Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 139. Khởi đầu mới
- Bệ hạ đừng lo, đêm giao thừa kiểu gì ta cũng sẽ trở về đây ăn tất niên với mọi người, sau đó sẽ có tiết mục mừng năm mới tặng cho tất cả mọi người của Đại Thịnh đế quốc.
Thịnh Đế Phổ Nghi nghe tới có quà thì thích thú ra mặt, ông hỏi ngay:
- Quà gì vậy ái khanh?
Giang Bình An nheo mắt đầy tinh nghịch, trêu ghẹo ông bạn già:
- Khà khà khà... Bí mật.
- ???
...
Vì hôm nay sẽ rất bận rộn nên Giang Bình An phải xuất phát sớm, vả lại không phải gia đình hắn đi luôn không về, mà sẽ đi đi về về, nên mọi người thân cũng không có quá nhiều thương cảm.
Giang Bình An lặng lẽ thu lấy cả căn phòng tập trọng lực chứa Lý Tố Linh bên trong vào không gian trữ vật để mang theo bên người.
Khi ra ngoài Thịnh Cung, Giang Bình An đã gặp mọi người muốn đi xuất khẩu lao động tập hợp sẵn sàng:
130 vạn lính đánh thuê, chia 3 nhóm, 2 nhóm mỗi nhóm 50 vạn chia ra trú đóng tại Myanmar và Niger. Còn 30 vạn sẽ qua trấn thủ ở California.
2 triệu người lao động phổ thông chuyên làm nông nghiệp.
Ngoài ra còn rất nhiều xe cơ giới, xe chuyên dụng, thiết bị của các nhóm lính đánh thuê mang theo để hỗ trợ làm đường, san sửa mặt bằng, canh tác...
Giang Bình An gật đầu chào hỏi mọi người, sau đó phất tay thu lấy tất cả vào không gian trữ vật. Trong tíc tắc trước khi bị thu đi, cả 3,3 triệu người này đều có cùng một ý niệm:
"Ôi... là phép thuật nữa đây..."
Lần này sắp xếp mang mọi người đi xuất khẩu lao động, hai triệu lao động nông nghiệp thì đơn giản, tất cả mọi người sẽ qua Niger làm việc, lãnh lương gấp năm lần ở nhà.
Nhưng các nhóm lính đánh thuê thì phức tạp hơn, ba bên cùng đi xuất khẩu lao động, nhưng hai bên đi Myanmar và California chỉ lãnh 3 lần lương, còn bên đi Niger lại lãnh 5 lần lương, rất khó xử.
Cuối cùng mọi người đành thực hiện biện pháp cổ truyền công bằng nhất thế giới: rút thăm. Ai bắt được 50 vạn lá thăm may mắn thì đi Niger, như vậy hoàn toàn công bằng, không mất lòng ai.
Hắc Phi Long mở cửa xe, vợ con của Giang Bình An vào trước, chỉ còn lại bên ngoài Giang Bình An đang đứng đối diện với Jessica Alba.
- Jessica cô nương, cô quyết định như thế nào rồi?
Jessica Alba vẻ mặt hiện lên nét cương quyết, nàng nói ra quyết định mà nàng đã suy nghĩ cả một đêm:
- Ta thề quyết hy sinh cả tuổi thanh xuân để phụ trợ cho ngài giúp đỡ nước Niger, giúp đỡ cho châu Phi. Ta sẽ qua Niger định cư, theo sát công cuộc cải cách bên đó, còn việc có gặp ngài hay không là tùy thuộc vào ngài.
- Rất tuyệt, rất có chí khí. Ta hoàn toàn ủng hộ quyết định cao cả của cô nương, cô cứ yên tâm định cư bên Niger, mọi vấn đề ăn ở, thậm chí thù lao đều sẽ có đủ để cô yên tâm công tác. Giờ xin mời cô nương vào xe để chúng ta xuất phát kẻo muộn.
- Ta còn muốn hỏi ngài một câu được không?
- Được chứ, cô cứ hỏi đi.
- Vừa rồi ngài thu lấy mọi người và thiết bị, nó có phải là phép thuật không? Phép thuật là tồn tại sao?
Giang Bình An mỉm cười.
- Tin thì có, không tin thì không có.
Cả hai bước vào xe, Hắc Phi Long đóng cửa, bay lên không, bật chế độ tàng hình, mọi người bên dưới chỉ thấy Hắc Phi Long đột nhiên biến mất, họ biết Giang Bình An thủ tướng và người nhà đã đi rồi, bắt đầu một giai đoạn mới.
Người thương cảm nhất bên dưới có lẽ là Thịnh Đế Phổ Nghi, ông ta dẫu biết rằng vài ngày nữa đến đêm giao thừa, Giang Bình An sẽ quay về, đến cuối tuần ông cũng có thể đi đến phương Nam xa xôi hẻo lánh để gặp ái khanh của mình mà nhậu nhẹt... thế nhưng ông vẫn buồn bực trong lòng, giống như có một thứ gì đó thuộc sở hữu riêng, mà giờ bị vuột đi trở thành của chung mọi người. Thịnh Đế Phổ Nghi thì thầm trong lòng:
"Ngày đó bên bờ hồ Bích Giao, ta chấp nhận lời đề nghị của chủ tịch Hà cho Giang Bình An làm thủ tướng hai nước chẳng lẽ là sai lầm sao?"
Hoàng hậu Hải Đường giờ đây đã có tâm liền tâm với Thịnh Đế, nàng ngay lập tức nhận ra được tâm tình mất mát của chồng mình, nàng khôn khéo an ủi:
- Bệ hạ, thần long luôn luôn sẽ phải vùng vẫy tứ phương, tạo phúc bá tánh thiên hạ trên cả thế giới, đâu thể nào chỉ bó buộc ở một nơi nhỏ hẹp được. Bệ hạ đã có duyên sâu nặng với ngài thủ tướng thì phải vui lên mới phải, giống như khi ta nhìn thấy bạn thân phát đạt thăng tiến thì ta nên chúc mừng vui vẻ cho bạn mình mới là phải đạo!
- Đúng, nàng nói rất đúng. Ta quá ích kỷ, muốn giữ riêng thần long bên mình. Thôi, giờ ta nên sống rộng lượng, giang sơn nơi này đã được Giang ái khanh đắp nặn chắc chắn và đẹp đẽ như vậy, ta phải dùng cái danh của mình, cùng với nàng phát huy đế quốc tốt hơn nữa, mới không phụ lòng của Giang thủ tướng.
Hoàng hậu Hải Đường vui vẻ nắm tay Thịnh Đế Phổ Nghi, nàng biết để chồng mình buông bỏ thì cần thêm thời gian, nhưng mọi chuyện vẫn sẽ ổn, đặc biệt là khi Giang thủ tướng sẽ thường xuyên quay trở lại.
Lúc này trong đầu của Thịnh Đế Phổ Nghi bỗng nhiên lại nhớ đến tình cảnh thuở ban đầu lập quốc:
"Lúc đó hai người cùng nhau ngồi uống trà ngắm nhìn mặt trời lặn ở đại sảnh tiếp khách trên tầng 10, Phổ Nghi cảm thán:
- Cảnh hoàng hôn và bình minh luôn thật đẹp, nhất là khi ở trên cao nhìn được thật xa.
- Bệ hạ nói thật quá đúng chúng quá đẹp, mặt trời lặn và mặt trời mọc giống như việc trên thế gian, luôn có thăng có trầm.
- Ngươi đã là thần tiên tái thế, vậy ngươi có cách nào để luôn thăng mà không trầm không?
- Có chứ, luôn vượt qua giới hạn bản thân là được, ví dụ như khống chế một nước rồi khống chế khu vực, sau đó khống chế châu Á, rồi lại khống chế toàn cầu...
- Nhưng vẫn có giới hạn toàn cầu mà?
- Khà khà khà... khống chế được toàn cầu rồi thì lại khống chế hệ mặt trời, sau đó khống chế dãy ngân hà, rồi vũ trụ, rồi liên vũ trụ..."
(PS: chương 51)
Những lời nói khi đó giờ đang văng vẳng trong đầu của Thịnh Đế Phổ Nghi, lúc đó ông bán tín bán nghi không dám hỏi sâu, giờ nghĩ lại bố cục của Giang thủ tướng, ông thấy ái khanh của mình đã làm được bước đầu, khống chế đế quốc, rồi khống chế khu vực, bước tiếp theo sẽ là khống chế toàn cầu chăng?
...
Người bên phía dưới mặt đất cảm khái, còn trên xe đang bay Giang Bình An cũng có cảm khái, hắn thấy mình như đang có một khởi đầu mới.
Giai đoạn lập quốc Đại Thịnh đã qua, bước đến giai đoạn ổn định và phát triển.
Các dàn giáo Giang Bình An đã dựng lên, các phương hướng hắn cũng đã cùng mọi người vạch ra, giờ chỉ cần Đại Thịnh đế quốc kiên định phát triển là được.
Hắc Phi Long xuất phát từ Thịnh Cung ở Quảng Đông, bay về hướng Tây, chếch xuống phía Nam chút xíu, trực chỉ thủ đô của Myanmar.
Khoảng cách khá xa, phải mất gần nửa giờ mới đến gặp được thủ đô Myanmar, trong xe Hắc Phi Long hiện tại đã khá chật chội.
Riêng gia đình của Giang Bình An đã là 6 người lớn và 5 em bé, thêm một khách mời Jessica Alba nữa thì đã đủ 7 người lớn.
Buộc lòng Đại Mao, Nhị Mao ngồi chung với Tam nương Tần Kinh Như và Tứ nương Hà Vũ Thủy.
Tam Mao ngồi với mẹ Lương Lạp Đệ, bé tiểu Đương và Tú nhi ngồi cùng với Giang Bình An và Jessica Alba, như vậy hai bà bầu Tần Hoài Như, Lâu Hiểu Nga được ngồi mỗi người một ghế rộng rãi thoải mái, không sợ ảnh hưởng đến thai nhi.
Vốn dĩ Giang Bình An muốn dùng xe lớn hơn để cả nhà thoải mái, nhưng mấy cô vợ lại thích Hắc Phi Long, nói rằng đã quen, ngồi hơi chật cho vui, quan trọng nhất là Hắc Phi Long bay quá nhanh, tốc độ tối đa đã là 11.000km/h, cho nên chỉ ngồi thoáng chút đã đến nơi, không có quá nhiều bất tiện.
Ý vợ là ý trời, vì thế Giang Bình An vẫn tiếp tục dùng xe cũ, có điều cảm giác ngồi ôm bé tiểu Đương khi bay đi là rất tuyệt vời, hèn chi ai cũng thích em bé, đặc biệt là các em bé ngoan ngoãn.
...
Hắc Phi Long hạ xuống tại thủ đô Yangon của Myanmar với sự đón tiếp nồng hậu của phó thủ tướng U Nu cùng các lãnh đạo cấp cao khác của Myanmar, ngoài ra còn có nhóm 6 người máy kỹ sư mà Giang Bình An đã phái qua đây khảo sát trước, cũng như là làm tài xế xe bay cho phó thủ tướng U Nu.
Giang Bình An nhìn xung quanh đánh giá nơi này, theo số liệu thu thập được, hiện nay Yangon thủ đô có trên 1,5 triệu người dân sinh hoạt và làm việc ở đây, trong khi cả dân số của Myanmar chưa đến 22 triệu người.
Trong trí nhớ của Giang Bình An từ kiếp trước, từ năm 2005, chính quyền của nước này đã quyết định dời đô về Naypyidaw, cách thủ đô cũ Yangon gần 320 km về phía Bắc, lọt vào giữa trung tâm của nước Myanmar.
Nhưng có vẻ như quyết định dời thủ đô tiêu tốn 4 tỷ USD đó không thành công lắm, vì cả thủ đô mới Naypyidaw rất vắng bóng người, đa số mọi người vẫn luôn tập trung ở thủ đô cũ Yangon, có vẻ như tình trạng cố thổ nan ly không phải hiếm mà là phổ biến ở hầu hết mọi nơi.
Không phải cứ đầu tư xây dựng các thành phố hiện đại, xinh đẹp, đầy đủ cơ sở hạ tầng là có thể thành công thu hút người đến. Giang Bình An nhớ rất rõ ở kiếp trước, trước khi hắn đột tử hồn xuyên qua đây, tình trạng các thành phố ma xây xong không ai ở là rất nhiều...
Chỉ âm thầm cảm khái trong lòng, Giang Bình An không muốn thổ lộ với ai về tương lai chưa xảy ra để tránh tiết lộ thiên cơ.
Vì thời gian có hạn, chỉ ở đây được nửa ngày rồi phải qua California tiếp quản nên Giang Bình An phải gấp rút làm việc riêng với phó thủ tướng U Nu.
Hắn để vợ con và Jessica Alba cho phía Myanmar tiếp đón, dẫn các nàng đi tham quan cảnh đẹp, mua sắm, thưởng thức các món ăn đặc sản của Myanmar...