Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 95 (Xui Có Thưởng). Cú gọi lúc giao thừa

Chương 95 (Xui Có Thưởng). Cú gọi lúc giao thừa


Nhỏ Yến tuyên bố bá đạo muốn ăn, Trụi rùng mình sởn gai ốc chưa biết đối đáp thế nào thì bỗng nhiên quân giặc ầm ầm ập tới, đèn đuốc sáng choang, bao vây tứ phía như muốn bắt lấy đôi gian phu d·â·m phụ dưới gốc khế.

Mọi người tắt đèn xe Trụi nhìn kỹ lại thì thấy toàn bà con lối xóm kéo đến chơi, chưa kịp mời chào gì thì ai cũng phần phật kéo vào nhà Trụi c·ướp phá... ủa lộn... dọn dẹp trang trí đón Tết.

Yến cười hì hì: - Mọi người vừa giúp anh Quân mì gõ dọn nhà mới ăn Tết xong thì kéo hết qua đây phụ anh đó... tối nay cả xóm đón giao thừa hết ở đây sau đó mới về nhà cúng kiến sau!

Trụi gật đầu trong lòng ấm áp cảm động... 15 năm nay đây là lần đầu tiên cúng kiến...

Tiếp theo sau đó mọi việc quay cuồng rộn ràng náo nhiệt, trong nhà ngoài ngõ sạch sẽ tinh tươm, giăng đèn kết hoa tùm lum, có nhóm chú bác kiếm đâu ra chậu mai vàng rực rỡ như một cục vàng ròng, thân cao 2 mét, đường kính 3 mét siêu phẩm đem đến để ngay trước sân lập tức có không khí tết xuân liền.

Hỏi ra mới biết mọi người mượn đỡ của nhà phú hộ Thạch gia, ở đó nhiều quá, cho mượn 1 chậu cũng chả thấm tháp gì, tuy chậu mai siêu phẩm này thuê bên ngoài chơi tết cũng phải mất vài chục hoặc cả trăm triệu nhưng với Thạch gia chỉ là cọng lông chân, chả nhằm nhò gì.

Một cái bàn to để cúng trời, mọi người chất đầy trái cây, mứt kẹo, bánh tét, bánh ít... thêm bình bông ly thơm phức, bông nào bông đó bự như trái bưởi... giống này hình như mới có ở Tết này, nó bự khủng bố, thơm tới nóc, chưng chơi nửa tháng không tàn... ngán nhất chỉ là cái tên nghe sang nhưng xui xui: ly... ly tán, ly tan nhưng đối với thằng Trụi chắc không sao, nó ly tan từ nhỏ giờ sợ mẹ gì nữa... với lại trên giang hồ nó là 9 ly, quá hữu duyên rồi còn gì!

Mới hơn 10 giờ mọi thứ đã xong, mọi người trải bạt xuống đất bày đồ ăn đồ nhậu rồi nhào xuống liên hoan cả xóm.

Khu vườn nhỏ giờ trải toàn là bạt, dưới là cả trăm người ngồi ăn nhậu, trên là vườn cây ăn trái, đêm giao thừa không trăng không sao nhưng đã có đèn led, đèn chùm chớp nháy giăng khắp nơi sáng lung linh rực rỡ.

Bia rượu ê hề vì túi ai cũng đầy tiền lì xì, mồi màng càng dễ, 60 nhà mạnh ai nấy lấy đồ ăn Tết trong nhà đem tới: thịt mỡ dưa hành câu đối đỏ, cây nêu tràng pháo bánh chưng xanh...

Vừa ăn nhậu mọi người vừa cảm ơn Trụi, rất nhiều người xúc động khóc, rất nhiều người mừng cho Trụi phát tài... sau đó quay qua chọc ghẹo nhau... rồi tới màn so kè chấm điểm đồ ăn Tết nhà ai ngon nhất...

Cuối cùng đáp án thật bất ngờ: hai chục con gà luộc chấm muối tiêu chanh của chú thím Út đoạt giải nhất... món này cực kỳ đơn giản nhưng chứng minh được out trình thịt gà thả vườn.

Tội nghiệp, bầy gà của chú thím Út xơ xác tiêu điều thấy rõ nhưng chú thím và ba đứa con vui mừng hết cỡ: thím Út vừa hết bệnh lại được 1 tỷ lì xì... Tết nào ngon hơn tết này nữa!

Lúc ngồi ăn, nhỏ Yến xà nẹo một bên làm má nó tức giận còn chú Lâm thì cười híp mắt... 7-8 đứa con gái khác chuẩn bị lấy chồng cũng chạy đến bu kín mít, chồng "ông nội" của con Yến bỏ ra 7-8 tỷ cưới vợ đã giàu nhưng sao sánh bằng hoàng tử mồ côi bỏ luôn 22 tỷ lì xì bá đạo!

Chị Phương cũng đóng cửa quán dẫn con gái đến, Đô thì đóng tiệm dẫn ba mẹ đến, hai bên lại ngồi ráp lại với nhau, ba mẹ Đô híp mắt đánh giá Phương sao đó dụ bé Mén chơi với nó, tìm hiểu này nọ kia để cho mẹ nó rảnh tay giao lưu với con trai của ông bà.

Thằng Đô tay trót nhúng chàm vào giang hồ, may phước tay chân còn nguyên vẹn, chưa ăn cơm nhà nước bữa nào, hai ông bà không dám hy vọng cao xa nó sẽ cưới được tiểu thư khuê cát hay hot girl hoa hậu... chỉ cần cưới được vợ khỏe mạnh sinh con chí thú làm ăn là tốt lắm rồi!

Đô nhà ta đúng là cũng không kén chọn, về làm tiểu đệ cho Trụi mới có 1 ngày đã chấm được em chủ quán mướt rượt cũng cùng đầu quân cho Trụi... hắc hắc... gần quan hưởng lộc... Đô nhanh như chớp tiếp cận, bên kia cũng ỗm ờ không khó chịu gì...

Về phần Phương, nàng có ấn tượng tốt với anh chàng to lớn này, hỏi thăm sơ sơ và xem trên mạng giang hồ thấy Doremon không đơn giản chút nào, số má rất cao, lúc trước lúc nàng khó khăn ra đường ăn sương nếu gặp cỡ Đô thì phải gọi là đại ca của đại ca... không với cao nổi!

Trở ngại duy nhất là con Mén 10 tuổi và chênh lệch 6 tuổi giữa hai người, nhưng Đô không chấp nhất, vẫn vui vẻ tiếp cận, cả hai không giấu giếm gì nhau, cứ thẳng thắn giao tiếp, vui vẻ thì tiếp tục giao lưu, không thì thôi đỡ mất thời gian của nhau.

Nhưng vấn đề ghê gớm khác lại xảy ra: Phương hình như được Trụi đóng dấu bảo kê... cả hai cũng không biết thật lòng Trụi nghĩ gì nên cố tình đeo đồng hồ cho nhau trước mặt Trụi thử xem tiểu đại ca này phản ứng ra sao... kết quả Trụi cười híp mắt vui vẻ bỏ đi.

Lúc đó Đô thở phào nhẹ nhõm, Phương cũng thở phào nhưng sâu tận đáy lòng mất mát cũng rất nhiều!!! Thôi thì xem như chị em kết nghĩa vậy!

Nhập tiệc có người trong xóm đến tham gia lai rai, trong đó có cả Đồ Thị dẫn hai đứa con gái, bà cũng ngại đến nhưng danh nghĩa tiền lì xì của bà bỏ ra, không đi coi không được, với lại đây cũng là dịp giao lưu hàng xóm, họ đều là khách hàng mai mối của bà trong tương lai.

Đồ Thị đến sau đó lại gọi điện kêu chồng mang Tiểu Mỹ đến chơi cho vui đêm giao thừa, nơi này là nhà Trụi không phải bên nhà mẹ đẻ chắc Tiểu Mỹ không ngại!

Quả nhiên Mã Vĩ rủ rê thì con gái đi ngay dù đang ngáy ngủ.

Hai cha con đến buổi tiệc party sân vườn đang ngay lúc cao trào, cả xóm mấy ông lập tức đánh hội đồng chàng rể Đài bằng bia rượu hỗn hợp, Tiểu Mỹ thì bay đến ngồi bên khác của Trụi, dù sao ngoài mặt nàng là em gái, bên trong thì là tình muội chân chân chính chính... vậy là hai cha con nhà họ Mã càng làm không khí party thêm happy...

...

11 giờ khách khứa hẹn nhau về nhà chuẩn bị cúng kiến, mọi người lại xúm nhau dọn dẹp tô chén, nồi niêu, phông bạt... đồ của ai đem về nhà đó để tẩy rửa đón giao thừa.

Mấy nhỏ con gái thì quét tước dọn dẹp như thể các nàng dâu đảm đang vừa về nhà chồng!

Trụi giả vờ say vào nằm trong giường ngờ đâu nhỏ Yến và Tiểu Mỹ bay theo vào pha nước ấm lau mặt, pha trà giải rượu tá lả, cuối cùng Trụi phải sử dụng Vô Ảnh Thần Chưởng đét đít mỗi em mấy phát mới đuổi cổ hai nhỏ chạy đi trả lại sự thanh tĩnh cho nơi này!

A mi phò phò... cây muốn lặng mà gió thổi không ngừng!

11 giờ 45, Trụi tắm rửa thay đồ để chuẩn bị cúng trời, ngờ đâu 11 giờ 57 phút có điện thoại... số lạ hoắc nhưng đẹp thấy ớn: 09***44444

Moá... giao thừa mà tụi gọi điện l·ừa đ·ảo cũng không tha là sao?

Nghĩ l·ừa đ·ảo nhưng Trụi vẫn bắt máy:

- Alô... Trụi nghe đây!

- Ha ha... 9 ly hả mậy... tao là Tư Búa nè!

- Úi giời... lão đại... chúc ngài năm mới tấn tài tấn lộc vạn sự như ý phúc lộc đầy nhà trường tồn vĩnh cửu...

- Oa... cảm ơn mày chúc Tết, tao cũng chúc mày một câu đơn giản thôi: vạn sự như ý! Giờ này gọi mày hơi ngại nhưng nãy giờ khách khứa bận quá thông cảm ha!

Trụi sững sốt... sao lão đại nói năng mềm mỏng dữ nè trời???

- Ậy... ngài là tiền bối gọi giờ cũng quý hết... có việc gì lão đại cứ dặn dò, dù xông pha núi đao hay biển lửa tui cũng làm ngay!

- Trời... cái miệng mày dẻo và ngọt như kẹo cao su, hèn gì thằng Bảy Rolex nhắc đến mày thì nó nói bó tay... tao gọi là mời mầy ngày mai đi cúng tổ ở khu biệt thự X

- Hả... là tổng đàn võ lâm miền Nam?

- Ừ... chính là nó... nên nhớ lúc vào mọi v·ũ k·hí tùy thân phải treo ở xe không được để trên người... nếu giấu một món nhỏ thì rớt một ngón tay, giấu một món lớn rớt một cái tay hay cái chân... đã có lần một đứa đem vào 6 cây đinh nhỏ làm phi tiêu, kết quả lúc về nó còn có 4 ngón: hai ngón út và hai ngón áp út mỗi bên đó!

- Dạ... tui có biết luật này... đồng hồ dây nịt được không lão đại?

- Hai cái đó được, mắt kiếng cà vạt cũng được. Tẩu thuốc nhỏ, hột quẹt thì được nhưng lựu đ·ạ·n giả và s·ú·n·g giả thì không, bị chúng ghét, nó đập cho què giò!

- Dạ... tui hiểu nhưng hình như chỉ có tiền bối mới được đi tế tổ mà lão đại?

- Ậy... tiểu bối xuất sắc mà được tiền bối dẫn theo cũng được nhưng nếu không xuất sắc thì hai thầy trò bị đuổi hết!

- A... vậy tui chắc không được... mắc công sư phụ bị vạ lây xui xẻo!

- Vụ này không dính gì tới Bảy Rolex... mày được tao mời, đã xin phép và được minh chủ Hồ Nhất Đao đồng ý...

- Á...

Trụi hết hồn kinh hô... Nhất Đao là biệt danh của minh chủ hiện giờ, không tranh giành địa bàn nhưng địa vị bao trùm tất cả, suốt ngày chỉ trấn thủ tổng đàn không hỏi thế sự.

- La cái gì mà la... mày có đi không để tao báo lại với minh chủ?

- Dạ đi... tui đâu dám từ chối, minh chủ đồng ý rồi, lỡ chọc ổng tức giận hạ Truy Sát lệnh thì có nước c·hết!

- Ui dào... mày nghĩ nhiều quá rồi... cỡ mày kêu Bảy Rolex về thanh lý môn hộ là đủ, cần gì Giang Hồ Truy Sát lệnh cho rách việc!

- Ui... lão đại nói quá đúng!

- Ha ha ha... đùa chút thôi chứ mày đừng lo... lần này đi là có việc tốt!

- ???

- Mày thử nghĩ đi... một tiểu bối không cần tiền bối dẫn dắt mà được mời đến tế tổ thì ý nghĩa là gì?

Tim Trụi đập bình bịch, dù mang hệ thống không ngán một ai nhưng thân làm tôm tép Fake trong giang hồ ai mà không thích số má ngon lành... ví dụ như chạy con way tàu nát bét nhưng ai không khoái có biển số tứ quý hay ngũ quý???

- Lão đại... ý của ngài là... tui được thăng cấp?

- Khà khà... dĩ nhiên rồi!

- Whao... whao... sướng quá trời ơi!

- Khoan mừng đi mày!

- ???

- Ai mà đặc cấp thăng lên đều phải trải qua một thử thách của minh chủ đặt ra, khó dễ thì hên xui chưa biết...

- !!!

Mới nghe đến đây thì Trụi đã méo mặt... dính đến hên với xui thì Trụi trúng tủ... hic hic... xui bỏ mẹ không cần đoán!

- À... minh chủ nhắn nếu mày chịu đi thì chạy xe đầu lâu vàng của Tuấn Rô tới luôn cho mọi người tham quan, ok không?

- Dạ ok ngay!

- Vậy nhớ có mặt trước 9 giờ...bai bai...

(còn tiếp)

Chương 95 (Xui Có Thưởng). Cú gọi lúc giao thừa