Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 112 (Xui Có Thưởng). Bút thần ra tay

Chương 112 (Xui Có Thưởng). Bút thần ra tay


Đôi khi ta gặp nhau, để dạy nhau cách sống trong khổ đau

Đôi chân mang lặng thinh, thương một người không hề toan tính

Đôi khi anh dừng lại chẳng hiểu đang khóc đang đau vì ai

Khóc vì, đau vì duyên mình đã sai...

Giọng hát ma mị của ca sĩ vang lên từ đồng hồ thông minh, số máy hiện tên Tuyết tỷ.

- Alô... giao hàng nữa sao tỷ tỷ?

- Thằng nhóc này... còn giỡn được thì không sao hả?

- Chị biết chuyện vừa rồi?

- Aizzz... chị chỉ mới nghe phong phanh... thực ra đội h·ình s·ự muốn làm gì em?

- Họ muốn xét nhà, mời đi điều tra nhưng chả nói nguyên nhân gì... em mời luật sư đến họ mới xét qua loa, hỏi tối qua em làm gì rồi đi về!

- Ủa... kỳ vậy ta... em bị nghi ngờ dính đến đại án cháy khu nghiên cứu tối hôm qua... sao bỏ qua dễ dàng như vậy cà?

- Em tưởng nhờ có luật sư?

- Không phải đâu... luật sư chỉ là bề nổi... em chạy qua chỗ chị đi, hai chị em mình ngâm cứu xem sao!

- Ha ha ha... có lý... chờ em chút em chạy qua liền!

Cúp điện thoại Trụi huýt sáo đầy trời, kiểu này có người ghiền Củ To Thần Công chứ ngâm cứu nổi gì... tuy nhiên Tuyết tỷ da mặt mỏng Trụi không dám chọc nàng sợ sẽ cô đơn tối nay.

Trụi loay hoay mang đống ong vò vẽ vào ngâm rượu, lấy hết nhộng ong bỏ tủ lạnh từ từ tính sau rồi lấy ves cỏ toạ giá vọt đi!

...

Cùng lúc đó vị lãnh đạo nhận được đoạn ghi âm trả lời của Trụi, ông không hạ lệnh cho người điều tra hội sở Chim Non mà tự mình gọi điện.

- Alô... Cửu muội... năm mới phát tài ha!

- Wa... tiểu muội chào anh Năm... đầu năm chúc anh sức khỏe dồi dào, công việc thuận lợi, đầu năm lập công cuối năm thăng chức...

- Ha ha ha... vừa nghe giọng của em là anh khỏe liền hà... nhưng công việc đầu năm không thuận lợi rồi!

- Là sao hả anh...

- Tối hôm qua xảy ra cháy khu nghiên cứu quân sự em biết không?

- Em có nghe sơ sơ... cháy rất lớn, thiệt hại vài trăm tỷ phải không?

- Ừ... thiệt hại cực lớn may mà không có n·gười c·hết!

- Vậy anh gọi em là để...

- Để xác minh một người tình nghi...

- Ủa... bên em có người dính vào sao?

- Ồ không... đây là 9 ly... một người có động cơ gây án... nó khai cả buổi tối qua ở chỗ em!

Cửu Nương ngạc nhiên không hiểu vụ đầu lâu vàng nên không biết vì sao 9 ly có liên quan v·ụ c·háy:

- Đúng là tối qua 9 ly ở đây với em.

- Để làm gì?

- Cái này là bí mật không thể nói qua điện thoại nha... anh muốn biết phải qua hội sở Chim Non điều tra với em mới được á!

Rồi rồi... tới công chiện luôn rồi... lãnh đạo cười khổ nhưng trong bụng sướng rần trời.

Aizzz... bổn quan không vào địa ngục thì ai vào?!!

Phải xả thân vào hang cọp mới dụ bắt được hồ ly tinh!

Lãnh đạo không thể chậm trễ công việc điều tra, lập tức xách xe bôn ba vất vả...

Phía đầu máy bên kia Cửu Nương cười hí hí... tối hôm qua hao tổn mấy năm công lực, sung sướng tận mây xanh nhưng lỗ tới xương... vốn dĩ rất thèm kêu 9 ly đến nối lại tình xưa nhưng còn e ngại vì công lực chưa hồi phục... giờ tự nhiên câu được em cá bự bù lỗ, đỡ phải cạo xương tụi đệ đệ tội nghiệp trong nhà!

...

Ting toong...

Chuông cửa vừa reo Lãnh Phi Tuyết đã mở ra kéo ngay Trụi vào, khóa trái cửa rồi điều tra toàn thân Trụi xem có bị tổn thương gì không...

Trụi cũng không hiền, ai đu tui đu theo kiểm tra lại đối phương, hai người nhanh chóng bị điều tra sạch sẽ thân hình không mảnh vải che giấu... sau đó là màn vật lộn tra hỏi trên giường kịch liệt.

Thiên đường leo lên rồi lại tuột xuống 2-3 lần, Tuyết đỏ hết người như tôm luộc, mình mẩy và ga giường ướt đẫm cuộn người vào lòng hồng hài nhi c·hết ngất trong sung sướng.

Trụi cũng không nghĩ nhiều, liếc mắt nhìn Hồng Như Hoả trong tấm hình cưới cười đểu một cái rồi nhắm mắt ngủ luôn...

Khà khà... hồi nãy ông xét nhà tui giờ tui chơi "nhà ông" thử coi ai sướng... hé hé...

...

Bên kia hội sở Chim Non, lãnh đạo chỉ điều tra một giờ rồi lếch thếch chạy về dưỡng sức, sướng thì sướng cực nhưng hao hụt tinh lực quá nhiều, bị yêu tinh hút xém c·hết... cũng may cuối cùng chứng thực được tin tức 9 ly tối qua thực sự ở đây, hoàn toàn có chứng cứ ngoại phạm v·ụ c·háy khu nghiên cứu... như vậy loại được một n·ghi p·hạm... nhưng giờ điều tra hướng nào?

Oài... lãnh đạo ngáp dài trên xe, hai mắt quầng thâm... hic hic... ai có thể tận tâm tận lực vì công việc như ta???

Giờ về ngậm sâm ngủ một giấc, chuyện điều tra cứ để tụi nhỏ điều tra... oài... oài...

...

Sáng sớm mùng 3 Tết, Trụi phải thức dậy sớm vì hôm nay có việc, ở xóm vẫn đang tổ chức sới gà cần Trụi về chủ trì mọi việc... khà khà... nói cho sang vậy thôi chứ chủ yếu là khống chế Kê tướng quân!

Mới hơn 6 giờ sáng, mặt trời mọc tử khí đông lai đông phương hồng, trên tầng 27 view của phòng ngủ chính đẹp dã man con ngan... đặc biệt là tòa nhà cao cấp thực sự nên kính bên ngoài được chùi sạch bong tinh tươm khiến ánh rạng đông hồng hào chiếu thẳng vào giường tạo ra một bức tranh mỹ nữ ngủ nướng tuyệt đẹp!

Trụi quên cả ăn sáng, tâm hồn nghệ thuật bỗng nhiên trỗi dậy... ặc ặc... chủ yếu là có cây bút thần chưa khai trương nên ngứa tay muốn viết vài câu thơ hoặc vẽ vời gì đó tặng người đẹp làm kỷ niệm.

Trụi lao vào phòng vẽ tranh của Tuyết tỷ, phòng này chủ nhân nó rất siêng năng, siêng đến nỗi bụi bặm giăng đầy... Trụi lấy giá vẽ, tìm tờ giấy vẽ to gắn lên, không cần cọ màu chi cả, hí hửng lấy ra ngoài đặt trước giường tìm cảm hứng viết thơ...

5 giây trôi qua đầu không có chữ nào... thôi bỏ thơ chọn vẽ.

"Thiên linh linh địa linh linh... xin Sáng Thế thần giúp con vẽ ra hồn một chút để không uổng công được thưởng cây bút thần. Con biết con không biết vẽ nhưng ngày xưa có người được cây bút thần vẽ ra vật thật rất ghê gớm... con hy vọng bút này giúp con vẽ những cảnh đẹp mà con nhìn thấy trong mắt thôi là được!"

Cầu xin van vái khẩn thiết xong Trụi thực sự cầm bút thần tập trung vẽ cảnh đẹp trước mắt: mỹ nữ ngủ nghiêng ôm gối lộ nửa gương mặt, thân hình trần trụi, đường cong lả lướt, nệm gối lung tung, mặt trời ló dạng khỏi vầng mây hồng như đang nhìn trộm mỹ nhân...

Trụi cầm bút vung tay vẽ, thật bất ngờ là bút vừa chạm giấy thì Trụi tâm vô tạp niệm, nhân - bút hợp nhất, Trụi là bút và bút là Trụi, bút vẽ ra những gì Trụi nhìn thấy, không thêm thắt cũng không lược bỏ theo phong cách vẽ siêu thực.

Thời gian tíc tắc trôi qua, bút thần vẽ nhanh như chớp, vẽ đến đâu màu mực tự động luân chuyển trong 999 màu để phù hợp nhất với những gì nhìn thấy, chắc chắn nó không giống 100% nhưng cỡ 90-95% thì vẫn ok...

6 giờ 40 bức tranh hoàn thành, Trụi đề tên bức tranh:

Mỹ nhân ngủ nướng đồ

Ngày vẽ: sáng mùng 3 Tết 2025.

Tác gia: Tiêu Dao Tử

- Ưmmmm...

Ngay lúc này mỹ nhân thức giấc, Trụi cười hắc hắc đắc ý xoay bức tranh mới hoàn thành khoe với tình tỷ.

- Oa... oa... oa...

Tuyết há hốc mồm kêu oa oa như ếch ộp không nói được thêm gì vì quá ngạc nhiên, quá hạnh phúc... Hic hic... trong tranh là nàng không lẫn vào đâu được, vẽ bằng bút bi và màu không chuẩn nhưng lại siêu thực, siêu giống, thậm chí nếu soi kỹ thì từng chân tóc đều rõ ràng thậm chí lông tay, lông chân hay lông gì đó đều rõ nét...

Ôi mắc cỡ... quá hoang dại, hoang dã, chân thực như ảnh chụp...

Tuyết bay đến ôm chầm hồng hài nhi hôn thắm thiết để cảm tạ, chỉ tiếc giờ Trụi sắp đi nên không thể tiếp tục giao lưu võ thuật.

Cả hai cùng tắm rửa, cùng ăn sáng, Trụi lại tiếp tục dùng lược thần thánh chải đầu cho người đẹp.

Tuyết luyến tiếc:

- Em phải đi rồi sao?

- Ừm... 8 giờ bắt đầu đá gà, Kê tướng quân lại chỉ có em điều khiển được. Hay chị đi coi luôn?

- Thôi... chị ở nhà coi online được rồi.

- !!!

- Chị đi không tiện, em đừng buồn!

- Buồn gì đâu, em biết chị đi không được nên mới rủ thôi... hé hé...

- Đồ quỷ... nhưng chị cảm ơn bức tranh của em nha... nó đẹp quá... sao em vẽ được vậy?

- Tại người mẫu quá đẹp thôi...

Hai người tám đã đời rồi Trụi chạy đi bỏ lại Tuyết ngồi ngơ ngác nhìn bức tranh xuất thần... bức tranh tuyệt đẹp làm con sâu vẽ trong nàng thức tỉnh, thế là nàng đi lau dọn phòng tranh, lôi giấy màu cọ ra vẽ tiếp nối giấc mơ nghệ thuật, chỉ có điều nàng chỉ vẽ gương mặt của Trụi, lặp đi lặp lại nhiều sắc thái, nhiều phong cách...

...

Trên đường chạy về Trụi vui mừng phơi phới... từ nay có bút thần tuy không được văn hay nhưng CMN quá chữ tốt!

Riêng phát hiện vẽ tranh như thần thì càng tuyệt, từ đây càng tiến bộ hơn trong công cuộc cách mạng Lưu Manh Giả Danh Trí Thức.

Về đến nhà đã là 8 giờ kém, ngoài miếu đã có mấy trăm người bu đen bu đỏ, Trụi vọt thẳng về nhà ôm Kê tướng quân chạy ra kịp lúc khai mạc ngày thi đấu thứ hai.

Không hiểu sao giải thưởng càng cao thì Trụi càng linh cảm bất an... giải thưởng cao sẽ làm ngưu quỷ xà thần xuất hiện, bất chấp nguy hiểm hoặc đạo nghĩa giang hồ ra tay chiếm đoạt.

Thử nghĩ xem trong giang hồ đâm thuê chém mướn chỉ cần vài chục triệu thì nói gì giải thưởng đã lên tới 800 triệu và sắp vượt 1 tỷ!

Minh đoạt chắc chắn không thể vì bên khu phố nắm giữ tiền vé tham quan lẫn tiền giải thưởng... như vậy chỉ còn ám toán...

Hazzz... đá gà thực ra cũng là một hình thức c·ờ· ·b·ạ·c, mà đã là c·ờ· ·b·ạ·c thì luôn luôn có g·ian l·ận trăm ngàn cách vượt ngoài sự tưởng tượng của người bình thường... dù gà ai đá hay cỡ nào nhưng ra sới vài chục giây, đấu vài hiệp đã giãy c·hết đành đạch thì cũng quá bình thường...

Vậy nên sáng nay Trụi phải canh chừng cảnh giác thật kỹ... sơ hở cái là lật thuyền trong mương ngay...

(còn tiếp)

Chương 112 (Xui Có Thưởng). Bút thần ra tay