Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 44 (Xui Có Thưởng). Thần khí Hắc Miêu
Trụi đứng như trời trồng nhìn rắn cắn và ăn cả trăm phát chích từ bầy ong vò vẽ, cơ thể thành bãi chiến trường giữa độc ong và nọc rắn.
Cả người đau đớn, máu sôi trào, khắp người b·ỏng n·ặng nhức nhối kinh khủng... Trụi thề là còn nhìn thấy ảo giác ba mẹ mỉm cười đứng vẫy tay như muốn dắt Trụi bay đi... giây phút sinh tử tồn vong bản tính gan lì bất cần đời nổi lên khiến Trụi thoáng tỉnh táo.
"Sống có gì vui... c·hết có gì khổ... từ khi có hệ thống ta đã làm được rất nhiều việc dù chỉ ngắn ngủi trong vài ngày... Chỉ tiếc quá nhiều bảo bối còn chưa sử dụng đã nư...
A... khoan... bảo bối... nó... chính là nó có thể cứu được ta!!!"
Trụi dùng giây phút tỉnh táo cuối cùng lấy ra ống xịt họng thanh lọc cơ thể xịt một phát vào miệng... lúc này hầu như Trụi đã không còn nhận ra được cảm giác gì nữa, Trụi nằm vật ra đất bất chấp rắn rít bọ cạp, chân trái vẫn còn kẹt trong hố đất, đầu mê mang đến nỗi không cất kịp ống xịt bảo bối vào kho hàng...
15 phút trôi qua Trụi thoát khỏi tử thần, thân thể hoạt động lại bình thường, bảo bối ống xịt lần thứ ba lập công cứu Trụi.
Đầu óc như một mớ hỗn độn, mãi vài phút sau Trụi mới nhớ lại mọi chuyện.
- Ha ha ha ha... thoát rồi... ta lại thoát c·hết một lần nữa... trời ơi... thế giới này quá nguy hiểm... ta yêu ngươi c·hết bầm ống xịt họng ơi!
Trụi hôn ống xịt rối rít sau đó chưa kịp cất ống xịt thì âm thanh thiên thần của hệ thống vang lên từ tốn:
"Chúc mừng ký chủ bị xui lần thứ 12: bị 108 ong vò vẽ chích và bị rắn hổ đất cắn.
Mức độ: Cực nặng. Được rút thưởng rương vàng.
3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là chiếc nhẫn Hắc Miêu, khi đeo nhẫn này ký chủ có được tốc độ phản xạ, sự khéo léo nhanh nhẹn như một Hắc Miêu - loài mèo nhanh gấp 5 lần mèo nhà ở Vi En... thời gian tác dụng là 3600 giây trong mỗi ngày.
Tác dụng phụ: tiêu hao nhiều năng lượng cơ thể.
Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo nhiều hơn."
Trụi mừng như điên... whao... lần đầu tiên rút được rương vàng... theo giới thiệu ban đầu trong giấc mơ thì rương vàng có thưởng liên quan các thuộc tính cơ thể và các loại thẻ bài quý hiếm.
Chiếc nhẫn lần này liên quan đến tốc độ... whao... whao... võ công trong thiên hạ, duy nhanh bất phá!
Chỉ cần nhanh đến mức độ nào đó thì đã là vô địch.
Theo trí nhớ không chắc chắn thì hình như mèo nhà nhanh hơn người 5 lần, mà Hắc Miêu lại nhanh hơn mèo nhà 5 lần... suy ra đeo nhẫn này thì Trụi có thể nhanh hơn người thường 25 lần!
Người ta chạy 1 mét thì mình chạy 25 mét.
Người ta đá một cái mình đá ra 25 cái... chơi vầy ai chơi lại!!!
Điểm yếu chỉ có 2: cần nhiều năng lượng và có thời gian hạn chế 3600 giây tức là 1 giờ... cũng may nó không cần sử dụng liên tục, có thể tiết kiệm để sử dụng nhiều lần với độ bền và thời gian lâu nhất!
"Ha ha ha ha... đại nạn không c·hết tất có hậu phúc... phần thưởng lần này quá CMN đáng giá!"
Trụi không chần chừ cất ống xịt vào kho hàng, nó chỉ còn 17 lần công dụng... nhẫn Hắc Miêu được lấy ra trong tay... nhưng mà nó lớn như trứng gà làm sao đeo bây giờ?
Rương vàng cho ra vật phẩm cấp Hoàng Kim mà vẫn không có bản hướng dẫn sử dụng???
Trụi mân mê nhìn chiếc nhẫn: toàn thân bằng kim loại màu đen huyền bí rất chắc chắn, có cảm giác cho dù thế giới này có sụp đổ thì thần khí này vẫn còn tồn tại như bình thường.
Trên thân nhẫn là hình một con mèo đen quấn quanh với cái đầu mèo đặc trưng, bộ lông dày cộm...
Trụi thử ướm nó vào ngón vô danh bàn tay trái: ngón tay lọt thỏm rất buồn cười nhưng Trụi chưa kịp rút ra thì chiếc nhẫn đã co ép vào ngón tay rồi hô biến: nó lặn vào trong trở thành một hình xăm trên ngón vô danh.
- Whao... tự nhiên có hình xăm độc đáo luôn ta... kiểu này không ai ă·n c·ắp được của ta, trừ phi chặt đứt tay! Có lẽ hệ thống muốn ta đeo luôn nhẫn để phòng thân... cmn nếu có nhẫn này trước thì đâu xém đăng xuất như vậy! Thôi kệ... trễ còn hơn không!
Trụi rút chân khỏi hố một cách rất dễ dàng trong khi lúc quýnh quáng thì không cách nào rút ra được rồi bị người ta đồn bậy nói là bị ma kéo giò!
Trụi quay đầu nhìn về hướng tổ ong ở xa xa, giờ Trụi đang trong trạng thái bách độc bất xâm kết hợp với nhẫn Hắc Miêu thì có thể bắt từng con bằng hai ngón tay một cách dễ dàng... à... mà còn con rắn bự khốn nạn nữa... mày đừng tưởng tao tìm không thấy, chỉ cần đeo kiếng như ý thì mày có chạy đàng trời!
Sát khí nổi lên dào dạt khiến cây lá trong vườn xào xạc (thực tế là do gió thổi qua) Trụi nổi giận bừng bừng muốn phá tổ ong, bắt g·iết rắn hổ... nhưng nghĩ cảnh phá ổ ong g·iết hết lớn nhỏ thì quá bất nhẫn!
Xét cho cùng chúng sinh bình đẳng... chúng nằm đó có tội tình gì... chẳng qua là Trụi phá nhà tụi nó trước... con rắn cũng vậy đang yên đang lành dưới hang bị Trụi đạp suýt c·hết nên nó mới thế!
- Hừm... nể tình được thưởng thần khí nên tao tạm tha cho tụi bây... chờ chừng nào tao tìm được hai cái hũ và rượu ngon để ngâm thì tao tính sổ sau!
Ong chúa và rắn hổ tự dưng thấy rùng mình hắc xì liên tục... hình như là có điêu dân muốn hại trẫm hay sao ấy... có cần dọn nhà đi không ta???
...
Nhà của Trụi xảy ra thảm án thì hang ổ của bọn nhóc đòi tiền anh Quân cũng xảy ra thảm án... tối qua chúng lấy được 10 triệu thì hí hửng giữ lại 3/10 theo quy định để happy xả láng trong các quán game, quán nước, quán nhậu ven đường.
Qua ngày hôm sau mãi đến quá ngọ chúng mới tỉnh táo chạy đi cống nạp cho đại ca khu vực, đại ca này sẽ giữ 3/10, còn lại 4/10 sẽ nạp lên đại ca đại.
Đại ca đại tiếp tục giữ 3/10, 1/10 còn lại cống nạp cấp bậc tiền bối thống trị địa bàn.
Trong lúc đám nhóc cống nạp theo lệ thường, các nhóm nhóc khác bàn tán xôn xao vụ võ lâm bố cáo mới về "9 ly".
Mấy thằng nhóc ngồi nghe thấy quen quen sau đó nhìn hình trên điện thoại của các băng nhóm khác thì thấy cái đồng hồ Rolex kỳ nam đặc trưng không lẫn vào đâu được... lúc này bọn nhóc mặt xanh như tàu lá chuối... đến khi nghe chính miệng đại ca khu vực nói "9 ly" là đệ tử chân truyền của lão tiền bối Bảy Rolex, tuy không còn tranh đấu nhưng 9 ly đã nghiễm nhiên ngang hàng với các đại ca đại, thậm chí còn được tất cả lão tiền bối coi trọng vì một lẽ:
9 ly vô địch trong khoản văn đấu!
Bọn nhóc khóc thút thít vì biết mình gây hoạ... trời ơi... ngang hàng đại ca đại nghĩa là đại ca của đại ca chúng nó!!!
Sau đó rất nhanh đại ca khu vực nhìn thấy đám nhóc khu vực Bến Đò khác thường... đại ca đập bàn thét lớn một câu chúng đã phải quỳ khóc kể ra tất cả.
Tiếp theo sau là một màn đấm bóp massage chân ái đến nỗi tụi nhỏ xịt si rô!
(chân ái: yêu thích dùng chân)
Đại ca khu vực không dám động vào 7 triệu còn lại mà lệnh cho bọn nhóc chạy kiếm tiền khắc phục hậu quả bằng mọi giá, nghĩa là phải kiếm cho đủ 43 triệu đắp vào đi xin lỗi 9 ly.
Hơn 1 giờ trưa bọn nhóc đau nhức thất thiểu chạy đi vay mượn, về nhà xin xỏ... làm đủ mọi trò cuối cùng đến 6 giờ chiều tập trung lại giao được cho đại ca khu vực 23 triệu.
Đại ca này thở dài, biết tụi nhóc đã rất cố gắng, giờ có đánh có g·iết cũng chẳng ra thêm tiền trừ khi c·ướp giật hoặc bán chúng qua Cam.
Đại ca khu vực gọi điện trình báo cho đại ca đại, đây là một tiểu bối khá xuất sắc, có đi dự tiệc tối hôm qua nhưng xét về thực lực thì thua xa Tuấn Rô.
Đại ca đại Tín Chuồn nghe rõ mọi việc sau đó suy nghĩ giây lát rồi quyết định buổi tối sẽ đích thân dẫn đàn em cùng bọn nhóc gây hoạ đến gặp lại 9 ly để giải quyết vấn đề, thử xem khi chỉ đưa 30 triệu bồi thường thì thái độ của 9 ly sẽ ra sao, đây sẽ là vụ đụng độ đầu tiên với 9 ly trong võ lâm, chắc chắn sẽ tạo một drama hấp dẫn toàn bộ giới võ lâm!
...
Quay trở lại nhà Trụi, khổ chủ lê bước khó nhọc vào nhà, cả người đau đớn khó tả, nhất là cái bắp chân bị rắn cắn... bà mẹ nó... đau gấp mấy lần c·h·ó cắn, bắp chân sưng vù dù rằng đã giải hết độc!
Đó là chưa kể cả chục vết c·h·ó cắn hôm kia... hic hic... cuối năm "sao quả tạ" chiếu cố hơi bị nhiều.
- Thôi dẹp mẹ nó vụ dọn vườn đi... hôm nay không có ống xịt là tháng về 2 lần rồi... ớn thiệt... mai mốt phải dùng kiếng như ý rà quét trước mới được!
Mò mẫm vào nhà tắm rửa vệ sinh, xức dầu, uống thuốc giảm đau, nấu mì ăn, ngồi nghe nhạc giải sầu...
Trụi định dưỡng thương không đi đâu nữa thì có 2 người chạy vào sân.
- Anh Trụi ơi... em là Trường nè... có ba em nữa.
Trụi tắt ti vi, lê bước ra ngoài chào hỏi hai cha con.
Chú Sáu: - Con bị sao vậy Trụi?
- Aizzz... cuối năm xui xẻo bộc phát, hôm kia con bị c·h·ó trong hẻm bà Tám Lý cắn nhiều lắm, chưa hết đau.
Trụi giấu nhẹm vụ ong và rắn mắc công lại giải thích vì sao không c·hết!
- Ừ... chú có nghe... chú còn nghe nói con mở quán nước phát tài, đi phát lì xì cho nhà nghèo trong xóm...
Trụi liếc mắt thấy hai chiếc xipo tã của hai cha con chạy qua thì cười hì hì tiếp lời:
- Chú biết con vô mánh, nên tranh thủ chạy qua bán xe đúng không?
Chú Sáu cười gật đầu, toàn người quen cứ nói thẳng khỏi vòng vo chi cho mệt!
(còn tiếp)