Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 156 (Xui Có Thưởng). Đam mê bị cướp
Ngồi nghỉ hồi lâu đang định qua tiệm xe thăm Chaien thì nó gọi điện linh ơi là linh.
- Alô... mày đâu rồi Nobita?
- Tao ở quán nước đang định chạy qua chỗ mày...
- Chỗ nào?
- Tiệm xe...
- Thua rồi cu... giờ mày chạy qua Xuka đi.
- ???
- Xuka nấu lẩu nhậu mừng nhà mới, tao, Đào, Xeko chạy tới đủ rồi thiếu mình mày thôi... Xeko nó kêu mày mang đèn laser qua cho nó đó...
- Ok... chờ chút tao qua liền!
Tắt máy Trụi cười híp mắt... coi bộ xui về pháp lý nhưng hên về tài vận... thằng Bảo đang cần gấp đèn laser giao hàng.
Trụi mở lại tin nhắn coi thử thì thấy cả trăm đèn, đủ thứ con... thậm chí có luôn siêu nhân thần kiếm, thủy thủ mặt trăng nữa là sao?
Trụi quay về nhà lá, lục mớ đèn led nhỏ để cải tạo 30 cái đèn laser đơn giản một chút còn lại từ từ làm... treo giá một chút...
Tiếp theo lái thẳng đến chỗ Yến, tội nghiệp chạy ngang chỗ Ngọc Hoa mà không vào được...
Đến nơi thì ba má nhỏ Yến đã ra về, Yến và tụi bạn đang loay hoay dọn mâm nhậu, Trụi chú ý thấy Yến đeo vòng vàng to bự rất quen mắt... nhìn kỹ lại thì thấy là vòng của mẹ... vầy là sao? Mẹ đã ghé đây?
Thắc mắc nhưng Trụi không hỏi, sà vào mâm ăn nhậu tới tấp mọi chuyện tính sau.
Thằng Bảo khai pháo trước:
- Mày làm kiểu gì mà 8 giờ rưỡi ở Nha Tran, qua 9 giờ rưỡi lại có mặt c·ướp dâu?
- Tao bay!
- Hừ... mày cũng nói với Xuka bay 2000 km/h... vậy mày chở tao ra Hà Nôi chơi coi... bay mất chưa tới 1 tiếng đúng không?
- Đúng... mày chờ vài bữa tao bị truy nã chạy trốn, tao chở mày bay qua châu Phi trốn!
Ha ha ha ha... ai cũng nghĩ Trụi nói đùa.
Đào: - Hồi sáng Yến và Trụi lãng mạn quá!
Bảo: - Hè hè... thánh Nobita mà lị!
Đào: - Sao người ta nhảy ra cản giúp Yến quá trời mà Long và Bảo không nhảy ra?
Long: - Em à... Nobita không xuất hiện thì hết cứu... nhưng nó đã xuất hiện thì mọi việc đều được giải quyết, anh và Xeko nhảy hay không cũng vậy!
Yến ngồi im múc lẩu, châm bia cho cả nhóm, nó mỉm cười y hệt Mona Lisa không còn quan tâm thắng thua được mất nữa... chỉ có Đào đứng ra bênh vực vai trò người phụ nữ:
- Em thấy Yến rất tuyệt... tự bỏ chạy luôn rồi á... không có anh Trụi thì đợi anh Trụi về thôi!
Yến chớp chớp mắt nhìn Đào, oà... tri kỷ là đây, nó cụng bia tới tấp với Đào!
Nhậu nhẹt xong Trụi giao 30 đèn laser, Bảo hí hửng kiểm hàng, cả đám kéo lên sân thượng còn đang trống trải và sau đó mắt tròn mắt dẹp nhìn và nghe say mê, Bảo có kinh nghiệm chơi nên lần này mở ra nhiều đèn một lúc và xuất hiện nhiều quái thú, tạo một bữa tiệc ánh sáng đầy màu sắc và âm thanh như trong một vườn bách thú.
Mỗi con thú đều có nét đặc sắc riêng, lung linh sống động, Yến vỗ tay khen tới tấp:
- Nó đẹp quá Nobita ơi... nếu lấy cái này mà đi chơi rước đèn Trung Thu thì sao ta?
Trụi sững người: - Oà... có lí... chừng nào Trung Thu nhớ nhắc để làm một đám cho nguyên xóm chơi!
Bảo: - Mày còn chưa làm đủ cho tao nữa á...
- Hic hic... mày á... coi lại yêu cầu đi... có cái đòi siêu nhân thần kiếm, Super Man thì cũng được đi... sao đòi luôn thủy thủ mặt trăng?
- Thì cái đó cũng là hoạt hình...
- Bà mẹ... nó yêu cầu ngay lúc thủy thủ mặt trăng cởi hết đồ biến thân đó... tao mà làm chắc bị hốt cái tội truyền bá văn hóa phẩm đồi chụy luôn á!
Ha ha ha ha ha ha...
Cười cợt qua đi, Bảo có tiền rủng rỉnh vì đã thu tiền trước, ngay tại chỗ chi cho Trụi 2,5 tỷ chuyển khoản, 500 triệu tiền mặt mới cứng.
Bảo hí hửng khoe thu lời được 300 triệu, lần sau sẽ thu lời gấp đôi 20%... sau đó cu cậu thu dọn đèn laser rời đi để giao hàng và happy với hot girl.
Đào và Yến trở xuống nhà dọn dẹp, Long và Trụi ở lại nói chút chuyện:
- Mày với Xuka đã...
- Ừ... cuối cùng tao chạy không thoát được...
- Chạy làm gì... chạy tình tình càng theo.
- !!!
- Mày đừng lấn cấn... nó đã chấp nhận rồi, sẽ không đòi hỏi hay rành buộc gì!
- Aizzzzzzzzz...
- Thở dài mẹ gì... sướng còn than... chỉ có điều tao hy vọng mày đừng làm Xuka khóc nữa.
- !!!
- Câu này má tao cũng nói á... bả kêu tao nhắn với mày như vậy!
- Cô giáo đã nhắn thì tao sẽ cố làm... chỉ sợ cuối cùng Xuka chịu không nổi rồi tìm người khác, đường ai nấy đi...
- Đó cũng đâu phải kết quả xấu, tụi mình còn quá trẻ ai biết ngày sau ra sao... kết quả đó mày cũng hy vọng mà?
- Ừ... tao chỉ muốn Xuka vui vẻ dù là với tao hay không... tao sợ nó khóc kinh khủng!
- Ha ha ha...
- Mày đừng cười... khi nào Đào khóc liên tục cả ngày, cả tuần thì lúc đó mày sẽ hiểu...
Long giật thót người lắc đầu liên tục:
- Ê... đừng trù ẻo... tao không cười nữa ok?
- Ha ha ha ha... cười người hôm trước hôm sau người cười người hôm trước...
Long giơ tay đầu hàng: - Mày lắt léo quá chóng mặt luôn á...
Trụi đột ngột bẻ lái:
- Mày với Đào rất ổn nhưng thằng Xeko...
- Mày cũng nhận ra à?
- Sao lại không... nó bây giờ...
- Nó bây giờ ăn chơi đàn đúm, bị con nhỏ hot girl lôi kéo làm trò xấu không lo học hành...
- Aizzz... không học là chuyện nhỏ vì thực ra nó đã học hết rồi nhưng chuyện lớn là cái khác... tao thấy nó...
- Hazzz... nó đã hút Ke luôn rồi! Nó cố giấu nhưng mấy bữa đi chung tao đã liếc thấy... nó là dòng họ bác sĩ, dư biết tác hại như thế nào... tao không dám nói nặng vì sợ hết làm bạn bè nhưng không nói sẽ càng c·hết...
- Chuyện đó mày đừng nói... để tao âm thầm ra tay... cái này cũng tại tao mà ra, nếu tao không làm xe, không làm đèn laser thì nó đâu ra nông nỗi này!
- Không... chuyện này tao thấy khác!
- ???
- Nhà nó giàu, nó nghịch ngầm như quỷ nếu không thì hồi đó nhà mày đâu bị nó đ·ốt p·háo cháy... vậy nên nếu không có mày đợi nó lên đại học thì cũng quậy nát bét... dù không lên đại học thì nó chán đời bỏ thi quay ra ăn chơi, cuối cùng kết quả cũng vậy...
- Hic hic... mày nói có lý nhưng CMN vẫn là tao châm ngòi a! Nhưng mày đừng lo, tao thừa sức để xử lý vụ Ke này ngon lành!
- Cách nào?
- He he... bí mật... nói ra mất linh...
- Vậy mày làm liền đi... càng để lâu càng tệ...
- Cứ yên tâm... qua đêm nay nó tởn tới già, không dính vào bất kỳ ke cỏ kẹo đá gì nữa!
- Thiệt không đó mậy?
- Cứ chờ xem...
...
Câu chuyện kết thúc, Long và Đào rời đi chơi lễ Valentine.
Ngôi nhà còn lại hai người, không khí trở nên rất kỳ quái... nhỏ Yến không nói gì chỉ uốn éo chờ đợi... Trụi thấy mòi không ổn vội chạy trốn nhưng tốc độ vô địch thiên hạ lại mất linh, tay Trụi bị nhỏ Yến níu lại.
- Gì đây m...
Chữ "mậy" chưa kịp thốt ra hết thì nhỏ Yến đã nhe nguyên hàm răng ra đe doạ, hic hic... quá khủng bố... chờ mai mốt ta có thần công thiết bố sam sẽ không sợ nó nữa.
- Gì đây em?
- Vậy mới đúng á! Anh định đi đâu?
- Đi dìa...
Nhỏ Yến lắc lắc cái vòng vàng:
- Anh không hỏi cái này hả?
- Nó là vòng của mẹ anh chứ đâu...
- Rồi sao nữa?
- Mẹ anh ghé đây hả?
- Hì hì... không phải... chuyện là như vầy, lúc anh chở em đi má em bị nhà trai bắt đền phá sản... ... ...
Nhỏ Yến kể chi tiết mọi việc, đặc biệt là khen má chồng quá trời, Trụi nghe mà phỗng lỗ mũi dù biết tỏng nhỏ Yến vuốt đuôi ngựa rõ ràng!
- Anh thấy bác gái giỏi không?
- Giỏi!
- Thấy bác gái thương anh với thương em không?
- Ừ thì... có!
- Thấy em đeo cái vòng này đẹp không?
- Đẹp.
- Xứng không?
- Ừ thì... xứng!
Nhỏ Yến thông minh, không nói gì nữa, không gọi má chồng tiếng nào, chỉ ngầm ngầm ám chỉ chút đỉnh cho Nobita dễ chịu và không bỏ chạy.
- Rồi xong... giờ t... à... giờ anh dìa...
- Anh dìa đâu?
- Về nhà lá ngủ một đêm.
- Sao không ngủ ở đây?
- À thì... anh... anh nhớ Kê tướng quân!
Yến thất vọng nhưng giấu nhẹm không lộ ra mặt, nàng khôn khéo thuận theo:
- Vậy anh dìa đi...
Trụi mừng hú vía vội dắt xe ra... ngờ đâu biến cố xảy ra ngay phút thứ 89...
Lách cách... bụp!
- Hả... em khóa cửa chi vậy?
- Em không có xe, quá giang anh về nhà để lấy xe...
Rồi... toang! Lý do CMN quá cường đại... bị trúng kế rồi!
Dù Trụi lươn lẹo cỡ nào gặp cớ này cũng nín thinh chịu trận chở người đẹp dìa nhà!
Ố mai gót... cứu con với ông trời ơi!
...
Trụi linh cảm rất xấu... quả nhiên chạy tèn tèn chút xíu về nhà thì nhỏ Yến chui tọt vào ngồi dưới gốc khế chua.
- Ủa... sao em không về nhà lấy xe?
- Sáng lấy cho dễ, ngày mai đi chơi thăm mọi người trong xóm...
- !!!
- Em thèm nước khế anh pha...
Aizzz... biết ngay nhỏ này đáo để mà... thôi thì đành phục vụ nó đêm lễ tình nhân này vậy!
Và dĩ nhiên mọi chuyện sau đó đều nằm trong tầm khống chế của Yến, nó được như ước nguyện nằm ngủ trên chiếc giường nhỏ cùng với Nobita... giống hệt giấc mơ diễn ra cả ngàn lần của nó.
Nhưng đêm lễ Valentine này chú định là một đêm cực kỳ không an bình... trong bóng đêm, Tiểu Kim nhận mệnh lệnh đã biến hình thành người máy, tàng hình, lặng lẽ đi thực hành nhiệm vụ của chủ nhân giao cho.
Mục tiêu chỉ có 1: Xeko.
Giữa khuya chơi chán nó kéo hot girl đi khách sạn xịn, cả hai hít Ke, phê phiêu phiêu rồi lao vào nhau chơi bất chấp, sau đó lăn đùng ra ngủ.
Venus cung cấp vị trí chính xác, Tiểu Kim tàng hình trèo ban công đi vào, xác nhận mục tiêu rồi dùng hồn lực gieo rắc nỗi ám ảnh sợ hãi về ke cỏ kẹo đá vào linh hồn của Bảo... chỉ mất vài giây thì mọi chuyện kết thúc, sau đó Tiểu Kim lặng lẽ rút lui không để lại chút dấu vết.
Cả chuyến đi lẫn chuyến về mất cả giờ nhưng lúc thao tác chỉ mất vài giây.
Đừng nhìn nó ít ỏi như trò đùa nhưng thật ra đã tiêu hao không ít linh hồn lực... đây là lần hiếm hoi Trụi chấp nhận hao phí vì bạn chí cốt của mình!
Bảo vẫn say sưa giấc nồng nhưng nó đâu biết Nobita vừa c·ướp đi niềm đam mê hàng trắng của nó suốt cả đời... ác hơn nữa là nó không hề biết lý do vì sao như vậy... ôi má ơi... thế giới này thật đáng sợ... ngay cả đam mê mà cũng b·ị c·ướp đi là sao???
(còn tiếp)