Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 90 (Xui Có Thưởng). Thạch gia

Chương 90 (Xui Có Thưởng). Thạch gia


Người bước vào quán kêu Hùng đô cá cược chính là ông ngoại của hắn.

Ông ta tên là Thạch Sáng, nghe đâu thân thế không tầm thường: cháu cực xa của Thạch Sanh suýt c·hết vào tay Lý Thông nhưng cuối cùng nhờ công chúa mê trai nên leo lên làm phò mã trở thành hoàng thân quốc thích.

Tuy nhiên Thạch Sanh bản tính hàm hậu hiền lương bị người ganh ghét hãm hại... các đời con cháu từ từ lụi tàn cho đến đời Thạch Sùng thì... đi ăn mày!

Thạch Sùng rút kinh nghiệm từ tổ tiên nên sống bất từ thủ đoạn, lợi dụng thiên thời địa lợi phát tài nhờ t·hiên t·ai, sau đó cho vay lãi nặng tích lũy được gia tài phú khả địch quốc, giàu hơn xa em vợ vua nhưng rồi mất lòng dân, bị gài bẫy tịch thu gia sản hóa thành con thạch sùng tắc lưỡi hít hà ngàn năm không phai...

Đến đời bây giờ Thạch Sáng rút kinh nghiệm các tổ tiên nên làm ăn siêu khôn khéo, giấu tài, mua chuộc lòng người... tích lũy một sản nghiệp to nhất vùng.

Ông ta không muốn phong bạt, nổi trội dễ bị g·iết thịt nhưng ông cần tạo dựng uy tín to lớn trong vùng thì người ta mới an tâm làm ăn với ông... hiềm một nỗi cái thằng Thạch Hùng (không có cha nên theo họ mẹ) này chuyên báo đời, không có tài kinh doanh như ông, không có phép như Thạch Sanh, không có cái hiểm như Thạch Sùng... ngược lại nó thừa hưởng cái ngu của Thạch Sanh, cái tham ác của Thạch Sùng và cái mê gái của Thạch Sáng...

Aizzz... con dại cái mang, cháu ngu thì ông ra đỡ... ngồi ở nhà nhưng Thạch Sáng đã cho tay chân live stream cho ông xem tình hình đấu đá thế lào... ai dè vẫn thua liểng xiểng như thường ngày dù nắm tay bài quá ngon... vậy là ông phải chạy gấp ra lấy lại danh dự uy tín cho ông nói riêng và cho Thạch gia nói chung!

...

Trụi nheo mắt nhìn Hùng đô nhảy nhót chào đón phái đoàn Thạch gia, Thạch Sáng quắc thước chống gậy ba toong đi trước như ông hội đồng, kề bên trái là mẹ Hùng đô, kề bên phải là thân tín nhất của Thạch Sáng, bị nhiều người đồn là ba ruột của Hùng đô nhưng không thể kiểm chứng!

Thạch Sáng đi vào quán ngồi chễm chệ ở ngay trung tâm, ngắm nhìn cặp Thanh Xà Bạch Xà của Trụi mà tấm tắc khen đẹp, Trụi tự tay đi pha một ly nước khế mời đệ nhất phú hào trong xóm, tuy ông ta không có ơn với Trụi nhưng bà con lối xóm những lúc cùng đường bí lối đều nhờ ông ta giúp đỡ cho vay lãi nhẹ vượt qua khó khăn hoặc nhận vào làm đỡ với đồng lương rẻ rề nhưng sống được... đó chính là điểm lợi hại của Thạch Sáng: hút máu nhưng người ta vui lòng thậm chí mang ơn đội nghĩa... ghê chưa bà con!!!

Thạch Sáng có mặt, Hùng đô liền dạt sang một bên trở thành tép riu, ông ta mỉm cười cầm ly nước của Trụi uống hết một nửa, khà một tiếng thật to:

- Chà chà... danh bất hư truyền... tao nghe bà con khen nước khế của mày dữ lắm... giờ uống thử thật sự là quá ngon... công thức này cả nước Vi En chỉ có mình mày có... nó trị giá rất cao... bán cho tao đi... 20 triệu ok?

Hả??? Gì vậy trời???

Đang gài kèo cá độ tự nhiên thành mua công thức... mà mua gì ác quá... công thức độc quyền đang ăn nên làm ra ngày thu chục triệu ổng chỉ mua 20 triệu???

Cả quán im lặng không ai lên tiếng, Trụi cười hì hì thản nhiên gật đầu:

- Cảm ơn ông Thạch mua công thức giá cao như vậy... 20 triệu đô la này con bán liền chứ để làm gì!

Hả??? Ngơ ngác vài giây sau đó mọi người lại ôm bụng cười nội thương muốn c·hết, moá... cái thằng Trụi này bà bầu nào gặp nó chắc ẻ luôn khỏi rặn quá!

Thạch Sáng híp mắt cười nhìn Trụi, thử giao đấu sơ vài hiệp coi cái thằng mồ côi này công lực ra sao:

- E... hèm... lỗ tai mày đi ăn đám giỗ rồi hả Trụi?

- Dạ đâu có... con nghe ông nói rất rõ là mua giá 20 triệu...

- Bà mẹ nó... là 20 triệu nhưng là tiền Vi En... tao là người Vi En mà Trụi... mày nghĩ sao vậy?

- Ha ha ha... ông là đại gia... nói câu 20 triệu thì chắc chắn là tiền đô... thằng Hùng nó khoe hoài, nhà ông cất giữ tiền đô cả thùng cả thùng, lâu lâu phải đem ra phơi nắng cho đỡ mốc...

- Trời đất ơi... thiệt luôn?

- Thiệt... ai không biết Thạch gia tiền muôn bạc vạn, vàng đấu đô thùng, ruộng đất cò bay gãy cánh...

Thạch Sáng tính chửi cho nó ngừng nhưng không chửi được vì nó hót sướng cái lỗ tai quá... thằng này láo... chỉ được cái nói hơi bị đúng... hé hé...

- Rồi rồi ông con ơi... tao nói tiền Vi En được chưa!

- Dạ chưa!

- ???

- Nãy ông nói cả Vi En chỉ có 1 nên ông dùng tiền Vi En... nhưng thật ra cả thế giới chỉ có 1 nên ông phải dùng tiền đô la... nó cũng giống như công thức Cocacola độc nhất vô nhị nhưng rẻ hơn trăm ngàn lần... ông mua bây giờ là có lời đấy! Đợi qua năm nổi tiếng thì muốn mua phải có giá 50 hoặc 100 triệu đô.

Mọi người kinh hãi cho rằng Trụi xạo L... nhưng Thạch Sáng quắc mắt nhìn, khứu giác kinh doanh của ông biết Trụi nói 8 phần là thật chứ chẳng chơi, chỉ tiếc ông không rành mảng kinh doanh nước uống nên chỉ đành chép miệng nhắc nhở:

- Mày nói nghe cũng hay hay... sao không mở rộng làm lớn hơn?

- Hì hì... con là d·u c·ôn cắc ké, kiếm cơm ngày hai bữa đã tạ ơn trời đất đâu dám mộng mơ cao sang.

- Bà mẹ... vậy mày bán rẻ tao kiếm người làm... mày bán chi đắt dữ vậy?

- Ậy... chuyện nào ra chuyện đó, bán đắt thì người ta chửi, bán rẻ phá giá thị trường thì đồng hành chửi... ông thử bán đất rẻ hơn thị trường thử đi... đảm bảo nguyên đám xúm vào đánh hội đồng ngay!

- Không sai... nhưng mày lấy tiền nhiều làm gì... cơm ăn ngày hai bữa được rồi mà?

- He he... không tiền thì cơm hẩm cháo thiu... có tiền thì bít tếch rượu vang mấy hồi... chưa kể tiền bo cho gái gác tay gác chân giống mấy chỗ ông hay đi đó!

- Úi... tao đi hồi nào mậy?

- Zời... ngày nào con không gặp, cái hội quán kín cổng cao tường dành cho doanh nhân ở đường *** đó!

- Hả... đừng nói tầm bậy... chỗ đó là để làm ăn không hà!

- He he... mấy em trong đó con làm xe ôm hoài, chuyện gì, như thế nào, bo ra sao con đều biết... nhất là mấy chuyện giao "dịch" ướt nhẹp...

- Nín nín... bỏ mẹ vụ đó đi... qua bàn kèo cá độ đi mày!

Ha ha ha ha ha ha... lần này mọi người cười ông Thạch chứ không phải bị Trụi chọc hài.

Trụi há mồm định gài kèo thì tự nhiên có nhạc chuông điện thoại của ai reo lên bài Bao Thanh Thiên:

Tàn tan tán tan... tàn tan tán

Tàn tán tán tan... tan tàn tàn

Rồi trong nền nhạc Bao Thanh Thiên đó trùng hợp là có một phái đoàn Đài Lon đúng hiệu đi vào, Mã Vĩ đi đầu long hành hổ bộ không khác Bao Công, chỉ thiếu bụng bia không bự bằng... không biết Bao Thanh Thiên nổi tiếng không ăn nhậu t·ham n·hũng, phủ Khai Phong thì nghèo không đủ ăn làm sao lại có bụng bia bự vậy trời?

Hai bên Mã Vĩ là Đồ Thị và ba đứa con gái giống Vương Triều - Mã Hán - Trương Long - Triệu Hổ.

Tụt phía sau là cặp đôi huyền thoại: Yến Xuka giống Triển Chiêu phiên bản hot girl, chồng "ông nội" giống Công Tôn Sách râu dài già khọm...

Trụi lướt qua mọi người nhìn Yến... bốn mắt nhìn nhau vạn lời muốn nói, nhưng chả biết nói mẹ gì, đành câm nín chờ hồi sau sẽ rõ!

Nhạc nền Bao Thanh Thiên kết thúc, Đồ Thị dẫn mọi người vào quán ngồi phía đối diện Thạch gia, ý đồ bao sân sau cho Trụi đã quá rõ!

Đồ Thị rủ rê Mã Vĩ đi ra đây chơi mục đích là muốn ủng hộ con trai đáng thương hết sức có thể, Yến thì muốn gặp Nobita nhưng bị má ép dắt theo "ông nội" đi chơi cho biết đó biết đây, ở nhà với má vợ biết ngày nào khôn!!!

Ok, vậy là bây giờ lực lượng của hai bên đã tạm cân bằng trở lại: một bên là địa đầu xà Thạch Sáng - truyền nhân của Thạch Sanh, Thạch Sùng khét tiếng trong giới cổ tích Vi En, không người không biết, không người không hiểu.

Còn một bên là hai chàng rể đại gia đến từ Đài Lon, một xứ sở giàu có khét tiếng khắp Vi En về độ chịu chơi khi lấy vợ!

Trận đấu đã đến lúc bắt đầu, nhân vật chính là Trụi bắt đầu ra kèo:

- Ông quyết định chơi với con?

- Ờ... Tết nhứt chơi chút cho vui làng vui xóm... nhưng nhắc trước chơi tiền mà thua là tại mày đừng nói tao ỷ lớn h·iếp nhỏ.

- Dạ con biết, con có chơi có chịu, đảm bảo kèo này chơi xong làng xóm sẽ vui như Tết... ủa lộn... vui gấp mấy lần ăn Tết.

- Được đó, miễn vui là được... nhưng tao thua đã có sẵn xe chung độ còn tiền mày đâu... lấy ra trước đi hay là nhờ bên Đài Lon?

- Không cần đâu ông ơi... con đấu mình con đủ rồi... đúng lý phải kêu trọng tài nhưng có ông rồi con chuyển khoản thẳng trước cho ông 2 tỷ làm tin...

- Hay... mày ngon đó Trụi... tao bắt đầu kết mày rồi đó... phải chi tao có con gái gả cho mày thì ngon...

- Whao... gả được mà ông... con lấy mẹ thằng Hùng làm ba dượng nó... ha ha ha... lúc đó thành người một nhà con sẽ không ăn h·iếp nó nữa, yêu thương nó suốt ngày luôn!

Quán nước cười ngả nghiêng vì câu đùa của ông Thạch nhưng mẹ con thằng Hùng không dám hó hé nửa lời!

- Mày yêu thương nó ra sao?

- Thương cho roi cho vọt!

Oa ha ha ha... Thạch Sáng cười to sau đó nghiêm mặt hô:

- Bắt đầu đi! Số tài khoản của tao là *****

- Ok... tới liền.

Tin... tin...

Chữ liền vừa dứt thì tin nhắn chuyển tiền 2 tỷ đã đến trong tài khoản của Thạch Sáng.

Số 2 và 9 số 0 dài thượt làm ai cũng phải yêu thích, Thạch Sáng cẩn thận gọi điện hỏi ngân hàng, nhân viên xác nhận là có thật ông mới yên tâm mình không bị lừa... Aizzz... cái thời buổi gì mà éo tin được ai!

Sau đó Thạch Sáng mới chú ý một chi tiết làm ông kinh dị: moá... thằng này không thấy nó chuyển tiền, nó xài ngân hàng nào, tài khoản gì mà chuyển tiền cấp tốc như vậy?

Không lẽ kèo này ta đụng trúng thiết bản? Thằng Trụi là Thần Tài gia tái thế???

(còn tiếp)

Chương 90 (Xui Có Thưởng). Thạch gia