Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 159 (Xui Có Thưởng). Tuệ nhãn
* Trụi dù nghèo trước kia hay giàu có bây giờ thì vẫn luôn thực sự phóng khoáng không tính toán.
- Dạ... ảnh rất kỳ lạ... không phải dạng con ông cháu cha, công tử bột... hoàn toàn là xuất thân lùm cỏ, ăn uống rất tùy ý không chút quy trình gò bó.
- Bằng mọi giá con phải câu kéo cho được Tiêu Dao Tử...
- Ủa... sao ta muốn gặp mà lâu rồi con không mời người ta đến nhà?
- Cái thằng giúp con tìm lại bao vàng đó...
Ông chồng thì là ngụy quân tử, bên trong hư hỏng hết cứu mà bề ngoài thì cứ đạo mạo giữ gìn mặt mũi!
Rất có khả năng ông sẽ bao nuôi người khác, cái giá 1 tỷ mỗi tháng quá đắt đối với ông... riêng chuyện tu tâm dưỡng tánh ở nhà ôm vợ già là không có... ông không cam tâm...
Bằng chứng là mẹ mới về 2 ngày thì ba đã khóc cầu xin tha thứ bằng mọi giá!
- Con không biết nhưng thấy người ta chơi thật sự là vui vẻ... ở Đà Lat này happy thật vui rồi sau đó ra Nha Tran tiếp tục happy...
Liên Châu giờ đây xấu hổ muốn tìm kẽ hở mà chui trốn nhưng vẫn phải thành thực trả lời ông, ông là người thân duy nhất quan tâm nàng, ông sẽ không la mà chỉ là hướng dẫn dạy dỗ nàng mà thôi. Nàng lí nhí:
...
Xoan vụt chạy theo mẹ, nàng nghĩ đây là lúc mẹ cần nàng nhất... sau đó hai mẹ con thủ thỉ rồi rủ nhau dạo phố shopping, ăn uống chữa lành và tâm sự...
* Trụi cũng háo sắc trăng hoa, nhưng là một chân tiểu nhân, có sao nói vậy, sòng phẳng không ai nợ ai.
Liên Châu càng nghe tâm tình càng thư sướng, tâm hồn thả trôi phiêu bồng nhớ lại những giây phút thần tiên với người ấy... bỗng nhiên ông nội nói một câu làm Liên Châu muốn té ghế:
- Con có bạn trai đâu ông...
Liên Châu đỏ mặt ấp úng, ông nội nheo mắt nhìn, càng nhìn càng phát hiện bất thường và chỉ sau vài phút Liên Châu đành khai báo tuốt tuồn tuột cả câu chuyện, từ câu nói ép buộc "em yêu anh" cho đến lăn ga giường chứ không chỉ đơn thuần khoe bức tranh Hoả Phượng Hoàng như lúc trước!
- Nó không biết con đẹp sao?
Liên Châu lấy mấy ảnh chụp và clip trên mạng ở Nha Tran lúc vẽ tranh Đuổi Theo Hoàng Hôn.
Diễm bất tri bất giác so sánh Trụi và ông chồng:
Nhìn đi nhìn lại vài lần cuối cùng ông nội trở lại vẻ mặt bình thường với đôi mắt lờ mờ:
Bên ngoài sảnh ba mẹ đấu trí đấu khẩu, bên trong phòng Xoan hé cửa nghe lén được phần đuôi.
- Ta biết rồi, nó tự kiếm ra tiền xài đó mà, lại còn kiếm ra rất nhiều... con có hình hay video của nó không cho ông coi tướng nó chút xíu.
- Đêm nay không đi với bạn trai đến đây làm gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
Trời bất dung gian, không lâu sau ông bị vợ và con gái nhìn thấy đang tung tăng tay trong tay với tiểu tam trẻ đẹp... ông không thấy hai mẹ con... Xoan lắc đầu áy náy nhìn mẹ, Diễm thì chỉ cười mỉa... mọi chuyện đã rành rành... xin cơ hội là thế đấy... thề thốt là thế đấy!
Nghe thấy thuốc tiên 1 tỷ/viên/tháng Xoan le lưỡi hết hồn không ngờ mẹ dám chơi lớn đến như vậy... nhưng ngẫm lại nếu nàng là mẹ thì dù 5-10 tỷ một viên cũng chơi tuốt... thanh xuân xinh đẹp là hấp dẫn nhất đối với mọi phụ nữ vì chỉ cần có chúng thì có tất cả: tiền bạc, địa vị, tình yêu, cơ hội thăng tiến...
Đêm 14/2 vẫn còn nhiều người thương nhớ vương vấn Trụi.
* Trụi bây giờ quá giỏi, quá tài hoa nhưng vẫn giữ được tâm tính tốt trước kia, không tham đăng bỏ đó, có trăng quên đèn!
Ông chồng thì cho tiền thiệt nhưng tiền cho vợ con thì ít mà cung phụng cho tiểu tam thì nhiều, chắc chắn phải nhiều hơn vài lần ở nhà. Đây là một niềm đau, một sự tổn thương không thể xóa nhòa!
Sau khi cảm thán Xoan lại thấy hình như có gì sai sai... ủa... nếu uống thuốc tiên nghĩa là không có massage... như vậy anh Trụi đâu có đụng vào mẹ... Xoan vui tưng bừng... vậy là khỏi phải có thêm 1 người "anh dượng"!
- Nó nói xạo... (đọc tại Qidian-VP.com)
- Dạ... đúng là con thường được người giúp nhưng Tiêu Dao Tử bị xui như vậy sao có thể thành công như bây giờ?
Chương 159 (Xui Có Thưởng). Tuệ nhãn
- Oà... Suy là xui hả ông?
- Dạ không... ảnh không muốn gò bó... giúp con là chỉ tiện tay không cầu hồi báo, thậm chí bao vàng cả 100 tỷ gặp ngay từ đầu trong tầm tay mà ảnh còn không thèm đụng vào, cứ để đó mặc cho mọi người tìm kiếm, đến giờ cuối không ai tìm ra ảnh mới liên lạc để giúp con... (đọc tại Qidian-VP.com)
Căn biệt thự trống rỗng, chỉ còn ông chồng vẫn đang thấm đòn của bà vợ.
Cái ông chú ý là cái khác:
- Ủa... sao con biết... hai đứa có liên lạc hả?
- Ừ... Suy Vận là xui xẻo... Hạnh Vận là may mắn... trùng hợp là con lại có Hạnh Vận cả đời... những lúc khó khăn nguy khốn lại thường được quý nhân giúp đỡ ví dụ như Tiêu Dao Tử giúp con vừa rồi!
- Dạ biết... lúc gọi điện thì ảnh đã biết rồi... ảnh nói là không muốn hái một đóa hoa lá ngọc cành vàng của xứ này!
Ông chồng này đã hết thuốc chữa!
Ôi trời... tiểu muội nhớ ca ca quá!
- Tiêu Dao sao? Cõi đời này thực sự có tiêu dao sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái thằng bé hôm bữa đâu?
- Và không thèm lấy 20 tỷ tiền thưởng?
Tiểu Mỹ từ khi về đi học đã thay đổi 2-3 bạn trai, thử với họ và hoàn toàn thất vọng... vẫn là Trụi ca ca number one!
- Aizzz... quả thật là kỳ nhân ắt có kỳ tướng... người này tuổi trẻ tầm 20, trên vai gánh Suy Vận to lớn từ trong bụng mẹ, Suy Vận này sẽ theo cả đời khiến cho nghèo khổ gian nan thậm chí tử kiếp liên miên... tuy nhiên tồn tại đến 20 tuổi nghĩa là Mệnh Cách nó cực lớn và rất cứng nếu không đ·ã c·hết từ lâu rồi!
* Trên Đà Lat, tối 14/2 Phượng Liên Châu về ăn tối cùng ông nội, cháu thì an ủi ông cho bớt nhớ bà nội nhưng ông thì lại cười hóm hĩnh chọc ghẹo:
Căn nhà trống, không gian buổi tối yên tĩnh giúp ông bình tĩnh hơn... suy đi tính lại thì hình như... ông vẫn không mất gì cả!
* Bên mãi tận Đài Lon, Tiểu Mỹ đi happy với một bạn trai cao to đẹp trai, cả hai lăn ga giường quyết liệt nhưng... hic hic... chất lượng kém xa nơi trời Nam xa xôi... (đọc tại Qidian-VP.com)
Ơn giời là Diễm cũng chỉ cần điều đó, được con gái hiểu và thông cảm là tuyệt nhất trên đời, nàng còn rủ ngày mai thứ Bảy hai mẹ con đi tìm thuê nhà nguyên căn ở gần nhà Trụi để bắt đầu sự nghiệp mới.
Mới nghĩ đến đây thì tràng cười Ha ha của mẹ đã nổi lên, chấm dứt tất cả... mẹ đạt được mục đích trả thù, răn đe, trêu ngươi ba... còn ba thì ê chề, ló cái đuôi háo sắc tệ bạc, hoàn toàn là ham nhan sắc của mẹ chứ chả phải ăn năn hối hận xây đắp lại gia đình gì cả... ba ngồi gục mặt bất lực còn mẹ thì chua chát quay đi.
- Nó liên tục từ chối gặp gỡ, liên tục không muốn lên giường?
(còn tiếp)
- Aizzz... nể thiệt... thằng nhóc này triệt để muốn tiêu dao đây mà... nó không cần tiền mà tiền thì nhiều khủng... liên tục bỏ ra 200.000 đô để ăn hai bữa... nó sang gấp 10 lần ông hồi trẻ rồi!
- À... ảnh đi rồi...
Nếu xem nhan sắc bà vợ không có thì mọi việc vẫn như trước kia, ông vẫn đang kiếm ra tiền dù rằng đã khó khăn hơn, sức khỏe vẫn sung để chơi bời bên ngoài... bà vợ muốn nổi loạn thì cứ để bả đi... số tiền đưa mỗi tháng 50 triệu giờ hóa ra lại dư hơn phân nửa, chỉ cần thuê người giúp việc là được... he he... bà vợ đi rồi ông tha hồ thuê gái trẻ đẹp về giúp việc và chơi trò ông chủ - nàng hầu xinh đẹp...
Sau cuộc đụng độ âm thầm này gia đình Diễm triệt để tan tác... bề ngoài cả hai vẫn là vợ chồng nhưng bên trong mạnh ai nấy sống, Xoan thì ủng hộ và bênh vực mẹ, dù sao ba chê mẹ già và xấu đã quá rõ ràng nên sau này dù có ra sao thì mẹ vẫn không có lỗi!
- Nếu nó đã không thích tiền, không thích rắc rối thì hà cớ gì giúp con... lúc đó con cũng đâu quen đúng không?
Nghĩ thấu đáo, ông chồng tươi tỉnh hẳn lên, thay đồ lấy xe vi vu với tiểu tam... dù sao tối nay vẫn là Valentine.
- Dạ đúng... không hề để tiền vào mắt...
Diễm dám chắc nếu ông chồng có một nửa tài năng và bản lĩnh của Trụi thì bảo đảm sẽ vơ vét tiền bạc, thay người tình như thay áo, chuyển qua chơi toàn dạng hoa hậu, siêu mẫu trở lên...
- Aizzz... người ta đi rồi ông ơi... người đó lấy danh hiệu là Tiêu Dao Tử thì ông biết người ta tiêu dao cỡ nào rồi đó...
- Dạ vâng.
Liên Châu giả ngu gãi đầu, ông đành nói thẳng:
Ông nội cũng không phải người cổ lỗ sĩ, cháu gái 25 tuổi quá trưởng thành, đã từng du học 6 năm lấy luôn bằng thạc sĩ loại giỏi ở trời Tây mà vẫn giữ thân như ngọc đã là quá giỏi, bây giờ nó gặp người có ơn, lại soái, lại giỏi thì trao thân lần đầu cũng không có gì to tát!
Khả năng của ông không thể kiếm được 1 tỷ/ tháng... mà cho dù kiếm hơn thì ông có can đảm đưa vợ mua thuốc tiên hàng tháng hay là lấy tiền đầu tư hoặc bao nuôi sugar baby khác ngon rẻ hơn???
Riêng chuyện mẹ vì sao được cho thiếu, trả bằng cách nào thì chút nữa điều tra sau...
Ông nội cười móm mém vuốt chòm râu bạc cười đắc ý... các thầy tướng số thông thường có thể nhìn ra Suy Vận của anh chàng kia nhưng chắc sẽ rất khó nhìn thấy điều đặc biệt mà ông thấy:
Ông nội nhìn chằm chằm, hai mắt ông sáng rực chứ không còn vẻ lờ mờ vẫn đục ngụy trang hàng ngày, Liên Châu biết đây mới thực là bản lĩnh của ông, nhờ có tuệ nhãn như vậy mà ông mới đưa một Phượng Gia nho nhỏ phát triển thành to lớn như giờ.
- Ha ha ha... bị xui liên tục từ nhỏ, cậu nhóc này có thể sinh tồn thì chắc chắn rèn luyện được tính nhẫn nại, một ít bản lĩnh nhưng sẽ khó ngóc đầu... ngay cả áo cơm tự bản thân cũng sẽ khó mà đảm bảo... tuy nhiên dù vai oằn gánh Suy Vận nhưng sau lưng cậu ta hiện tại lại có một đôi cánh to lớn, mạnh mẽ vô biên giúp cậu ta càng gặp gió to nghiệt ngã thì lại càng lướt gió bay lên cao hơn, nhanh hơn, lợi hại hơn... cuối cùng không ai có thể cản trở và đạt được điều ước muốn của mọi người: Tiêu Dao!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.