Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 146 (Xui Có Thưởng). Kim Long có gái mỹ miều...

Chương 146 (Xui Có Thưởng). Kim Long có gái mỹ miều...


Trụi vung đao chém nhanh như ảo ảnh từ trên chém dần xuống dưới, mỗi nhát đao đều gọt đi một phần lư đá làm nó văng ra ngoài như kiểu nó làm bằng đậu hũ chứ không phải là đá hoa cương.

Thậm chí vì Venus quá sắc bén, tốc độ chém của Trụi quá nhanh 50 nhát/giây nên không nghe tiếng rít của đá hoa cương bị cắt ra chút nào...

Đám Nhất Ma nhìn thấy mấy miếng đá bị cắt gọt văng ra ngoài tán loạn thì im ngay cái mồm sau đó há hốc ra c·hết lặng... linh cảm xấu bao trùm... chỉ vài giây ngắn ngủi mà đá văng ra ngoài nhiều quá trời, cục nào cục đó vài kg... cái lư nhanh chóng giảm trọng lượng cực nhanh cho đến khi b·ị c·hém rụng chỉ còn lại 3 cái chân không liên kết gì nhau rồi gục ngã xuống...

Trụi ngừng tay đao, dùng chân đá hất 3 cái chân này đi ra chỗ khác, vừa hoàn thành đề mục yêu cầu vừa tranh thủ rút lại Venus trả thanh đao về nguyên trạng!

- Uy... bấm đồng hồ dừng lại đi lão đại...

Nhất Ma giật mình run tay bấm dừng đồng hồ tính giây trong vô thức... thời gian chỉ mới trôi 20 giây, nếu trừ 5 giây ban đầu và 5 giây chậm bấm thì 9 ly chỉ ra tay đúng 10 giây...

CMN... 9 ly là quái vật... là siêu nhân?

Phục... lần này bọn Nhất Ma nể phục từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới... cường giả kiểu này chỉ có thể kết giao... không nên tử đấu cưỡng bức...

Bốp bốp bốp bốp bốp bốp bốp...

Nhất Ma vỗ tay hoan hô... đàn em cũng vỗ tay... cả đám chạy đến nhìn cây đao fake... chòi oi... không chút sứt mẻ!

Quân sư và Nhất Ma nhìn nhau gật đầu... kiểu này lại là dùng nội lực quán chú toàn thân đao dỏm tạo độ bền và sắc bén vô song để chém đây mà... đừng nói là cầm đao... dù cầm cọng cỏ hay nhánh cây, thậm chí là dùng tay không bao bọc nội lực thì cũng chém đá chặt sắt như thể chơi bùn dễ dàng... đó chính là lý do không ai muốn dây vào Nhất Đao, chỉ cần không g·iết được ông ta thì không một nhà tù nào giam cầm được cả, sắt thép hay bê tông bình thường đều không thể cản được Nhất Đao, mà để cọp xổng chuồng thì tận thế kéo tới ngay!

Aizzz... từ đây giang hồ lại thêm một Nhất Đao thứ hai... Nhất Ma lần này ra tay không khác gì kê một cục gạch cho 9 ly vang danh thiên hạ... chuyện lần này chắc chắn lan truyền không thể cản nổi... bây giờ Nhất Ma chỉ còn cách kết giao, hợp tác.

...

Tràng vỗ tay khen ngợi kết thúc cuộc thách đấu, 9 ly bỏ túi 300 tỷ ngọt ngay.

Nhất Ma vung tay lên kéo nguyên đám vào biệt phủ để ăn tiệc, cả trăm bàn tiệc đã sẵn sàng trong sân vườn siêu to xinh đẹp, bóng mát um tùm, chim chóc véo von líu lo, suối giả chảy róc rách, hòn non bộ to như trái núi nhỏ đầy rêu phong cổ kính...

Trụi tranh thủ gọi điện cho lão đại Nhất Đao:

- Lão đại ơi... đánh cuộc vừa xong, em thắng 3 trận thu được 300 tỷ... giờ em trả tiền vay lẫn lãi và hiến tặng...

- Stop đê... mày trả 200 tỷ và 2 tỷ tiền lãi ngày hôm nay là được... chuyện hiến tặng bỏ đi...

- Ủa...

- Ủa cái gì... tổng đàn có quy định ai hiến tặng quá 100 tỷ/năm thì tổng đàn chỉ nhận một lần và không vượt quá 200 tỷ.

- Ủa... lúc trước đâu có quy định này...

- Tao mới thêm vào đó được không?

- !!!

- Nó thêm vào là dành cho mày... đừng đổ tiền vào đây nhiều quá... giữ lại để dành xài đột xuất như lần này đi... tự nhiên quyên tặng rồi vay lại chả giống ai...

- Hic hic...

- Tao biết mày có ý tốt nhưng mày quyên nhiều quá thì anh em khác làm sao tự xử? Quyên theo mày thì không có tiền, quyên ít quá thì ngại... thậm chí từ từ mọi người ỷ lại không quyên tiền nữa thì tổng đàn này dẹp luôn rồi á!

- Trời... nghiêm trọng dữ vậy sao lão đại?

- Dĩ nhiên rồi... cái gì cũng phải điều độ mới tốt... tiền là máu... đột nhiên tăng lên quá lớn dễ bị tăng xông đứt mạch máu c·hết ngéo luôn!

Trụi gãi đầu cười khổ cúp điện thoại, chuyển 202 tỷ gửi trả Thủy Tiên, giữ nguyên tiền thắng cược, có lẽ Nhất Đao nói đúng, phải thủ vài trăm tỷ để... đập vào mặt mấy đứa muốn khoe giàu!

Nghĩ vậy nên Trụi thấy bình thường trở lại, coi như có tí tiền áp đáy thuyền cũng tốt... gặp sóng to gió lớn thuyền cũng trầm ổn hơn, đi được xa và tồn tại lâu hơn!

Tiệc tùng được mau chóng dọn lên, đàn em và khách mời gần 1000 người ngồi đầy ắp 100 bàn cỗ.

Minh chủ miền Trung đãi tiệc không phải hạng xoàng, nó được chuẩn bị trong mấy ngày từ khi phát hiện 9 ly nên cực kỳ chỉn chu hoành tráng... nem công chả phượng ê hề, của ngon vật lạ cả xứ Trung đều quy tụ, vừa để trấn trụ 9 ly vừa để chứng tỏ thực lực của minh chủ miền Trung.

Tuy nhiên dù bữa tiệc hoành tráng là thế vẫn chỉ mất 20-30 tỷ, chả bằng 1/10 số tiền thua độ cho 9 ly, đau còn hơn bò đá!

Bàn vip nhất ngồi chỉ vài người: Nhất Ma, quân sư, 9 ly... hai khách Tây một đen một trắng không khác gì hắc bạch vô thường, có lẽ đây là trùm mai thúy quốc tế hoặc người đại diện... cuối cùng là một tiểu mỹ nhân 16-17 tuổi, mặt hoa da phấn tự nhiên không son phấn, dung nhan nguyệt thẹn hoa nhường... Trụi nhìn thấy quen thật quen nhưng không nhớ ra nàng ta giống ai...

Vào tiệc hơn nửa giờ thì tới màn lẩu khói đập đá tập thể... hai khách Tây cười hô hố đi qua phía đó chung vui, tiểu mỹ nữ chung bàn không gây được chú ý của chúng vì quá non, quá xanh dễ ê răng...

Bàn vip chỉ còn lại Nhất Ma, quân sư, tiểu mỹ nhân và Trụi... Nhất Ma nâng ly rượu cụng với 9 ly và bộc bạch:

- 9 ly... tao rất nể bản lĩnh của mày nhưng sao mày không làm việc cho tao hoặc ít ra cũng tự lập bang phái hùng cứ thiên hạ chứ?

Cốp!

- Mời lão đại... tánh tui chỉ thích chơi không thích làm... tiền xài không hết thì cần bang phái làm gì?

- Nhưng gặp thế lực khác đè ép thì sao?

- Nó đè ép tui để làm gì? Nếu ép chỗ này thì tui qua chỗ khác sinh sống... tứ hải giai huynh đệ... bốn biển là nhà... chỉ cần có tiền thì ở đâu cũng sống khỏe, chơi khỏe, mỹ nữ đầy... hơi đâu đâm đâm chém chém cho bạch đạo dòm ngó!

Quân sư nghe vậy liền cực kỳ hâm mộ... aizzz... bản lĩnh càng cao càng được tự do tự tại...

Tiểu mỹ nhân ăn uống nhỏ nhẹ như mèo, đúng chuẩn "đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên" của con gái xứ Huệ... nàng nãy giờ cũng âm thầm quan sát thanh niên môi hồng răng trắng da sữa ở đối diện... soái ca này có mái tóc phiêu bồng lãng tử, lời lẽ cử chỉ tràn đầy nét tự do phóng khoáng không bị gò bó... đặc biệt là dù đối diện minh chủ miền Trung cũng không hề nao núng... xung quanh đều bàn tán anh ta vừa thắng cược minh chủ 300 tỷ làm nàng phải âm thầm lè lưỡi kinh ngạc... tự hỏi đây là thần thánh phương nào đến nơi này chơi trò mãnh long quá giang!

Nhất Ma cười ngâm ngâm uống cạn ly rượu và nói:

- Mày nói cũng có lý, tài cao thì đến đâu cũng sống khỏe... hồi sáng tao hơi lố tay doạ con ghẹ của mày chạy mất... bây giờ tao đền cho mày một con ghẹ khác... đây là Ngọc Hoa, năm nay vừa qua 16 tuổi đủ tuổi để quan hệ, nhà nghèo, ba nó không đủ đá để đập tao thấy tội nghiệp đem về định nhận làm con nuôi sau này phong lên thánh nữ bắt chước Nhất Đao...

- Ui trời... tui làm sao dám với cao...

- Với mẹ gì... tao chỉ định nhận thôi... chưa nhận gì hết thì sợ mẹ gì... Ngọc Hoa... mày muốn ở lại hay muốn theo hầu 9 ly lão đại?

Ngọc Hoa nói khẽ:

- Dạ tùy ngài định liệu... con xin nghe theo mọi lời ngài sắp đặt.

- Khà khà... tao quên... hỏi như vầy sao mày dám trả lời... giờ tao hỏi lại nếu tao cho phép thì mày có thích theo hầu 9 ly này hay không?

Cô bé sáng mắt và e thẹn gật đầu rất ngoan ngoãn.

- Ha ha ha... mày thấy chưa 9 ly... em nó chịu đèn mày rồi đó...

Trụi nhíu mày nhìn cô bé... bất chợt bánh quy thuần phục giúp Trụi như đọc hiểu ánh mắt trong veo như nai con đó... ánh mắt van nài một cách kín đáo, là van nài cứu nàng khỏi địa ngục chứ không phải van nài xin buông tha!!!

Aizzz... lại một mỹ nhân gặp khó cần anh hùng ra tay giúp đỡ... Trụi cười ha hả gật đầu:

- Công nhận tui đẹp trai đi đâu gái cũng bu ầm ầm... nếu lão đại cho phép thì tui mang nàng đi nhưng có cần danh phận hay sính lễ gì không?

- Hừ... danh phận sính lễ mẹ gì... chỉ c·ần s·au này tao gặp khó mày ra mặt giúp tao 1-2 lần là được!

- C·ướp pháp trường hay c·ướp ngục đây?

Ha ha ha ha ha ha...

Cả hai phá lên cười... Nhất Ma cười chua chát, pháp trường tử hình hay ngục giam chung thân có lẽ là quy tụ cuối cùng của ông dù chỉ là một thế thân... giờ 9 ly chọc ghẹo biết đâu mai mốt thành sự thật?

- Đến lúc đó mày có ra tay cứu tao một mạng không?

- Khà khà... nếu rảnh thì ok...

Phù... Nhất Ma thở phào... câu trả lời cà lơ phất phơ nhưng chất lượng như vàng... hy vọng vào cái ngày tồi tệ đó thằng 9 ly này nó rảnh.

Nhất Ma rót thêm rượu cụng ly:

- Chúc mừng mày có hầu gái siêu đẹp... mày có thấy nó giống ai không?

- Ồ... rất quen nhưng nghĩ không ra...

- Ha ha ha... giống nàng thơ xứ Huệ, Ngọc Trân... có điều nhỏ kia 30, đây thì mới 16 nên xanh non hơn rất nhiều...

- Wa... hèn gì thấy quen dữ dội... mới 16 mà trổ mã như này thì 2-3 năm nữa lấn át luôn Ngọc Trân là cái chắc!

- Khà khà... đúng là anh hùng ý kiến giống nhau... nhỏ này đúng dân Kim Long xứ Huệ... cái khu đó sinh ra mỹ nữ phải gọi là đỉnh của chóp... người ta có một câu thơ rất hay về gái Kim Long:

Kim Long có gái mỹ miều

Trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi

Trẫm đó chính là ông vua Thành Thái, săn gái đẹp khét tiếng luôn đó mày!

- Chòi oi... đẹp cỡ đó thiệt sao?

- Thiệt... người ta nói nước sông Hương làm con gái Huệ đẹp mặn mà sắc sảo nhưng dịu dàng đằm thắm, công dung ngôn hạnh đều đủ... chăm con chiều chồng hết mực... xứng danh dâu thảo vợ hiền!

- Ha ha ha... vậy là tui thua rồi!

- ???

- Cả đời tui không lấy vợ, không sinh con và đặc biệt là không chơi tình cảm nhăng nhít mệt lắm...

- Ủa... sao hồi sáng con ghẹ mày...

- Aizzz... cái đó là vợ thằng bạn thôi... thấy cô đơn nên cùng đi chơi đổi gió chứ không quan hệ chi ráo!

Tiểu mỹ nhân thoáng hiện thất vọng nhưng giấu đi cực nhanh... Trụi không nhìn thấy nhưng cũng không cần nhìn, câu này cố ý nói cho cô bé nghe để đừng đặt hy vọng nhiều quá rồi thất vọng tràn lan...

Nhất Ma già đời, 9 ly vừa mở miệng thì ông biết ngay thâm ý, chẳng những phá đi tơ tình mỹ nhân còn phá đi ảo tưởng 9 ly lấy vợ rồi xem Nhất Ma như ba vợ nuôi... chặc chặc... cái thằng này lòng dạ sắt đá thật sự, rất giống mấy tay đại gian hùng, thích cái đẹp nhưng không lụy vì tình... không ngu như Từ Hải phải bị c·hết đứng!

(còn tiếp)

Chương 146 (Xui Có Thưởng). Kim Long có gái mỹ miều...