Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45 (Xui Có Thưởng). Phép thử cho 9 ly
Hai năm sau Trần Văn Minh bỏ đi định cư ở Mễ, Đồ Thị lấy chồng qua Đài Lon lúc vừa tròn 20 tuổi.
Người đó tên là Đồ Thị, sinh năm 1990, năm 2005 sinh đứa con trai Trần Văn Trụi lúc mới 15 tuổi, năm 18 tuổi đăng ký kết hôn với Trần Văn Minh cùng tuổi.
Túi tiền lép xẹp vay... mượn quanh năm
...
- Ngon lành cành đào... đã mấy năm không gặp bây giờ gặp lại chỉ càng xinh đẹp và hiền lành.
Ánh mắt Yến phức tạp nhìn Trụi, nàng muốn báo tin vui mà sao chả thấy nó vui, có cái gì đó tức tức nghẹn nghẹn trong lòng khó chịu...
- Ha ha... chuẩn chị dâu luôn chứ gì!
Trụi đến quán đã là 7 giờ rưỡi tối, cha con chú Sáu nhất định đi bộ về dù sao chỉ còn chút xíu.
- Ok... tao hiểu rồi... vậy hai chiếc này...
- Nữa... lại chọc người ta... báo với anh tin chính xác luôn nè: hôm nay 25 Tết, 3 ngày nữa thì mẹ của anh sẽ mang gia đình từ Đài Lon về ăn Tết và kéo theo chồng em qua đây coi mắt... sau đó là "cưới hông chốt nha" luôn lập tức!
Và cái phép thử tối qua giờ đã có phản hồi dù chưa biết tốt xấu, Trụi rút kinh nghiệm vụ ong rắn hồi chiều nên lấy kiếng như ý ra đeo vào để dò xét mấy tên vừa tới có hàng nóng hay hàng lạnh gì không... phù... may mà không có, chỉ có lẻ tẻ vài con dao bấm... chắc để gọt móng tay gì đó, nhìn cũng sắc bén lắm!
Đại ca đại dẫn đầu kinh ngạc nhìn Trụi:
Yến kéo Trụi ra góc khuất ngồi nghỉ rồi hỏi riêng:
- Vậy là kế hoạch tìm chục chiếc xipo tã giấy ngon bị phá sản... tao tính như vầy đi Trường... hai chiếc này tao mua 1 còn 1 thì sẽ phục hồi nó cho mày chỉ lấy giá 100 củ đảm bảo zin 100% độ mới 90%... mày cứ tiếp tục tìm xe tã giấy ngon mua về đây rồi lấy tiền cò trả dần không gấp.
- Đúng... hèn gì Chaien nhớ mãi không quên!
Yến bật cười chùi nước mắt:
Trường hai mắt đỏ hoe vì cảm động, người ta đòi nợ còn xiết đồ xiết nhà... thằng Trụi này lại bắt chừng nào đủ gốc mới cho trả... lỡ 10 năm không đủ thì nó cũng không lấy!!!
Tối qua Trụi cố tình xì ra cái tên 9 ly và ảnh chụp Rolex kỳ nam là để thử xem số má của đệ tử thân truyền Bảy Rolex tới đâu... hắc hắc... nếu ngon thì xài tiếp phát huy tối đa còn không ngon thì mau vứt mẹ nó đi chứ để làm gì toàn rắc rối!
Tuy nhiên trong mắt Yến và mọi người, Trụi đang cà nhắc đi ra làm hình tượng Trụi sụp đổ không phanh... nhưng chuyện này đâu quan trọng, người ta hay nói quan trọng là thần thái đúng không... Trụi vẻ mặt tỉnh rụi, phớt lờ bất cần đời cực kỳ cold ngầu.
- Bị rắn cắn!
Yến bị lừa dối nhưng vẫn thương cảm rớt nước mắt:
Chú Sáu gật đầu thừa nhận không nói gì nhưng Trường nhăn mặt than thở:
Bữa đói bữa no dòng... đời xuôi ngược  (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhà nội ngoại không xa, lúc lớn lên Trụi chỉ cần mở miệng thì có lẽ họ sẽ cho số liên lạc... nhưng Trụi kiên quyết không lấy số điện thoại... ngay cả nhiều người trong xóm có số ví dụ như nhà nhỏ Yến nhưng Trụi cũng không liên lạc bởi vì liên lạc rồi biết nói gì đây:
Trụi lắc đầu kiên quyết:
Là con ba mươi lăm... con ba mươi lăm...]
Thậm chí trong đầu Trụi nghe văng vẳng lời rao lô tô của lũ bạn trêu đùa thuở nhỏ:
- Mày lê lết vậy ra đường làm gì?
- Được rồi... sợ cái miệng dẻo quẹo của mày quá... hồi nãy mày định ngủ làm như tao không biết sao!
- Hey... chúng ta lại tái ngộ... cái chân huynh đệ bị sao vậy?
Trụi nhìn mắt Yến rồi vội vã quay đi... chơi với nhau mười mấy năm vừa nhìn cái hiểu ngay CMN rồi!
Bỏ dấu huyền cái là biết gia đình trẻ này chuẩn mực văn hóa cao cấp cỡ nào... tuy nhiên thực tế ngôi nhà lá của hai vợ chồng trẻ luôn mở máy tấu hài chửi nhau xa xả nổi tiếng cả xóm.
Bất chợt ngoài quán xôn xao ồn ào kéo hai người về thực tại, Trụi nhìn thấy một đám hơn chục người dân võ lâm bước vào quán rất nghênh ngang, trong đó có 7 thằng nhóc choai choai đòi tiền anh Quân tối hôm qua.
- Gì cũng chơi: 67, dream thái, su viva, vespa, mô tô phân khối lớn... tất cả đều giấy ngon xe tã vậy thôi.
...
Trụi phát hiện tên dẫn đầu là người quen mặt, gặp trong tiệc ở nhà Tư Búa hôm qua... vậy là cùng lứa tiểu bối nhưng không biết số má thế nào!
(còn tiếp)
Trong đầu ban ngày nhớ, tối thường nằm mơ cảnh gặp lại cha mẹ, có khi mơ thấy hai người vui vẻ tay trong tay chào đón Trụi... cũng có khi mơ thấy họ cãi nhau, đánh nhau không thèm nhìn con...
Hỏi có còn thương con... nhớ con? Hỏi để làm gì...
Trụi gật đầu... giấy tờ ngon lành của xipo có nhiều nhưng xe tã có nó lại ít vì người có tiền sẽ lên xe cực đẹp, không có giá rẻ để mua.
- Sao ông cứ suốt ngày bị xui hoài vậy Nobita?
Và rồi không liên lạc nên ba bên không ai biết bên kia nghĩ gì, cha mẹ yên vui với hai gia đình mới, Trụi một mình trưởng thành, tự tu luyện ra mai rùa phòng thân, né tránh gió bụi cuộc đời, né tránh tổn thương của tình thân phụ mẫu...
- Lúc đó mẹ Chaien sẽ vui nhất, trong nhà thêm người, sau đó có cháu nội... sướng!
Ngày tổ chức hôn lễ không dám mời vì sợ chú rể ở tù do có đứa con 3 tuổi. Ảnh cưới chụp hai vợ chồng xinh đẹp như một đôi tiên đồng ngọc nữ, trên đó ghép tên cực kỳ xứng đôi:
[Con mấy gì ra... cờ ra mà con mấy...
- Bên đó cháu nội không lẹ bằng cháu ngoại bên nhà mày đâu!
À... chắc là đến kiếm chuyện hoặc là vì cái tên 9 ly đây mà!
- Ha ha... con phải ra quán coi sao... chú Sáu và thằng Trường chỉ là quá giang.
- Ok... tao giao luôn 60... chừng mai mốt gì mày qua tao lấy xe.
- Mày trả vầy mẻ tiền tao hết... chừng nào gom đủ 100 tao mới lấy!
Thường leo cây dừa trái... không kịp lớn
Lúc 5 tuổi bơ vơ Trụi không về nội ngoại, tự mình kiếm ăn hy vọng cha mẹ trở về, lúc 6 tuổi tự làm nhà cháy vẫn bám trụ hy vọng cha mẹ quay về. Mãi đến hơn 10 tuổi tin tức cha mẹ đã lập gia đình mới đến tai Trụi... hy vọng tan vỡ...
- Mày thích em nào thì giữ em đó, báo giá chiếc còn lại, tao sẽ nâng giá để cho mày hưởng tiền cò. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Rắn gì?
Đôi mắt Yến phức tạp khi thông báo, Trụi nhìn nàng cũng đầy phức tạp, sau đó Trụi dần suy nghĩ thông suốt... sự biến đổi đó rất vi diệu và cũng bị Yến nắm bắt, Yến không hiểu rõ nhưng cảm giác được Nobita của nàng vụt trở nên mạnh mẽ hơn nữa, sẽ không dễ dàng bị tổn thương nữa... dù là bất kỳ ai cũng không được!
Làng trên lối xóm nuôi... dưỡng cút côi
Bờ sông câu cá bến... đò kiếm ăn
Nhìn sơ sơ Trụi cất kiếng vào kho hàng trong đầu cho chắc, lỡ chút nữa vỡ kiếng chắc Trụi sẽ đau lòng muốn c·hết!
- Quá đã... nhưng tao trả lại mày trước 15 nè, coi như tao còn thiếu 85.
- Thôi thôi tao lạy mày... tới chừng hai đứa chửi lộn bỏ con bơ vơ thì c·hết luôn!
Lúc trước đói khổ Trụi thường tủi thân khi cha mẹ hưởng phước với các em nơi xa... nhưng từ chục bữa trước kỳ ngộ Sáng Thế thần đến nay, Trụi 2025 này đã khác hẳn rồi, Trụi không còn yếu đuối tự ti mà trở nên mạnh mẽ tự tôn... hừ... thần khí cả bó trong tay đời ta giờ chẳng sợ ai!
Trụi cà nhắc đi vô, ai hỏi thì nói bị c·h·ó cắn... chỉ có Yến là tinh ý biết Trụi xạo, đây rõ ràng có chuyện mới mà giấu!
Yến rụng rời tay chân:
Chương 45 (Xui Có Thưởng). Phép thử cho 9 ly
- Ráng chờ qua hè này Đào tốt nghiệp là làm đám cưới.
Chú Sáu cản không cho Trụi chở:
Bây giờ 15 năm sau, Đồ Thị chuẩn bị dẫn gia đình riêng trở về... Trụi đánh lô tô trong lòng không biết xổ ra con gì đây?
- Thì lúc đó cả xóm bắt anh cưới em khỏi chạy luôn!
Nội thì ghét bỏ ngoại... cũng chẳng ưa
- Nói mau?
- Rắn nước ngoài sông, nó táp cái đau hơn c·h·ó cắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không mẹ không cha một... mình quạnh quẽ
Yến bị thu hút ánh nhìn nên không thấy Trụi đeo kiếng gỡ kiếng, Trụi vụt đứng lên sửa sang áo sống sau đó long hành hổ bộ đi ra nghênh tiếp...
- Hừm... tối ngày nói chuyện xui xẻo! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lăn tăn đủ nghề chỉ... mê gái đẹp
- Vậy thôi không nói... mày thấy Đào và Long ra sao?
Hừm... cha hay mẹ gì đó quay về đây... nếu đối xử ta tốt thì ta đối tốt... nếu chả tha thiết gì ta thì ta đâu cần nài nỉ một thứ vốn chẳng có bao giờ!" (đọc tại Qidian-VP.com)
- Có gì đâu.
- Tao tìm xipo tã có rất nhiều nhưng giấy tờ tốt chỉ có hai chiếc này còn lại toàn giấy đập, giấy lên, giấy lụi, giấy mẹ bồng con... tao sợ mày khó mua bán nên chỉ rước hai em này...
Yến vụt sáng mắt chuyển qua phiên bản bà tám:
- Dạ... cảm ơn chú Sáu.
...
Yến phức tạp thì Trụi cũng phức tạp... chưa nói việc tiếc hùi hụi nhỏ bạn xinh đẹp chuẩn bị lấy chồng, chỉ nội chuyện người đàn bà kia quay lại nơi này sau 15 năm biền biệt đã làm Trụi xốn xan dậy sóng trong lòng...
- Vụ gì đây?
- Chú Sáu à... con tính chợp mắt rồi chạy ra quán thu tiền, sẵn giờ đi luôn!
- Vậy cái biển số 111 đuôi tao giữ lại, xe kia giá 48 triệu.
- Xạo... muốn đi thì đi... tao chở cho ra đó!
"Eo quấn bạc triệu, chuyên gia bật hack kiếm tiền thì chưa chắc gì họ ngon hơn mình bây giờ... còn trong tương lai... ha ha ha... chắc chắn thằng Trụi này tiền xài không hết, gái đẹp xum xuê...ta phải lấy bất biến đối phó với dòng đời vạn biến!
- Ha ha... Nobita hậu đậu không xui xẻo thì ai xui đây... còn mày đừng khóc nhè... bà mẹ nó... ở đây toàn trong xóm thấy mày với tao nói chuyện riêng vầy mà còn khóc thì chắc tao nhảy sông cũng không rửa sạch oan tình!
Kêu họ về? Không thể.
Trường: - Đã quá mậy... nhưng mày thích xe gì?
Văn Minh - Đồ Thị
Nói xong dù đau người lắm nhưng Trụi ráng lấy 67 chở hai cha con về không để họ cuốc bộ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.