Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 40 (Xui Có Thưởng). Thằng chồng nào dám bỏ vợ tui?
Đội trưởng nhăn nhó ra quyết định cho đi bất ngờ một đội viên đến báo cáo:
- Anh ơi... cái thằng đó không đơn giản đâu... em tìm được thông tin của nó rồi... bây giờ nó đang sốt rần rần trong các trang võ lâm.
- Game?
- Không... là dân xã hội!
Đội trưởng giật mình nhìn về phía Trụi... tên nhóc ốm ròm bơ sữa này là cá lớn?
- Thông tin gì cho tôi xem xem.
- Là các trang riêng của võ lâm ra bố cáo chúc mừng một người có nickname "9 ly" tuổi trẻ tài cao vừa xuất hiện, thành tích huyền thoại uống 9 ly cối rượu cao độ.
- Vậy là tên đó uống thiệt?
- Dạ thiệt... đặc điểm nhận biết của 9 ly là đeo đồng hồ "Rolex kỳ nam" là ấn tín của Bảy Rolex Q3 truyền cho thân truyền đệ tử 9 ly.
- Là cái đồng hồ kỳ lạ nó đang đeo sao?
- Chắc vậy!
- Thôi được rồi... để tôi xác nhận lại thông tin, trên mạng nhiều khi không thể tin được.
Đội trưởng lùi ra xa gọi điện hỏi trực tiếp một tay trong:
- Hello my friend...
- Có gì không?
- Tôi muốn hỏi về 9 ly.
- Oa ha ha... cái này đang là hot search của tụi này đó.
- 9 ly là ai?
- Một vô danh tiểu tốt, mới hồi chiều có buổi tiệc tất niên trong nhà trùm Tư Búa... ... ...
Đội trưởng nghe kể rành mạch, càng nghe càng hết hồn:
- Uy... tên đó uống rượu nhiều thiệt vậy sao?
- Nhiều... nhiều vô địch!
- Còn ăn kẹo "đá"?
- Ừ... có gì không sao giọng run run vậy cha?
- Hic hic... tụi này vừa giữ một thanh niên khuôn mặt đỏ bừng say rượu để thổi nồng độ cồn, thổi cả chục máy mà không ra, nhưng thanh niên nói thẳng là uống trên 5 lít rượu...
- Trời... nó chạy xe gì?
- 67... rất zin... pô nổ như xipo!
- Ha ha... là nó... là 9 ly đó... nó có đeo Rolex kỳ nam không?
- Không biết nhưng có đeo cái đồng hồ kỳ lạ, dây làm bằng gỗ nâu nâu vàng vàng.
- Thôi rồi... là Rolex kỳ nam đó... để tui gửi ảnh chụp qua cho ông coi...
A few moments later
- Alô... sao rồi?
- Hic hic... y xì... là 9 ly.
- Vậy mấy ông phạt hay thả?
- Chắc phải thả... tôi hỏi chỉ vì muốn biết nó có uống thật hay không! Giờ biết nó uống thật thì phải thả nhưng sự việc nghiêm trọng rồi!
- Nghiêm trọng cái gì?
- Lần đầu tiên có người uống rượu xả láng mà không có cồn trong hơi thở, kể cả test máu 3 lần... à quên... còn test nước tiểu cũng âm tính với mai thúy luôn!
- Cái gì? Rõ ràng nó có ăn kẹo...
- Hic hic... vậy mới nghiêm trọng! Thôi chào, chúc sức khỏe nha!
Đội trưởng quay lại cho Trụi rời đi sau đó gửi báo cáo nội bộ về trường hợp không kiểm tra ra cồn và mai thúy dù có sử dụng.
Toàn ngành sửng sốt đặt nghi vấn tùm lum, không biết 9 ly biến dị hay có bùa phép gì qua mặt được tất cả biện pháp kiểm tra?
Phía võ lâm cũng được lan truyền 9 ly huyền thoại nay càng huyền thoại hơn vì uống rượu + phê kẹo mà không test ra chút gì cả!
Thật nhiều người không tin, thật nhiều người ao ước có được khả năng đó!
...
Trụi không biết mình lơ đãng đã trở thành người nổi tiếng của hắc đạo và bạch đạo.
Tối nay nhiều việc mệt mỏi tâm thần nên Trụi chạy thẳng về nhà lúc hơn 10 giờ.
Tắm rửa thay đồ nhưng Trụi vẫn chưa thể ngủ vì cần làm hai việc:
* Phục hồi khủng long bạo chúa cho Bảo.
* Cải tiến đồng hồ Rolex nữ từ Fake thành hàng Real nhưng không có giấy tờ: chỗ để số sơ ri Trụi thay bằng chữ "Xuka" làm như vậy thì không ai có thể nói đây là cố ý làm giả mặc dù nó giả!
(nghe rối não nhưng cũng giống trường hợp có người vẽ tờ 100 đô giống 100% nhưng ký tên mình để không phạm tội làm tiền giả)
Đèn pin thần kỳ dễ dàng hoàn thành sau vài nốt nhạc, Trụi vui vẻ thu dọn gọn gàng chuẩn bị ngáy o o thì chuông điện thoại reo...
- Alô... có gì không chị Phương?
- Trụi ơi... quán mình bị tụi nhóc đến quậy đòi tiền bảo kê.
- Ủa... mình chưa bán mà?
- Tụi nó nhắm vào anh Quân mì gõ, chúng nói dù ảnh vào đây bán thì vẫn phải trả tiền nếu không sẽ có chuyện!
- Rồi ảnh đưa chưa?
- Chưa... đang giằng co với tụi nó!
- Chị chờ chút em gửi tấm hình rồi chị đưa cho tụi nó xem nói đây là quán của 9 ly, biểu tụi nó biến đi, nếu không biết 9 ly thì về hỏi đại ca của tụi nó!
- 9 ly là ai?
- Là em.
Ha ha ha ha ha...
- Đừng cười... em nói nghiêm túc!
- Ha ha... không cười thì thôi nhưng nếu tụi nó vẫn lấy tiền?
- Chị đưa tụi nó luôn 10 triệu bảo rằng nếu muốn xin lỗi phải trả gấp 5!
- Hả... ổn không ní?
- Yên tâm... cứ làm đi... 9 ly không phải để đùa!
Giọng sắc lạnh của Trụi làm Phương dần tin tưởng, nàng cũng coi như bước một chân vào giang hồ nên không lạ gì mấy trò dằn mặt qua lại...
Mới miên man vài giây thì một tấm hình đã gửi tới, Phương bật lên xem thì thấy là hình selfish Trụi giơ hai ngón tay nhưng không thấy mặt, chỉ thấy nổi nhất là cái đồng hồ dây gỗ rất lạ!
Phương tất tả đi ra can ngăn đám nhóc choai choai, Phương làm y hệt lời Trụi căn dặn nhưng tụi nhóc chỉ cười phá lên không quan tâm và đòi tiền tợn hơn, bọn chúng không hề biết sợ dù bên kia dân quân đã sẵn sàng, chỉ cần có biến thì chạy ào qua hốt hết.
Thứ bọn nhóc ỷ lại là độ tuổi chưa thành niên, nếu có b·ị b·ắt thì chỉ là trẻ vị thành niên phá rối trật tự công cộng không nghiêm trọng gì.
Phương lại theo lời Trụi nói đưa ra 10 triệu kèm câu nhắn nhủ rất "tình cảm".
Bọn nhóc lấy tiền cười đắc thắng rời đi, trên đường chạy về chúng cười nói đàm tiếu chả biết trời cao đất dày là gì, đây là lý do Trụi không ra mặt giải quyết, bọn nhóc đó không nói lý được, chỉ có thể nói chuyện với cấp cao hơn mà thôi.
Anh Quân tức giận lắm nhưng làm dân buôn bán dĩ hòa vi quý, anh mím môi dằn lòng nấu mì phục vụ khách, mọi chuyện sau này sẽ tính.
Tối nay khách ghé ăn nườm nượp từ chiều đến giờ làm anh sắp sửa hết mì về sớm.
Khách đông không phải do mì ngon hơn bình thường, cũng không phải do có ánh đèn đẹp mắt sáng sủa, nền gạch sạch sẽ vệ sinh... những thứ đó chỉ là phụ mà cái lý do chính là Phương ăn mặc mát mẻ ra phụ chạy bàn: quần jean 2 tấc, áo thun ba lỗ bó sát màu đen để lộ làn da trắng mịn từ trên xuống gót chân, tóc lại vấn cao như mệnh phụ phu nhân, mặt phủ tí phấn, môi quẹt tí son... nhiêu đó là đủ để đàn ông thanh niên chạy ngang tự động bị lực hấp dẫn hút vào, ngồi ăn tô mì mà no ngang hai con mắt!
Anh Quân bán mì vui vẻ hớn hở, tối nay có thể về sớm với vợ con thay vì phải bán đến 1 giờ sáng!
"Công nhận thằng Trụi nói giúp là giúp tới bến! Ngày mai thế nào cũng sẽ đông khách hơn, có thể nấu bán nhiều hơn mà vẫn về sớm được!"
Phần Phương do tay trót nhúng chàm nên đâu ngại gì show hàng chút xíu cho đời nó tươi mát hơn. Phương biết chuyện buôn bán quan trọng nhất là "nhân khí" giờ giúp xe mì câu khách... có khách ngồi đông thì đến lượt quán nước sẽ bán được nhiều hơn.
...
Bé Mén cũng bắt đầu làm quen với các bạn bè xung quanh đồng trang lứa. Có đứa chỉ vào chị Phương rồi cà khịa bé Mén:
- Mẹ của mày ăn mặc s·exy thấy gớm!
Bé Mén tỉnh bơ:
- Tốt khoe xấu che... mẹ tao đẹp thì mẹ tao khoe.
- Mẹ mày sẽ bị ba mày đánh vì ghen!
Mén: - Tao có ba đâu mà đánh!
Bọn trẻ bị sốc lần 1.
- Mày không có ba sẽ khổ lắm!
Mén: - Vậy mày có ba không?
- Có.
- Tao cũng có.
- Tất cả tụi tao đều có!
Mén: - Tụi mày có ba sao biết tao không có ba sẽ khổ?
Bọn trẻ bị sốc lần 2, trong đầu đầy dấu chấm hỏi.
- Nhưng có ba thì ba sẽ cho tiền mẹ mua đồ ăn, mua đồ đẹp...
- Còn mua xe đẹp nữa.
- Dẫn đi du lịch, ăn ngon.
- Giúp đánh mấy đứa ăn h·iếp tao...
Mén: - Rồi sau đó ba tụi mày sẽ ghen rồi đánh chửi mẹ của tụi mày?
Phân nửa số trẻ bị nói trúng nên sốc lần 3, nửa còn lại không phục:
- Mẹ tao không ăn mặc hở hang nên không bị ghen b·ị đ·ánh.
Mén: - Vậy mẹ mày có đẹp không?
- Dĩ nhiên là đẹp.
Mén: - Đẹp mà không dám khoe có khổ không?
- ???
Mén bẻ ngón tay tính toán:
- Mẹ tao sẽ bênh mỗi khi tao bị ăn h·iếp, mẹ dẫn tao đi ăn, đi chơi, mua đồ ăn, quần áo đẹp... mẹ tao không bị ghen, không chịu khổ.
Bọn trẻ á khẩu, chấn sang tâm lý... Mén cười lém lỉnh dẫn đám bạn mới đi giới thiệu quán trang trí ra sao, đẹp như thế nào còn lấy nước khế đãi tụi nó, đứa nào cũng khen nức nở.
Đây chỉ là một hành động bình thường thiết đãi bè bạn nhưng đám trẻ về nhà khen nức nở nước khế làm cho quán chưa bán đã nổi tiếng xung quanh.
Phương còn lựa khế chín nẫu nhất làm nước khế cung cấp miễn phí cho nhân viên thi công, khách ăn mì gõ... như vậy vừa không bỏ phí vừa quảng cáo danh tiếng nước khế một cách thiết thực đầy hiệu quả!
...
Bọn nhóc đòi tiền bỏ đi không bao lâu thì anh Quân bán hết, dọn dẹp đi về nhà lòng vui phơi phới.
Hôm nay bán ngon, về sớm lại còn được nhìn mỹ nữ lượn lờ... điều duy nhất dở là Trụi kêu người đẹp trả 10 triệu tiền bảo kê, anh Quân ức lắm nhưng người đẹp nói Trụi sẽ giải quyết.
Hân hoan vui vẻ là vậy nhưng đẩy xe về đến nhà trọ thì Quân như từ thiên đường rớt xuống địa ngục vì thấy mấy mẹ con ôm nhau khóc trong phòng trọ!
Cất vội xe Quân nhảy vào phòng lo lắng hỏi:
- Chuyện gì vậy em...
- Hic hic...
- Nói đi... bị làm sao... đau ở đâu... có bị gạt tiền không... có b·ị b·ắt cóc qua Cam không?
- Cái ông này tào lao... ba mẹ con tui ở đây thì ai b·ắt c·óc qua Cam?
- Vậy rốt cuộc là bị làm sao?
- Bị chồng bỏ!
Hả??????
Vụ này căng nha bà con... không lẽ hỏi "thằng chồng nào dám bỏ vợ tui?"
(còn tiếp)