Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 115 (Xui Có Thưởng). An ủi tiểu sư nương?

Chương 115 (Xui Có Thưởng). An ủi tiểu sư nương?


2 giờ kém 15 phút chiều kết thúc thi đấu, Trụi ôm Kê tướng quân chăm sóc, Yến phát biểu kết thúc, cảm tạ quý bà con xa gần đến ủng hộ.

Ban tổ chức lên tiếng công khai tiền thưởng 6,4 tỷ và gần 500 triệu tiền vé, tất cả không cần đóng thuế vì đều được đưa vào làm công trình công cộng.

Các con đường nội bộ trong xóm sẽ được đặt tên Xuka 1-2-3... nhưng Yến từ chối và gợi ý là Kê Thần 1-2-3... tên này được mọi người vỗ tay nhiệt liệt để bày tỏ sự biết ơn con gà thần kỳ.

Trụi vọt về nhà nghỉ ngơi, Yến bay theo lên xe để lại Bạch Xà cho người chạy ra quán nước khế, Bạch Xà Thanh Xà lại hội tụ phục vụ bà con đến chạy chơi!

Má nhỏ Yến há miệng định kêu con về nhưng bị chú Lâm kéo về nhà xềnh sệt... coi bộ vị trí nóc nhà dần dần đổi chủ!

Về đến nhà Kê tướng quân liền tung tăng chạy chơi, 5 chú bác hàng xóm lập tức vào vai người bảo vệ thoát ẩn thoắt hiện xung quanh vườn, chú Út mới vô mánh đậm 800 triệu muốn đưa trước tiền lương mỗi người 10 triệu nhưng ai cũng từ chối đòi hết tháng lấy luôn, dù sao nhà nào cũng mới nhận lì xì 600 triệu hoặc 1 tỷ rồi!

Ngoài khu phố đã có tiền, mọi người họp bàn tưng bừng chuyện làm đường, ai có sức ra sức, ai có của ra của chung tay dùng gần 7 tỷ đồng làm đường cho ngon lành, thậm chí còn góp đất nới đường để tạo hai làn xe chạy, mắc công mua xe hơi về rồi chạy không được kiểu dê trắng dê đen thì c·hết!

...

Yến vào ngay bếp trổ tài chiên xào nấu nướng, không biết nó chuẩn bị vật liệu từ bao giờ mà làm ra cả chục món ngon vật lạ, quyết tâm chinh phục cái dạ dày siêu dễ tính của Trụi.

Trụi ỡm ờ lao vào ăn... ăn... ăn... cũng may Venus hỗ trợ sóng âm hỗ trợ tiêu hóa nên không bị phát ách!

Ăn xong trời đã xế chiều, một cú điện thoại của sư phụ Bảy Rolex đã giải cứu Trụi khỏi bàn tay nhỏ Yến:

- Ê... thằng nhóc kia... biết hôm nay ngày gì không hả mậy?

- Chào sư phụ... chúc sư phụ năm mới phát đại tài, tai qua nạn khỏi, mạnh giỏi suốt năm, lăm lăm ba bốn bà...

- Stop... stop... đừng nói tào lao mặc dù tao rất thích... mày đừng tưởng nói ngọt thì lọt qua ải nghe mậy! Hôm nay là ngày gì?

- Ặc... phải sinh nhật tiểu sư nương hay không sư phụ?

- Tổ cha mày... đồ khi sư diệt tổ... suốt ngày cứ tiểu sư nương... mày muốn đầu năm tao c·háy n·hà lắm à... mới bữa tối mùng 1 c·háy l·ớn cúp điện tùm lum rồi... đừng đốt nhà nữa...

- !!!

Trụi nghe nhắc v·ụ c·háy liền lè lưỡi im ru... qua nay coi tin tức thấy tổng thiệt hại phòng ốc thiết bị đâu đó tầm vài trăm tỷ chưa tính giá trị nghiên cứu gì gì đó... Trụi chỉ biết hình như Tiểu Kim gây cháy nhưng không nghĩ sâu xa như minh chủ Nhất Đao: tại sao giam xe vi phạm giao thông trong khu nghiên cứu quân sự!

Tuy nhiên dù không nghĩ xa nhưng gây chuyện lớn như vậy thì bạch đạo cũng đã ăn cho hết rồi... chưa kể chuyện họ phải bồi thường xe đầu lâu vàng cho Trụi nữa á!

Bảy Rolex thấy thằng đệ tử im lặng thì khoái chí t·ấn c·ông tiếp:

- Mày quên thì tao nhắc: mùng 1 tết cha, mùng 2 tết mẹ, mùng 3 tết...

- Wa... cái này con biết á sư phụ... mùng 3 tết bồ nhí!

- &@₫#&#&₫&@...

Bảy Rolex xổ nho cả chùm muốn nát con iphon mới mua.

Trụi lí nhí:

- Sư phụ à... mình là người trưởng thành... mùng 3 mạnh ai nấy lấy cớ tết thầy để đi thăm bồ nhí là quá đúng òi còn gì!

- Còn cái đầu mày! Không nói nhảm nữa... mau cút qua nhà tao ngay...

- Nhà tiểu sư nương hả sư phụ?

- Á đù... cái thằng nhóc này... sao mày biết?

- He he... con với sư phụ cùng hệ mà sao không biết!

Bảy Rolex chột dạ... thứ gì á... miệng ăn mắm ăn muối nói trúng tùm lum, hồi trưa cúng đưa ông bà xong Bảy Rolex đã nói đi tết thầy rồi chạy phắt qua nhà tiểu tam chơi tới giờ, không ngờ tiểu đệ tử nói trúng phóc!

Trụi cười hì hì nhìn hình ảnh 3D sư phụ đang ôm tiểu sư nương tình củm dã man con ngan. Có Venus hỗ trợ sư phụ chạy đâu cho thoát pháp nhãn của Trụi, có lẽ chỉ bên bạch đạo và biệt thự X của minh chủ Nhất Đao là Trụi không dám nhìn mà thôi! Dù sao quá nguy hiểm, không biết cho nó lành!

Nhưng chọc thì chọc, Trụi không thể chậm trễ:

- Con qua đó liền, sư phụ muốn quà tết gì không?

- Hé hé... cho tao chục cái bcs...

- Wa... chuyện nhỏ, con ghé tiệm thuốc mua biếu sư phụ hộp to 100 cái luôn!

- Đ M cái thằng này... mày không hiểu hay cố tình không hiểu?

- Sư phụ à... vậy sư phụ muốn trả tiền hay cố tình không trả... 10 cái kia giá hữu nghị là 5 tỷ á!

- Trời ơi... chỗ sư phụ mà nó tính tiền chát chát éo bớt tí nào... đồ khinh sư diệt tổ!

- Sư phụ à... con bớt 50% rồi còn gì... dù sao thân huynh đệ minh tính sổ... sòng phẳng tí mới bền chắc á sư phụ!

- Rồi rồi... đem hàng qua đây đi ông con... tao sợ mày luôn á!

- He he... tuân lệnh sư phụ...

...

Trụi hí hửng tắm rửa lên đồ, lấy lược thần thánh chải mấy phát làm sáng rực cả góc nhà, nhỏ Yến nhìn mà chảy nước miếng ròng ròng.

A mi phò phò... độ ta không độ nàng! Nhỏ này bệnh nặng lắm rồi, tam thập lục kế tẩu vi thượng sách!

Trụi quơ quào một mớ bcs tương lai bỏ túi eo rồi chạy ves cỏ toạ giá chở Yến về nhà.

Hic hic... nó ôm như muốn hợp thể luôn đó trời...

A mi phò phò! Bần tăng đâu phải Tam Tạng đâu mà đòi ăn thịt trường sanh bất lão!

...

Vất vả lắm mới trốn thoát một kiếp, Trụi phóng vèo vèo đến khu chung cư tiểu sư nương.

Gõ cửa chui vào, tiểu sư nương đã thay đổi xiêm y và quầy quả đi mua mồi để nhường không gian cho hai thầy trò trao đổi.

Bảy Rolex hết hy vọng đệ tử nhường nhịn nên lấy tiền ra trước cho chắc... 500 triệu tiền mặt mới chát, 4 tỷ rưỡi chuyển khoản... tiền mặt là theo yêu cầu Trụi vì anh chàng xài gần hết tiền mặt rồi, cái cảm giác cầm cục tiền bo người này người kia nó sướng lắm luôn đó, thành thử ra chịu khó cho túi eo chật chội một chút mà được tiếng: eo quấn bạc triệu!

Trước kia cứ sợ túi rách, giờ túi hiệu Sáng Thế thần thì xài đến thiên hoang địa lão, thế giới này hủy diệt nó vẫn còn trơ trơ!

Thấy sư phụ chơi đẹp Trụi cũng rút mớ bcs ra đưa, lần này Bảy Rolex không chút nghi ngờ chất lượng nhưng trợn mắt la làng về số lượng:

- Ê... dzậy là sao?

- ???

- Tao đặt 10 sao mày đưa 11?

- Hì hì... 1 cái biếu sư phụ nhân dịp mùng 3 Tết thầy... nếu sư phụ thấy đầu năm đưa bcs làm quà quá bất kính thì con lấy lại...

- Không... he he... bcs tốt... tao thích quà này... tính ra tao thu đệ tử này cũng ngon lành thiệt... may mà tao có chuẩn bị quà cho mày... hãy xem đây là cái gìiii...

Trụi trố mắt nhìn: ồ thì ra là một cái bằng lái xe giả giả thật thật, có thể lái xe PKL... loại này nhân sĩ giang hồ thường xài y như kiểu các điệp viên trong phim có cả chục hộ chiếu mà cái nào cũng xài được hết!

Có nó rồi Trụi vô tư đi lại, dĩ nhiên gặp trận lớn như hôm bữa mùng 1 cố tình đón lõng thì khôn hồn chịu trận đừng móc ra mang nhục và tăng thêm tội!

Hai thầy trò cười vui vẻ, Bảy Rolex khoe nhờ cái bcs đầu tiên mà ông cá thắng độ khi chơi gái với Tư Búa, lúc đó vừa thắng chiếc Mes ngũ quý 4 vừa quảng cáo được bcs.

Sau đó bán thử 5 cái, qua vài ngày danh t·iếng n·ổi lên như cồn ai cũng tìm mua... Tư Búa lấy tiền đục đẽo từ Vương giám đốc và Tuấn Rô chuộc lại xe làm Bảy Rolex vô một khúc, có vốn tiếp tục mở rộng mua bán lần này!

Hai thầy trò có mồi bèn nhậu lai rai đến tối, sư phụ say là đà Trụi trước khi ra về rỉ tai sư phụ độc kế:

- Đợt này giá cũ nhưng đợt sau phải lấy giá khác á sư phụ!

- Hả... mày nói bcs?

- Dạ!

- Cao hơn hay thấp hơn?

- Thấp hơn... chúng sẽ uýnh c·hết!

- Khửa khửa... rất thông minh... đừng chơi chiêu hạ giá hàng cao cấp, sẽ bị đập rất khó coi đặc biệt khi chúng ta độc quyền! Vậy tăng giá bao nhiêu?

- Gấp đôi!

- Úi trời... 2 tỷ một cái?

- Dạ! Mình chơi chiêu ngồi lâu câu cá lớn, ba năm không khai trương, khai trương ăn 3 năm! Thậm chí sau 1-2 đợt hàng nữa tiếp tục lên giá...

- Ha ha ha... mày làm kiểu đó thì tao ngồi chơi xơi nước...

- Nhưng kiếm tiền tỷ... hé hé...

- Chính xác... chơi cả năm bán 2-3 cái bcs là đút túi vài tỷ... sướng bỏ mẹ... lúc đó tha hồ kiếm tiểu tam tiểu tứ... tha hồ sưu tầm đồng hồ xịn!

- Khà khà... có tiểu sư nương rồi kiếm chi thêm nữa hả sư phụ?

- Chứ thằng nào hồi nãy chúc tao 4-5 bà...

- Sư phụ à... có sức chơi phải có sức chịu... lỡ mấy tiểu sư nương cô đơn mà kêu con đến giải sầu thì sao?

- Hả... mày muốn c·hết sao?

- He he... con đâu dám... có gì cũng chờ ngài độ kiếp phi thăng con mới thừa kế chứ... chẳng qua con sợ sư phụ đội nón xanh thôi!

- Thay kệ cha tao... nhưng còn mày... chuyên cưa cẩm đánh lén không thấy mọc sừng à?

- Dạ không... con là chuyên gia đi trồng sừng cho thiên hạ...

- Hừ... trồng ở đâu thì trồng... trồng trên đầu tao là tao g·iết!

- Dạ vâng... sư phụ yên tâm!

Hai thầy trò chia tay chia chân, Bảy Rolex cười híp mắt gật gù hài lòng cái thằng đệ tử biết cách kiếm tiền cho sư phụ lắm lắm, ông chui vào phòng ngủ với tiểu tam, nằm ngáy khò khò trong khi tiểu mỹ nhân nhắn tin điện thoại tới tấp.

Trụi ra khỏi nhà tiểu sư nương cũng híp mắt gật gù nhưng là cười với tin nhắn vừa nhận được:

Tiểu sư nương: "Anh ơi... em buồn quá... lúc này anh Bảy b·ạo h·ành em quá... em c·hết lên c·hết xuống luôn á... hay là bữa nào mình uống cà phê tâm sự đi... anh phải nghe em tâm sự rồi giúp em khuyên ảnh... nếu không chắc em phải bỏ trốn..."

Trụi dùng ý niệm để Venus soạn tin nhắn:

"Ậy đừng em... sư phụ anh già rồi nên có tính trẻ con thích dọc phá chút xíu... khi nào rảnh anh em mình tâm sự..."

Âm thanh tin nhắn cứ tít tít qua lại, Trụi vừa an ủi tiểu sư nương vừa cảm thấy mình nên có trách nhiệm âm thầm giải quyết chuyện nhà cho sư phụ.

Có câu gia hoà vạn sự hưng!

Nếu an ủi được tiểu sư nương thì chắc sư phụ cũng không trách gì đâu ha!

A mi phò phò... thiện tai thiện tai!

(còn tiếp)

Chương 115 (Xui Có Thưởng). An ủi tiểu sư nương?