Hắn để vợ con và Jessica Alba cho phía Myanmar tiếp đón, dẫn các nàng đi tham quan cảnh đẹp, mua sắm, thưởng thức các món ăn đặc sản của Myanmar...
Mọi người hâm hở tíu tít cầm cả đống Thịnh tệ đẹp đẽ mới cứng đi mua sắm, sẳn tiện rút ngay điện thoại ra lăm lăm trên tay, cứ sơ hở là chụp hình lách cách.
Jessica Alba cũng lấy máy ảnh ra chụp hình, nàng chụp rất đẹp vì là phóng viên chuyên nghiệp, nhưng nàng vẫn rất hâm mộ và thèm thuồng mấy cái điện thoại cảm ứng trên tay vợ con của Giang thủ tướng, nhưng nàng ngại ngùng không dám hỏi xin.
Tần Hoài Như có EQ cực cao, nàng chỉ quan sát sơ mấy ngày ở chung là biết được tâm tình của An tiểu thư. Cùng là phận má hồng, nàng cũng thông cảm cho tình cảnh của An tiểu thư này.
Tần Hoài Như dự đoán, An tiểu thư đã in sâu hình ảnh của Giang Bình An trong tim, nhưng th·iếp hữu tình còn chàng thì vô ý, Giang lang không hề có ý định tiến thêm với An tiểu thư xinh đẹp này.
Vì vậy hoa rơi nước chảy, hai người rất có thể chỉ là bèo nước gặp nhau trong phút chốc rồi lại rời xa. Tần Hoài Như cũng khó lòng mở miệng an ủi về chuyện tình cảm của một mỹ nhân đối với chồng của mình, khuyên bỏ thì xót xa, khuyên vun vào thì ấm ức... nên cuối cùng Tần Hoài Như đành dùng quà cáp tặng nàng ta làm kỷ niệm.
Jessica Alba nhìn thấy đại phu nhân Tần Hoài Như rút từ trong giỏ ra một chiếc điện thoại cảm ứng tặng cho nàng mà vô cùng ngạc nhiên và kích động:
- Ôi trời ơi, nó đẹp quá... Tần phu nhân tặng cho ta thật sao?
- Lại Tần phu nhân nữa rồi... Mấy ngày nay ở chung nhà, chúng ta đã thân thiết hơn rất nhiều, tình đồng tỷ muội. Vì vậy An muội phải gọi ta là Tần tỷ, An muội quên rồi sao?
- Ha ha ha... ta xin lỗi, Tần tỷ, vì sao ngài tặng điện thoại cho ta vậy?
- Để kỷ niệm, ta thấy An muội rất thích chúng đúng không?
- Thích chứ, có nó chụp ảnh là sướng nhất, nhanh gọn lẹ. Muội cảm ơn Tần tỷ thật nhiều, nhưng nó có xài pin giống máy chụp ảnh không? Nếu hết thì làm sao để thay pin?
- Phu quân có dặn, đây là điện thoại cảm ứng, cách sử dụng thì chắc An muội nhìn thấy mấy bữa nay đã hiểu rành rồi đúng không, ta không hướng dẫn nữa. Còn pin thì có xài pin, nhưng phu quân nói đây là thế hệ đời mới, pin này sử dụng liên tục trong tận 3 năm. Sau khi hết pin thì thay máy mới luôn, không phải thay pin hoặc là sạc pin gì cả.
- Ha ha ha, thật tuyệt. Giờ thì ta cũng có thể... có thể... làm cái gì ấy nhỉ?
- Ha ha ha... làm tự sướng đúng không?
- Phải, Giang thủ tướng gọi là tự sướng. Nào, Tần tỷ, ta muốn bức hình tự sướng đầu tiên của máy điện thoại này là hình chụp của tỷ muội chúng ta để kỷ niệm nó, đến đây đi Tần tỷ!
- Ta đến ngay đây...
...
Trong khi vợ con và Jessica Alba đang chơi vui vẻ ngất trời thì Giang Bình An đang thảo luận sôi nổi riêng với phó thủ tướng U Nu.
Trong bốn nước thành viên của Liên Minh Thịnh Vượng, Giang Bình An làm thủ tướng ở cả bốn nước, nhưng đối với Myanmar thì hắn lại có một vị trí khá đặc biệt, vì tại đây, Giang Bình An tuy cũng là thủ tướng nhưng lại có chức vị cao hơn cả người nguyên thủ là phó thủ tướng U Nu.
Điều này hiện rõ sự quyết tâm của phó thủ tướng U Nu, cũng như sự nhạy bén về chính trị của ông. Ông ta không hề e ngại một chút gì khi để Giang Bình An đứng ở vị trí còn cao hơn cả mình, ông nắm bắt rất rõ về tính cách, về giới hạn và những điểm yêu thích của Giang Bình An.
Hiện tại bên trong phòng họp cấp cao, phó thủ tướng không hề e ngại khi trình bày yêu cầu một cách trực tiếp, không che lấp vì ông biết Giang Bình An thích như vậy.
- Giang thủ tướng, lúc trước ngài hứa sẽ giúp chúng tôi xây dựng hệ thống y tế, giáo dục bằng các trường học và các bệnh viện, nhưng sau khi chúng tôi suy xét về tình hình thực tế r·ối l·oạn trong nước, thì tôi có một đề nghị thỉnh cầu mong Giang thủ tướng chấp nhận.
- Mời ngài U Nu cứ nói, nếu giúp được ta sẽ giúp ngay lập tức.
- Thưa ngài, hiện nay dân số của cả Myanmar là gần 22 triệu dân. Tuy nhiên do nội loạn, b·ạo l·ực vũ trang thường xuyên nên cơ sở hạ tầng về đường xá, nhà ở của người dân rất là thiếu thốn và sụp xệ.
Tôi rất thích các tòa nhà cao tầng dành cho dân thường bên Đại Thịnh đế quốc.
Tôi đã tham quan rất kỹ các tòa nhà này, trong đó ưu điểm lớn nhất là chứa được rất nhiều người, 100.000 người trong một tòa nhà cao tầng.
Như vậy với số dân 22 triệu, chúng tôi chỉ cần 220 tòa nhà thì đã có thể cung cấp nhà ở sạch sẽ, khang trang an toàn cho tất cả người dân.
Dĩ nhiên, chi phí là rất lớn. Nhưng nếu như ngài có thể cung cấp cho chúng tôi 300 căn nhà như vậy, thì ở những phòng ốc dư ra trong mỗi tòa nhà đó, chúng ta có thể lồng ghép cả bệnh viện, trường học vào.
Như vậy mọi người trong từng tòa nhà có thể khám chữa bệnh tại chỗ, có thể học tập tại chỗ mà không phải mất thời gian di chuyển quá xa, hoặc bị ảnh hưởng bởi nắng, mưa, bão tố trên đường đi khám bệnh, đi học...
- Tuyệt... tuyệt vời ngài U Nu, điều này tiết kiệm thời gian rất lớn cho toàn dân, ta ủng hộ tuyệt đối phương án này.
- Cảm ơn ngài, ngoài ra với 50 vạn lính đánh thuê của Đại Thịnh trú đóng ở Myanmar lần này. Tôi thiết nghĩ chúng ta có thể chia nhỏ họ ra, mỗi tòa nhà cao tầng có thể trú đóng được 1000-2000 lính đánh thuê với đầy đủ v·ũ k·hí.
Tôi tin rằng lính đánh thuê trú đóng tại đó vừa đảm bảo được an toàn cho mọi người bên trong vừa có thể theo dõi sát sao không cho các phần tử p·hản đ·ộng gây rối.
Vả lại nếu gom được toàn dân vào trong tất cả tòa nhà cao tầng thì chắc chắn bên ngoài đâu còn ai nữa để mà phản loạn, trồng t·huốc p·hiện, buôn m·a t·úy...
- Quá tuyệt vời, ngài U Nu đúng là thông minh tuyệt đỉnh, vừa tiết kiệm, vừa giải quyết r·ối l·oạn trong nước. Phương pháp này rất hợp với tình hình của Myanmar. Ta đồng ý trợ giúp 300 tòa nhà cao tầng cho dân chúng của toàn Myanmar.
Nhưng nếu ngài muốn lắp đặt các tòa nhà này, ngài có biết điều kiện để lắp đặt chúng không?
- Có, chúng cần thiết ở gần nguồn nước sạch và phải tiện cho giao thông, gần khu canh tác làm việc. Tôi đã cùng 6 kỹ sư của ngài lựa chọn được kỹ lưỡng 300 địa điểm thích hợp, thậm chí các kỹ sư của ngài đã lấy ra xe ủi đa năng làm được 300 mặt bằng để lắp đặt chúng.
- Ngài làm việc quá kín kẽ chu toàn, như vậy sẽ giúp tôi tiết kiệm được rất nhiều thời gian đấy.
Giang Bình An ngừng lại, cầm ly rượu nho màu đỏ sậm, học theo cách thức hay thấy người ta làm: xoay xoay rượu trong ly, nghe nói như vậy sẽ hòa tan oxy vào trong làm mùi hương tỏa ra nhiều hơn.
Sau đó hắn cực kỳ ưu nhã đưa ly rượu nho lên miệng nhấp môi thưởng thức...
Sau đó... sau đó hắn chả thấy gì cả, chỉ thấy chua chua, chát chát, hơi lẫn vài mùi hương gì gì đó rồi hết.
Xem ra cái số công nhân quèn kiếp trước của hắn, kéo dài qua kiếp này vẫn không thể nào thưởng thức nổi thứ rượu nho dành cho quý tộc được.
Phó thủ tướng U Nu nhìn thấy tất cả, hiểu biết rất rõ Giang thủ tướng sẽ không thích rượu nho, đây chỉ là người phục vụ đưa lên để tiếp khách, còn riêng ông thì đã tinh ý chuẩn bị sẵn một ấm trà ngon, ông rót trà, bưng mời Giang thủ tướng.
- Giang thủ tướng xin thứ lỗi, đó chỉ là mấy thứ rượu thấp kém đã làm ngài mất nhã hứng. Còn đây là trà thơm, tự ta pha, mời ngài dùng thử và đánh giá xem sao!
Giang Bình An vội bỏ rượu thay trà, nhấp nhấp vài ngụm áp đi cái chua chát của rượu nho rồi cười nói:
- Ngài U Nu thật có tâm, biết ta thích trà nên chuẩn bị trà thật ngon. Nhưng rượu vừa rồi là rượu tốt, ngài đừng ngại chuyện ta không biết phẩm tửu mà chê nó thấp kém, oan ức cho nó lắm.
- Ha ha ha... Giang thủ tướng quả nhiên đại nhân có đại lượng, thản nhiên thừa nhận mình không biết phẩm tửu mà không thèm đua đòi giả vờ mình hiểu rượu. Thật là đáng quý, đáng quý.
Giang Bình An nhấp thêm vài ngụm trà thơm, hắn thấy phó thủ tướng U Nu này tài năng xuất chúng, thấu hiểu lòng người, có thể làm đại sự.
Từ hồi rủ rê hoàng đế Phổ Nghi lập quốc đến giờ, hắn không có nhiều nhân tài để sử dụng, chỉ có nhạc phụ Lâu gia và lão huynh Trang Bảo Quốc thì đã đưa họ làm kinh thương, sau đó trong mọi lĩnh vực hắn thường sử dụng người máy.
Người máy ưu điểm thì quá nhiều: trung thành 100% siêng năng hiệu suất 100% không t·ham n·hũng, không lãnh lương... Nhưng chúng có khuyết điểm cũng rất rõ ràng: không sáng tạo, không chủ động...
Nay Giang Bình An rất ưu ái tài năng của phó thủ tướng U Nu, hắn muốn tìm hiểu nhiều hơn để có thể trọng dụng, giúp đỡ phát triển Liên Minh Thịnh Vượng. Giang Bình An hỏi han thăm dò:
- Ngài U Nu, ngài thấy về kinh tế, hiện nay Myanmar nên phát triển như thế nào, Đại Thịnh đế quốc, S quốc, Niger trong Liên Minh Thịnh Vượng nên phát triển ra sao cho hợp lý, tận dụng được hết ưu thế, vừa trợ giúp lẫn nhau vừa tự lực tự cường không xung đột?
Phó thủ tướng U Nu vốn là nhân tài trong những nhân tài, tầm mắt bao quát rất lớn, trù tính công việc hết sức tỉ mỉ chu đáo... Nhưng đáng tiếc tình hình của Myanmar lúc nào cũng hỗn loạn, các phe phái hắc đạo, quân phiệt san sát, chỉ thích nói chuyện với nhau bằng súng ống, bom đạn... Nên uổng cho ông ta một thân tài năng trị thế mà lại không được triển khai vì quá loạn.
Nay phó thủ tướng U Nu được Giang Bình An hỏi dò, ông mừng run rẩy cả người vì biết thiên lý mã cuối cùng cũng gặp được Bá Nhạc. Phải biết rằng người xưa thường nói:
Thiên Lý mã thường có nhưng Bá Nhạc thì rất hiếm...
0