Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 89 (Xui Có Thưởng). Són đái trong quần

Chương 89 (Xui Có Thưởng). Són đái trong quần


Đang quấn quýt với Tuyết tỷ Trụi nhận điện thoại từ chị Phương gọi về quán nước cúng kiếng cuối năm, Trụi sực nhớ còn thiếu con heo quay hứa mà chưa cúng, nhờ chị mua gấp để cúng trả nợ khấn nguyện vụ Long đi đưa sính lễ bị trễ.

Tuyết không giữ lại chỉ dặn dò Kim Lâu Huyết Nhãn đang bị chú ý từ bạch đạo.

Trụi cười hì hì ra về tỉnh bơ, dặn Venus sửa khuôn mặt mình chút xíu trong tất cả cam an ninh trong tòa nhà để tránh rắc rối cho Tuyết tỷ.

Aizzz... quen người trong công vụ khổ lắm, chỉ là đi giao "dịch" cũng phải chú ý ảnh hưởng tùm lum!

...

Về đến quán nước khế Trụi tá hỏa khi thấy bốn con heo quay bự chà bá trước quán, hai con hình như cúng rồi để riêng một bên, hai con cười hì hì chuẩn bị tế thần.

Hỏi ra mới biết Long - Đào và ba mẹ của Đô cúng heo bên tiệm xe rồi đem qua đây, một con chị Phương mua cúng, một con Trụi dặn... hời ơi... Tết nhứt nhìn thấy hoành tráng thiệt nhưng mà ngán ngang luôn mọi người ơi!

Trụi nhào vô đốt nhang khấn vái tá lả sau đó huy động lực lượng xẻ thịt heo quay chia khắp xóm, chia luôn cả văn phòng dân quân và bên chiến sĩ khu vực...

Mọi người đang xúm xít vui vẻ bỗng nhiên có một đám cô hồn... ủa lộn... một đám thanh niên đến gây sự.

Thằng Hùng đô chạy vespa 946 Snake hàng real chở một hot girl mới toanh đàng sau, ôm eo cứng ngắc như sợ rớt vì cái yên bé tẹo mà mông nó ngồn ngộn muốn lòi hết ra khỏi cái quần jeans 2 tấc!

Hai bên là 4 thằng tiểu đệ chạy hai chiếc sh Ý của nhà thằng Hùng để thị uy, Trụi chả thèm dòm, anh đây không chấp nhất chú mày nữa, biến phắt đi cho nước nó trong!

Thế nhưng cây muốn lặng mà gió không ngừng, Tết nhứt đến nơi mà Hùng đô cứ nhất quyết đưa mặt cho Trụi vả hay sao đó... nó dựng xe nghênh ngang trước quán hất mặt xuống xe như đại boss...

Cả xóm biết thằng cu hĩm này số má như nào nên quen quá không chấp nhưng Đô không biết, quen thuộc hành xử kiểu giang hồ chủ nhục thần tử nên tự động nhảy đến chiến mã PKL của mình rút gậy bóng chày bằng hợp kim lao ra thi triển tuyệt chiêu "gõ não" quen thuộc...

Hùng đô kinh hãi há mồm không kịp la, không kịp phản ứng nhìn gậy hợp kim vụt bay vô gáo dừa của mình... Đ M... tự dưng đập éo nói một lời nào luôn...

Trụi cũng giật mình, Đô vừa lanh lẹ thiện chiến vừa thuộc style c·h·ó cắn c·h·ó không sủa nên làm quá nhanh, dù Đô không dùng toàn lực chỉ muốn giáo huấn nhẹ nhưng trọng lượng hơn 100 kg cùng tư thế đó, cây gậy đó thì 20% uy lực thôi cũng đủ làm thằng Hùng chấn động não khỏi ăn Tết...

Trụi bắt buộc sử dụng nhẫn Hắc Miêu lóe người ngăn cản cứu Hùng đô và chấn nh·iếp cho Đô biết uy lực của đại ca không phải dạng vừa!

Bụp!

Gậy giơ cao chưa kịp đập xuống là lúc yếu lực nhất nên Trụi chụp ngay lúc đó chứ nói thật, sức Trụi thua xa Đô.

Đô giật mình choàng tỉnh thì ra giờ mình đã hoàn lương, đại ca cũng ẩn thế không tranh giành gì với ai, cần phải stop stop lại một chút... Đô bẽn lẽn gật đầu, ánh mắt hiện nét xin lỗi, Trụi hiểu ý gật đầu ý bảo lui ra, Đô lập tức rút lui nhanh như lúc lao đến, cất gậy lên xe lui về đứng sau lưng đại ca như một hộ pháp.

Lúc này tiếng la hét của mọi người mới bộc phát sau đó nhận ra không có chuyện gì, Hùng đô són đái trong quần vì sợ và bất ngờ, may mà hắn mặc quần jeans đen dày, có vạt áo thun che và lượng "trà" chảy ít nên không mất mặt toàn tập!

Trụi giơ tay lên trấn an:

- Ha ha... tất cả chỉ là chơi vui thôi... cuối năm chọc Hùng đô chút cho nó biết mình là ai, mắc công qua chỗ khác kênh kênh bị người ta đập c·hết mẹ thì mắc công mọi người tốn tiền phúng điếu rồi lại mất thời gian và xui xẻo cả năm!

Ha ha ha ha ha ha... mọi người vụt cười to, Trụi tự giễu chính mình:

- Đó chị Phương và mọi người thấy không... tui ít ra quán là vậy... hễ ra là kéo theo âm binh các đảng xuất hiện phiền lắm...

Ha ha ha ha ha ha ha...

Mọi người càng cười Hùng đô càng giận tím mặt nhưng không dám sủa bậy như mọi khi vì thằng mập kia vẫn đang chiếu tướng, hồi nãy dù chưa bị đập nhưng sát khí của tên đó đã ập vào mặt cực kỳ lạnh lẽo khó chịu, chính cái sát khí đó làm những kẻ yếu bóng vía như Hùng đô đứng c·hết trân không thể nhúc nhích.

Hùng đô không sủa bậy nhưng không thể bỏ về khi chưa đè đầu Trụi, giá tiền 1 tỷ 8 bỏ ra mua con xe ngáo giá bà cố này phải sinh ra hiệu quả thật tốt, nếu không về nhà sẽ nát đít với cây gậy ba toong của ông ngoại!

- Trụi... mày chơi chơi kiểu đó có ngày lên phường...

- Thì kệ mẹ tao mắc mớ gì đến mày... có việc thì nói không việc bãi triều... tao miễn lễ khỏi quỳ báiiii...

Ha ha ha ha ha ha ha... Trụi rất xứng danh là cây hài trong xóm, ai cũng chịu không nổi cái miệng vừa dẻo vừa độc của Trụi, hôm nay chắc cười no tới giao thừa luôn quá!

- Đ M... mày ăn nói cho đàng hoàng... tao nghe đồn mày làm siêu xe Vespa, trùng hợp là tao cũng mới mua một em về chơi, giờ so thử cái nào ngon.

- Trời... mày bao nhiêu tuổi rồi hả Hùng? Giờ này mà còn đi so đồ chơi như con nít... trò đó tao bỏ lúc tao thôi bú rồi... mày đừng nói với tao mày đang còn bú sữa mẹ nha! Nếu vậy thì tao thua, mày thật sự là đứa trẻ hạnh phúc nhất thế giới...

Ha ha ha ha ha ha ha... trời ơi là trời... thằng Trụi mà đi thách thức danh hài dám thắng luôn á trời.

Hùng cắn răng suýt chút cắn đứt lưỡi luôn... bà mẹ nó... không lẽ cả đời mình cãi éo lại cái thằng lưu manh mất dạy này... à... nó có được dạy đâu mà mất... không thể để cái ngu của nó kéo trí tuệ mình xuống thấp được nếu không một hồi về nhà là đít cao hơn đầu... Đ M... người ta đi đánh trận phải được cổ vũ, mình đi đánh trận bị khủng bố tâm lý thế này thì sao đánh!!!

Nghĩ kỹ, Hùng đô nén giận bắt đầu sử dụng trí khôn của ta đây:

- E... hèm... so xe thì mày sợ thua...

- Ê... stop đê... xin lỗi mày xe tao xịn hơn chính hãng gấp chục lần... tao biết, mọi người biết nhưng mày và cả thế giới không công nhận thì làm sao mà so... không lẽ cải từ giao thừa 2025 qua giao thừa 2026... bó tay mày thiệt chớ!

- Tao có thể đua...

- Đua cái mẹ mày... xe tao dù thắng thì mày cũng nói xe dựng, sau đó mấy chiến sĩ hốt xe tao... khà khà... tao đâu có ngu như mày lấy chén kiểu mà liệng chén sành... à quên mày không ăn học bao nhiêu nên tao phải giải thích rõ: chén kiểu là xe tao á, xe mày chỉ là chén sành, nghe rõ chưa Hùng đô cái đầu như cái bô...

Lần này không ai cười nữa, tất cả đều đang ôm bụng vì bị nội thương, hic hic... sức công phá của thằng Trụi quá lớn!

Hùng đô nổi khùng: - Thì ít ra xe tao cũng nhiều tiền hơn xe mày... tao mua 1 tỷ 8... mày éo có tiền nên phải dựng xe... như vậy thua rõ ràng chưa thằng c·h·ó?

Đô lại nhoáng người chụp gậy bóng chày, Trụi giữ tay nó lại lắc đầu...

Hùng đô thấy chủ tớ người ta như vậy liền tức muốn khóc... tại sao... tại sao nó chửi tao một thúng mà không thằng nào ra bênh tao như bên kia???

Trụi mỉm cười: - Thôi không tấu hài nữa mắc công mọi người cười bể bụng khỏi ăn Tết, mày về bú mẹ đi Hùng teo... chuyện so tiền là đúng vì tiền mới dễ so... tao khen mày có tiến bộ, trưởng thành hơn rồi, yên tâm về bú đi... chuyện tiền bạc là của người lớn, con nít ranh đừng có xen vào chi cho rách việc!

Oa ha ha ha... tiếng cười vỡ òa rung rinh quán nước, lần này thật sự có người cười bò lăn.

- Đ M... mày éo có tiền đừng giở giọng trầu cau... ngon thì show ra cho mọi người thấy tiền mày bao nhiêu đi... đủ 1 tỷ 8 mua xe này chơi không?

Trụi ngạc nhiên hết sức nhìn Hùng đô, không biết mình xui hay nó xui mà cứ nhất định nhảy ra ngay họng s·ú·n·g vậy hả trời! A mi phò phò... thằng này yêu nghiệt quá, chắc phải độ nó một kiếp.

- Nếu tao có nhiều tiền hơn thì sao?

- ???

- Bây giờ tao biểu diễn nhiều tiền hơn cũng được nhưng phải có thưởng nếu không mắc mớ gì tao làm?

- Hả... dám gài kèo tiền tỷ?

- Ừ... dám chơi thì chơi không dám về nhà bú đi... tao tha mạng mày một lần! Tội nghiệp... còn một ngày cuối năm cũng không biết nằm nhà bú mẹ cho an toàn, bày đặt ra đường hênh hoang trúng ngay Trụi ca, Trụi ca ra tay một phát là đi ngay nửa cái mạng... không đáng đâu cu!

- Zời ơi... chiêu không thành kế của mày xưa như trái đất rồi... kèo gì mày cứ nói.... để thử coi thằng nào về bú tí mẹ... ha ha ha... mẹ mày cũng mới về... hai bầu sữa lúc lắc đầy ắp đó Trụi...

Trụi quắc mắt nhìn Hùng đô, chuyện chửi cha mắng mẹ, lôi tổ tiên tám đời ra chửi là quá bình thường, Trụi không chấp, dù sao mình chửi nó được thì nó chửi mình được... tuy nhiên câu chửi này đã làm Trụi vốn muốn tha giờ lại muốn xử thằng Hùng thật đau cú này!

- Ok thôi... kèo cực kỳ đơn giản... tao chấp mày xài quyền trợ giúp của mẹ mày, ông ngoại mày, ông cố ông sơ ông sờ ông sở của mày cùng tham gia... yên tâm... là liên quan đến tiền và xài tiền mà thôi... đúng ngay điểm mạnh nhất của nhà mày... sao... như vậy được không... đừng nói tao ỷ lớn h·iếp nhỏ!

- Đ M... thằng mất dạy... kèo gì mau nói, tự nhiên kéo tổ tiên tao vào làm gì?

- Ậy... tao quên... sơ ri chấm muối ớt chút nha... bây giờ nghe cho kỹ nè: Tao lấy tiền ra làm một việc, nếu mày hay nhà mày dám làm y chang như vậy hoặc hơn nữa thì coi như mày thắng, nếu làm không được thì mày thua... nếu mày thắng tao "tài trợ" cho nhà mày 2 tỷ ăn Tết, nếu tao thắng thì mày "tài trợ" cho tao chiếc xe 1 tỷ 8 của mày... công bằng và rõ ràng chưa?

- Sao phải dùng hai chữ tài trợ?

- Đó là khỏi bị tội đ·ánh b·ạc cá độ đó thằng ngu.

- Ok... nhưng mày phải nói rõ sẽ làm gì với tiền nếu không tao không chơi...

- Không chơi thì thôi tao không ép... chừng nào chịu chơi nói ra mới hấp dẫn... giờ mày phắng nhanh cho nước nó trong... Tết nhứt đến nơi gặp mày chán bỏ mẹ...

- ???

Hùng đô giật mình nhìn Trụi tiến thoái lưỡng nan, bất ngờ có một giọng nói già nua nhưng hùng hồn từ ngoài cửa quán vọng vào:

- Chơi... chơi c·hết mẹ nó luôn... Thạch gia trước giờ chưa thua tiền ai bao giờ... kể cả Thạch Sùng ngày xưa, lúc đó bị mưu hèn kế bẩn mới thua mà thôi!

Hùng đô gào to: - Ông ngoại...

(còn tiếp)

Chương 89 (Xui Có Thưởng). Són đái trong quần