Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 48 (Xui Có Thưởng). Khí tiết là cái gì?

Chương 48 (Xui Có Thưởng). Khí tiết là cái gì?


Lúc Trụi ăn mì gõ, dùng thần khí để... bắt muỗi thì cộng đồng mạng võ lâm đang sôi trào trước thực lực kinh khủng của 9 ly.

Võ công trong thiên hạ, duy nhanh bất phá!

Tốc độ bàn thờ lúc 9 ly ra tay hầu như đã là đỉnh cấp trong giang hồ, độc bộ thiên hạ.

Khả năng uống rượu của 9 ly được chứng thực một lần nữa: 11 ly cối rượu 40⁰, như vậy là vẫn thanh niên này nhưng 9 ly không phải cực hạn... 11 ly vẫn chưa là cực hạn vì gương mặt tỉnh bơ như uống nước lọc!

Khả năng ảo thuật ăn gian gần như bằng không vì ai cũng thấy uống rõ ràng, cái bụng phình to chang bang như bà bầu, đặc biệt cái tướng roi roi của 9 ly càng dễ thấy cái bụng.

Vậy là từ đây 9 ly với thực lực kinh khủng đã trở thành một nhân vật số má vang danh khắp võ lâm, gương mặt và Rolex kỳ nam được truyền tay nhau ghi nhớ để tránh v·a c·hạm mạo phạm trên giang hồ.

Bảy Rolex cười không khép được miệng, đệ tử thân truyền càng giỏi thì ông càng kê cao gối mà ngủ, thằng nào muốn kiếm chuyện với ông thì phải bước qua xác c·hết của Trụi... hè hè...

Trụi đáng thương đâu biết mình tính toán dựa dẫm oai hùm của sư phụ ngang xương vậy mà vừa lộ tay nghề cái là trở thành tay đấm vương bài cho sư phụ... việc đời éo le, nhân quả lẫn lộn tùng phèo, cặp đôi Bảy Rolex - 9 ly nương tựa vào nhau trôi nổi giữa võ lâm phức tạp hiểm ác!

...

Giang hồ mạng sôi sùng sục, phía bạch đạo ngay lập tức nắm được tin tức, nhìn và nghiên cứu mấy clip xem coi có dấu hiệu phạm tội h·ình s·ự gì hay không, cuối cùng chẳng có gì nghiêm trọng nhưng phát hiện bản lĩnh của 9 ly thật ghê gớm, cần lập hồ sơ trọng điểm lưu ý!

Điểm thứ hai phía bạch đạo quan tâm nhất là tại sao 9 ly uống rượu rành rành nhưng không đo ra nồng độ cồn?

Một tổ tuần tra nhỏ khu vực Bến Đò lập tức được lệnh tìm cách kiểm tra nồng độ cồn của 9 ly, thử xem lần này sẽ thế nào.

Tổ tuần tra lập tức phục kích ngay ngã ba quốc lộ rẽ vào hẻm nhà Trụi...

...

Ăn hết tô mì đặc biệt Trụi vội chuồn vì quả thật nãy giờ khách vắng teo.

Chị Phương định tính tiền lời bán nước nhưng Trụi phất tay kêu chị giữ hết chỉ cần ghi sổ là được.

Yến lấy nón bảo hiểm vọt lên xe quá giang về vì cũng đã tối.

Trụi vừa hưởng thụ cái ôm vừa la làng:

- Trời ơi... mày đừng ôm tao... bà con nhìn ra ngó vào rồi sao?

- Kệ... ngồi xe không ôm sao gọi là xe ôm?

- Sợ mày quá... chồng mày sắp qua tới rồi á!

- Vậy nên em mới tranh thủ!

- !!!

Trụi câm nín không biết nói gì chỉ thấy cái lưng phía sau ngày càng... dễ chịu... kkk...

...

Toét ~

Tổ tuần tra nhảy ra chặn đường, Trụi cười khổ tấp xe vào lề móc giấy tờ xe ra cầm sẵn... hic hic... có 500 triệu chèn cứng bên trong khó tìm giấy xe quá!!!

Aizzz... tiền nhiều quá cũng khổ! Hắc hắc...

Yến sợ xanh mặt thầm hối hận tại sao mình không chở Nobita, giờ bị lượm xe là cái chắc!

Tuy nhiên định thần nhìn lại Yến thấy có người quen, hình như là công an khu vực, hy vọng Trụi được cho qua!

Ban đầu Trụi không nghĩ nhiều, cứ tưởng là tuần tra thường quy nhưng đến khi các chiến sĩ show hàng 20 cái máy đo nồng độ cồn cùng 5 bộ test máu nhanh thì Trụi hiểu ngay mọi chuyện: mục tiêu chỉ có 1...

- Yêu cầu anh phối hợp kiểm tra nồng độ cồn với chúng tôi.

- Ok thôi sếp... cứ đưa tui sẽ thổi.

Trụi chu mỏ thổi một lượt 20 máy đo, tất cả đều không phát hiện.

5 bộ test máu cũng không phát hiện, tổ tuần tra nhìn nhau gật đầu ghi nhận lại kết quả, sau đó đội trưởng nháy mắt với Bình - chiến sĩ khu vực, đây là người quen, tiến đến giao tiếp tìm hiểu dễ dàng hợp lý hơn.

Bình kéo Trụi ra chỗ khuất hỏi thăm:

- Trụi... hồi nãy em có uống rượu không?

- Anh xem trên mạng hả?

- Ừ... bà con cũng nói quá trời!

- Ui hơi đâu anh để ý làm gì... cái đó là em dạy dỗ tụi nhóc chứ em đâu có làm gì!

- Hừ... anh không để ý nhưng cả ngành để ý.

- Để ý gì hả anh?

- Đừng giả nai... tại sao em uống rượu mà không đo ra nồng độ cồn?

- Cái đó em đâu biết... em là thường dân đâu biết gì!

- Em nói đi... chuyện này nghiêm trọng lắm!

- Ha ha ha... nghiêm trọng sao anh?

- Ờ thì...

Bình ú ớ, không lẽ nói nghiêm trọng vì không bắt phạt được Trụi? Bình thở dài, anh biết tánh Trụi vừa liều vừa ương ngạnh, chỉ thích mềm không thích cứng nên anh xoay chuyển cách nói:

- Trong ngành muốn biết vì sao kiểm tra em không ra để ngăn ngừa những tình huống xấu về sau...

Trụi giơ hai tay đầu hàng:

- Em cũng bó tay thôi, đâu biết chuyện gì xảy ra... lúc trước em cũng bị phạt nồng độ cồn hoài anh biết mà!

- Ừ... hồ sơ trong ngành lưu nhiều lắm, mới mấy bữa trước vừa thu giữ của em một con Ex... rồi lại thêm vụ tố giác em vận chuyển mai thúy...

- Đó... anh thấy chưa... em bị rắc rối quá trời mà em cũng đâu biết gì đâu!

- Em nhất định không nói?

- Ậy... biết nói gì đây anh!

- Em không sợ người ta bắt em về nghiên cứu sao?

Trụi híp mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm và cười lạnh lẽo:

- Ha ha... y như kiểu người ngoài hành tinh b·ắt c·óc người trái đất về nghiên cứu hả anh?

- Tào lao... đây là nghiên cứu khoa học...

- Ha ha... cũng vậy thôi... nếu phù hợp pháp luật, hiến pháp thì ok... nhưng nếu không phù hợp thì khó lắm!

Bình rùng mình... hai chữ "khó lắm" quá nhiều nghĩa, ai muốn hiểu sao thì hiểu. Bình không muốn đi sâu dù sao nhiệm vụ tìm hiểu của anh đã kết thúc, anh thử lôi kéo tình cảm bằng chuyện khác:

- Vụ đó nếu em không biết thì thôi, anh không hỏi nữa... nhưng chuyện giấy tờ, nhất là khai sinh và căn cước sao em không làm lại?

- Aizzz... em làm hoài lúc trước đó chứ, trích lục khai sinh ba lần... tất cả đều bị cháy, không khai sinh làm sao làm căn cước? Hay là anh làm giùm em đi nha?

- Ok... anh giúp em cũng được vậy em trả lời dùm anh được không?

Trụi phất tay bỏ đi: - Vụ đó bó tay... em biết em nói liền!

Bình thở dài đi theo ra, Yến thấy anh Bình nói chuyện riêng thì tưởng anh Bình dàn xếp nên mừng lắm

Bất ngờ lúc này sau lưng mọi người chợt vang lên tiếng thắng gấp và tiếng hét ghê người...

Keeeet...

- Á...

- Trời ơi... con tui...

Có một cặp vợ chồng đi đường xa chở theo nhiều hành lý trên xe máy... đang bon bon bỗng gặp tổ tuần tra, người chồng hoảng hồn bóp thắng gấp... đứa con nhỏ 2-3 tuổi ngồi phía trước bay vọt đi theo quán tính đầu cắm xuống đường.

Bé gái nhỏ xíu mặc đầm, đầu chỉ đội nón vải mỏng chưa kịp la khóc thì đã chuẩn bị tiếp đất mạnh bằng đầu.

Các chiến sĩ tổ tuần tra nhỏm người định cứu bé nhưng không kịp vì khoảng cách xa quá và gấp quá...

Vèo ~

Một bóng người chạy nhanh như một tia chớp đến ôm bé gái trước lúc bé đập đầu trong gang tấc.

- Hu... hu... hu...

Bé gái bắt đầu phản ứng và khóc nức nở, hai vợ chồng vứt xe chạy đến đón con từ tay Trụi.

Trụi lặng lẽ quay đi, làm việc tốt không lưu danh, đến lấy xe 67 chở Yến đang ngơ ngác về nhà!

Có chiến sĩ định ngăn lại nhưng đội trưởng phất tay cho đi:

- Giữ lại làm gì? Thằng nhỏ không có nồng độ cồn!

- Nhưng nó uống rượu!

- Luật phạt nồng độ cồn, uống rượu hay không tính sau.

Đội phó chú ý cái khác:

- Trời ơi... hồi nãy ai thấy thằng đó chạy kiểu gì không?

- Không... ai cũng nhìn em bé rồi thấy nó lóe lên xuất hiện ngay tại chỗ.

- Ít nhất là 10 mét/giây.

- Ui má ơi... 36 km/giờ sao?

- Kỷ lục thế giới 100 mét là 9,58 giây... nhanh hơn vừa rồi nhưng vấn đề là sự việc đột nhiên không có sự chuẩn bị.

Đội phó lắc đầu: - Không chỉ đơn giản như vậy đâu, vừa đột nhiên không có sự chuẩn bị lại vừa phải dừng gấp để đón em bé một cách chính xác... đó mới là kinh dị!

- X men sao?

- Ai mà biết! Có điều nó nhanh như vầy thì clip đập chuột chũi là quay thật, bản lĩnh nó ghê lắm đấy!

- Vậy giờ vụ đo nồng độ cồn?

- Về thôi... có sao báo cáo vậy, ghi nhận lại chuyện cứu người vừa rồi luôn... chỗ này tối quá, mình ở đây hay x·ảy r·a t·ai n·ạn đáng tiếc... rút nhanh cho lành.

...

Yến: - Anh chở em vào nhà anh đi!

Trụi: - Không được... tối rồi!

- Em vào xức dầu xử lý v·ết t·hương cho anh.

- Vậy mới không được... lỡ s·ú·n·g c·ướp cò tao xử bắn mày tại chỗ thì có nước bỏ xứ mà đi!

- Thì anh cứ đi em có cản đâu... chỉ cần cho em theo là được.

- Mơ đi cưng!

Keeeet...

Xe dừng cách nhà Yến 20 mét, đường làng tối om, gió thổi xào xạc, mặt sông dù trời tối nhưng vẫn lấp lánh kỳ ảo...

- Rồi... tới rồi xuống đi cô nương... tại hạ còn phải quay về nhà lá Trần trang nữa!

- Đại hiệp... tiểu nữ chưa muốn xuống xe đâu...

Càng nói Yến càng ôm sát rạt, Trụi không biết làm sao liền hăm doạ:

- Cô nương... thỉnh tự trọng... nếu cô nương không buông tha thì ta sẽ nhảy xuống sông để bảo vệ trinh tiết của mình!

- Đại hiệp... không lẽ đại hiệp còn cái gọi là trinh tiết hay sao?

- Ta nói lộn thôi... ta sẽ nhảy xuống sông để bảo toàn khí tiết!

- Khí... tiết? Là cái "khí" sẽ "tiết" ra sao? Tiểu nữ rất muốn xem cái khí tiết của đại hiệp đó!

- Hây dà... cô nương sắp có chồng rồi... ráng nhịn vài chục ngày nữa rồi coi của chồng cô cho đã đi hả!

- Không được... đêm nay trăng thanh gió mát... nơi này lại vắng vẻ như vậy.... tiểu nữ nhất định phải coi khí tiết của đại hiệp là như thế nào?

(còn tiếp)

Chương 48 (Xui Có Thưởng). Khí tiết là cái gì?