Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 160 (Xui Có Thưởng). Thời tới không cản được!
- Không... ông chỉ mới 70... hôm Tết con chúc ông sống lâu trăm tuổi òi!
- Khà khà khà... tại con không biết đó thôi, trong Mệnh học có một câu nói: trời cho không lấy tất sẽ thụ hại! Số mệnh đã cho con và Phượng Gia gặp Tiêu Dao Tử tức là ý muốn chúng ta bắt lấy cơ hội... cơ hội không bắt lấy thì nay may có thể gặp đại hoạ thậm chí là diệt vong!
- Hậu... Phúc... phúc thì chắc là có vì ảnh bây giờ tiêu diêu tự tại rất vui vẻ... a... không lẽ ông nói ảnh sẽ "vô hậu"... "tuyệt hậu"?
- Theo như thông thường là sẽ không có... nhưng ông nói anh ấy được kỳ ngộ, có đôi cánh sau lưng nâng đỡ, càng gặp gió to sóng lớn càng bay nhanh bay cao mà!
- !!!
Liên Châu lè lưỡi gật đầu... mọi thứ nàng đều được học nhưng đến lúc thực hành lại quên bén nhiều thứ, cứ nghĩ mình giỏi nhất nên chuyện gì cũng tự thân đốc thúc...
- Chít cái gì mà chít... dù gì con với nó đã có quan hệ, lại là lần đầu tiên!
- A... sao đại ca đánh em?
- Ha ha ha... người trong cuộc u mê, người ngoài cuộc thì tỉnh táo thôi... con giao việc sau đó cho một thời gian để chúng lắng đọng, tiếp theo lại chấn chỉnh và cứ thế lặp lại... từ từ rồi mọi thứ sẽ theo quy củ mà mọi người không quá áp lực, quá khó chịu!
Cả bọn nhởn nhơ đi vào như chốn không người... lúc này đã gần 2 giờ sáng, quả thật không có một ai vì mấy bác bảo vệ đã bị Trụi cưỡng chế không cho trực đêm nguy hiểm nữa...
- Aizzz... phúc hoạ thường song hành... con vừa đắc phúc vượt qua kiếp nạn... thị trường vàng đang tăng vùn vụt thì ẩn bên trong cũng đầy rủi ro về thị trường, về pháp lý, về t·ội p·hạm... nếu con không bắt được cơ hội đến lúc kiếp nạn lại kéo tới thì làm sao vượt qua đây?
- Ủa... vậy sao con giúp được ảnh có hậu?
- Đ M... mày khùng hay sao đi phá hàng rào người ta?
- Đúng là như vậy nhưng hai chữ "hậu phúc" con có thể tách làm đôi...
- Chòi oi... ông chuyển nghề qua làm luôn bác sĩ hiếm muộn được rồi á!
- Ha ha ha... theo đuổi Mệnh học không đơn giản đâu con... nếu không trên thông thiên văn dưới tường địa lý thì làm sao khuy phá thiên cơ!
Ông nội cười sảng khoái, vuốt đầu cháu gái:
- Không lẽ... không lẽ ưu thế của con là có thể giúp ảnh có "hậu"...
- Ui... đại ca định nhảy qua hả?
Liên Châu gật đầu, ông nói quá chuẩn, thị trường đang có quá nhiều rủi ro, bên bạch đạo đang rà soát các tiệm vàng lớn khắp cả nước, trộm c·ướp thì đầy rẫy chưa kể cái đám cõng rắn cắn gà nhà, tổn công lợi tư... nàng đã cố gắng chấn chỉnh quy trình kinh doanh cho bài bản, minh bạch, tăng cường an ninh... nhưng Phượng Gia Kim Hoàn vẫn chỉ như chiếc lá lênh đênh trên đại dương rộng lớn, sóng gió có thể vùi dập nó bất cứ lúc nào...
- Con rất thông minh, phía trên đoán đúng nhưng phía dưới trật chìa rồi! Chuyện vận mệnh không bù trừ nhau đơn giản như vậy đâu... vả lại cái Hạnh Vận của con so với cái Suy Vận của người ta quá là bé nhỏ! Nếu Hạnh Vận của con mà bằng nó thì chắc chắn ra đường gặp may mắn phải gấp chục lần hiện tại.
- Thì có thể bắt gió bằng cánh diều...
- Là sắc đẹp sao ông?
Lãnh Phi Tuyết cô đơn trong nhà, vẽ chân dung soái ca để gửi thương nhớ vào tranh.
Lịch bịch...
(còn tiếp)
- Ừ... chỉ lần này nữa thôi... đây là lần thu hoạch tốt nhất... chỉ cần con câu kéo được Tiêu Dao Tử thì Phượng Gia sẽ phát triển gấp 10 gấp 100 lần!
- Chính xác... gió không phải để bắt bỏ vào thùng mà là để đồng hành, để lướt cùng với gió, mượn lực của gió để bay cao bay xa...
Ông nội cười vuốt râu đắc ý! Liên Châu lẩm bẩm:
Chúng lại tiếp tục kiên nhẫn chờ đợi... đợi đến đêm khuya canh vắng mới lịch bịch tràn vào.
- Con hãy tranh thủ sắp xếp rồi đi tìm người ta, câu kéo quan hệ... mọi việc nên sớm không nên muộn... người kia chứa quá nhiều biến số, ông không thấy rõ thời cơ nào là thích hợp đành chỉ dựa vào Hạnh Vận của con thôi!
- Hic hic... ông đừng sử dụng nữa á!
- Ông à... con đâu phải gái ế á... với lại bây giờ trong tiệm công việc đang rất bề bộn...
Băng c·ướp chia hai: một tốp đi chuồng gà hốt con gà 20 triệu đô... dù bèo lắm cũng được 10 triệu đô, hơn 250 tỷ... he he...
Hai ông cháu bàn mưu tính kế cách xa mấy trăm km vậy mà làm Trụi nhà ta rùng mình ớn lạnh liên tục.
- Ông oi... chắc con chít...
- Oa... ông nói làm con tỉnh người... hèn gì hổm rày con cứ thấy sai sai gì đó...
Ông nội hạ tử lệnh... Liên Châu méo mặt:
- Cái Hạnh Vận của con có thể tăng xác suất có hậu từ 0,01% lên gấp vài chục lần hiểu chưa... đây là vì chuyện thụ thai diễn ra chỉ bên trong thân thể con nên mới tăng nhanh như vậy... tốt nhất là sau khi quan hệ con hãy tách ra thật xa người đó để tăng thêm xác suất.
- Trời ơi... mầy ngáo vừa vừa thôi... có hàng rào nhưng có cổng rào đâu... đi vào là được rồi!
- Đúng... nhưng đó chỉ là ưu điểm nhỏ nhất...
9 ly ơi... mày ngoan nhé... hé hé...
- Ông nói rất đúng, nhưng nói dễ làm khó... Tiêu Dao Tử như một cơn gió... làm sao con bắt lấy được cơn gió đây!
- Nếu trên mặt đất có thể bắt gió bằng chong chóng, nếu trên mặt nước có thể bắt gió bằng cánh buồm, nếu trên bầu trời...
- Khà khà... gió thì không bắt được... dù có bắt rồi nhốt thì gió không còn là gió nữa... tuy nhiên nếu khéo léo vẫn sẽ bắt được...
Nếu tất cả êm xuôi thì từ đây tiền bạc rủng rỉnh cả đời, số má giang hồ cũng tăng lên vùn vụt vì xử được 9 ly...
- Không... con chẳng thà phát triển từ từ còn hơn để ông mạo hiểm...
Chương 160 (Xui Có Thưởng). Thời tới không cản được!
Hậu quả là Trụi chẳng những rùng mình mà còn ắc xì xì liên tục... may mà có Venus liên tục dỗ dành giấc ngủ cho chủ nhân thì Trụi mới ngủ được ngon giấc! (đọc tại Qidian-VP.com)
Lịch bịch... ... ...
Chúng tiếp tục mật phục... trời không phụ lòng người cuối cùng 9 ly cũng chở bồ chạy về hú hí đêm tình nhân...
- Òi cái gì mà òi... vừa rồi ông sử dụng tuệ nhãn hao tổn thêm 1 năm tuổi thọ nữa rồi... nên thực chất ông đã gần 90... cái gì càng lợi hại thì sử dụng nó càng trả giá đắt!
- Aizzz... 99,99% là như vậy! Người gánh nặng Suy Vận hầu như không thể có con vì nhiều lý do khách quan và chủ quan...
Đêm nay trai đơn gái chiếc làm sao không ò í e... mà ò í e xong thì anh hùng cũng thành cẩu hùng tay run eo mỏi, mất hết cảnh giác và bản lĩnh...
Còn lại 10 thằng s·ú·n·g ống lăm lăm đi tràn vào nhà lá để bắt cặp tình nhân... dùng con bồ để ép 9 ly xì tiền: 300 tỷ từ Nhất Ma và ít nhất cũng phải vài trăm tỷ tiền riêng... chúng nhận định phải có tiền riêng mới cá cược được với Nhất Ma.
- Khà khà... ưu điểm này rất bí hiểm khó ai nhìn ra... nó vừa không quan trọng lại vừa cực kỳ quan trọng! Tiêu Dao Tử trên vai gánh nặng Suy Vận... người như vậy luôn luôn gặp xui xẻo trắc trở, suốt cả đời vào sinh ra tử là chuyện thường... con nghĩ thử xem cậu ta có "hậu phúc" hay không?
Nhưng đi bắt gà chỉ cần 3 đứa vì gà buổi tối như gà rù... chả thấy gì không phản kháng được, thậm chí chúng còn chuẩn bị thuốc mê... xịt xịt xịt... là hốt bỏ vào bao... sẵn hốt hết nguyên đàn về gầy giống!
- Người như vậy sẽ là người rất coi trọng cựu tình... con đã thành công có quan hệ thì lần 2, 3, 4... sẽ dễ dàng thành công...
Tên đại ca cầm đầu băng c·ướp nhận định rất rõ: trước sau gì 9 ly cũng chạy về Sài Gon, mà đã về Sài Gon thì thể nào cũng ghé nhà lá này thế cho nên chúng đã mật phục cả ngày... tận mắt thấy cô dâu chạy trốn và pha c·ướp cô dâu đẹp như trong phim.
- Đừng xí gạt ông... hiện tại con đã chấn chỉnh đường lối rất tốt, đặc biệt là việc tăng cường an ninh và quy trình thuế má, nguồn gốc xuất xứ rõ ràng... mọi chuyện còn lại con hãy đào tạo cấp dưới để gánh vác từ từ là vừa... nếu một khi con đón được gió từ Tiêu Dao Tử, lúc đó tiệm vàng phát triển bùng nổ thì còn có người để mà sử dụng chứ đúng không?
- ??? (đọc tại Qidian-VP.com)
Một thằng muốn phá hàng rào mấy chú bác bảo vệ mới làm...
Tuy nhiên thần tài đã mỉm cười với lũ c·ướp: ngày hôm qua giang hồ truyền tin 9 ly thắng cược 300 tỷ Nhất Ma, sau đó bị vây bắt nhưng chạy thoát!
* Một là t·ê l·iệt sự cảnh giác của mọi người.
* Hai là chờ giá chợ đen lên cao... hiện giờ giải thưởng cho Kê thần xóm Bến Đò đã lên tới 20 triệu đô... ngay cả Nhất Ma cũng thèm... giá này giờ đã đứng không tăng nữa... vậy là đã đến lúc thu hoạch! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ông ơi... nãy ông nói con có nhiều ưu điểm... sắc đẹp chỉ là nhỏ nhất... có quan hệ rồi chắc cũng không quá lớn vì Tiêu Dao Tử biết bao nhiêu lần hái hoa bắt bướm rồi... con còn ưu điểm gì khác không hả ông?
Tiểu Mỹ ở Đài Lon thương nhớ khôn nguôi.
- ???
Bốp!
Đêm 14/2 chú định là một đêm tràn đầy biến cố... ngay tại khu vườn của Trụi cũng không yên tĩnh, một băng c·ướp lớn 13 tên tràn vào từ mé sông, tay dao tay s·ú·n·g, bịt mặt trùm đầu, vài thằng còn xách theo giỏ đệm để trộm gà...
- Ha ha ha... đừng than thở... con có nhiều ưu điểm to lớn lắm.
- Oài... ảnh rõ ràng là háo sắc nhưng khả năng tự kiềm chế rất cao, ảnh sợ rắc rối về tình cảm...
- ???
Chúng đã theo dõi Kê tướng quân từ hồi đầu Tết nhưng chờ mãi đến giờ mới chịu ra tay vì hai lý do:
Kế đó mẹ con Diễm cũng bàn về Trụi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ha ha... thời tới không cản được!
Trong băng này có nhóm 4 tên đã nhận tiền để gài hàng mai thúy hại Trụi hồi trước Tết, bây giờ gom chung băng khác làm một cú lớn khai trương đầu năm...
Liên Châu thút thít lắc đầu liên tục:
- Dạ con hiểu rồi... con sẽ cố... không biết cái anh chàng kia có nể tình cho con gặp mặt không nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Con không thấy ban đầu người ta chúc con ngủ ngon liên tục hả... ngay cả lúc lên giường thì người ta cũng đã dừng chân trước bờ vực rồi đó!
Một góa phụ xinh đẹp ở tuốt Vũng Tau cũng nỉ non nhớ nhung Trụi... dặn lòng cố nén đợi ngày 8/3 là ngày Trụi hứa chỉ dành riêng cho nàng... Aizzz... đêm trường tịch mịch...
...
Lịch bịch...
- Có gì mà mắc cỡ, ông đã gần đất xa trời... chỉ còn vài năm nữa để giúp con định hướng mà thôi!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.