Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 121 (Xui Có Thưởng). Du lịch chữa lành

Chương 121 (Xui Có Thưởng). Du lịch chữa lành


Ngồi trong quán nước khế ở góc riêng của mình, Trụi bị nhận ra ngay lập tức, mười mấy tay giang hồ lớn nhỏ đang chơi bời lập tức đến chào hỏi lão đại 9 ly, thuốc lá hiếu kính chất đầy bàn, tự giới thiệu rồi mạnh ai nấy lui ra tuy nhiên vẫn kịp rỉ tai cung cấp tình báo quan trọng:

Có rất nhiều người từ nơi khác đến hỏi thăm về Kê thần!

Trụi mỉm cười cảm ơn tất cả, Venus lưu trữ thông tin từng cá nhân để sau này gặp lại nhắc nhở cho chủ nhân.

Phù... may mà Venus nhắc nhở kịp thời để Trụi tăng cường an ninh... ngán nhất là tụi đầu trâu mặt ngựa mang hàng nóng hàng lạnh đi theo đường bờ sông đến thẳng tay c·ướp giật... lúc trưa Trụi đã nghiêm túc nhắc nhở chú bác bảo vệ phải luôn... giơ tay đầu hàng trong mọi tình huống, tránh điều đáng tiếc xảy ra...

Trụi đảm bảo là Kê tướng quân không sao hết, đã có gắn định vị... dù mất thì vẫn tìm lại được với danh tiếng của 9 ly.

Có câu này các chú bác cũng thở phào nhẹ nhõm... trời ơi... lãnh lương 10 triệu đồng mà giữ Kê thần mấy chục triệu đô la thì áp lực lắm chớ... mọi người đã già, tay chân chậm chạp lại không thể xài v·ũ k·hí nên chỉ có thể phòng trộm vặt chứ phòng sao được bọn c·ướp!

...

Đám giang hồ chào hỏi xong thì Đô nhảy vào báo cáo: đầu năm đã tuyển ba đứa bạn đam mê làm xe đến làm thợ trong tiệm xe, giờ đã cắm chốt trong đó, Đô chạy qua chạy lại giữa hai bên nhưng chủ yếu là... làm bảo vệ không lương bên này... ba mẹ Đô thấy vậy cũng qua đây phụ cho vui, chỉ khi nào có ca xe khó thì Đô qua bên kia ra tay chút xíu!

Trụi cười gật gù, có Đô bên này Trụi cũng yên tâm mẹ con chị Phương... chuyện hai người thì Trụi mắt nhắm mắt mở không hỏi tới... cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên, hoa nở, hoa khai, đậu trái, trái chín cuống rụng...

Đô báo cáo xong rời đi, Trụi buồn tình ngồi dựa ghế nhắm mắt dưỡng thần nhưng cùng Venus thương lượng một chuyện quan trọng: làm nhà mới để bớt chật chội, dù sao bây giờ giúp đỡ cả xóm bằng tiền trên danh nghĩa của mẹ, không lẽ nhà lá để nguyên... vả lại bây giờ quyền sở hữu mẹ cũng sắp chuyển qua không còn sợ giữa chừng bị đuổi!

Venus thấy chủ nhân hứng thú xây nhà liền hưng phấn giới thiệu n kiểu nhà thích hợp trong đầu chủ nhân.

Trụi nhìn thèm chảy nước miếng nhưng đành bỏ qua:

"Làm sao xây được? Chúng ta chỉ có thể xây dựng đơn giản gọn nhẹ..."

"Chủ nhân quên một chuyện quan trọng rồi!"

"???"

"Đèn pin thần kỳ cải tiến được tất cả... nhà là chuyện nhỏ!"

Trụi cười ha hả trong đầu, hai chủ tớ bàn bạc chi tiết, cuối cùng chốt đơn đặt mua một căn nhà lắp ghép sẵn trên thị trường bằng khung thép, kiếng cường lực, cao 2 tầng... Trụi sẽ dùng nó ngụy trang rồi dùng đèn pin cải tiến ra mẫu nhà thông minh trong tương lai có bề ngoài cũng là khung thép + kiếng cường lực nhưng xịn gấp trăm ngàn lần!

Venus đặt hàng trên mạng, trả giá cao để họ thi công lắp đặt nhanh gọn lẹ trong vài ngày Trụi định đi du lịch!

Giá tiền không rẻ cũng không đắt, chỉ tầm 500-600 triệu bao nhanh bao gọn, đặt cọc trước 30% hoàn thành xong trả tiếp 70%.

...

Phù... thở phào sảng khoái sau 20 phút chợp mắt nghỉ ngơi, Trụi lấy xe vọt đi tìm tổ trưởng khu phố nói một tiếng chuyện sẽ mua nhà lắp ghép để ở thay cho nhà lá.

Tổ trưởng khen phải và nói sẽ hỗ trợ trông coi việc này sau đó mời Trụi ăn bữa cơm đầu năm.

Trụi không chút khách sáo ngồi ăn một mạch 5 chén cơm, lai rai 3-4 lon bia.

Tổ trưởng: - Mày ăn mạnh thiệt... mạnh hơn hồi nhỏ nữa!

- Ha ha... lúc đó con ăn mày tứ phương, biết thân biết phận đâu dám ăn nhiều vì nhà ai cũng khó khăn... bây giờ tình hình tốt hơn nên mới dám ăn thoải mái!

Tổ trưởng gật gù cảm động... bà con cả xóm nuôi được thằng này quả thật nuôi được con gà đẻ trứng vàng... bây giờ cả xóm giàu hết rồi!

- Tao với mọi người chuẩn bị mùng 6 cúng miếu rồi khởi công làm đường bê tông trong xóm... mày nhớ ra cúng...

- Í thua chú ơi... con đi du lịch rồi... ngày mai đi hết mùng mới về!

- Vậy thôi... chừng mày về đường xá ngon lành hết rồi, mấy nhà xập xệ cũng khởi công xây dựng...

- Ha ha ha... nhà con chắc chắn xong trước!

- Hừm... mày mua nhà lắp ghép ai làm lại mày!

Ha ha ha ha ha ha...

- Qua Tết con còn định làm một chuyện không lớn nhưng cũng không nhỏ, sẵn đây con thông báo với chú luôn... con sẽ thuê cô giáo về dạy anh văn miễn phí cho con nít cả xóm.

- Trời... hồi nhỏ mày không đi học nên bây giờ bù cho cả xóm hả?

- Dạ không... chủ yếu là có người đẹp khó khăn nên con giúp đỡ!

- Bó tay mày luôn... giúp một người mà cần gì mở trường mở lớp?

- Thì ai cũng nói cho người cần câu đừng cho người con cá... sẵn tiện cho tụi nhỏ học anh văn miễn phí lợi cả đôi đàng!

- Cái này là chuyện tốt, chắc chắn khu phố ủng hộ... mày định dạy ở đâu?

- Con muốn tìm chỗ rộng rãi một chút chắc là phải thuê cái kho lớn của Thạch gia.

- Wa... cái đó bự dữ nhưng tiền thuê không ít đâu...

- Tiền con có nhiều, thuê lớn rồi cải tạo, mua bàn ghế, lắp máy lạnh rồi mở nhà giữ trẻ trong xóm, mời dì Sáu Hậu ra dạy con nít viết chữ đẹp, tập làm văn rồi dạy anh văn... làm chỗ cho tụi nhỏ học tập, đọc sách truyện...

Tổ trưởng càng nghe càng sướng nhưng cũng lo lắm:

- Mày làm tùm lum tiền nhiều lắm á!

- Ha ha ha... con đang rầu tiền nhiều không biết xài cái gì nè...

- ???

- Có điều kế hoạch này chưa chín... phải coi người đẹp có chịu tới dạy không... nếu có con mới triển khai!

Tổ trưởng mấp máy môi định hỏi chuyện bạn gái, chuyện nhỏ Yến... nhưng cuối cùng dằn lòng... ông đã nhìn ra từ lâu thằng Trụi nó thích bay nhảy... thà rằng đi dự đám cưới của bạn gái chứ nhất quyết không chịu nghiêm túc gì với ai cả!

Aizzz... như vậy không biết có phải là có tài có tật hay không nữa... rồi về già ai hủ hỉ lúc ốm đau bệnh tật với nó...

...

Chiều đêm dần tàn Trụi cáo từ tổ trưởng khu phố chạy đi giao hàng cho Bảo.

Đây là căn biệt thự lớn thứ hai trong xóm, cái sân rất rộng tha hồ cho hai cha con ra thưởng thức màn checking 10 hộp đèn laser 3D ảnh động, mỗi hộp là một vương thú khác nhau độc nhất vô nhị, xứng đáng giá tiền cao ngất.

Đặc biệt khủng long bạo chúa T-Res thì thôi rồi: miệng mồm hung ác, sát khí lạnh băng, hai cặp mắt sắc lạnh như đao, hàm răng to sắc nhọn dính đầy máu tươi, thậm chí máu còn chảy giọt giọt siêu khủng bố... riêng tiếng gầm của nó là âm thanh nổi, vừa nghe thì gia đình Bảo nổi hết da gà.

Bảo khoái chí vỗ tay khen ngợi hết lời:

- Trời ơi... con này siêu kinh khủng... nó là trùm boss chắc rồi... tao phải trả cho mày riêng mình nó không 500 triệu á!

Mẹ Bảo giật mình tiếc tiền... cái thằng ôn con không kiếm tiền nên không biết xót!

Ba Bảo thì gật gù thấy xứng đáng!

Trụi thì cười hắc hắc khinh thường:

- Mày trả 500 triệu cho con khủng long?

- Ừ!

- Tiền đâu mày trả?

- ???

- Là tiền mày tự làm ra tao mới lấy chứ nếu lấy tiền nhà thì bỏ đi... tao chỉ lấy tiền do mày kiếm được... muốn trả thì ráng làm bác sĩ đi cu.

Bảo cảm động, ba mẹ Bảo cũng cảm động... bạn bè thân nói được như này thì không còn gì tốt hơn được nữa!

Bảo: - Thằng khốn... được lắm chờ tao đi làm kiếm tiền... à mà không... đám kia thấy con khủng long này kiểu gì cũng đòi mua... 600-700 triệu bán liền tay là tao có tiền trả mày... như vậy hợp lệ không?

- Hợp lệ nhưng mày sẽ khóc... tao đảm bảo!

- Hả... không lẽ tao bán hố?

- Không phải... mày khóc là vì tao sẽ không làm con khủng long thứ hai đâu... he he...

Bảo sững sờ trề mỏ nhọn vô địch của nó... tuy nhiên với đầu óc thông minh của mình nó lập tức hiểu thâm ý của Trụi muốn nó phải giữ lại con khủng long và phải cố gắng thi đậu làm bác sĩ!

Cuối cùng Trụi bị ép nhận 1 tỷ chuyển khoản cho luôn cả con cọp đầu tiên vì giờ Bảo đã có khủng long!

Trước khi đi Trụi rỉ tai thằng bạn:

- Lần sau mày phải lên giá 120 triệu/cái đèn... tao vẫn giao 100... kiếm tiền chênh lệch bỏ ống heo đi cu!

Bảo sáng mắt hí hửng gật đầu... cu cậu bây giờ đang cập kề với siêu hot girl, tiền xài như nước, không thể cứ xin ba mẹ mãi!

...

Cười hắc hắc quay về nhà, lần này không có nhánh cây rớt, không có thập diện mai phục, cũng không có nhỏ Yến phục kích, Trụi thở phào nhẹ nhõm, thư thả ngồi dưới gốc khế gọi điện cho tình tỷ bàn chuyện đi du lịch Đà Lat thế lào... đây cũng là lần đầu tiên Trụi chủ động gọi điện cho tình tỷ...

- Alô... chị đang nấu gì mà thơm thế?

Diễm giựt mình nhìn quanh quất không thấy ai theo dõi, đâu có biết Trụi nhờ Venus điều tra trước qua cam quay lén của chủ nhà.

- Em làm sao biết chị đang nấu nướng?

- He he... tại em nghe mùi thơm!

- Cái thằng này xạo thấy ghê... nhưng mà em nói đúng chị đang nấu chè, bỏ vani nên rất thơm.

- Ui trời... bây giờ người ta sợ đường sợ mập mà bà chị tui chơi xả láng sáng dìa sớm hả trời!

- Hazzz... cố gắng hoài nhưng không lấy được vóc chuẩn, chị nản quá nên từ bỏ... tại chị dạo này thèm ngọt, đi mua bên ngoài không tốt nên tự nấu cho an toàn.

- Ha ha ha... không nên từ bỏ quá trình trị liệu... nếu đi du lịch với em lâu lâu một chút, em sẽ giúp chị lấy lại vóc dáng!

- Xì... lại xạo!

- Không... em nói thiệt!

- Giải phẫu à? Nguy hiểm lắm... chị sợ!

- Không cần giải phẫu... cứ tin ở em!

- Được thôi... chị tin em lần này chỉ có điều chuyến đi hơi trục trặc!

- Bị hủy?

- Hic hic... gần như vậy luôn á! Con Xoan và tụi bạn nó phải nhập học chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi đại học... trường và lớp không cho đi chơi. Mấy bà bạn của chị thì từ chối vì đi hoài nhàm chán!

- Oa... vậy càng tốt!

- ???

- Giờ chỉ còn hai chị em càng tự do tự tại!

- Hic hic... chị sợ!

- Sợ mang tiếng? Sợ phản bội trắng trợn khi không có cớ mà vẫn đi du lịch một mình?

- Hic hic...

- Chị à... cứ coi lần này du lịch để chữa lành đi... không có ai mình càng thoải mái vui chơi được dài ngày, khỏi vì người này người kia mà về ngang hông cụt hứng!

Diễm loé sáng hai mắt... sau đó nghe mùi hương thơm nồng như thể cuộc đời thăng hoa...

- Á... c·hết chị rồi... chè khét!

- Ha ha ha... bỏ đi đừng ăn... sáng sớm mai em ghé chở chị đi sớm đảm bảo ngọt ngào hơn chục lần ăn chè!

- Hì hì... nôn dữ hả hay sao mà đòi đi sớm?

- Mùng 6 đi thì mùng 5 cũng vậy dù sao chỉ có 2 chị em mình vi vu...

- Hic hic... em nói vậy sao tối nay chị ngủ được!

- Không ngủ được thì càng tốt!

- ???

- Lên đồ đi... 10 phút nữa em tới chở chị phượt một phát là tới Đà Lat uống cà phê xem mặt trời mọc!

(còn tiếp)

Chương 121 (Xui Có Thưởng). Du lịch chữa lành