Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 113 (Xui Có Thưởng). 8 giây kinh hoàng
Sáng nay thi đấu phải đóng 80 triệu, ai cũng tưởng le que không ai đấu thế nhưng người đấu không ít, tập trung toàn giới kê thủ và cẩu thủ nghĩa là dân đá gà và đấu c·h·ó chuyên nghiệp.
Do có mười mấy người cùng chơi không ai nhường ai nên cuối cùng chọn giải pháp bốc thăm: ai bốc số nào thì đấu theo số đó từ 1-20... những ai tới trễ được đấu sau.
Trận đấu đầu tiên là một con c·h·ó Pitbull ngầu lòi, hai mắt nó đã to mà còn đỏ rực, miệng chảy nước dãi nhìn ghê ghê.
Yến ái ngại hỏi ý Trụi:
- Anh ơi... con c·h·ó đó kỳ kỳ sao á!
Trụi thở dài, điều lo sợ đã xảy ra:
- Con đó bị chích thuốc kích thích rồi, nó sẽ không biết đau, đấu tới c·hết mới thôi!
- Í đâu có được...
- Aizzz... mình không phải sới chuyên nghiệp nên không thể đo lường, lại không có quy định cấm nên giờ phải đấu thôi.
- Nhưng làm vậy Kê tướng quân sao chịu nổi?
- Không sao... tao sẽ hỗ trợ nó tối đa... mày làm MC giới thiệu đi.
- Anh hỗ trợ? Hi hi... xài bảo bối gì đây?
- Hừm... xài bảo bối xưa rồi... tao thỉnh thần linh luôn...
- ???
- Là đứng ngoài này cầu nguyện đó má... giới thiệu lẹ đi... tới giờ rồi!
Yến le lưỡi tức giận nhưng đành làm nhiệm vụ MC và cho đoàn đội quay phim tác nghiệp: vừa quay chụp vừa live stream.
Sáng nay tổ trọng tài chuyên nghiệp hơn, kiếm được cái vành xe hơi treo lên làm kẻng rất vui tai, gõ lên không khác gì tiếng kẻng trong thi đấu quyền anh.
Leng keng leng keng...
Trận thi đấu thứ nhất sáng nay vừa bắt đầu lập tức c·h·ó sủa gà bay loạn cào cào, nhưng mấy trăm người bên ngoài càng la hét hò reo dữ dội, máu trong người ai cũng chảy rần rần, bản tính khát máu, b·ạo l·ực được kích thích sống lại, đây là một bản năng nguyên thủy không có gì là xấu cả, nó giúp con người can đảm hơn, sinh tồn tốt hơn trong thế giới hoang dã nguy hiểm...
Trụi nheo mắt nhìn đối thủ ngồi bàn đối diện bên kia sới gà: một tay chơi sành điệu, miệng nhếch mép cười đắc thắng gục gặc cái đầu nhuộm xanh nhuộm đỏ chả coi ai ra gì!
"Hừ... mày tưởng chơi thuốc là ngon sao... đã mày gian thì đừng trách tao lận... ha ha..."
"Venus... cho con c·h·ó kia choáng váng đầu óc đi!"
"Hic hic... Venus bó tay rồi Trụi ca!"
"Hả... sóng âm vô dụng?"
"Không phải vô dụng mà là đ·ánh c·hết chùm... tụi nó bay nhảy loạn xà ngầu, hễ t·ấn c·ông c·h·ó thì gà cũng nằm... mà gà yếu nên càng nằm trước c·h·ó!"
"Aizzz... ta hiểu rồi... ngươi không thể t·ấn c·ông nhanh gọn chính xác!"
"Dạ... chỉ có s·ú·n·g của Trụi ca thôi!"
"Ờ há... vậy ta tự tay xử con c·h·ó đó càng sướng!"
"Nhớ tắt âm thanh s·ú·n·g bắn để không lộ nha Trụi ca!"
"OK!"
Ngừng giao lưu, Trụi rút khẩu s·ú·n·g 007 ra mồi thuốc hút rồi vờ cầm trên tay quay quay như chơi đồ chơi.
Gà c·h·ó vẫn giao đấu kịch liệt, ngươi đuổi thì ta bay, ngươi táp thì ta mổ, ngươi chạy thì ta dí...
Quần suốt 10 phút Kê tướng quân vẫn mạnh mẽ bay nhảy tung tăng như chim còn Pitbull tuy vẫn hăng máu nhưng thực tế thì đã xuống sức một phần, nó thường dừng một vài nhịp để thở tạo cơ hội cho Trụi ra tay bắn lén.
Trụi hút hết thuốc, âm thầm cầm s·ú·n·g giữa hai tay che lại không ai thấy, ngón trỏ tay phải để ngay cò, họng chỉa vào sới gà, tay trái che lại kín đáo chờ thời cơ!
1 phút nữa trôi qua Pitbull ngu ngốc bị Kê thần mổ mù một con mắt nó đau đớn quay cuồng sủa ỏm tỏi, Kê tướng quân lui ra giữ khoảng cách rồi vỗ cánh gáy thật to như thể ăn mừng chiến thắng...
Ngay lúc này Trụi ra tay vì nếu không con c·h·ó vẫn sẽ tiếp tục t·ấn c·ông cho đến c·hết: tay trái che nòng hé hai ngón ra chút xíu đủ để ló họng s·ú·n·g kết thúc...
!!!
Lần này không có âm thanh, hoàn toàn là viên đ·ạ·n sóng âm vô hình vô ảnh.
Ầm!
Con Pitbull tội nghiệp lăn đùng ra đất như kiểu đau đớn rồi c·hết ngất khiến không ai ngờ vực quá nhiều.
10
9
8
...
...
1
KO!
Leng keng leng keng...
Trận đấu kết thúc, phần thắng thuộc về Kê tướng quân.
Chủ c·h·ó mếu máo đến xem rồi ôm c·h·ó ra c·ấp c·ứu, nhưng c·h·ó chỉ ngủ, giấc ngủ cưỡng ép giúp nó thoát khỏi cơn kích thích của thuốc và cơn đau khắp người, đặc biệt là con mắt!
Kẻ thua cuộc bị mọi người ngó lơ, mọi người đóng thêm 20 k để xem tiếp trận thứ 2, giải thưởng bây giờ đã là 880 triệu, một con số quá đẹp.
Nếu thi đấu trận thứ hai thì giải thưởng tăng lên 960 triệu, whao... đã gần sát nút 1 tỷ!
Người bốc thăm trúng số 2 là một kê thủ lão luyện, đầu tóc muối tiêu, dáng người thon gầy, đeo kính râm ngầu lòi, trong tay cầm con gà không kém nhưng không quá xuất sắc, giá trị chỉ tầm chục triệu khiến các kê thủ khác khinh thường ra mặt... thói đời ngày nay, dám lấy gà chục triệu ra thi đấu trong khi bỏ 80 triệu tiền cược?
Đây là ngu hay là tự tin?
Thế nhưng ai khinh thường thì khinh thường còn Trụi cực kỳ bất an... con gà kia có quái lạ...
Gà đá chuyên nghiệp thường sẽ nhổ lông, nhất là lông đầu để tránh bị mổ trúng làm điểm tựa đá móc cựa c·hết tươi... nhưng con gà này để đầy đủ lông và còn được chủ nhân vô nước khá ướt!
Quái... thật là quái!
Mà càng quái thì càng có chiêu trò bên trong!
Suy nghĩ chưa bao lâu thì tiếng kẻng đã vang lên, tất cả mọi người hầu như đều kêu gào ủng hộ Kê tướng quân nhưng Trụi quan sát thấy đối thủ ngồi bên kia tỉnh bơ, nhếch mép cười cực đểu... nụ cười này không phải thắng chắc giống thằng cẩu thủ ban đầu mà là kiểu cười chờ đợi trò hay!
Trò hay? Vậy là chắc chắn rồi! Con gà kia có vấn đề...
Quả nhiên chỉ sau chục giây quần nhau thì Kê tướng quân đã lảo đảo, mặt từ đỏ chuyển dần sang tím như bị trúng độc gì đó không biết còn con gà đối thủ nhìn cũng ngu ngu nhưng có vẻ như đã uống thuốc giải nên có thể chịu đựng lâu hơn!
Trời... vậy là thuốc độc pha với nước phun lên con gà kia, lúc đá bay nhảy nước văng tung tóe hai con cùng trúng độc... c·hất đ·ộc tuy mạnh nhưng Kê tướng quân cũng mạnh và có hạt đậu hồi máu bổ sung năng lượng nên đang cố cầm cự...
Trụi tiến thoái lưỡng nan nhảy vào cứu Kê tướng quân thì thua trận, tiền mất không sao nhưng thua kẻ ác thì quá tức... vậy là Trụi tranh thủ làm thêm một phát đ·ạ·n sóng âm vì hai con đang chao đảo không sáp vào nhau được.
!!!
Ầm...
Gà kia gục ngã ngay lập tức, trọng tài đếm 10 tiếng rồi gõ kẻng kết thúc trận đấu.
Trụi vội nhảy vào sới ẵm Kê tướng quân ra, đây là lần đầu tiên nó không tự bay ra được, lúc này mặt nó đã tím tái sắp c·hết... Trụi tức giận liếc nhìn tên kia thì thấy hắn vẫn cười mỉa ra mòi chắc thắng.
Ủa chuyện này là sao... nó thua mà?
Lúc cấp bách nghĩ không ra, Trụi chỉ tập trung cứu Kê tướng quân bằng... ống xịt họng thanh lọc.
Đảo nhẹ tay che giấu cho ống xịt xuất hiện, mở miệng gà xịt cho nó một phát mà Trụi đau lòng!
Hic hic... mấy bữa nay uống rượu đa phần không dám xài để dành bảo mạng... ai dè giờ đây phải bảo mạng Kê tướng quân trước... đau hơn nữa là không biết có tác dụng hay không mới c·hết.
1 giây
2
3
4
5 giây...
Sắc mặt Kê tướng quân từ từ chuyển đỏ, đôi mắt nhắm nghiền từ lúc chủ nhân bế giờ đã lay động và mở ra... không biết Trụi có bị ảo giác hay không mà đã thấy nó... khóc!
Chưa kịp nhìn kỹ thì nó đã lắc đầu hồi tỉnh và lục tục đòi uống nước như kiểu giải độc, Trụi lập tức cho uống rồi rửa ráy sơ sơ người nó, rửa luôn tay của mình để tránh độc tố gì đó...
Tên đối thủ bên kia kinh ngạc không hiểu chuyện gì xảy ra, tại sao Kê tướng quân lại hồi tỉnh?
Đây là giải độc thành công hay chỉ là hồi quang phản chiếu?
Mặc kệ, hắn ta vẫn tiếp tục thực hiện kế hoạch vì dù sao tên đã lên dây không thể làm khác.
Kế hoạch này được vạch ra nhằm vào một điều khoản của ban tổ chức: thi đấu sẽ không kết thúc khi Kê tướng quân chưa thất bại.
Như vậy khi đã đăng ký trước thì Kê tướng quân phải đá, nếu không đá xem như người thách đấu thắng cuộc và ẵm giải thưởng!
Bởi vậy tên kê thủ này hy sinh con gà đầu tiên để tẩm độc lưỡng bại câu thương, hắn sẽ ẵm giải thưởng ở những trận kế tiếp phía sau vì hắn tham gia đăng ký thi đấu một lần 3 con gà chiến, vậy nên rút thăm phải được 3 lần liên tiếp thi đấu.
Chỉ riêng tiền vốn bỏ ra để thi đấu đã là 240 triệu, tiền gà thêm vào là hơn 300 triệu.
Vậy nên trận thứ 3 vẫn là hắn đấu, lần này gà tốt hơn một chút và đúng là vặt trụi lông rất chuyên nghiệp.
Xung quanh đa số không ai nhận ra, chỉ số ít kê thủ kinh nghiệm đầy mình tự xài hoặc bị đụng kiểu này mới nhận thấy chuyện gì vừa diễn ra.
Con gà kỳ quái kia c·hết không có gì bất ngờ, chủ nó quẳng vào bao rác một cách không thương tiếc, riêng Kê tướng quân không hiểu 9 ly chữa trị kiểu gì mà nhanh như vậy đã hồi phục... nhưng hồi phục tạm hay hồi phục luôn thì chưa biết vì có n loại c·hất đ·ộc có thể sử dụng, mỗi kê thủ độc ác đều có những bài thuốc bí truyền của riêng mình!
Leng keng leng keng...
Trận thứ 3 tiếp tục diễn ra, giải thưởng hiện tại là 1 tỷ lẻ 40 triệu.
Trụi chỉ vào con gà thứ hai của tên kê thủ ác độc và hạ lệnh cho Kê tướng quân:
- Đá c·hết nó đi!
Kê tướng quân gáy to vỗ cánh hùng dũng:
"Ò ó o o o... Kê thần đã trở lại... bọn bây phải trả giá... sátttt..."
Chưa bao giờ Kê tướng quân tức giận như bây giờ, tội nghiệp nó đã đi tới quỷ môn quan may nhờ thần dược của chủ nhân cứu sống trở về.
Vì sự tức giận kinh khủng này mà Kê tướng quân vô tình đột phá tốc độ lên 20%... trước đã nhanh nay càng nhanh hơn nên chỉ đảo sơ hai chiêu động tác giả để lừa đối thủ thì chiêu thứ ba cái cựa chân trái của Kê tướng quân đã xuyên thủng đầu đối thủ!
Miễu sát ở giây thứ 8 của trận đấu...
Một headshot thứ thiệt!
Cú đá của Kê tướng quân hầu như đã đạt level Vô Ảnh Cước vì quá nhanh không kịp nhìn luôn!
Khán giả vỗ tay khen ngợi rần rần không thèm để ý mình vừa mất 20 k chỉ để xem 8 giây ngắn ngủi... đối với họ 8 giây đó là 8 giây để đời...
Nhưng đối với tên kê thủ ác độc đó là 8 giây kinh hoàng...
Có gì đó sai sai trong kế hoạch vậy ta???
(còn tiếp)