Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 137. Vô gian đạo

Chương 137. Vô gian đạo


"Ta muốn thành lập một quốc gia, một Liên Minh lý tưởng..."

Câu tuyên bố này của Giang Bình An, mặc dù chỉ được nhắc lại thôi nhưng nó cũng làm các vị lãnh đạo của Mỹ phải sởn gai ốc.

- Tên thủ tướng Giang Bình An này là một kẻ điên!

- Đúng vậy, một kẻ điên có pháp thuật thật sự. Khắp đế quốc Đại Thịnh mọi người đều gọi hắn là Thần Tiên Thủ Tướng, còn lập bài vị cúng bái trong nhà nữa. Thần tích của hắn có ở khắp nơi. Các vệ tinh nhân tạo của chúng ta đã quay chụp khá rõ, các công trình nhà cao tầng, trường học... chỉ trong tíc tắc là hiện ra, hoàn toàn không phải xây dựng thông thường, hoặc ít nhất là lắp ráp cũng không phải.

- Hừ, nếu hắn ta không có phép thuật thì làm sao chiến thắng được 3,2 triệu liên quân hùng mạnh của chúng ta, chúng ta thậm chí còn không có một cơ hội để nổ s·ú·n·g nữa là.

- Đã xác định, 99% vụ m·ất t·ích bom nguyên tử là do hắn ta làm, thậm chí tình trang khô kiệt nguyên liệu Uranium cũng chỉ có tên điên đó mới làm được trên phạm vi toàn cầu mà thôi.

Một vị lãnh đạo về năng lượng cũng lên tiếng:

- E hèm... Gần đây ta rất chật vật, các mỏ dầu, các khu khai thác than đá, khí đốt... cũng đột ngột trở nên cực kỳ khó khai thác, chúng gần như khô kiệt. Ta cũng hoài nghi tên Giang Bình An thủ tướng đứng sau lưng làm ra tất cả điều đó bằng phép thuật bí ẩn của hắn. Chỉ có điều là có một may mắn trong các nỗi bất hạnh...

- Giờ mà còn gì là may mắn nữa chứ?

- Còn, theo điều tra ban đầu, có vẻ như tình hình mất đi bom nguyên tử, nguyên liệu Uranium, là rộng khắp toàn cầu. Vì vậy chúng ta không cần phải e ngại các nước khác đ·ánh b·om nguyên tử qua Hoa Kỳ nữa.

- Oh my God, cảm ơn trời...

...

Giang Bình An không hề biết cách nửa vòng trái đất, các lãnh đạo nước Mỹ đang thực thi kế hoạch làm giả tiền giấy Thịnh tệ để p·há h·oại kinh tế của Đại Thịnh đế quốc.

Họ rất thèm lấy tiền giả đi đến các ngân hàng trung ương của Đại Thịnh đế quốc để đổi lấy số vàng khổng lồ đang đặt bên trong.

Chờ trao trả tù binh c·hiến t·ranh vừa xong, Giang Bình An cáo từ chủ tịch Hà để trở về Thịnh Cung bên Đại Thịnh đế quốc.

Về đến nhà, vợ con vẫn đầm ấm yên bình, làm Giang Bình An rũ bỏ được mọi sự tình phiền nhiễu bên ngoài, chiều nay hắn không muốn làm gì cả, chỉ ở nhà chơi đùa với các con.

Bé tiểu Đương, Tú nhi, Đại Mao, Nhị Mao, Tam Mao cười đùa chạy nhảy tuy ồn ào nhưng hắn rất vui vẻ, các con bắt cha mình kể chuyện, hắn bèn kể chuyện cổ tích của S quốc:

Thạch Sanh Lý Thông.

Câu chuyện đang đến hồi gay cấn: Thạch Sanh bị ám hại rơi xuống hang sâu... thì mấy cha con đã b·ị b·ắt đi ăn cơm.

Phép vua thua lệ làng, lệnh ông không bằng cồng bà.

Giang Bình An nào dám chống đối kiều thê, các bé con lại càng không dám phản kháng các nương nương nên cùng dắt tay nhau líu ríu đi ăn cơm.

Trong bữa ăn, Giang Bình An thấy có điều gì đó là lạ hồi hôm qua đến giờ, hắn nghĩ mãi từ đầu chén cơm thứ nhất leo qua cuối chén cơm thứ năm thì mới nghĩ ra đó là gì.

"À thì ra là cô nàng Jessica Alba không làm phiền gây rối ta như mọi khi. Mà cũng phải công nhận ta rảnh hơi thiệt, không bị gây rối thì sướng thấy mồ, lại còn bày đặt thấy kỳ kỳ làm gì!"

Sau bữa ăn, hắn theo thói quen ra ban công ngồi uống trà ngắm cảnh.

Các bé con muốn đu theo nghe chuyện tiếp thì bị Lương Lạp Đệ ngăn cản:

- Các con phải để cha nghỉ ngơi, hãy chờ đến tối trước khi đi ngủ nhé các con.

Các bé đều dạ vâng ngoan ngoãn, sau đó cùng nhau đi xem phim hoạt hình.

Tần Hoài Như và Lâu Hiểu Nga, hai cô nàng vợ bầu, đi đến tâm sự với phu quân, mỗi cô ngồi một bên, thủ sẵn mấy trái bần chua, mấy trái me chua vừa nói chuyện với chồng vừa nhấm nháp hai thứ trái cây đặc sản chua lè này.

Giang Bình An an ủi, tâm sự với hai cô vợ bầu bì xinh đẹp mà trong miệng thì nuốt nước miếng ừng ực liên tục, không cần uống trà giải khát làm gì.

Nhìn ái lang bị hai tỷ muội mình phá đám nãy giờ hơn 15 phút, Tần Hoài Như thương chồng, liền kéo Lâu Hiểu Nga đi, trả lại sự an bình cho Giang Bình An.

Phía xa xa, Jessica Alba nãy giờ núp núp ló ló quan sát kỹ hiện trường, giờ thấy Tần Hoài Như và Lâu Hiểu Nga tránh đi, nàng liền tiến đến để nói chuyện riêng với Giang thủ tướng.

- Giang thủ tướng, ta muốn nói chuyện với ngài.

Giang Bình An ngạc nhiên nhìn Jessica Alba, cô nàng này bình thường rất tự tin luyến thoáng, sau hôm nay lại đâm ra rụt rè nhút nhát kỳ lạ, vẻ mặt xinh đẹp lại hơi nhăn nhó như mang rất nhiều tâm sự. Hắn lịch sự mời mọc mỹ nhân:

- Xin chào Jessica Alba, mời cô nương ngồi. Có việc gì cứ nói với ta, đừng ngại ngùng, dù gì chúng ta cũng đâu có quá xa lạ.

- Cảm ơn ngài, có phải ngày mai cả nhà ngài sẽ rời đi khỏi đây không?

- Ồ, việc này cô nương cũng biết sao?

- Vâng, ta có nghe các phu nhân bàn bạc, các nàng cũng không giấu ta. Ta muốn hỏi là ngài có đem ta đi không?

Giang Bình An thấy khó hiểu, bình thường cô nàng này cứ nằng nặc bám theo hắn, đòi giá·m s·át chặt hắn... Vậy sao bây giờ lại hỏi?

- Jessica cô nương, sao cô lại hỏi như vậy? Ý kiến của cô như thế nào, có muốn theo chúng tôi không? Cô muốn làm gì?

- Ta biết ta không giỏi che giấu, mấy bữa nay ta có tâm sự, chắc là ngài đã nhìn ra phải không?

Giang Bình An gật gù xác nhận nhưng không lên tiếng mà chờ nghe nàng nói tiếp.

- Thật ra hai ba bữa nay, có nhiều người xa lạ tiếp xúc lén với ta, yêu cầu ta làm gián điệp ở bên cạnh ngài, thu thập thông tin rồi truyền ra ngoài. Hoặc ít nhất là luôn ở cạnh ngài, để bọn họ biết chính xác ngài đang ở đâu, đang làm gì...

Giang Bình An vẫn trầm mặc, đầu hắn suy nghĩ muôn vàn kịch bản cho chuyện này:

"Xem ra ta đang vô tình tham gia một bộ phim Vô Gian Đạo phiên bản Đại Thịnh đế quốc đây mà. Jessica Alba là nữ gián điệp ngay từ đầu giờ giả vờ bị mua chuộc hay là chỉ vừa bị tiếp xúc mua chuộc?

Tất cả đều chỉ là trò hề, ta chỉ cần một viên thuốc làm nàng mộng du thì điều tra được hết. Nhưng ta khinh thường làm như vậy.

Lúc trước làm vậy đối với Hải Đường đã là quá đáng, nhưng vì ông bạn vong niên Phổ Nghi nên ta mới làm, còn giờ thì không cần..."

Jessica Alba thấy Giang Bình An vẫn trầm mặc suy nghĩ, nàng cũng không nói nữa, chỉ ngồi yên ngắm cảnh với vẻ mặt rối rắm.

Một hồi lâu sau, Giang Bình An mới lên tiếng hỏi về vấn đề mấu chốt nhất:

- Cảm ơn Jessica cô nương đã nói cho ta nghe tất cả, vậy ý của cô nương là như thế nào?

- Ta rất buồn. Vốn dĩ ta muốn ở cạnh ngài để quan sát học hỏi cách ngài giúp đất nước Niger. Nhưng giờ những kẻ xấu tìm đến ta, làm hoen ố mục đích của ta, nên ta quyết định phải rời xa ngài để tránh gây hại cho ngài và cả nhà của ngài.

Nói đến đây, Jessica Alba dường như đã trút được hết bầu tâm sự nên cả người nhẹ nhàng hẳn ra. Sự hồn nhiên hoạt bát của nàng đã dần dần trở lại.

Giang Bình An nhìn thấy tất cả điều đó, theo lý thuyết khi nhìn thấy như vậy, thì kiểu gì cũng sẽ nghĩ rằng Jessica Alba vô tội trong chuyện này. Nhưng Giang Bình An không phán xét vội vã, hắn vẫn bình tĩnh hỏi thăm tiếp tục:

- Một lần nữa ta xin cảm ơn cô nương đã tin tưởng và nói cho ta nghe tất cả. Ta rất quý sự trung thực của cô. Vậy sau khi cô nương quyết định rời khỏi ta, cô nương hy vọng ta sẽ phản ứng ra sao?

Jessica Alba nhăn trán, ngay lập tức khuôn mặt xinh đẹp của mỹ nhân xuất hiện một cảnh tượng khác hẳn thường ngày, vừa thấy ngốc nghếch lại vừa thấy đáng yêu hơn gấp bội. Giang Bình An vẫn tuân thủ quy tắc: thấy đẹp thì ngó, ngu sao bỏ phí.

Jessica Alba đang suy nghĩ về câu hỏi khó trả lời này, nàng vô tình nhìn sang thì bắt gặp khuôn mặt trư ca của Giang Bình An đang hăng say ngắm nàng, khuôn mặt nàng bị mắc cỡ đỏ bừng, nàng cúi đầu lí nhí hỏi:

- Ta có đẹp không?

Giang Bình An theo vô thức trả lời:

- Đẹp.

Chỉ hỏi một, trả lời một, bên phía người hỏi dường như đã thỏa mãn nỗi lòng nên chấm dứt đề tài, còn bên đáp tự dưng thấy mất tiêu khuôn mặt đẹp rồi nên cũng không lộ nét trư ca ra nữa.

- Ngài hỏi ta hy vọng ngài sẽ phản ứng ra sao, ta hy vọng ngài làm đúng những gì con tim của ngài mách bảo.

Giang Bình An cười ha hả, cô nàng này bị hỏi khó bèn chuyền bóng lại cho ta đây mà, nhưng hắn lại không muốn chuyền qua chuyền lại nữa, chóng mặt lắm. Hắn giả vờ đặt tay lên tim mình, nghiêng tai lắng nghe giây lát rồi đứng lên nói:

- Con tim của ta thì thầm mách bảo rằng ta nên đi tập thể d·ụ·c ngay, còn chuyện rời đi ta hay không thì không sao cả, tùy nàng quyết định.

Giang Bình An bỏ đi, để lại một mình Jessica Alba ngồi cạnh ban công rối rắm.

- Thật là chán ghét, thích nhìn ta, khen ta đẹp xong rồi bỏ chạy là sao?

...

8h tối, trong phòng tập trọng lực, Giang Bình An vẫn siêng năng tập luyện 1 giờ, sau công đoạn massage, hắn lại tìm đến Lý Tố Linh để tập... ăn đòn.

Hôm nay nữ sát thủ Lý Tố Linh vẻ mặt vui tươi cười hì hì, nàng nhận được quá nhiều chỗ tốt từ trái chu quả ngày hôm trước, cơ thể đã được cải tạo, các giới hạn đã được đột phá. Ánh sáng hy vọng hoàn thành nhiệm vụ và thoát được khỏi đây đang chiếu sáng rất mạnh trước mắt nàng.

Lý Tố Linh không t·ấn c·ông Giang Bình An ngay mà xòe tay ra trước:

- Ta muốn chu quả?

Giang Bình An quá hiểu biết tác dụng cải tạo thân thể của chu quả nên hắn đâu có ngu cung cấp cho nàng nhiều.

- Đánh trước đi rồi tính...

Chương 137. Vô gian đạo