Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 53 (Xui Có Thưởng). Sát khí nổi lên

Chương 53 (Xui Có Thưởng). Sát khí nổi lên


Yến và mấy đứa con chú Út run sợ, chú Út thì lắc đầu chán nản, cái con gà đó nó quậy tưng bừng khiến chú rất khó chăm sóc đàn gà... hiềm một nỗi giống của nó tốt quá nên chú mới để làm giống đến bây giờ mới quyết định cho nó lên dĩa cúng!

Quác... quác... vèo... vèo...

Gà trống tàu cao to hung mãnh không khác gì đại bàng phiên bản mặt đất, nó la rất to, hai mắt long lên trừng trừng, bờm lông sừng lên to như cái tô bự đỏ chót, cái đầu liên tục gục gặc lắc lư như thể tìm yếu điểm để tung đòn t·ấn c·ông sấm sét...

Trụi cười cười hoàn toàn thả lỏng người lộ ra toàn thân đều là sơ hở có thể t·ấn c·ông, quan trọng hơn là Trụi không có sát khí khiến con gà trống tưởng gặp phải newbie nên không cảnh giác quá nhiều, lập tức bay vào tác động vật lý dạy cho thằng người kia một bài học.

Quác quác quác... (Mày phải c·hết!)

Trụi cười hì hì không chút lo lắng, đầu tiên con gà này chỉ có vài kg thì không thể mạnh hơn Trụi, thứ hai Trụi đã ăn gian sử dụng nhẫn Hắc Miêu nên tốc độ vô địch.

Chú Út nhìn lom lom, tay cầm chổi chà sẵn sàng tiếp cứu, chú không dám chơi tay không như bình thường...

Gà bay thật nhanh, cánh của nó vỗ làm gió thổi tán loạn và sau đó đột ngột cất cao từ bụng của Trụi lên ngang tầm mắt để mổ vào mắt đối thủ.

Chú Út hét thất thanh: - Coi chừngggg...

Trụi ngạc nhiên... xem ra tốc độ ghê đấy, gần bằng mèo nhà luôn, Trụi vươn tay trái ra chụp cổ con gà với tốc độ nhanh hơn nó một xíu.

Vèo... chụp hụt...

Con gà bỗng chốc tăng tốc cao hơn mèo nhà gấp rưỡi, vỗ cánh bay lên cao nữa rồi lấy tốc độ cực nhanh đá hai chân vào mặt Trụi, hai cựa dài nhọn đâm thẳng vào hai mắt Trụi...

Chú Út vác chổi chà lao tới đập nhưng chổi chà chưa kịp hạ xuống thì gà trống đã bị tay phải của Trụi nắm giữ hai chân, cổ nó thì bị Trụi bóp bằng tay trái, hai cánh nó quẫy đập kinh hồn nhưng không làm gì được.

Chú Út dừng tay không đập nữa, ngơ ngác nhìn Trụi không hiểu chuyện gì xảy ra vì chú không nhìn kịp tốc độ ra tay của Trụi.

Trụi đã dùng hết tất cả tốc độ để khống chế con gà nguy hiểm này và đang tự hỏi con gà nguy hiểm như này có nên bảo tồn nó... trong nồi nước sôi không nhỉ?

Sát khí Trụi nổi lên kết hợp với tốc độ nhanh như ảo ảnh làm con gà tỉnh ngộ: cái thằng người này yêu nghiệt hơn mình... tránh voi chả hổ mặt nào, thôi thì tạm thời phục tùng để giữ mạng trước đã.

Con gà lập tức dừng giãy dụa và ngoan ngoãn cực kỳ khiến Trụi giảm dần sát khí... tuy nhiên, tội c·hết có thể tha nhưng tội sống phải trừng phạt: bắt nó bỏ tù!

Cuối cùng Trụi xin cái chuồng gà to nhất vài m² mang qua nhà nhốt gà trống và vợ con của nó vài ngày cho quen, hy vọng phạt tù nó vài bữa sẽ bớt bố láo hơn... dù sao thì Trụi chỉ nuôi để nghe tiếng gáy mà thôi!

...

Đôi bạn trẻ lo xong bầy gà thì thở phào nhẹ nhõm, cái vườn nhỏ có bầy gà bỗng nhiên sinh động hẳn lên dù rằng còn nhốt trong chuồng, chú Út nói mỗi ngày sẽ cho chúng ăn uống dùm Trụi...

Rửa tay rửa mặt sạch sẽ vừa may qua khỏi 11 giờ trưa, đã đến giờ ngự thiện.

Yến mang gà hầm nhân sâm lên cả hai cùng ăn.

- Hồi nãy anh làm em sợ quá hà!

- !!!

Trụi đói quá gặm đùi gà khí thế, gật gù không há mồm được. Yến tiếp tục hỏi:

- Nhà chú Út nghèo nhưng không phải khổ nhất xóm, sao anh giúp ổng trước vậy?

- Hazzz... ổng giúp tao nhiều lắm... nhiều khi tao thấy ổng lén vứt gà qua vườn cho tao ăn...

- Rồi anh có ăn không?

- Hic... hic... toàn là gà sống chạy tán loạn kiểu như vờ đi lạc... mấy lúc đó đói run chân xụi lơ sao dí được gà mà ăn!

- Oa ha ha...

- Sau đó nhiều lần tao đói nằm chèo queo, lúc thức dậy thấy bên người có cơm, có bánh trái linh tinh gì đó như của ông Bụt hiện ra cho... tao mắt nhắm mắt mở ăn vào và...

- Và sao?

- Nghe toàn mùi gà...

- Là sao... không lẽ mấy cái đó làm từ gà?

- Không phải... là tay người cầm toàn mùi gà sống!

- A... là chú Út mang qua?

- Ừ... bởi vậy tao từng thề khi phát tài sẽ giống như chúa chổm trả cả gốc lẫn lãi cho mọi người đã từng cưu mang giúp đỡ tao!

Yến ngồi gật đầu ve vuốt chiếc đồng hồ quý giá trên tay, nhìn Trụi ăn say mê...

A few moments later

- Sao anh không húp nước hầm, nó bổ nhất mà?

- Tao chừa đem qua cho thím Út.

- Trời... sao anh không nói em sớt phân nửa đem qua đó.

- Tại mày không biết, chú Út nuôi gà nên ổng không g·iết và cũng không ăn thịt gà trừ 30 Tết và mùng 3 Tết cúng ông bà... bởi vậy ổng chỉ vứt gà sống qua chứ có làm gà cho tao đâu... giờ tao chỉ đem nước như vậy thím Út dễ uống không vi phạm tổ nghiệp.

- Không lẽ nuôi bán cái gì thì không ăn cái đó?

- Ai biết đâu... nhưng có tin có thiêng, có kiêng có lành vậy thôi... giờ tao đem qua đó, mày đi không?

- Thôi... em rửa chén rồi em về nhà, tối hôm qua má em nhằn quá trời!

- Ừ... đi về cho má mày đừng la... tao đang chuẩn bị xe vespa cho mày chơi tết đó!

- Ồ dé...

Chụt chụt...

Trụi lại bị hôn lén... không hiểu sao nhẫn Hắc Miêu không phát huy công hiệu nên Trụi không né kịp???

Hai cái hun này Yến hun khá kỹ và ướt át mùi mẫn... nhưng càng như vậy Trụi càng muốn chạy trốn... ghét nhất là chơi tình cảm ướt át... càng chơi càng đắng nghét!!!

Trụi bưng tô nước hầm đi qua nhà chú Út mà trong lòng báo động đỏ:

"Phải làm gấp xe cho nó rồi chạy trốn nó thôi... tỵ nạn cho đến khi nó cưới chồng xong là khỏe! Đời ta không thể vì một cái cây mà bỏ cả cánh rừng... "

...

Qua đến nơi chú Út đã chạy đi công chuyện, Trụi mang nước hầm vào thăm thím Út.

Trong nhà chật chội tối tăm, không khí tù đọng gay mùi thuốc Nam thuốc Bắc gì đó, đâu đâu cũng ám mùi khói và đen xì xì...

Thím Út bị chứng hậu covi, cả người tay chân yếu ớt, hơi thở khò khè xem như mất khả năng lao động và phải uống đủ thứ thuốc...

Trụi ngồi nhìn mấy đứa nhỏ đút thím uống nước hầm mà xót xa, âm thầm hỏi thử Venus bằng ý niệm:

"Venus... ngươi có thể rà quét khám bệnh cho người khác không?"

"Dạ được!"

"Hả... ngươi truyền ý niệm cho ta được hả?"

"Dĩ nhiên rồi Trụi ca... sóng điện não cũng là một loại ngôn ngữ, chỉ cần giải mã thì giao tiếp là chuyện nhỏ... đây là hình thức giao tiếp phổ thông trong tương lai giữa các loài sinh vật thuộc các nền văn minh khác nhau."

"Whao... trâu bò thiệt! Vậy ta có thể nói chuyện với con gà trống tàu vừa rồi không?"

"Khó lắm... sóng não thì giao tiếp được nhưng nó thiếu trí thông minh nên ý nghĩ rất trúc trắc, ngây thơ và đơn giản, ví dụ: ăn... uống... đạp mái... đánh nhau... chạy... no... khát..."

"Ok... trở lại chuyện chính đi, giờ vô cho ngươi khám bệnh..."

"Có thể khám từ xa bằng sóng âm á Trụi ca!"

"Bà mẹ nó... ngươi quá trâu bò!"

"Cảm ơn Trụi ca quá khen... hi hi..."

Sau đó Venus im lặng làm việc, chỉ sau vài phút liền thông báo kết quả:

"Cơ thể bệnh nhân bị tổn thương khá nặng do virus, ngoài ra rất thiếu dinh dưỡng và bị không ít bệnh vặt."

"Có thể chữa trị không? Dùng cách nào?"

"Có nhiều cách ví dụ như đi bệnh viện lớn... nhưng tốt nhất là kích thích bằng sóng âm trong giấc ngủ, dùng chính năng lượng và dinh dưỡng trong cơ thể của bệnh nhân để điều trị tổn thương giống như Trụi ca tối hôm qua."

"Vậy dùng cách đó đi... tối hôm qua trị thương rất tốt, ta đã khỏe lại ngon lành rồi!"

"Chưa đâu Trụi ca... Trụi ca cần ăn nhiều, bổ sung dinh dưỡng thật nhiều mới có thể hoàn toàn khỏe mạnh. Bệnh nhân bên này Venus có thể chữa trị từ xa ở bên nhà Trụi ca, nhưng không bổ sung dinh dưỡng là không được!"

"Vậy bổ sung dinh dưỡng thôi... dùng cách nào tốt nhất đây Venus?"

"Có thể đặt mua sữa bột dinh dưỡng tốt nhất trên thị trường... giá đắt nhưng hiệu quả tốt."

"Vậy mua thôi, nhớ mua luôn cho ta... tự ngươi đặt hàng không có vấn đề gì chứ?"

"Quá đơn giản nhưng cần một địa chỉ để giao hàng thuận tiện."

"Vậy lấy địa chỉ quán nước đi... ngoài đó vừa dễ giao hàng, vừa có nhiều tiền mặt và người túc trực..."

Venus im lặng thao tác, chỉ một phút sau đơn hàng vài chục triệu đã đăng ký thành công, chuyển phát nhanh đến quán nước khế, thời gian giao hàng chỉ mất vài giờ!

Trụi thấy mọi việc đã xong liền lặng lẽ ra về, vụ chữa bệnh này chỉ cần âm thầm lặng lẽ, đến lúc thím Út khỏe lại thì nhà chú Út sẽ khá hơn bây giờ rất nhiều!

...

Buổi trưa Trụi lại nằm ngủ để chữa trị cơ thể bằng sóng âm từ Venus, theo lời của Venus thì đây là cách chữa trị tối ưu và phổ thông nhất trong tương lai: tất cả mọi bệnh tật đều có thể để cơ thể tự chữa lành nhờ các cơ chế trong cơ thể, mọi người chỉ cần bổ sung dinh dưỡng rồi nằm ngủ, sóng âm sẽ kích thích cơ thể phát huy tốt nhất các cơ chế tự phòng vệ... như vậy cho dù bệnh u·ng t·hư, HIV thì cũng không đáng lo.

Ví dụ đơn giản nhất là khi mọi người bị sốt: chỉ cần ngủ được sóng âm kích thích xuất hạn mồ hôi là hết sốt, khỏe mạnh nhảy nhót tưng bừng.

Kể cả các v·ết t·hương hở, nếu để tự nhiên có thể bị cảm nhiễm, hoại tử, lâu lành, tạo vết sẹo... nhưng khi sóng âm kích thích thì cơ thể sẽ tập trung chất dinh dưỡng, tế bào tự vệ... giúp sát trùng, chữa lành v·ết t·hương nhanh gấp vài chục lần bình thường và không để lại sẹo lồi...

Trưa nay cũng vậy, với dinh dưỡng phong phú vừa ăn, Trụi đã được sóng âm hướng dẫn tiêu hóa thức ăn thật tốt để tạo năng lượng - dinh dưỡng đi chữa trị cơ thể.

Song song với đó bên nhà chú Út, thím Út cũng được sóng âm kích thích ngủ ngon và đang tự chữa lành một cách chậm rãi, thần không biết quỷ không hay...

(còn tiếp)

Chương 53 (Xui Có Thưởng). Sát khí nổi lên