố uống hết ly thứ 10 chứng tỏ bản thân, Tuấn Rô gục ngã do chính thứ cồn công nghiệp mình chuẩn bị.

(còn tiếp)

Chương 38 (Xui Có Thưởng). Người dứt điểm