Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 155 (Xui Có Thưởng). Nữ trang hot trong tương lai
Số tiền 300 tỷ cực lớn, lúc đánh cược nhiều người chứng kiến, tin chắc 9 ly không thể phủ nhận, mà một khi thừa nhận là bắt buộc phải trả và còn bị buộc tội cá cược ăn tiền...
Bình không biết vụ này chi tiết chỉ biết mạng võ lâm có đồn 9 ly 3 trận thắng ba hốt 300 tỷ của Nhất Ma khiến Nhất Ma tâm phục khẩu phục phải thiết cỗ cả chục tỷ để đãi 9 ly xí xóa cầu hoà... anh nửa tin nửa ngờ nhưng bây giờ bị hỏi thẳng như này chẳng lẽ lời đồn là thật?
Hai luật sư đã biết nên vẫn điềm tĩnh, 4 người từ Nha Tran thì cười đắc thắng chuẩn bị thu lưới... ngờ đâu Trụi trả lời tỉnh rụi:
- Không có 300 tỷ nào hết!
- Cái gì... anh đừng chối cải... biết bao nhiêu nhân chứng...
- Có ai thấy 300 tỷ không?
- ???
- Tin nhắn chuyển khoản đâu? Tin nhắn nhận tiền đâu? Tài khoản nào chuyển và tài khoản nào nhận tiền?
- Anh đừng chống chế... trước sau gì chúng tôi cũng tìm được...
- Vậy các anh tìm đi... các anh tìm không ra thì tui lấy đâu ra 300 tỷ không tồn tại để trả các anh?
Híiii...
Mọi người hít một hơi lạnh, cảm nhận rõ độ khó chơi của 9 ly... cái khó là không hiểu 9 ly xài tài khoản gì... rõ ràng là Trần Văn Trụi không có bất kỳ tài khoản ngân hàng nào vì ngay cả CCCD cũng không có thì làm sao mở tài khoản... Biện pháp duy nhất bây giờ là tìm ra Nhất Ma rồi lần ra dấu vết của 300 tỷ tiền cược!
Buổi điều tra đến đây rơi vào bế tắc phải tạm dừng, luật sư yêu cầu cho thân chủ rời đi vì đã tuân thủ quá trình điều tra rất tốt... khi nào có chứng cứ mới hoặc tình tiết mới thì triệu tập điều tra sau!
Nhóm người Nha Tran rời đi rất ấm ức, họ không ngờ 300 tỷ tưởng thu lại không khó ai dè khó không tưởng!
Luật sư chào tạm biệt, Trụi không cần giấu diếm, ngay trước mặt anh Bình móc ra cục tiền 50 triệu gửi tiền trà nước cho hai luật sư... anh Bình trợn mắt nhìn, đợi luật sư đi rồi mới la làng:
- Trời... em đưa tiền trắng trợn vậy sao?
- Có gì phải giấu đâu anh... họ bảo vệ em thì nhận tiền lì xì là quá đúng rồi còn gì... em đâu có tài khoản nên xài tiền mặt hơi thô bạo một chút nhưng dễ tiêu dễ xài.
- Aizzz... bó tay... em phát tài quá anh bị sốc.
- Anh yên tâm... em không phạm pháp gì đâu! Ở ngoài Nha Tran là em bị ép chứ em có muốn đâu...
- Aizzz... nghe nói tử thương nhiều lắm... không ít liệt sĩ luôn á!
- Em chịu thôi... thật sự là không liên quan gì em á... đó chỉ là cuộc chiến chống mai thúy thôi, c·hiến t·ranh nào cũng có mất mát... không kiểu này thì kiểu khác.
Anh Bình gật đầu, không mất trên chiến trường thì mất ngay trên chiếc ghế vì bị tha hóa ăn mòn... cuộc chiến chống lại c·ái c·hết trắng chưa bao giờ chấm dứt cả!
- Em định làm gì sắp tới?
- He he... nhiều việc lắm... có nhà mới em phải dọn qua, làm cái xe Dream II cho ba anh, triển khai phòng học ngoại ngữ miễn phí thêm cái nhà trẻ miễn phí cho xóm nữa.
- Ừ... làm gì thì làm đừng đi xa cũng đừng biến mất phiền lắm, có đi xa nhớ báo anh một tiếng...
- Chuyện nhỏ thôi anh ơi... em đi là báo anh liền.
Trụi vẫy tay rời đi, anh Bình không hỏi vụ 300 tỷ... tiền đó giờ rơi vô thế kẹt, giao nộp thì cũng chịu tội, đành coi như không có... nhưng công nhận bản lĩnh thằng Trụi ghê thiệt... 300 tỷ mà nó giấu đâu không ai biết luôn trời!
...
Rời khỏi phường Trụi tranh thủ chạy đến quán nước khế thăm mọi người. Quán vẫn đông, vẫn có người đến uống nước trải nghiệm thử hai bé na Thanh xà Bạch xà... ai chạy cũng khen rất ngon nhưng không so sánh được với chính hãng vì đâu có xe chính hãng để so sánh... có một chiếc của Hùng đô nhưng tên này trốn chui tronh nhà không ló mặt ra nữa!
Giang hồ tuy vắng bóng anh nhưng tên tuổi anh lại nổi hơn cồn... tin tức 9 ly đại náo biệt phủ Nhất Ma tràn lan trên mạng giang hồ... các tay anh chị xung quanh rảnh rỗi cũng đến quán uống nước hóng chuyện cùng đàn em... 9 ly lão đại không gặp mà gặp các phe khác... không trở mặt vì thù hằn thì cùng ngồi uống nước kéo giao tình, thậm chí bàn bạc chuyện quan trọng...
Cuối cùng Đô ra mặt dành riêng một góc quán bên trong cho phe giang hồ ngồi để tránh ảnh hưởng khách khứa bình thường.
Đô ra mặt không ai dám ý kiến gì... lỡ cà khịa bị 9 ly về biết thì c·hết... đó là chưa nói bản thân Đô cũng là một tay cự phách của Tuấn Rô lúc trước... thôi thì ngồi riêng cũng đẹp, ít nhất là đồng hội đồng thuyền!
Trụi bước vào quán lúc hơn 3 giờ chiều, đeo kiếng râm ngầu lòi đi xăm xăm đến góc riêng của mình ngồi xuống... wa... đi hơn chục ngày mà chỗ ngồi không dính hạt bụi... là có người ngồi ké hay được lau chùi cẩn thận ta?
Nghĩ chơi chút xíu vậy thôi chứ Trụi đời nào để ý mấy chuyện khệnh khạng đó... Trụi vừa ngồi xuống thì bên giang hồ vội vàng kéo qua hiếu kính thuốc lá và chào hỏi... có nửa lạ nửa quen, lạ thì để Venus ghi nhớ, quen thì Venus nhắc nhở nên Trụi trò chuyện thoải mái không quên sót một ai khiến tất cả kính nể kinh khủng!
Nhóm giang hồ vừa tan, bàn Trụi chất đống mấy chục gói thuốc... chị Phương cùng Đô cười hắc hắc bưng ly nước khế ra cho sếp và báo cáo tình hình...
Quán vẫn vậy, bán nước đếm tiền mỏi tay, thành phần khách rất phức tạp nhưng có dân quân, có Đô, có cái tên 9 ly nên mọi thứ vẫn ổn.
Vấn đề duy nhất là có nhiều người âm thầm ă·n c·ắp công thức nước khế chua nhưng đều thất bại.
Trụi gật gù, công thức này không là gì với Trụi nhưng nó là kho vàng của người khác... Trụi không lo lắng b·ị đ·ánh cắp... nếu lỡ ai chơi xấu đích thân Trụi sẽ đi hỏi cho ra lẽ, cái tên 9 ly không phải để nói cho vui...
Nhưng không để ý chuyện công thức không có nghĩa là Trụi không để ý chuyện khác... tiền bán? Trụi cũng không quan tâm, chúng nó sẽ được rót vào cho trường dạy ngoại ngữ và nhà trẻ miễn phí... cái Trụi để ý quan sát là quan hệ giữa Đô và chị Phương... hắc hắc... hai anh chị này coi bộ bén hơi rồi nhưng còn bẽn lẽn lắm chưa dám thông báo... chắc có lẽ đang trong giai đoạn dành dụm tiền làm đám cưới hay mua nhà gì đó.
Wa... coi bộ chuẩn bị tìm quà cưới đi là vừa! Cho tiền: quá tầm thường, cho ít thì không đáng, cho nhiều sẽ mất động lực kiếm tiền... cho vàng: quá tục và cũng đắt nữa.
Phải kiếm cái gì sang chảnh độc lạ mà vốn ít ít một chút... he he...
Trụi chợt nhớ đến cửa hàng đồng hồ nữ trang của nhỏ Yến... có lẽ nên là nữ trang... tốt nhất là nữ trang độc lạ trong tương lai để làm quà tặng người này người nọ cực kỳ sang chảnh và cũng để nhỏ Yến kinh doanh lai rai kiếm cơm!
...
Ý tưởng đã có, Trụi ngồi một mình uống nước, h·út t·huốc thơm bàn bạc với Venus trong đầu:
"Venus... ta cần tìm một loại nữ trang sang chảnh độc lạ trong tương lai để cải tiến... ngươi có gì đề cử không?"
"Hi hi... dễ ợt... có cả trăm ngàn loại, trong đó thích hợp nhất cho Trụi ca bây giờ là một loại vòng ngọc bằng... kim loại."
"Trời đất... vòng ngọc mà bằng kim loại... vậy nó là kim loại hay là ngọc?"
"Hi hi... nó là kim loại nhưng đẹp như ngọc. Nó rất hot ở tương lai á Trụi ca!"
"Sao ngươi lại chọn loại này?"
"Trái đất hiện giờ đang trong cơn sốt vàng nhưng làm ra vàng rất rắc rối về vấn đề pháp lý, thuế má, nguồn gốc... trong khi đó vàng có giá còn ngọc thì vô giá, bản chất nó chỉ là cục đá nhưng được con người yêu quý tôn sùng cao hơn cả vàng trong lĩnh vực nữ trang... bởi vậy chọn nó để làm quà tặng hoặc kinh doanh là ngon lành nhất, ít rắc rối nhất!"
"Có lý... vậy vòng ngọc bằng kim loại là như thế nào?"
Venus truyền cả trăm hình ảnh về vòng ngọc kim loại cho chủ nhân xem trong đầu.
Hình ảnh 4D cực kỳ chân thật, xem xong Trụi phải chửi luôn:
"Bà mẹ... cái này là ngọc phỉ thúy mà chứ kim loại gì?"
"Hì hì... vậy mới hay chứ Trụi ca... đây là một sản phẩm lỗi vô tình phát sinh trong quá trình luyện kim nhưng nó quá đẹp thành ra cuối cùng người ta dùng nó làm nữ trang ăn đứt ngọc thạch truyền thống về vài mặt:
* Rất bền, dùng búa gõ không bể, xe cán không bể, rớt từ trên cao không bể.
* Độ cứng hơn kim cương nên trong thực tế sử dụng thì không trầy xước gì cả, sáng bóng hoài như mới tuy nhiên vì vậy nó không thể gia công như bình thường mà đa số là đúc trong lò, đúc ra rồi thì để nguyên như vậy để xài.
Ngoài hai ưu điểm vượt trội thì còn có đặc điểm khác như mang vào tay lạnh lẽo, buổi tối chiếu dạ quang, là kim loại nhưng không bị nam châm hít như vàng... đặc biệt nhất trong quá trình chế tác, màu sắc và hoa văn mỗi vòng đều là tùy biến nên về lý thuyết là mỗi chiếc vòng đều là duy nhất, là hàng độc!"
"Oà... hèn gì hồi nãy thấy chúng khác nhau hết, rất lạ mắt... tông màu cũng biến hóa khôn lường... vậy chúng có khuyết điểm không?"
"Khuyết điểm là khó chế tác thủ công như là mài giũa điêu khắc... ngoài ra chúng cũng không có những năng lượng nhỏ nhưng tốt cho cơ thể người như ngọc thạch tự nhiên... tuy nhiên trong tương lai mọi người đã có sóng âm bồi dưỡng thân thể, có thể tu luyện... nên tác dụng của ngọc thạch trở nên không quá cần thiết trừ phi là những loại đá kỳ diệu như linh thạch, thánh thạch, thần thạch, hồn thạch..."
"Ta hiểu rồi... trong tương lai thì người bình thường sử dụng loại ngọc bằng kim loại này... quý tộc thì sử dụng mấy thứ kia chứ gì!"
"Chính xác!"
"Vậy tên chính xác của nó là gì!"
"Kim Ngọc."
"Hay đấy... vậy gọi thứ này là nữ trang Kim Ngọc đi... giờ nên làm sao để cải tiến ra nó đây?"
"Có lẽ Trụi ca nên mua vòng tay inox để thử cải tiến..."
"Rồi rồi... vòng tay inox quá dễ, trên mạng cả đống! Wa... có nó rồi sau này muốn tặng ai thì tặng, sang chảnh và rẻ đẹp..."
Tánh Trụi là vậy, lúc cần xài tiền thì sẵn sàng bỏ ra 200.000 đô ăn hai bữa tiệc tối với gái nhưng lúc cần tiết kiệm thì cớ sao không tiết kiệm... không nên lãng phí một cách vô ích!
(còn tiếp)