Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 152 (Xui Có Thưởng). Đồ Thị ra tay

Chương 152 (Xui Có Thưởng). Đồ Thị ra tay


Tiếng kêu cứu lọt thỏm giữa cơn điên tình nhỏ Yến dành cho Trụi.

Vậy là cuối cùng nó cũng chiếm được cái thứ nó muốn... hic hic... tội nghiệp Nobita, cuối cùng lại bị Xuka cưỡng bức thê thảm...

Nói đùa chút thôi... Trụi không tiếc rẻ gì chút sức lực phục vụ nhỏ Yến từ A đến Z đưa em vào hạ!

Phía trên tầng 2 là một căn phòng to đủ để 2 người thoải mái sinh hoạt với đầy đủ phòng khách, phòng ngủ chính, phòng giải trí kiêm học tập làm việc, phòng bếp và cả một phòng ngủ phụ cho khách!

Trên sân thượng tuy trống rỗng nhưng đủ rộng để thiết kế sân vườn tiểu cảnh, làm một giàn nho xanh mát trĩu quả giữa phố phường chật hẹp ồn ào...

Phòng ngủ chính bị lấy đi hết ga nệm... tuy nhiên sô pha to cũng đủ giải quyết nhu cầu cho đôi thanh mai trúc mã... việc tiếc nuối không trọn vẹn không nằm trong từ điển hai đứa, với Trụi là không, với Yến cũng không vì ngay từ đầu cả hai đã không được trọn vẹn.

Nhỏ Yến dù mới lần đầu nhưng thuộc dạng thiên phú dị bẩm không bị ngất xỉu khi lên thiên đường như Liên Châu, Tiểu Mỹ, Ngọc Hoa... càng sung sướng Yến lại càng tỉnh táo và xinh tươi phơi phới khiến Trụi giật mình tưởng nó có thiên phú Thải Dương Bổ Âm giống Cửu Nương... tuy nhiên Venus đã điều tra là không phải, đây chỉ là thể chất đặc thù, rất thích hợp hoạt động giường chiếu, là cực phẩm thể chất triệu người chỉ có 1...

Yến nằm trên người Trụi, Trụi nằm trên sô pha, cả hai ngừng chiến sau khi nhỏ Yến giương cờ trắng đầu hàng, nó đã bay lên thiên đường tận 3 lần, quá đủ cho một chim non mới tập bay... may mà có Venus cực lực chữa trị nếu không chắc nó phải nằm bẹp trên giường vài ngày...

Yến tỉnh như sáo, vẽ vòng tròn quanh ngực soái ca và thỏ thẻ:

- Nhà này lúc trước là của ai hả anh?

- Của thằng Tuấn Rô... nó bồi thường 2 cái, bên này kinh doanh đồng hồ nữ trang, bên kia ở khu chợ Bình Triêu chuyên làm spa thẩm mỹ...

- Vậy sao anh không để em bên kia cho gần?

- Aizzz... bên kia tao mới để cho một cô bé khác rồi...

Phập!

Yến hóa thành tiểu cẩu cắn ngay cái "vu sắc" của Trụi...

- Whao... trời ơi... mày tính g·iết người hả?

Phập!

Rồi xong... cái "vu sắc" bên kia cũng gặp tai họa... moá... đau quá... chắc chảy máu mẹ nó luôn rồi!

- Sao m...

- Cấm nói mày tao nữa nếu không em cắn đứt "chu"...

Trụi rùng mình ngậm miệng lấy tay xoa ngực rồi che luôn bên dưới...

Hic hic... Trụi sinh 2005 tuổi Dậu, nhỏ Yến 2006 đúng ngay tuổi Tuất... má ơi... c·h·ó này cắn không biết cần đi chích không nữa!

Hai "vu sắc" của Trụi hiện hai dấu răng, rướm cả máu... không ngờ 9 ly hành tẩu giang hồ vô địch thiên hạ, đối địch cả trăm người không chảy giọt máu vậy mà giờ đây bị nhỏ Yến lấy máu nè trời!!!

Nó nhìn thấy rướm máu liền đau lòng vừa xoa vừa liếm vì nghe nói nước bọt giúp lành v·ết t·hương... ôi má ơi... Trụi gồng mình vừa đau vừa sướng...

Cảm giác bị Tuyết tỷ quan hệ b·ạo h·ành ngày xưa ùa về... không lẽ Xuka ngây thơ trong trắng cũng có máu b·ạo h·ành trên giường???

Trụi không dám hé răng sợ nói bậy bị cắn nữa... nhỏ Yến như kiểu đọc hiểu rõ hết, nó cười sặc sụa:

- Ha ha ha... đừng nhìn em như vậy... em không phải biến thái đâu... tại anh mày tao em mới cắn đau cho anh chừa...

- M... ặc... ặc... em... em cắn chi mạnh dzậy?

Chụt chụt chụt chụt chụt...

Yến bất chấp trả lời vô nghĩa, nó hun Nobita tới tấp vì cuối cùng cũng chờ được tiếng "em" sượng sùng nhưng ngọt ngào này... còn Trụi thì nuốt nước mắt vào tim... vậy là đứa con gái duy nhất nó có thể mày tao đã vĩnh viễn mất đi... giờ phải em em anh anh... ai... ai trả lại cho tui đứa bạn gái mày tao thuở nhỏ?

...

Yến và Trụi vọt đi thì lẹ nhưng hậu quả để lại ở xóm Bến Đò không nhỏ chút nào.

Chú rể xỉu, mang vào nhà vợ hụt được hồi sức c·ấp c·ứu kịp thời nhờ mấy lá ngải cứu thần diệu.

Tỉnh lại lão lệ tung hoành xí xô xí xào "trả vợ cho ngộ"...

Hai bà mẹ nhìn nhau, má nhỏ Yến thì tức giận xanh mặt, Đồ Thị thì cười tủm tỉm ra vẻ ta đây là người thắng cuộc!

Có một hiện tượng rất lạ, theo đúng lý nhỏ Yến chạy theo Trụi ngon gấp n lần chú rể già khú đế vậy tại sao má nhỏ Yến tức giận? Điều này hơi khó hiểu nhưng với đầu óc tham tiền có thâm niên của bà ta thì tính toán đâu ra đó rõ ràng rành mạch:

Yến lấy chồng già bà được đút túi 2 tỷ sính lễ, tương lai nhỏ Yến gửi tiền về đều đều, căn nhà biệt thự 5-6 tỷ cũng lọt vào túi nhà vợ...

Còn nhỏ Yến chạy theo thằng Trụi nhìn tưởng ngon ăn nhưng ăn không ngon chút nào vì thằng Trụi không chịu làm đám cưới! Nó thà lấy tiền lì xì thiên hạ chứ không bỏ sính lễ thì nhà gái được cái gì? Cũng may vớt được 600 triệu lì xì cuối năm!

Nhưng đó mới chỉ là thất thu, bây giờ hậu quả phải bồi thường rất kinh khủng nữa nè... lúc ngửa tay nhận tiền sính lễ ngọt bao nhiêu thì lúc bồi thường chát chúa bấy nhiêu!

Phe nhà trai nói thẳng: bồi thường sính lễ + tiệc cưới + phí tổn đi lại + hao mòn danh dự, tình cảm -- 5 tỷ... giá này là không tính căn biệt thự... dù sao cũng do chú rể đứng tên!

Má nhỏ Yến tức giận uất ức cực kỳ chỉ mặt bà mai Đồ Thị nói đầu dây mối nhợ là con trai của Đồ Thị gây ra...

Đồ Thị cười hì hì giải thích song ngữ luôn mới ghê: cô dâu bỏ chạy trước!

Rồi xong, chỉ một chi tiết nhỏ nhưng đố ai cãi được! Quả thật là cô dâu bỏ chạy rồi mới xuất hiện cái thằng chạy xe ôm ngầu lòi kia!

Điểm này con Yến làm là hại má nó phá sản nhưng lại chứng tỏ nó trưởng thành, biết tự yêu quý trân trọng bản thân mình, không vì tiền mà nhảy xuống hố lửa... điều này bà con lối xóm công nhận, phe chú rể công nhận nên má nhỏ Yến hết đường chối cải.

Mũi dại thì lái chịu đòn... con dại cái mang... nhỏ Yến quậy thì má nó phải gánh vác huống chi chính bả là người xoè tay lấy tiền sính lễ bất chấp miệng đời dị nghị, bất chấp ông chồng phản đối...

Má nhỏ Yến gục ngã, ngồi sụp xuống ghế hai mắt dại đi... lúc trước bà thấy trong nhà bà trở thành công địch của hai cha con, bây giờ bà lại thấy trở thành công địch của cả xóm... bà hận nghiến răng nghiến lợi nhìn Đồ Thị... chuyến này bà thua... thậm chí phải phá sản bán nhà ra gầm cầu ở nếu phải đền thêm 3 tỷ... hu hu...

Những giọt nước mắt hối hận đã rơi! Ối giời ơi... lần đầu tiên cả xóm mới thấy má nhỏ Yến khóc trong 20 năm về làm dâu xứ này!

Đồ Thị không sợ ánh mắt hận thù của bà xui bất đắc dĩ chút nào nhưng kẹt thằng Trụi và nhỏ Yến, cộng thêm phải tạo tiếng tốt ở quê nhà để còn kinh doanh nghề bà mai dài dài về sau... vậy nên Đồ Thị đon đả đến an ủi chị sui tréo ngoe:

- Aizzz... bà chị đừng giận... tôi đảm bảo hai đứa nó gửi tiền về cho bà chị nhiều gấp 10 lần bây giờ luôn á!

Whao... chỉ một câu đã đánh trúng ngay trọng điểm... má nhỏ Yến chụp tay Đồ Thị như người c·hết đ·uối bắt được cọc:

- Thiệt vậy sao chị... sui!

Trời ơi... cả xóm rớt hết hai tròng mắt... Đồ Thị đã cao thủ mà má nhỏ Yến cũng cao thủ và tranh thủ không kém... vừa mới hận thù kình kịch vậy mà trở miệng gọi chị sui ngọt xớt, thua me gỡ bài cào đến thế là cùng!

Ngay lúc này chú Lâm ba nhỏ Yến IQ bộc phát hơn 300, suy tính kỹ càng thiệt hơn, quyết không thể để tuột mất cơ hội chịu mất tiền nhưng dạy được vợ lần này... vậy nên ông cũng nhảy tới che tầm nhìn của mọi người, miệng thì nói tha thiết nhưng mắt thì nhấp nháy ra hiệu:

- Chị sui... chuyến này bồi thường vợ tui bả xót tiền lắm... chị coi giúp giảm bớt chút đỉnh được không?

Wa... câu này bề ngoài không ai thấy có vấn đề kể cả má nhỏ Yến nhưng cái nháy mắt đầy ẩn ý kết hợp câu nói của ông thì Đồ Thị hiểu ngay vấn đề: là "giảm bớt chút đỉnh"... ha ha... chỉ chút đỉnh thôi chứ đừng giảm nhiều... coi bộ má nhỏ Yến chuyến này phải ói máu đền bù không ít rồi đây!

Ý trời và ý người đều như vậy nên Đồ Thị rất vui lòng giúp anh sui tréo ngoe, dẫu sao phải dạy một bài học thật cay cho bà sui tham tiền này tởn tới già thì thằng Trụi và nhỏ Yến sau này mới dễ thở...

Tiếp theo là màn độc diễn của Đồ Thị: khuyên bảo phe chú rể bớt giận, giảm giá bồi thường từ 5 tỷ xuống còn 3 tỷ rưỡi bù lại bà sẽ giới thiệu cô dâu mới đẹp người đẹp nết, quan trọng hơn nữa là rất kết chú rể á!

Phe chú rể gật đầu thấy hợp lý, 1 tỷ rưỡi bồi thường thêm ra đủ để gánh chi phí mọi thứ rồi... giờ chỉ cần thay cô dâu là được... tiếp đó thấy bà mai kéo một cô gái bưng mâm quả cười toe toét đi ra thì chú rể liên tục kêu "hảo hảo hảo" ba tiếng... vừa nhìn đã thấy cô dâu mới tốt hơn cô dâu cũ thích khóc nhè rất nhiều rồi!

Phù... Đồ Thị thở phào nhẹ nhõm, cả xóm gật đầu khen bà mai tài giỏi, vậy mà lại kiếm được mối khác thay thế ngay, cô dâu mới vui quá nhảy tưng tưng từ đây đổi đời, hưởng vinh hoa phú quý...

Chú Lâm cười tủm tỉm nhìn bà vợ vét hết tiền bạc vòng vàng ra để bồi thường ngay tại chỗ: 3 tỷ rưỡi tương đương 35 cây vàng ròng... bà vét mãi mà chỉ đủ 32 cây vàng và 100 triệu tiền mặt... đang tính năn nỉ tiếp tục thì ông chồng vô dụng lại móc ra 200 triệu tiền mới cứng đắp vào cho đủ tiền bồi thường...

Má nhỏ Yến sầu bạc mái đầu, cảm động thấy chồng dang tay giúp bà lúc khốn cùng... lúc trao tiền vàng bồi thường cho người ta bà tiếc đứt ruột, suýt chút hóa thân thành con thạch sùng chặc lưỡi cả đời... phe chú rể lạnh lùng lấy tiền vàng rời đi chỗ xui xẻo này... má nhỏ Yến thấy hết tiền hết vàng bỗng nhiên suy sụp, cả người thiếu máu nặng nề, hai bàn tay trắng bóng...

Ngay lúc này Đồ Thị tháo chiếc vòng vàng 1 cây mà bà chán ghét mấy tuần nay đeo vào tay bà sui tréo ngoe:

- Thằng Trụi ham chơi lắm nhưng nó và con Yến không quên chị và anh đâu!

- Cảm ơn chị sui... nhưng cái vòng này là?

- Đây coi như là sính lễ tôi gửi chị... sau này chị có gặp tụi nó cũng xin vui vẻ một chút... đừng như ông già tôi, ổng còn từ mặt tui tới bây giờ luôn á!

Câu này Đồ Thị nói thật lòng, mặt bà buồn héo hắt day dứt mãi không thôi...

Má nhỏ Yến có vàng đeo vô người tự nhiên như được uống thuốc hồi sức, thấy hết ngợp thở, tay chân bớt run... tuy nhiên chiếc vòng nhỏ xíu này cũng chỉ giúp bà vững dạ chứ chả giúp bà trở lại mạnh mẽ đỉnh phong như ngày xưa được... nóc nhà từ đây phải đổi chủ rồi!

Đồ Thị ra đi nhưng đá lông nheo với anh sui... chú Lâm chới với nhưng vẫn hiểu ý đi theo tiễn chân chị sui thật xa...

Vừa khuất đám đông Đồ Thị lập tức tháo chiếc vòng vàng bà yêu quý nhất, đây là vòng cưới của Mã gia khi cưới bà vào nhà họ, nặng đến 6 cây 8 chỉ vàng, ý nghĩa phát tài phát lộc, thịnh vượng đời đời... phía trên lại điêu khắc bát mã lao nhanh và gia huy của Mã gia... ý là muốn làm của gia truyền cho hậu bối.

Giờ Đồ Thị lấy nó ra lén đưa ông sui, nhờ ông sui gửi cho con dâu lỡ dỡ của bà, xem như lễ ra mắt mẹ chồng nàng dâu... sau này gặp mặt sẽ dễ dàng nói chuyện, tình cảm nối dài không bị đứt đoạn!

Chú Lâm trịnh trọng gật đầu hứa sẽ giao tận tay con gái... ông nể bà sui xinh đẹp này hết mức... hiểu ẩn ý của ông cực kỳ, làm bà vợ phá sản, lại chỉ cho chút đỉnh vàng cầm hơi... mẹ nào con đó... quá lợi hại!

(còn tiếp)

Chương 152 (Xui Có Thưởng). Đồ Thị ra tay