Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 46 (Xui Có Thưởng). Phong độ bậc đàn anh

Chương 46 (Xui Có Thưởng). Phong độ bậc đàn anh


Trụi không trả lời thẳng mà thong dong bắt tay đại ca đại:

- Hello... tui là 9 ly... huynh đệ tên gì... hôm bữa say quá tui quên rồi!

Đại ca đại biến sắc... vừa rồi gặp gỡ định phủ đầu c·ướp khí thế ai ngờ 9 ly thong dong phản đòn và có ý ngầm chê trách bên này không biết phép lịch sự, cái câu "say quá quên rồi" nhắc khéo địa vị người ta cao cấp hơn... dù sao đệ tử thân truyền phải cao hơn tiểu bối lùm cỏ không có tiền bối chống lưng.

Trụi thản nhiên nhìn đối phương biến đổi sắc mặt, đây cũng là một phép thử địa vị thực sự của "9 ly"... nếu nó không linh thì đối phương có thể trở mặt ngay lập tức kiểu như: "Đ M... ai cho phép mày quên?"...

Nhưng chuyện trở mặt là không có, 9 ly thực sự có uy lực, đại ca đại nặn ra nụ cười xã giao bắt tay Trụi một cách vui vẻ:

- Hazzz... tui sơ suất quá... tui là Tín, anh em quen gọi là Tín Chuồn, quản lý chung khu vực này... thật tiếc hôm qua chúng ta chưa nói chuyện với nhau được nhiều hơn!

Trụi thở phào, xem ra cái tên 9 ly xài được, vậy giờ là lúc xây đắp cho nó cứng chắc bóng bẩy hơn, chỉ cần số má tăng lên thì ra đường cũng không dễ bị ăn h·iếp giống hôm qua mất 10 triệu oan ức.

- Ha ha... trước lạ sau quen, tứ hải giai huynh đệ... cái chân này là mới bị một cẩu tặc chơi lén... tui cũng làm thịt nó rồi... mời anh em vào trong ngồi uống thử nước quán tui.

Câu giải thích mập mờ, người nghe nửa tin nửa ngờ nhưng vẫn thấy 9 ly rất đáng gườm, không phải dạng vừa!

Yến đứng phía sau ráng nhịn cười, trời ơi... xui xui đi ra sông bị rắn nước cắn mà nói như thể đại ca giang hồ á! Nổ banh nhà lồng!

Trụi làm chủ nhà mời khách, Tín Chuồn dẫn 10 đàn em đi vào trong đó 3 đệ tử và 7 thằng nhóc choai choai. Đúng lý ra chỉ cần mang 1 đệ tử quản lý trực tiếp của bọn nhóc là được nhưng mang theo 2 thằng khác để nhận mặt và gặp việc đời, lỡ sau này đụng độ cũng đỡ v·a c·hạm không cần thiết.

7 thằng nhóc gây hoạ mặt mày méo xẹo run rẩy, chúng sợ nhất mấy vị lão đại thanh lý môn hộ thì một là bị đuổi hai là b·ị đ·ánh nằm liệt giường!

3 đại ca khu vực tâm lý nhẹ nhàng hơn, tất cả đều hưng phấn vì hôm nay gặp được trực tiếp 9 ly đang sốt rần rần trong võ lâm.

Mười hai ly nước khế được mang lên, Trụi mời khách rồi tự mình uống trước nửa ly làm tin, đây là đạo đãi khách và cũng là tiên lễ hậu binh... nếu bên kia không biết điều thì mắng chửi hay động thủ cũng không muộn.

Nước khế vừa nếm xong, không thấy đối phương tỏ thành ý Trụi liền nghiêm mặt nhíu mày, dần dần nổi lên sát khí của một Trụi liều ngày xưa dám xách kéo t·ruy s·át tay anh chị khắp chợ Bến Đò.

Tín Chuồn lập tức nhận ra người ta rất tức giận không muốn cù cưa lôi kéo làm quen.

- E... hèm... 9 ly... mấy đứa nhóc này không biết trời cao đất dày dám đến gây sự thất lễ với bề trên... tối nay tui dẫn chúng đến đây để nhận lỗi mong huynh đệ đại nhân đại lượng tha thứ tụi nó trẻ người non dạ một lần!

Câu này quá đẹp, vừa tỏ rõ nghĩa khí đại ca bao che đàn em vừa lấy lòng đối phương.

Trụi vẫn giữ mặt ngầu lòi nhưng gật nhẹ đầu:

- Không sao... có đánh nhau mới có quen biết... tiền bồi thường đâu?

Đại ca khu vực quản lý bọn nhóc lập tức để cái bọc đen lên bàn rồi lui xuống, Tín Chuồn nhanh nhẹn tháo bao lôi tiền ra.

- Huynh đệ muốn bồi thường 50 triệu nhưng tụi nhóc chỉ gom lại được 30... giờ huynh đệ thấy sao?

Trụi hít một hơi sâu, xung quanh lặng ngắt như tờ, mấy thằng nhóc run rẩy, chỉ cần Trụi nặng tay thì chúng sẽ lên bờ xuống ruộng ngay.

- Tín Chuồn... đúng lý ra tui không muốn chấp nhất với tụi nó... tiền bạc là chuyện nhỏ nhưng quy củ không thể không có...

Nghe nhắc tới quy củ thì bọn nhóc bắt đầu run, mồ hôi tuôn ra từng hột. Tín Chuồn mặt mày bình thản như chuyện không liên quan, 20 triệu thiếu kia anh ta dễ dàng bỏ ra hoặc bắt đệ tử gom tiền, lần này cố ý không bù vào là muốn thử xem thủ đoạn của 9 ly ra sao... 9 ly lần đầu lộ diện, ai cũng muốn biết tay chân mềm cứng thế nào để sau này gặp nhau ước lượng dễ hơn.

Tín Chuồn: - Huynh đệ nói không sai, quy củ không thể bỏ... vậy huynh đệ tính xử tụi nó thế nào?

Trụi mỉm cười lạnh lẽo:

- Tiền bạc đối với tui không thành vấn đề nhưng đối với tụi nhỏ rất là quan trọng vậy nên tui cho tụi nó một cơ hội để bồi thường đầy đủ mà không cần phải mất tiền!

- Hảo... mời huynh đệ cứ nói!

- Một mình tui cho tụi nó thách đấu cả văn và võ... chỉ cần tụi nhỏ hợp lực thắng được tui một lần thì bồi thường xem như xong, 30 triệu này tụi nó cầm về... nếu hợp lực vẫn thua thì tui cầm 30 triệu này... như vậy sẽ không mang tiếng là ỷ lớn h·iếp nhỏ!

- Văn là rượu còn võ là gì?

- Hôm nay quán khai trương không thể đánh đấm hoặc đổ máu, mình chơi trò đập chuột chũi đi!

???

Mọi người ngơ ngác không hiểu, Trụi nhờ người chuẩn bị, 10 phút sau mọi thứ đã sẵn sàng:

* 1 xô nước to chứa 20 lít rượu 40⁰, đây là rượu cốt dùng để ngâm.

* 1 cái chày bằng nhựa.

Trụi thuyết minh: - Xô rượu 40⁰ này dùng để văn đấu, mỗi bên cầm ly cối múc uống, bên nào múc không đầy, uống bị đổ, uống không nổi là thua, tui một mình đấu 7 thằng nhóc... Chày nhựa này là võ đấu: bên này để tay xuống bàn làm chuột chũi, bên kia đập chày xuống thật nhanh, hễ đập trúng là thắng, tay làm chuột chũi phải là tay thuận, tui một mình chơi với 7 thằng, đứa nào bị đập trúng là loại, khi loại hết thì bị thua. Tất cả hiểu không?

Tín Chuồn và 3 đệ tử thở phào... chơi như vầy cũng mạnh nhưng không quá khét như kiểu đâm chém... tuy nhiên nhiêu đây cũng đã quá đủ dằn mặt đám con nít, đặc biệt nếu mạnh tay thì có thể ảnh hưởng gân mạch về sau, tay luôn run rẩy khó mà cầm đao kiếm c·hém n·gười nữa!

7 thằng nhóc nhìn xô rượu bốc mùi nồng nặc đã ngán ngược, nhìn qua chày nhựa thấy giống đồ chơi con nít nhưng chúng biết lạng quạng là nát tay như chơi, cả đám thút thít xin xỏ đám đại ca, Tín Chuồn tức giận chửi ngay:

- Đ M... có nhiêu đó cũng sợ thì ra giang hồ làm éo gì... về nhà bú mẹ hết đi!

Tiếng xin xỏ nín bặt, về nhà tương đương với bị loại khỏi cuộc chơi, suốt đời không ngẩng đầu lên được, lập tức đám sói con nổi lên hung tính khi bị dồn vào bước đường cùng... mắt chúng long lên sòng sọc nhìn Trụi, chúng không tin 7 đánh 1 mà không thắng, chơi thì chơi... thằng nào c·hết trước biết liền... dù sao nhìn mặt thì 9 ly cũng chỉ hơn tụi nó vài tuổi.

Trụi cười lạnh lẽo hỏi:

- Tụi mày hiểu rõ luật chơi chưa?

- Rõ rồi!

- Ok... bây giờ văn trước hay võ trước hoặc cả hai cùng lúc? Tao là người lớn cho tụi bây tự chọn đó.

7 đứa châu đầu bàn bạc... 9 ly nổi tiếng khắp võ lâm tài uống rượu, giờ mà uống trước xỉn mẹ rồi thì đập chuột chũi sao được? Vậy là phải đập chuột chũi trước...

- Tụi tui đập chuột chũi trước!

- Ha ha ha... thông minh đấy.... lúc đập phải thật nhanh, dùng hết sức nếu không thua hoặc b·ị đ·au đừng trách sao tao đập hết sức... ngoài ra đập xong là phải uống rượu tiếp không được đau tay quá bỏ cuộc nghe rõ chưa?

- Rõ!

- Ok... let go... tao làm lớn làm láo... chấp tụi bây mỗi thằng đập trước một cái lấy hên... chỉ cần có thằng đập trúng thì tụi bây thắng, khỏi uống rượu, khỏi bị đập mà được ôm tiền về luôn!

Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp...

Tín Chuồn gật gù vỗ tay khen ngợi 9 ly xứng đáng phong độ bậc đàn anh! Mọi người vỗ tay theo, nhiều điện thoại được khách quay chụp, đệ tử của Tín Chuồn cũng quay chụp.

7 thằng nhóc nghe được chấp trước thì cười như mùa thu tỏa nắng luôn, cơ hội chiến thắng quá lớn y như kiểu đá chung kết World cup mà vừa vào đã được hưởng mẹ nó 7 trái phạt đền xử bắn thủ môn, chỉ cần vô 1 trái là trận đấu kết thúc và đoạt được cúp vàng vô địch!

Chúng đỏ bừng gương mặt vì thấy được hy vọng chiến thắng, chúng túm tụm đầu và cùng ôm vai nhau nhìn xuống đất hệt như các cầu thủ sắp thi đấu.

Thằng cầm đầu cũng là thằng đòi tiền hung hăng nhất lên tiếng:

- Tụi bây... phải ra tay hết sức... sống hay c·hết ngay tại lúc này!

- Đúng... thắng sẽ lấy được tiền trả nợ.

- Còn dư ra 7 triệu khỏi cúng lên trên mà tha hồ ăn nhậu!

- 1-2-3... làm

- 1-2-3... đập... đập c·hết CMN luôn!

Tinh thần và khí thế của tụi nhỏ dâng lên cực cao.

Trụi vẫn cười lạnh lẽo úp bàn tay phải xuống bàn, tay hoàn toàn vô lực, không gồng, không nổi gân chút nào nhưng ngầm bên trong đã bật chức năng nhẫn Hắc Miêu... trong đầu Trụi nổi lên một con số đếm ngược từng giây:

3600

3599

3598... ... ...

Thằng nhóc cầm đầu chụp lấy chày nhựa định ra tay trước nhưng thằng nhóc nhỏ con yếu ớt nhất giành lấy:

- Để tao trước... tụi mày nhìn nó né như thế nào rồi rút kinh nghiệm!

- Hay... mày đúng là quân sư quạt mo của 7 anh em hồ lô tụi mình... lên đi Còi.

Thằng Còi hâm hở cầm chày nhựa, nó hĩnh mũi nhìn xung quanh, chưa bao giờ nó được nổi bần bật như bây giờ, việc xung phong đi đầu rút kinh nghiệm chẳng qua là cái cớ... nó muốn là người chiến thắng 9 ly rồi vang danh võ lâm, lúc đó biết đâu có tiền bối thu làm đệ tử một bước lên trời ngang hàng với 9 ly, Tín Chuồn...

Ngoài ra Còi còn một bí mật đó là nó có tốc độ nhanh nhất 7 anh em hồ lô nhưng nó luôn giấu kín, tốc độ của nó là thiên phú trời ban, có thể nhanh hơn người thường 1-2 lần... nó tin tưởng mình là người có phần thắng lớn nhất trong cả nhóm.

Suy nghĩ tự sướng một chút, Còi bắt đầu tập trung hết tư tưởng vào bàn tay nắm cán chày... đây là bí quyết nó có thể nhanh đến vậy.

Còi giơ cao tay cầm chày lên nhưng không vội đập xuống mà xoay tay như chong chóng vài vòng để đánh lừa 9 ly sau đó bất ngờ ở vòng thứ 5 đập xuống nhanh như sao xẹt.

Tốc độ cán chày quá cao, mọi người chỉ nhìn thấy tàn ảnh của nó khi đập xuống bàn tay của 9 ly...

Ầm!

Trúng rồi???

(còn tiếp)

Chương 46 (Xui Có Thưởng). Phong độ bậc đàn anh