Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 145 (Xui Có Thưởng). Cuối cùng cũng lừa được 9 ly
???
Xoạt...
Tranh thủ phe địch rối rắm Trụi trao đổi thêm với Venus:
- Ha ha... mày gan... dám lấy đao chống 30 thằng cầm s·ú·n·g... cây đó là hàng fake, tao nói trước để mắc công xài gãy nói tao gài hàng đểu... đầu năm tao tặng nó cho mày coi như lì xì... mai mốt mày có c·hết thì nó sẽ được chôn chung với mày luôn... cực kỳ thân thiết... ha ha ha...
- Dạ không... lão đại không tin chút xíu kiếm vài thằng mặc giáp đội nón đứng ngoài nắng... đảm bảo vài tiếng không sao hoặc không thê thảm đồng loạt như vậy!
- Zời... bây giờ có AI rồi lão đại ơi... ông không cấm tui xài dụng cụ chứ?
- &₫@#&₫...
Khà khà... chính là nó... rất hợp với Tiêu Dao Tử cầm đi phiêu bạt giang hồ, thấy việc bất bình bạt đao tương trợ mà không sợ mấy chú chiến sĩ bắt tội tàng trữ và sử dụng v·ũ k·hí thô sơ nguy hiểm!
Trụi sững sốt sau đó chửi thề tè le rồi xách đao Nhât chạy té khói...
- Bí thuật này tiêu hao rất lớn... 100 tỷ không là gì đâu... tui nuôi Kê thần vài trăm tỷ nữa kìa...
Cả đám đàn em nhìn lão đại, Nhất Ma nhìn quân sư... quân sư căng mắt nhờ thiết bị nhìn tụi thua trận để tìm nguyên nhân.
"OK... rất hợp lý... ta nghĩ với cái đám da dày thịt béo đó phải xài s·ú·n·g 007 sóng âm mới xuyên thấu qua được!"
Ha ha ha ha ha ha... nguyên đám giang hồ cười ngả nghiêng kể cả Nhất Ma và quân sư...
- Ờ... có lý... có thằng mạnh thằng yếu... sao đồng loạt được! A... đù... nếu nó biết thần công nghĩa là nó biết nội công nên bữa mùng 1 nó tự giải độc mai thúy của tao và rượu của Nhất Thương?
- Whao... nghe có lý quá...
- Đ M... cuối cùng cũng lừa được nó...
Ha ha ha ha ha ha ha...
- Nhân đao hợp nhất... đao còn người còn... đao gãy người vong... ha ha ha ha...
Xoạt...
???
- Hả... vậy tui đấu với ai?
Nhất Ma thấy Trụi trầm tư đi vào liền lên tiếng hỏi thẳng:
- Ủa... trận này chơi cái gì sao không thấy lão đại chuẩn bị?
Trụi trả lời hàm hồ để che giấu ai ngờ Nhất Ma và quân sư tưởng tượng nội công là có thật!
- Ậy... nóng giận mất khôn á lão đại... nó mà c·hết thì Nhất Đao ra đây liền đó!
- Yaaaaa...
- Ha ha ha... tao làm lão đại không lẽ ép mày... giờ tao đếm đến 3 thì mày bắt đầu, có thể sử dụng dụng cụ, không sử dụng xe cộ máy móc... trong một thời gian hạn định mày làm được thì thắng... dễ dàng không?
- Là... là Sư Tử Hống thần công... 9 ly hét to khiến tụi nó đau đầu nhức óc và thua hết! Đây là thần công t·ấn c·ông từ xa trên diện rộng... giang hồ đồn đại nhưng đã thất truyền từ lâu... không ngờ thằng 9 ly học được...
Trụi hét thật to: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sẵn sàng...
Lại 5 phút trôi qua cuối cùng Trụi hí hửng cầm lấy một cây đao Nhât rất... đẹp.
Nhất Ma đếm thật chậm: (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ha ha ha ha... ông tưởng tui là Héc Quyn hả.
- Ờ... tao quên...
- He he... cảm ơn lão đại nhắc nhở, tui sẽ đi tìm cây sào dài để bẩy cái lư lên... chà chà... để xem 1 tấn rưỡi cần cây sào dài bao nhiêu để bẩy...
- Hai bên sẵn sàng chưa?
- Không phải tại trời nắng sao?
- Giờ lành gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Nhất Ma nghi ngờ nhìn 9 ly ung dung ra sân đấu vội hỏi quân sư:
Trụi cười nói giao lưu thoải mái với Venus trong đầu... mấy bữa nay đi phượt, đầu óc tỉnh táo, Trụi cũng tỉnh ngộ một phần chân lý về hệ thống... trước đây Trụi quá tham lam, cứ muốn vơ vét càng nhiều bảo bối càng tốt!
- 1... 2... 3... bắt đầu đi... mày có 1 phút để đẩy lư đá đi chỗ khác... tao vừa bấm đồng hồ... giờ còn 55... 54... 53...
- 3... 2... 1... bắt đầu... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cảm ơn lão đại... nãy giờ đã nửa tiếng... giờ lành đã đến... tui đi ra đấu trường đây!
Tuy nhiên nói như vậy không có nghĩa Trụi không mong chờ... đây là ứng với câu ngồi lâu câu cá lớn... biết đâu vào một ngày đẹp trời nào đó... ủa lộn... vào một ngày cực kỳ xui xẻo nào đó Trụi lại rút được phần thưởng siêu cấp thì sao...
- Chuẩn bị làm gì... đã có sẵn rồi... trên cái sân võ tầng 3 đó...
Trụi vọt qua với tốc độ... rất bình thường... cầm cây đao không lưỡi đi gõ đầu từng thằng, đá chúng văng khỏi sàn đấu và giành chiến thắng như một trò đùa...
- Lão đại quá đỉnh...
- ??? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngẫm lại lúc trước xấu xí, không xu dính túi, không học thức, chả tài năng... còn bây giờ tiền xài không hết, năng lực kinh khủng, chỉ việc chơi tẹt ga suốt ngày thì cần gì cưỡng cầu thêm quá nhiều bảo bối chi nữa...
- Nó xách cây đao fake ra chém lư đá kìa má ơi...
- Đ M... cái thằng xạo L... làm tao hết hồn... để tao đếm ra hiệu cho tụi kia b·ắn c·hết mẹ nó đi...
- Rất chính xác... nó biết nội công, dùng nội công mới tăng tốc nhanh như vậy, thắng qua Nhất Đao, giải độc cơ thể...
- Bí thuật gì?
Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm...
- À... xài bí thuật!
Xoạt...
"Ha ha ha... tụi nó gặp ta và ngươi thì xui tám kiếp luôn á!"
- Mày có đi học ngày nào không mà tính?
C rốp rốp rốp rốp rốp rốp...
"Nhẫn Hắc Nghĩ có tác dụng với tụi bận áo giáp không?"
- Đ M mày Ma Nhãn... sao lại thế này?
"Hì hì... Trụi ca thật là anh minh thần võ!"
- Bất truyền... không thể nói, không thể bàn... chỉ có thể truyền thụ cho đệ tử ruột!
Lần này Trụi không cần hỏi ý mà tự động đi ra, dù sao tự tay đá tụi kia văng ra ngoài hết cả rồi, 30 tên chỉ 30 cú đá, đơn giản gọn gàng và sướng chân... thật may là đám này không thấy ghét nên Trụi không sử dụng nhẫn Hắc Nghĩ.
Mặc kệ ai cười chê, Trụi dùng nhẫn Hắc Miêu chạy nhanh như chớp vào sân đấu thứ 3, nó ngay sát chỗ mái hiên nên chỉ cách 10 mét, tai có thể nghe hết lũ người kia chế giễu, sau đó Trụi rút đao ra, cho Venus tan chảy bao bọc lấy lưỡi đao và một phần tay cầm để tránh gãy lưỡi... Venus vừa bao lưỡi vừa tạo độ sắc bén để chủ nhân chém...
Nhưng nghĩ cho kỹ, bảo bối thì có khác gì tiền bạc... vừa đủ xài thì tốt rồi, nhiều và dư thừa chỉ tổ nặng bụng nặng đầu, làm sao có thể tiêu dao tự tại...
Nhất Ma ngẩn người... nghe nhảm VL nhưng cũng có lý...
Nhất Ma tức giận:
"Aizzz... chịu thôi... ai bảo chúng ta quá cường... hé hé..."
Ma Nhãn đổ mồ hôi... tìm không ra nguyên nhân chắc phải bị thiến... hắn ta bịa đại dựa trên dấu vết hiện trường:
???
Chương 145 (Xui Có Thưởng). Cuối cùng cũng lừa được 9 ly
- Thôi được rồi... tao công nhận mày rất ghê gớm nhưng sao còn gài tao mất thêm 100 tỷ?
- Hừ... Archimedes là người thường mà cũng dám nói "Hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng quả đất lên"...
30 khẩu s·ú·n·g lên nòng... cách 10 mét Trụi vẫn giương đao...
Cả đám cười nghiêng ngả hùa ý lão đại nhưng trong lòng éo biết thằng 9 ly có bị khùng không nữa... định múa kiếm đỡ đ·ạ·n à?
"Đúng là tụi nó xúi quẩy... nhưng mình mạnh quá Trụi ca lại mất phần thưởng cho coi..."
- Cái lư đá đó... cao 1,49 mét... đường kính 1,39 mét... làm từ một tảng đá hoa cương loại cứng chắc nhất... nặng 1,29 tấn chưa tính cả trăm kg cát bên trong... chỉ cần mày dịch chuyển nó ra khỏi chỗ cũ là mày ẵm được 300 tỷ của tao! Yên tâm đi... bên dưới không có đúc bê tông dính vào dưới nền đâu!
- Hồi nãy mày làm gì tụi nó?
Cây này gọn gàng, thiết kế tinh xảo, tay cầm vừa vặn, lưỡi hơi uốn cong nghe nói hình như học kiểu của Đường đao nên không phải là kiếm mà là đao, lưỡi thép sáng ngời có vân nhỏ như vẩy cá, dài tầm 50-60 cm... nhưng lại chưa mài lưỡi.
Nhất Ma gật đầu chấp nhận lý thuyết ảo ma này vì ông biết rõ Nhất Đao quả thật có nội lực... thậm chí nghe đâu Cửu Nương cũng có nội lực vậy thằng 9 ly có cũng chẳng lạ gì!
Ma Nhãn thở phào nhẹ nhõm, lén lau mồ hôi hột...
...
- Khà khà... nó phóng đại thôi... nắng nóng thì nguy hiểm thiệt nhưng trong q·uân đ·ội toàn rèn luyện ngoài nắng như vậy... tụi ngoài kia rất cứng cựa, đầu đội nón chống đ·ạ·n xịn cách nhiệt rất tốt... làm sao xỉu vì chút nắng như vậy được!
30 tên đàn em cầm s·ú·n·g trả lời cực kỳ đều nhịp, Trụi thì nãy giờ tranh thủ làm việc mờ ám, giờ rút đao ra thủ thế giữa trời nắng, lưỡi kiếm sáng choang rất có khí thế của một... Từ Hải c·hết đứng... kiểu như sắp b·ị b·ắn mấy trăm phát đ·ạ·n á...
- Lão đại... cây đao Nhât này rất hợp ý tui, tui lấy nó luôn nha...
"He he... đừng nịnh nọt... cảm ơn ngươi xử lý quá gọn cái đám mặc giáp vừa rồi... ngươi không ra tay kịp thời chắc ta banh ta lông luôn á!"
Nhất Ma ngồi trong mát cầm loa lên hỏi thăm:
- Trận thứ 3 không có người...
(còn tiếp)
Whao... đao này chưa "khai phong" còn nguyên sơ lúc rèn ra, không có lưỡi và mũi sắc nhọn nên có thể được tính là dạng không phải v·ũ k·hí, chỉ là hàng mỹ nghệ trưng bày... kiểu kiểu như các siêu cao thủ trong truyện tranh cầm cây kiếm không lưỡi cũng đủ vô địch thiên hạ...
- He he... nửa tiếng nắng chang chang tụi kia say nắng nhức đầu sắp xỉu hết rồi... tui đi ra, lão đại đếm 1-2-3 bắt đầu biết đâu tụi nó xỉu mẹ nó hết thì tui thắng hé hé...
30 tên đối thủ buông s·ú·n·g ôm đầu ngã quỵ hết...
- Nó nói thiệt không?
- Rồi... chuyện 100 tỷ không nói nữa... mày nghỉ ngơi xong chưa ra làm luôn trận thứ 3 đi rồi nghỉ trưa ăn tiệc... tao đói rồi!
"May mắn là chúng co thành cụm lại ở yên một chỗ làm mục tiêu sống nên Venus mới dễ quần công như vậy!"
Nhất Ma nín thinh... moá... nói chuyện với tụi nhà giàu không xem tiền ra gì ghét VL... tụi nó một là không cần tiền như Nhất Đao, hai là làm ra tiền quá nhiều như Cửu Nương... 9 ly này chưa biết rõ chiêu số kiếm tiền hay tính cách như nào nhưng hình như nó có cả kiểu không cần tiền và làm ra quá nhiều như Nhất Đao và Cửu Nương... thật là quái sự!
"Hên xui thôi Trụi ca... nếu mỏng mỏng thì có tác dụng còn dày quá thì tác dụng yếu... ví dụ như da voi, da tê giác sẽ khó lắm! Gặp mấy loại đó Trụi ca phải tìm chỗ yếu điểm, da mỏng, tế bào thần kinh nhiều thì hoạ may."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.