Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 42 (Xui Có Thưởng). Quê hương là chùm khế ngọt...

Chương 42 (Xui Có Thưởng). Quê hương là chùm khế ngọt...


Chủ nhà lấy ra 10 cọc tiền còn nguyên niêm phong mỗi cọc 50 triệu nguyên sơ ri.

Ba của Bảo trầm trồ: - Đẹp đấy... sao em để nhiều tiền ở nhà như vậy?

Chủ nhà: - Rút bớt ra bỏ két sắt ở nhà cho nó lành anh ơi... ngày xưa trộm c·ướp nhiều gửi tiền vào ngân hàng cho an toàn, bây giờ t·ội p·hạm mạng quá nhiều, ngân hàng hết an toàn nên rút về chắc ăn, dù sao lâu lắm rồi không nghe c·ướp trộm tiền vàng gì nữa!

- Ừ nhỉ... xem ra anh chị cũng phải đầu tư một két sắt thật chắc chắn.

- Ha ha... chính xác, càng hiện đại càng hại điện, những biện pháp càng đơn giản lại càng chắc chắn... không khéo dân ta lại phải quay về cái thời đào hố giấu tiền vàng mất thôi.

Ha ha ha ha ha...

...

Hai chiếc xe hơi từ Q1 chạy đi nhà Trụi, ngay lúc này Trụi không biết ăn gan hùm mật báo thế nào mà gọi điện mời luôn tình tỷ đi uống nước khai trương:

- Alô... Diễm đây... Trụi hả cưng?

- Em nè... chút chị có rảnh không?

- Ghé chị hả?

- Không phải, em mời chị đi chỗ quán nước em mới mở để uống khai trương.

- Ủa... bày tiệc hả em?

- Dạ không, chỉ đến uống ủng hộ lấy hên.

- Vậy em chia vị trí cho chị đi vài bữa chị rủ tụi bạn ghé đó cho vui... trưa nay đi một mình lẻ loi lắm.

- Em cảm ơn chị! Hôm bữa em về rồi chị có sao không?

- Có chứ sao không...

- Hả... chị bị cái gì... ổng đánh hả?

- Không... ổng lên tăng xông vì tức em rồi uống thuốc huyết áp thở dốc chứ có làm gì được chị.

- Vậy chị bị làm sao?

- Chị nhớ cưng chứ sao!

- Ui trời... lại ghẹo em nữa... chị nói thiệt đi... bị cái gì?

- Bị mất bộ chăn ga giường!

- Hì hì... em giấu tuốt phía sau trong kẹt tủ cũ đó!

- Ai biết đâu... chị mua mới thay luôn rồi!

- Vậy là không sao hết?

- Ừ... cảm ơn em nha... hôm nay biết lo cho chị luôn mới ghê chứ... rảnh hông khai trương xong chạy qua đây!

Trụi sáng mắt hỏi tới:

- Ổng đâu?

- Nãy mới đi công chuyện...

- Trời... vậy sao em ghé được!

- Ăn thua gan thôi... em dám không?

- Thôi thôi chị ơi... Tết nhứt c·háy n·hà bây giờ... chị biết cái số em xui tận mạng... em mà ghé thì ổng về đột xuất là cái chắc... chiêu làm vườn thua rồi... ổng biết mặt em á!

- Ha ha ha... không những biết mà còn ấn tượng khó phai nữa.

- Hic hic... đời này chắc trốn ổng luôn!

- Biết đâu em lại quen con gái chị rồi về đây ra mắt... cha vợ và con rể bốn mắt nhìn nhau trào máu họng ha ha ha...

- Zời... dễ gì... chị biết em là chủ nghĩa độc thân mà!

- Xì... mới tí tuổi đầu bày đặt xạo... tại em chưa gặp người trong mộng thôi... em mà gặp rồi thì xếp giáo quy hàng, quỳ nghiêm nghe lệnh...

- Khà khà... nghe có lý nhưng mỹ nhân cỡ đó sẽ không thèm em, em cũng với cao không nổi... hot girl nào mà không đòi hỏi đẹp trai, nhà mặt phố, bố làm quan, ông làm nội các chính phủ!

- Có nha... tại em chưa gặp thôi... báo cho em biết con gái chị đang 18 tuổi, mặt hoa da phấn, đàn hay hát giỏi chuẩn bị thi vô trường Nghệ Thuật... nó lý tưởng lắm... chỉ muốn tìm người yêu thật lòng không đòi hỏi gì hết...

- Ha ha ha ha ha ha...

- Ui cười gì hả cưng!

- Em cười là cười em lọt sổ con gái chị chắc rồi!

- Tại sao?

- Nhà lầu xe hơi em có thể kiếm được, bố làm quan, ông làm nội các thì có thể làm con nuôi cháu nuôi... nhưng cái tiêu chuẩn "yêu thật lòng" thì thua từ vòng gửi xe!

- Ha ha ha ha ha...

Lần này đến phiên Diễm cười rung rinh hai ngọn núi tuyết hùng vĩ, đáng tiếc là không có hồng hài nhi thưởng thức.

- Chị nói thiệt... em còn non xanh lắm mà cứ làm ra kiểu cụ ông... yêu thật lòng là khi gặp người trong mộng, hoàn hảo tất tần tật về những tiêu chuẩn trong đầu... lúc đó xảy ra thứ mà mọi người gọi là tiếng sét ái tình hoặc là bị mũi tên của thần tình yêu Cupid bắn trúng... đố em thoát được!

- Hả... chị làm em hoang mang quá tình tỷ ơi... may mà em sẽ không bao giờ gặp con gái chị... he he he...

- Chưa chắc đâu cưng!

- ???

- Mùng 6 Tết chị đã đặt 2 phòng khách sạn sát nhau trên Đà Lạt... em lên với chị nha... 3 ngày 2 đêm.

- Chuyện nhỏ... Tết em buồn lắm, chả biết làm gì... nhưng liên quan gì con gái chị?

- Chị đang rủ nó đi chung, xác xuất nó đi là 5/5.

- Hên xui sao?

- Ừ!

- Vậy con gái chị đi là hên hay xui? Nếu đi là xui thì chắc em trốn tại em xui lắm!

- Tào lao... có hot girl mà xui nỗi gì... đó là hên á!

- Ừm... vậy ok... giờ em phải đi chuẩn bị gấp đây!

- Chuẩn bị gì?

- Mua bcs...

- Đồ quỷ nè... bai nha cưng... đến sát ngày đi chị liên lạc lại kỹ hơn!

- OK!

...

- Mẹ... mẹ nói với ai mà cưng ơi cưng à ngọt sớt dzậy?

Một hot girl thanh xuân mỹ lệ bước vào phòng chất vấn làm Diễm bối rối nhưng nàng rất mau giải thích hợp tình hợp lý:

- Là một hot boy á!

- Trời... mẹ quen hồng hài nhi?

- Ừ... nhiều là khác... mẹ muốn tuyển rể từ sớm.

Hot girl thoáng chốc đỏ mặt:

- Chuyện này thì đâu cần mẹ lo... trai đẹp xếp hàng xin làm quen con dài dài á!

- Kệ... hễ mẹ gặp hồng hài nhi là y kiểu mẹ vợ nhìn thấy con rể... lo trước chắc cú!

Hot girl buồn bực không biết nói sao... nào giờ bà chưa từng cấm cản hay can thiệp chuyện tình cảm của nàng, bây giờ tăm tia mấy chàng rể cũng hợp lý.

- Chuyện đi Đa Lạt mùng 6 quyết chưa con?

- Cái này vẫn chưa... con chờ mấy đứa bạn trả lời nữa... lên đó mát mẻ nhưng buồn lắm, có bạn nhiều nhiều mới vui!

- Ha ha ha... đó là tại con không có người yêu thôi, nếu có thì đảm bảo chỉ muốn đi riêng 2 người.

- Ơ... không đâu mẹ ơi... đi cặp lên đó dính vào lời nguyền... về nhà là chia tay đường ai nấy đi ngay, bởi vậy tụi bạn con mới ngán.

- Chuyện nhỏ... cứ đi miễn tránh 7 chỗ bị lời nguyền là được.

- Chỗ nào hả mẹ?

- Đó là cầu chữ Y ở hồ Xuân Hương, đồi thông hai mộ, hồ Than Thở, cây thông cô đơn, thung lũng tình yêu, tuyệt tình cốc, đỉnh Lang Biang.

- Wa... nghe ghê ghê nhưng thung lũng tình yêu sao lại bị nguyền rủa hả mẹ?

- Trong đó có rất nhiều hoa, đặc biệt là Mimosa... hoa đó có sự tích về cặp đôi yêu nhau sống c·hết kiểu Romeo và Juliet nên cũng xui lắm!

- Vậy hồi đó ba mẹ đi có tránh mấy chỗ đó không?

- Có... tránh hết nên mới có con đó!

- Wa... vậy là linh nghiệm rồi... để con tiếp tục rủ tụi nó, chuyến này lên đó nhất quyết phải khám phá hết 7 chỗ đó.

- Hả... nhóm bạn con rủ có cặp đôi nào không?

- Dạ có... con rủ 6 đứa, trong đó có 3 cặp!

- Con... con định cho tụi nó chia tay hết hả?

- Xời... tụi nó lì như cục chì mẹ đừng lo... chỉ có điều không biết rủ được hay không vì giờ đang gấp rút chuẩn bị thi đại học!

- Ha ha ha... tin mẹ đi... đi chơi trước khi thi cho đời nó lành... sau khi thi oải chè đậu đi đâu cũng chả vui.

- Hì hì... mẹ nói đúng... để con rủ tiếp...

...

9 giờ rưỡi sáng tại quán nước khế, chị Phương cùng Yến lăng xăng bày biện mâm bánh trái, heo quay để cúng khai trương.

Trụi mặc quần jean áo trắng tay dài đóng thùng rất là trang trọng, chỉ tội cái quần jean thời trang nên thủng lỗ chỗ.

Cầm 3 cây nhang nghi ngút khói, Trụi khấn nguyện rất thành tâm:

- Cầu chư thiên thần phật, Sáng Thế thần phù hộ cho quán của con buôn may bán đắt!

Đáng tiếc là không có pháo để đốt, nhưng không sao, khách khứa hàng xóm đã đến ủng hộ rất nhiều, xe dựng dài dài dọc theo lề đường, anh Quân đến để phụ giữ xe, Long và Đào cùng Yến chạy bàn, chị Phương cuống cuồng pha nước thêm đá... cũng may chị đã làm sẵn chục kg khế để ứng phó tình trạng này.

Khách đến quán ai cũng ngó cái pano quảng cáo chà bá trên nóc rồi phì cười, không phải nó quá xấu, trái lại nhìn khá đẹp dù đơn giản chỉ là in hình cây khế xum xuê lá và trái... cái mắc cười là hai dòng chữ to lớn trên đó:

[Quê hương là chùm khế ngọt

Tại đây chuyên bán nước khế chua.]

Vầy là sao hả trời... slogan này ấn tượng hơi bị khó phai!

Bước vào quán không gian thoáng rộng, các vách tường cũng in hình các cây khế, chim chóc to nhỏ vui mắt. Bàn ghế rất nhiều theo kiểu đơn giản của quán cà phê, giữa quán có một cái bục không quá cao nhưng khá rộng, dường như để trưng bày xe vì thấy chiếc 67 zin tiền tỷ của chủ quán đang dựng chễm trệ ở nơi đó.

Ai không thích xe cổ thì không thèm ngó nhưng ai thích thì liền đến chiêm ngưỡng ve vuốt thoải mái, bình luận ngất trời.

Tiếng nhạc xập xình nhè nhẹ êm tai, đủ nhỏ để mọi người trò chuyện dễ dàng.

Quán không có máy lạnh cửa kiếng nên không khí khá nóng nhưng vừa uống nước khế vào liền thấy chua ngọt mát lạnh cả người!

Đây là phần cốt lõi nhất, mọi người chỉ mang tâm lý nếm thử cho vui chứ không ai tin nước khế uống ngon... tuy nhiên công thức từ Sáng Thế thần đã chinh phục 100% ai cũng phải giơ ngón cái khen nức nở, nhiều người kêu ly thứ hai uống cho đã, khi ra về còn mua thêm cho người nhà.

Nhiều người khách lấy điện thoại gọi cho bạn bè khoe quán bán nước ngon độc lạ, rủ bạn ghé uống vì quán đang khai trương giảm giá 50%.

Vì hiệu ứng kêu thêm này nên khách tới nườm nượp, bà con hàng xóm thấy chỗ ngồi thiếu nên chủ động ra về nhường ghế, mọi người một bên khen nước khế quá ngon một bên khen thằng Trụi rất biết cách kinh doanh.

Đến gần 10 giờ phái đoàn nhà Bảo đến nhà Trụi, Trụi lật đật chạy về mở cửa cho mọi người vào tham quan khủng long bạo chúa Ninja H2.

Trụi đi rót nước mời khách, mọi người còn lại ai cũng đến vuốt ve chiếc mô tô đỉnh cấp này.

Qua 5 phút Bảo và ba cùng nhau đi trải nghiệm xe, cũng may xe này Trụi lắp yên sau chắc chắn theo yêu cầu của Bảo để dễ cưa gái!

Xe nổ gầm gừ rồi lao v·út đi với tốc độ... chậm. Ra đến quốc lộ mới dần tăng tốc nhưng cũng đâu cao được vì có giới hạn tốc độ và đường phố quá đông đúc... tuy nhiên chỉ vậy thôi hai cha con đã sướng rợn người.

Những nơi hai cha con chạy qua dân tình đến nhốn nháo, điện thoại chụp hình quay phim tá lả để up mạng với cùng tiêu đề:

"Khu Bến Đò kinh hiện khủng long bạo chúa!"

(còn tiếp)

Chương 42 (Xui Có Thưởng). Quê hương là chùm khế ngọt...