Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52 (Xui Có Thưởng). Lén xây tặng nhà
Chú Út giật mình, bị nó dụ lỡ mồm giờ rút lời không kịp... chú lúng túng tìm cách gỡ gạc:
- Vậy cho nó làm gà đá thì ngon lành quá rồi!
- Con kia tao vẫn làm thịt để cúng!
Yến giật mình gật đầu:
- Tiền này tao giữ chứ không xài... mai mốt mày trả gà không nuôi nữa thì tao trả tiền lại.
- Sao nhà nghèo như vầy không ai xây nhà tình thương hả ta? (đọc tại Qidian-VP.com)
Yến hết chịu nổi bật cười ha ha rồi bước tới kéo dây kéo cái túi eo của Trụi:
- Mày nói vậy thì tao thua nhưng nuôi nó một mình là không được, thế nào hai nhà sát bên nó cũng bay qua đây tìm vợ tìm con, sau đó nó làm nhà tao điên đầu nhức óc nữa... Tao giao thêm cho mày 2 con gà mái và hai đàn gà con... có vợ có con thì nó sẽ không bay đi đâu hết!
- Nếu ổng không giỏi thì 20 năm nay ở với má mày đã bị bả dằn vặt c·hết tươi từ lâu rồi!
- Tiền gì cũng được miễn đầy túi đúng không chú?
Lần này đến phiên Trụi chưng hửng:
- Thôi đi ông thần ơi... mày làm tao mang tiếng bán giá cắt cổ đó.
- Ậy... tiền đó là mua thuốc cho thím... tiền mua gà là để mua gạo thịt ăn Tết chứ chú.
...
- Nếu anh tính vậy thì thông báo luôn cho chú Út ổng mừng!
- Mày đá gà?
- Chú Út chắc chắn không nhận là một... cả xóm nhao nhao kiếm tao đòi tiền là hai... không lẽ giúp người này không giúp người kia?
Trụi xăm xăm đi đến đàn gà, lãnh thổ bị x·âm p·hạm, gà trống tàu đại ca lập tức hùng hổ bay đến giang hai cánh đe doạ kẻ xâm nhập...
Hai người bước đi qua, Yến nhìn từ xa thở dài:
- Vậy sao mới là phát tài hả chú Út?
- ???
- Gì vậy mậy... gà nào bạn mầy?
- Mày không thấy có miếng đất mấy trăm m² à... chừng nào không có luôn mới tính là nghèo nghe chửa!
- Xời... dễ gì!
Căn nhà bằng tôn cũ lụp xụp nóng hừng hực, chú út đang xắt rau cỏ gì đó làm thức ăn cho gà, ba đứa con hôm nay 26 Tết nhằm thứ Bảy không đi học, ở nhà làm việc nhà:
- Không được... hôm bữa người ta mua 1 triệu thì giờ con mua 2 triệu.
Chú Út cầm 2 triệu nhét túi nhưng rất bần thần:
- Dễ ợt... chỉ cần đưa tiền cho ba của mày rồi ổng lấy danh nghĩa một đại gia nào đó làm từ thiện sau đó kêu thợ hồ trong xóm làm việc là xong!
- À... con đó tao chuẩn bị làm cúng rước ông bà rồi! Lựa con khác đi mầy...
Trụi: - Ok... con gì cũng được, gặp Trụi 2025 này thì phải thua thôi... mọi người hãy xem đây... tui chỉ biểu diễn một lần thôi đấy!
Chú Út nheo mắt nhìn Trụi: chà cái thằng này bảnh tỏn, đồng hồ đeo luôn hai chiếc hai bên... chú nhìn thấy cái túi eo thì vụt cười phán:
- Ha ha ha... sao không mua... nó càng giỏi thì càng nên giữ lại... chú bán cho con đi!
- À... nó dữ quá nên chú làm thịt?
- Ha ha ha... chú cứ để nó cho con, con là bạn nó nên bắt dễ ẹt.
Yến chu môi hờn dỗi:
- Đó... chú thấy không... hai triệu rước em gà chiến đấu như vậy là quá rẻ rồi còn gì!
Trụi mỉm cười không hề t·ranh c·hấp, dù sao cũng đã quyết định qua Tết xây nhà tặng chú Út.
Thằng lớn nhất 15 tuổi nấu ăn và nấu thuốc cho mẹ... tiền mua thuốc tây đi bệnh viện không đủ phải nấu thêm thuốc Nam rẻ tiền, có bệnh vái tứ phương, ai chỉ gì xài đó, may thầy phước chủ.
Nhà chú Út sát bên, nhà này có hàng rào hẳn hòi để nuôi gà kinh doanh, trong xóm mọi người hay ghé mua ủng hộ vì gia đình chú Út nghèo quá tay!
- Con nghe ba con nói bắt gà chỉ cần trộn cơm, gạo với rượu, nó ăn rồi chút xíu xỉn là bắt được mà chú Út? (đọc tại Qidian-VP.com)
- 5 triệu đó cũng lớn lắm rồi, tại thím Út bệnh hoài, mấy đứa nhỏ lóc nhóc đang đi học!
- Tại mày chỉ nghe nói gáy hay nên khoái chứ nó dữ dằn lắm... mèo c·h·ó gì gặp nó cũng chạy dài, nó nhanh và mạnh cực kỳ, mổ một cái là mất cục thịt, cựa của nó dài như ngón tay, bén ngót... c·h·ó mèo sợ lắm, sơ hở là ôm đầu máu chạy dài.
- Chú Út bị lừa rồi... anh Nobita giờ phát tài ghê lắm... (đọc tại Qidian-VP.com)
Trụi hai mắt sáng rỡ còn Yến thì nhăn mặt lo sợ:
- Ể... cách này hay nha... nhưng sao em thấy cấn cấn...
- Tao chỉ lấy 2 triệu, gà mái gà con là theo combo... tao còn cho mày cái chuồng gà cũ để tụi nó có chỗ che nắng che mưa...
Yến bụm miệng nén cười... Trụi thì tỉnh rụi giả đò ngây thơ:
Chú Út dừng tay nhìn đôi tiên đồng ngọc nữ trong xóm dí nhau chạy vào, chú cười thật hiền, mấy đứa nhỏ này chơi với nhau từ bé, thoáng chốc đã trưởng thành, tiếc rằng lại không đến được với nhau vì nhiều nguyên nhân...
- Anh thích bạn mình như vậy sao không mua về nuôi... đảm bảo nó sẽ sống qua mấy cái tết luôn á!
- Ủa... vậy là sao hả chú Út?
- Làm gì cắt cổ... người ta mua để ăn thịt giá khác, mua gà đá giá khác, mua làm cảnh giá khác... một con gà cảnh xuất sắc bán giá vài chục triệu vài trăm triệu là bình thường.
- Ừ... vụ đó tao biết... con gà này thì mạnh khỏi chê ăn đứt mấy con gà một chục hai chục triệu luôn.
Chương 52 (Xui Có Thưởng). Lén xây tặng nhà
Yến cười giải thích:
Yến biết mình bị chọc bèn tức giận đuổi đánh, Trụi vọt chạy vào gặp chú Út lánh nạn.
Thím Út chắc nằm trong nhà.
- Ừ... tao tin mày... nhưng mày nuôi nó chi... nó dữ mà không thân chủ!
Nhỏ em kế 12 tuổi đang phơi đồ... tội nghiệp con gái gì mà suy dinh dưỡng còm nhom, tóc loe hoe cháy nắng, da đen nhẻm chỉ được cái mắt sáng như sao, học khá, quán xuyến việc nhà phụ anh hai và ba.
- Thua... mày giờ thành đại gia rồi... nghe đâu hôm qua lì xì hết 150 triệu cho 30 nhà nghèo nhất trong xóm vậy mà giờ lại còn nhiều như vậy... quá ghê gớm!
Ha ha ha ha ha ha...
- Con muốn mua gà trống bạn con.
- À... thì ra nuôi chơi... vậy thì chuyện nhỏ... tao bán cho mày mấy con gà giò qua Tết nó gáy tè le luôn.
- Chú đừng lo, con sẽ nói tụi thằng Chương, nguyên xóm này con nít do nó quản hết!
- Ừ... nó đá tao với mấy đứa nhỏ luôn.
- Ừ... vậy được rồi, tao bán nó cho mày với giá 200.
- Bán... đại gia mua cái gì thì tui bán ngay cái đó!
- Ừ... nhiều thì không có nhưng khoảng vài trăm triệu thì có... tối qua mày thấy trong túi eo của tao đó... nó chật chội khó cất đồ lấy đồ bỏ mẹ luôn!
- Chú Út ơi... con mua gà!
- Vậy bán gà...
- Cấn gì nữa?
- Càng dữ càng tốt, con thả nó vô vườn nuôi thả để nó giữ nhà, sáng sáng nghe nó gáy là sướng người!
Trụi nhăn mặt lắc đầu:
Yến: - Hả... vậy nó là con gì đó chứ đâu phải con gà!
- Lỡ cả xóm dí ba em đòi tiền, đòi số liên lạc mạnh thường quân thì sao... ổng không đưa ra được chắc c·hết luôn đó!
Trụi mỉm cười gật đầu lấy tiền thanh toán ngờ đâu chú Út chặn đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thiệt hả anh? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nobita thích con đó lắm, chú bán cho ảnh đi để ảnh nuôi làm cảnh, mỗi ngày nó gáy cho vui!
- Anh ơi... đừng mua nó nha!
- Ha ha ha... nhà này mà nghèo cái gì!
Chú Út lắc đầu:
- Hazzz... chiêu này tao biết nhưng con gà này nó ghê lắm... vừa nghe mùi rượu là chạy mất dép, những loại rau dưa có nhiễm thuốc sâu nó cũng biết, không bao giờ đụng vào.
- E... hèm... đợi qua Tết bên thợ hồ làm lại tao cho tiền xây nhà cho chú Út luôn... thím Út bệnh mà nằm trong nhà này làm sao khỏi được!
Thằng em út 9 tuổi vác sọt đi hái rau cỏ gì đó. Nó cũng suy dinh dưỡng nhưng tay chân lanh lẹ, ham chơi biếng học nhưng bị bà chị kiềm cập nên lên lớp đều đều, rất thích nuôi gà, tương lai có thể nối nghiệp nuôi gà gia truyền!
- Anh nói đúng... hèn gì ba em hay nói giúp người phải thật cẩn thận nếu không sẽ phản tác dụng... nhưng mà nếu vậy thì sao giúp được chú Út?
- Tao nói thiệt đó! Con này tao bó tay, phải đợi tối nó vô chuồng không thấy đường mới thò tay bắt được nhưng phải mang mấy lớp bao tay dài nếu không nó mổ đi bệnh viện luôn!
- ???
- Mày thiệt là khéo lo... ba của mày không phải dạng vừa đâu... không thể nào c·hết được!
- Dạ không... đời này con đã hứa sẽ không kiếm tiền bất chính.
Yến cảm động ôm hun nữa nhưng Trụi bây giờ đâu phải Trụi của ngày hôm kia, sử dụng ngay nhẫn Hắc Miêu để né tránh yêu nữ t·ấn c·ông!
Yến méo mặt không biết nói sao, Trụi trầm giọng không trêu chọc nữa mà quyết định luôn:
- Tại sao?
Chú Út tá hỏa không ngờ Trụi có nhiều tiền đến vậy.
(còn tiếp)
- Là sao?
- Gà trống tàu bự hay gáy to nhất đó chú.
Ha ha ha ha ha...
Đùa giỡn bốc hốt một hồi Yến tạm tha Nobita gian tà, nàng gợi ý:
- Không được... tao mà nói ra thì hư bột hư đường liền.
- Ừ... tính như vậy cũng hay... nó thích bay nhảy đào bới nhưng có ý thức lãnh thổ rất lớn, nó mà giữ vườn mày thì đảm bảo ngon lành... có điều coi chừng mấy thằng nhỏ bắn giàn ná.
- Phát tài là có nhiều tiền... mày chất tiền đầy túi đó là được!
- Mày còn khổ quá cha... nhà thì nhà lá... xài tiền thì như nước không chịu tích lũy làm ăn... chừng nào mày phát tài đi rồi mua gà tao mới lấy tiền!
- Trời ơi... bạn tui... con biết nó sẽ không qua nổi cái Tết này mà!
- Ờ nhỉ... ha ha ha... lúc trước túi không có xiền quen rồi... giờ có tiền thì đi mua thôi, sẵn tiện giúp nhà chú Út một chút, hôm qua lì xì 5 triệu chắc chả thấm vào đâu!
Yến sợ mặt mày tái xanh vội hiến kế:
Chú Út trợn mắt nhìn Trụi như người ngoài hành tinh... gà không ăn chứ để làm gì ta?
Yến vỗ tay: - Vậy càng hay... sau này anh Trụi có gà ăn dài dài.
- Ừ... hôm bữa có thằng vô trả 1 triệu xách về đá... qua hai bữa lật đật trả lại lấy tiền... lúc đó tao còn có 800, thằng đó cầm 800 dong mất... nó nói bị con này mổ suýt lủng bàn tay và xém mù mắt!
- Mua bán cái gì... hôm qua con mới lì xì chú thím 5 triệu...
- ???
Trụi: - Hắc hắc... giờ chú thua chưa?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.