Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 92 (Xui Có Thưởng). Người Phán Xét

Chương 92 (Xui Có Thưởng). Người Phán Xét


Đáp án tiền mẹ cho quá bất ngờ!

Mọi ánh mắt sáng rực nhìn về Đồ Thị, bà mới đầu không hiểu nhưng sao đó nghẹn ngào đỏ mắt bật khóc.

Hic hic... thằng Trụi muốn mẹ nó nở mày nở mặt, rửa hết tiếng xấu lấy chồng bỏ con!

Đồ Thị phiên dịch, Mã Vĩ trợn mắt ngạc nhiên, tiền này chắc chắn không phải của vợ ông... thằng con riêng này quả nhiên khí phách, ông cũng biết không phải 438.000 đô la ông mới chuyển vì nó là đô không phải tiền Vi En và cũng không đủ đổi ra 22 tỷ nãy giờ!

Yến nhìn Trụi trong lòng cay đắng... ảnh dư sức bỏ ra 7 tỷ lắp đầy lòng tham của má nàng, thậm chí chỉ cần 2-3 tỷ cũng được nhưng ảnh không làm... à quên... giờ này chắc ba má đã lấy túi ba gang đi nhà phú hộ lãnh 600 triệu lì xì vì nhà nàng có nàng và ba luôn giúp Trụi từ nhỏ đến giờ!

Không biết má nàng có hối hận có ăn năn khinh thường không nhận thằng Trụi mồ côi làm rể hay không nữa!

Tính cho kỹ Trụi cũng là con của đại gia Đài Lon, đúng chuẩn rể nước ngoài... à quên... còn đúng chuẩn rể Mễ vì ba Trụi bên đó!

Càng nghĩ Yến càng rớt nước mắt khiến hai mắt nàng càng sưng húp thêm.

Trụi chịu không nước mắt nhỏ Yến, lật đật bỏ chạy bằng cái cớ đi thăm ba mẹ của Đô.

Đô rành giang hồ nhưng không rành tình cảm, vô tư cùng đại ca đi đến tiệm xe, Thạch Sáng quay về, phái đoàn Đài Lon quay về, quán nước chị Phương vẫn mở cửa phục vụ khách xuyên Tết, chị Phương đã nhờ được Đào lập sổ sách thu chi để có thể trích tiền lời của mình ra tiêu xài, phần còn lại bỏ vào một tài khoản dành riêng cho Trụi.

...

Trong tiệm xe hiện giờ đã rực rỡ hẳn lên nhờ dàn đèn led vài chục triệu, chỉ cần trang trí lại sàn và vách thì sẽ cao cấp ngon lành, riêng bên sửa xe cần thêm thiết bị qua Tết sẽ lắp ráp, Đô xin phép Trụi rước thêm vài anh em thích sửa xe, Trụi gật đầu nhưng nghiêm cấm không cho dính vào giang hồ ân oán, không gây hấn, không phá xe kiếm chác... sửa xe càng rẻ càng tốt, tiền lương anh em sẽ được trích thêm từ tiền lời bán xe.

Với mô hình sửa xe rửa xe đàng hoàng phục vụ bà con trong xóm như vậy hy vọng khách hàng sẽ đông, lấy công làm lời, anh em càng làm tay nghề càng tốt!

Ba mẹ của Đô cảm ơn Trụi thật nhiều, Trụi gật gù đồng cảm với hai ông bà, kêu Đô sửa soạn căn phòng nhỏ tốt hơn nữa để dưỡng lão cho ba mẹ già.

Trụi chỉ ghé sơ chào hỏi chứ không ở lại lâu, Đô lật đật gửi tặng đại ca một món quà ra mắt nhân dịp Tết:

- Đại ca... em nghèo chỉ có cặp mắt kiếng là xịn nhất gửi tặng đại ca làm kỷ niệm, nó là hàng Ray-Ban chính hãng hơn chục triệu... không đáng gì nhưng...

Trụi cười hắc hắc giật lấy đeo lên luôn không chút khách sáo:

- Cảm ơn mày... tao sẽ đeo nó suốt luôn... thấy ngầu hông?

- He he... ngầu lòi luôn, cái này mà đại ca đeo rồi chạy chiến mã đầu lâu vàng nữa là khét lẹt luôn!

- Có lý... hèn gì tao thấy thiếu thiếu gì đó...

- Tại đại ca bận rộn quá thôi...

Trụi thấy Đô có gì đó muốn hỏi nhưng còn ngại:

- Mày muốn hỏi cái gì thì lẹ lên để tao đi... có hot girl đang chờ tao á!

- !!!

- Tiền hay tình... hay là ân oán?

- Dạ là chuyện tiền nhưng không phải cho em... em có hỏi sơ hoàn cảnh đại ca trong xóm... sao đại ca không giữ 20 tỷ của Tuấn Rô tối hôm qua?

- Sao mày biết 20 tỷ của Tuấn Rô?

Đô cười hì hì không nói, đại ca mấy bữa trước thiếu nợ như chúa chổm trong cả khu, giờ bày đặt làm gì cho khổ!

Trụi nói thẳng không giấu giếm:

- Mày đoán không sai... đó là 20 tỷ của Tuấn Rô... tiền đó toàn dính máu, tao xài sẽ nhúng chàm khó mà dứt ra được, nhân quả lớn lắm... giờ đưa ra cho thiên hạ xài xem như của thiên trả địa, nhẹ nhàng một thân!

- Vậy còn 2 tỷ gửi trước cá cược... Ặc... không phải em thọc mạch chuyện xài tiền của đại ca chẳng qua em muốn biết cách xài để mà học hỏi...

- Đ M... cái miệng nhiều chuyện mà cũng kiếm cớ hay thiệt... tiền đó tao bán bcs...

- Hả... đại ca giỡn hoài...

- Ha ha ha... không tin thì thôi...

- Ậy... đại ca nói sao em tin vậy nhưng sao đại ca không giữ... không lẽ nó dơ tay hay sao?

- Hazzz... không đến nỗi nhưng tiền nhiều nặng túi nặng lòng không tiêu dao được...

- Tiêu Dao?

- Ừ.

- Em không hiểu...

- Ok... tao hỏi mày, nếu mày là tao rồi khi có 1 tỷ sẽ làm gì?

- Xây nhà bự.

- Nếu có 10 tỷ?

- Mua biệt thự, mua xe hơi, cưới vợ.

- Có 100 tỷ?

- Mở công ty làm tổng tài.

- Có 1000 tỷ?

- Làm siêu tổng tài.

- Có 1 tỷ đô la?

- Mở siêu tập đoàn thuê người làm CEO, suốt ngày dẫn gái đi ăn chơi, nhậu nhẹt!

- Ha ha ha... bây giờ tao cũng suốt ngày nhậu nhẹt chơi với gái đẹp...

- Nhưng đại ca không có tập đoàn.

- Tập đoàn chỉ là để kiếm tiền, giờ tao tiền nhiều còn phải cho bớt không thấy à... lại khỏi phải lo lắng tập đoàn phá sản hoặc bị rớt giá cổ phiếu...

Đô sững sờ nhìn Trụi lả lướt chạy đi sau đó từ từ ngộ ra hai chữ tiêu dao của đại ca: một thân một mình muốn làm gì thì làm, muốn chơi gì thì chơi... lâu lâu hết tiền lại vung tay lên làm tí thì tiền bạc phủ phê.

Riêng tay nghề làm xe của đại ca là quá siêu... 10 chiếc PKL Đô đã phục sát đất, đến hai chiếc Thanh Xà Bạch Xà thì chắc chính hãng cũng phải quỳ... bởi vậy đại ca kiếm tiền xài không kịp là có thật.

Hâm mộ... thật sự là hâm mộ c·hết bầm!

...

Trụi chạy thẳng đến khách sạn chỗ Tiểu Mỹ, cô bé này biết vài ngày nữa phải về Đài Lon nên tranh thủ giao lưu trao đổi võ thuật phái Tiêu Dao.

Cùng lúc đó biệt thự của Vương giám đốc cũng đang tất bật làm lại, nhà thầu huy động cả trăm nhân viên trải cỏ, trồng thay cây mới để gia chủ có thể kịp ăn Tết tươm tất.

Hàng trăm nhân viên làm việc khá rối nhưng không rối bằng nỗi lòng của Vương giám đốc lúc này vì thần thông của Tuấn Rô quá lớn, chỉ một cú điện thoại của hắn mà không hiểu sao vài chục mục tiêu ngon ăn từ Nam ra Bắc đều trống rỗng: nhân viên bảo vệ bỏ việc không lý do!

Aizzz... có cần như vậy không... chỉ là từ chối bồi thường 50 tỷ và chiếc xe đầu lâu vàng 100 tỷ thôi mà... muốn gì thì phải thương lượng với nhau giải quyết trong hòa bình chứ???

Đau nhất là Tuấn Rô không sử dụng b·ạo l·ực mà lại đánh ngay yếu điểm c·hết người của Vương giám đốc: mấy ngàn nhân viên bảo vệ... Đ M... tụi nó nghỉ hết ngay ngày 29 Tết... không có người thay kịp thì bồi thường hợp đồng ngay ngày Tết này chắc phải lột da... chưa kể sau cú này chắc dẹp luôn công ty chứ ai dám mướn nữa?

Công ty đóng cửa thay bằng công ty khác quá dễ nhưng danh tiếng tích cóp biết bao nhiêu lâu, giờ mất trắng là tiêu!

Danh hiệu Tiếu Diện Hổ của Tuấn Rô trên giang hồ quả nhiên ghê gớm, vừa mạnh mẽ như cọp vừa thủ đoạn thông thiên, ngỡ đâu bị 9 ly đập tan nát ai dè vẫn dư sức bóp nắn công ty của Vương giám đốc quá dễ dàng!

Vương giám đốc đã cho đàn em đi tuyển gấp người mới nhưng vấn đề là nếu Tuấn Rô vẫn ra tay thì tuyển nhiều cũng vô dụng, cần phải để hắn ngừng tay thì công ty mới hoạt động bình thường lại được, nhưng phải thật nhanh vì ngày mai là mùng 1 mất rồi... chỉ cần tối nay giao thừa, ông chủ các mục tiêu đi cúng giao thừa không gặp bảo vệ trực chốt thì Vương đền hợp đồng ngay và luôn...

Giờ phút này nỗi hận 9 ly không còn quan trọng, Vương giám đốc run run gọi điện thoại cầu cứu... Tư Búa.

Người võ lâm chỉ có dùng võ lâm khắc chế bởi vậy Vương mới dùng Tuấn Rô đối phó 9 ly, giờ lại muốn dùng vốn to thỉnh Tư Búa ra mặt giải hòa.

Tư Búa đang buồn "nỗi buồn Châu Pha" vì thua độ mất toạ giá Mec ngũ quý 4 giờ gặp vụ béo bở này liền ỡm ờ ra mặt kiếm tiền chuộc lại xế yêu.

Cuộc gặp gỡ diễn ra chớp nhoáng ở nhà Tư Búa trưa 29 Tết, trước khi gặp Tư Búa đã điều tra cẩn thận mọi việc thì thấy đầu dây mối nhợ là 9 ly... chặc chặc... tuổi trẻ tài cao, anh hùng xuất thiếu niên, rất giống ông hồi trẻ... hé hé...

Tư Búa vào vai Người Phán Xét giải quyết t·ranh c·hấp của Vương và Tuấn Rô.

Vương: chủ thuê, không có lỗi trong việc Tuấn Rô thất bại nên không phải bồi thường 50 tỷ tiền mặt cũng như xe đầu lâu vàng.

Tuy nhiên phải chịu phí tổn thuốc men cũng như tổn thương tinh thần cho người làm việc cho mình nếu không muốn âm hồn bất tán: mức bồi thường 30 tỷ tiền mặt.

Ngoài ra phải trả 5 tỷ tiền uống trà đá cho Người Phán Xét.

Tuấn Rô tức giận nhưng biết lấy được 30 tỷ cũng đã hết mức vì thực ra 50 tỷ bồi thường cho 9 ly cũng như bị mất xe đầu lâu vàng cũng đều do hắn bản lĩnh kém cỏi mà thôi!

"Aizzz... lấy lại 20 tỷ tiền mặt, 10 tỷ còn lại coi như bán rẻ hai căn nhà Sài Gon... xe đầu lâu vàng chờ 9 ly nghẻo thì lượm lại mấy hồi, quan trọng là lá bùa... không có lá bùa thì éo ai xài đầu lâu vàng được hết!"

Nghĩ thông suốt nên Tuấn Rô cảm ơn Tư Búa, gửi 3 tỷ cho ông (10% theo luật) rồi dẫn đàn em về LA dưỡng thương, tránh trường hợp vắng chủ nhà, gà vọc niêu cơm.

Vương méo mặt chuyển khoản 35 tỷ... trời ơi... ban đầu tham 100 triệu... sau đó ỷ thế không trả vì khinh thường 9 ly làm biệt thự siêu xe nát hết thiệt hại 25 tỷ... sau đó kêu tiếu diện hổ Tuấn Rô... thiệt hại thêm 35 tỷ...

Biết bao giờ mới vơ vét lại 60 tỷ đây... tài sản tích cóp bao nhiêu năm, bốc lột biết bao nhân viên bây giờ cúng hết cho tụi xã hội đen... hic hic...

Vương đau quá hỏi thăm Người Phán Xét trường hợp 9 ly quậy nát biệt thự siêu xe có phải bồi thường không?

Người Phán Xét nhìn Vương như nhìn một thằng ngốc rồi đuổi ra khỏi nhà như đuổi tà. Nhìn Vương thất thỉu bỏ đi Tư Búa thở phào lẩm bẩm:

- Đ M... cái thằng L ngu như c·h·ó... keo bẩn đến độ 100 triệu cũng ráng ép ăn... xui xẻo đụng 9 ly, sau đó lại ngu ngốc dây vào Tuấn Rô thì phải ăn cho hết... 9 ly và Tuấn Rô ai thua cũng dư sức bóp c·hết mày á!

He he... cuối cùng mày khóc, Tuấn Rô khóc, 9 ly và tao vô một khúc... mai mùng một đến ngày tế tổ, chắc kêu luôn 9 ly, thằng nhóc này đủ số má để được đặc cách rồi! Mình kéo nó lên cấp nó sẽ mang ơn, sau này gặp chuyện có nó ra mặt thì ngon lành luôn!

Nhưng muốn gì thì muốn phải xin phép minh chủ cái đã!"

(còn tiếp)

Chương 92 (Xui Có Thưởng). Người Phán Xét