Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 165 (Xui Có Thưởng). Loli cành vàng lá ngọc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165 (Xui Có Thưởng). Loli cành vàng lá ngọc


- Kho đó gần 2000 m², tao cho mày xài không luôn...

- Thích không?

Vừa đặt hàng xong định chuẩn bị qua Thạch gia như đã hẹn thì tình tỷ gọi điện mời mọc:

Thạch San tức giận:

- He he... xin tự giới thiệu tui là Trụi, người trong xóm này, hôm nay rất hân hạnh được làm quen với cô...

Trụi chơi thảnh thơi, tranh thủ đặt hàng online 1000 chiếc vòng tay inox, giá sỉ 5 k/chiếc vậy mà cũng tốn hết 5 triệu ghê hông? Mua nhiều được miễn ship, còn được shop khuyến mãi thêm nguyên bộ combo inox: trâm cài tóc, dây chuyền, bông tai, lắc tay, lắc chân, nhẫn, trâm cài áo.

Có người chọc ghẹo: mày không hốt thằng Trụi thì đứa khác hốt... ấy vậy mà nhỏ Yến vẫn cười tỉnh bơ không sợ chút nào... cái tính cố chấp không vợ không con của Trụi giờ hóa ra lại là miễn tử kim bài của nhỏ Yến, sự đời quả thật nhiều khi tréo ngoe hết chỗ nói!

- Anh ơi... có một kê thủ nổi tiếng ngoài Bắc muốn vào đá giao lưu... anh thấy sao?

Yến đâu biết nàng chỉ liếc chút xíu vài giây mà Nobita của nàng đã tự đập trúng người cả trăm lần vì tốc độ quá nhanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ha ha ha ha ha ha...

- Ủa... tui đã báo giá trước Tết với Thạch lão gia rồi... muốn mua đứt công thức cần 20 triệu đô.

- Vậy em chốt kèo hết hả anh?

Trụi bẻ lái: - Bé à bé ơi... anh đang có hứng vẽ tranh k·hỏa t·hân... bé muốn làm người mẫu cho anh hả? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thạch lão gia cười rung rinh cả ghế:

- Thằng nhóc... em tao Thạch San tiêu chuẩn lá ngọc cành vàng... được các bô lão trong tộc công nhận là đứa cháu thừa hưởng nhiều nét đẹp của bà tổ nhiều nhất... đó chính là công chúa nghe tiếng đàn tích tịch tình tang cứu ông tổ Thạch Sanh của Thạch gia á!

Trui cười hì hì:

Hả?

Riêng trà thì vẫn trà xanh nhưng chuyển qua loại vip của trà xanh trong nước, toàn là búp non không có hàng vụn, thô... chất lượng cuộc sống tăng hẳn lên.

- Không sao... tại anh hứa rồi... để chút anh coi có gì thú vị không để cho em... nếu không kịp anh thiếu, lần sau đưa em á...

- Trụi ơi... chút ghé bên nhà mới ăn tân gia...

- Em chỉ đòi chơi thôi, em đã lấy 3% rồi, cảm ơn anh kêu chủ nhà cho em á!

- Đổi lại là cái gì?

- Mày đừng giả nai... cái em gái tao muốn là pha chế...

Xoan lè lưỡi... không ngờ đòi chơi nhưng có thiệt, tuy nhiên nàng đã lấy 3% từ chủ nhà cũ nên nào dám lấy thêm, điều đó quá tham lam:

- Mày cho Thạch San biết công thức nước khế chua...

Venus phải liên tục kêu chủ nhân chậm lại nhưng Trụi bị "liệu"... cứ hứng chí là múa may thật nhanh, xem như vừa tập vừa chơi rất vui vẻ, cán côn giờ mềm mại đập trúng người chỉ như xoa bóp massage, thật là cảm giácccc...

- Cưới rồi sao đi chơi... đừng dụ tui tội nghiệp!

...

- Ê Trụi... xưa giờ mày luôn dịu dàng với gái đẹp... mày không cho em gái xinh đẹp của tao công thức được hay sao... nhỏ Phương chủ quán đó nó làm gì thì tao với mày quá rành, chả quan hệ gì với mày mà mày còn giúp nó được... giờ coi như nể tình tao lì xì Tết 20 tỷ, cho nhỏ em tao công thức để kinh doanh được không... mày đâu mất mát gì...

Thạch lão gia vừa nghe nhỏ em đổi giọng liền rùng mình không chọc ghẹo nữa... nó mà méc lên chú bác trưởng bối thì c·hết, Thạch gia nề nếp không phải trò đùa, cỡ ông mà phạm lỗi thì cũng nằm sấp ăn ba toong như thường.

- Khà khà... nó không già như mày nghĩ đâu... nó chỉ là em họ của tao, năm nay vừa tròn 30 tuổi... suốt ngày thích buôn buôn bán bán chả chịu lấy chồng... sao... mày dám tới không?

- Đúng!

- Cưới... không được!

- Wa... vậy thôi Tiêu Dao Tử vẽ cho em một bức tranh được không?

- Hừm... anh đừng nghe lão già Thạch Sáng nói bậy, tôi không có muốn gả chồng đâu!

- Anh ơiiiiiii... mua nhà anh nói cho em tiền cò... rồi giờ nó đâu? (đọc tại Qidian-VP.com)

- !!!

- Anh kia... sao nhìn người ta dữ vậy? Tôi là Thạch San còn anh là ai?

- Không hề... giờ giá đó... nửa năm nữa giá khác... vài năm nữa giá càng khác...

Bốp!

Trụi lật đật cúp máy... nói chuyện với hot girl con của người tình hơi b·ị đ·au tim á!

- Không không... giá quá cao... cao đến độ như là ngáo giá...

- Ha ha ha... hai đứa bây làm thấy ghê quá cứ như là bài "em gái mưa" a... mình hợp nhau đến như vậy thế nhưng không phải là... yêu...

Nhỏ Yến đi chợ sẵn tiện đi chơi khắp xóm, ai nhìn mặt nó đỏ hây hây đầy mãn nguyện cũng biết tỏng chuyện gì nhưng hỏi thì nó cứ chối leo lẻo nói giờ đang lo làm ăn, không nghĩ chuyện chồng con nữa!

Trụi nín khe... nói không thì quê, mất mặt bầu cua... nói có thì sụp hầm chắc c·hết... hic hic... muốn gì cũng phải cho coi mắt rồi sau đó... bỏ chạy còn kịp!

- E... hèm... anh Sáng...

- Tôi muốn học công thức là để mở rộng kinh doanh nước khế chua trên toàn quốc chứ tự pha uống làm gì cho phí của trời... tiềm năng nước khế chua rất lớn.

Moá... ổng làm thiệt rồi mình từ chối hay là đồng ý đây? Hắc hắc hắc...

- !!!

Xoan đỏ mặt lắc đầu liên tục:

Kiểu này không nghe giới thiệu tuổi đố ai biết là 30... ra đường có gặp cũng chả dám sáp vào vì sợ trẻ vị thành niên!

- Ui dào... tưởng chuyện gì... cái đó có đáng là bao... tui xài không kho hàng thì từ rày Thạch lão và Thạch cô nương sẽ được uống miễn phí suốt đời... pha chế chi cho mệt!

Hic hic... nào giờ quen giao tiếp với các tình tỷ chín mùi, ngay cả Tiểu Mỹ, Liên Châu và nhỏ Yến cũng thuộc dạng nảy nở ngon lành... giờ tự nhiên gặp Ngọc Hoa đã thấy ê răng, tiếp đến gặp Thạch San này thì hoàn toàn... rụng luôn răng á!

Thạch Sáng híp mắt nhìn tiểu hồ ly biết ngay thằng cu này nghĩ cái gì, ông dọng cây gậy ba toong hai cái nghe rất thấm người... miếng gạch chỗ ổng ngồi dám thay gạch hoài luôn quá.

Diễm và Trụi cười dài rồi thở phào chùi mồ hôi... ôi quá nguy hiểm!

- Chúng ta hợp nhau ngay từ lần đầu gặp gỡ vì tui cũng không muốn cưới vợ...

Rèm châu lay động, này là rèm trân châu ngọc trai thứ thiệt luôn á... một mỹ nhân vóc dáng thướt tha đi ra nhưng rất loli: cao 1,5 mét không khác gì bé gái 13-14 chưa phát d·ụ·c hoàn toàn... tuy nhiên làn da trắng mịn cực phẩm, dáng người thanh nhã, khuôn mặt có tỷ lệ vàng, mắt đen láy sáng ngời, mày kiếm tỏa nét anh thư hăng hái tiến thủ, tóc lại cắt tém cực kỳ cute...

- Hả... anh có nói đùa không?

Thạch lão ngồi cười tủm tỉm vuốt râu, ông biết kiểu nói chuyện làm ăn như nhỏ em họ sẽ khó mà thành công với thằng Trụi tiểu hồ ly này... nó không cần tiền... càng nói chuyện tiền càng khó hợp tác... ông chen vào câu chuyện đang bế tắc:

Mỹ nhân loli cau mày kiếm thốt ra lời thánh thót như tiếng châu rơi mâm bạc:

"Whao... chưa 7 giờ mà ông này làm gì vậy ta... cái trò múa côn Lý Tiểu Long này ổng bỏ lâu lắm rồi mà?"

Chương 165 (Xui Có Thưởng). Loli cành vàng lá ngọc

Đủ kiểu tiếng động lạ vang lên trong phòng tập gym khiến Yến tò mò nhìn vào.

- Rồi rồi... anh không ghẹo em nữa... bây giờ nói chính sự... Trụi à... mày muốn thuê kho hàng của tao phải không?

- Ha ha ha... không sao... ngáo ngáo cũng dễ thương... thuận mua vừa bán mà thôi không ai ép ai...

Yến đi chợ ngang qua hai chủ tớ chợt nhớ ra một chuyện quan trọng:

Đến Thạch gia, Trụi chạy ves cỏ toạ giá lả lướt vào sân, dẹp hết suy nghĩ vớ vẩn sẽ làm ba dượng Hùng đô nào ngờ Thạch Sáng lão gia lại cờ cao hơn mấy bậc, nói một câu đánh phủ đầu làm Trụi té nhào khỏi ghế:

...

...

- A... Thạch lão gia... em ngài năm nay 50 hay 60 cái xuân xanh vậy ạ?

- Ồ... vậy cũng chả sao... Thạch cô nương cứ tới quán học, sau đó về tự pha uống cũng được.

- Cưới không chốt luôn?

Có câu này của Trụi, Yến yên tâm chốt kèo trả lời cho các kê thủ nổi tiếng... ngay sau đó giới kê thủ trong và ngoài nước lại một lần nữa sôi trào vì Kê thần Sài Gon xóm Bến Đò! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Chính xác!

Trụi: - Ok... Diễm tỷ yên tâm, trưa em chạy qua... Xoan à... chút anh qua rồi đưa em tiền cò... muốn mấy phần trăm đây?

Trời đất như quay cuồng... Trụi tối tăm mặt mày:

Trụi đảo mắt nhìn thật kỹ bên ngoài và cả bên trong... quả nhiên là cành vàng lá ngọc, hoàn hảo từng chi tiết nhưng mà sao xanh non muốn c·hết... còn xanh non hơn cả Ngọc Hoa nàng thơ xứ Huệ...

Thạch San không rành tính Trụi, tưởng Trụi hiểu lầm nên giải thích:

- Đúng.

- He he... đồng ý đi em... Kê tướng quân mà không có đối thủ sẽ rất tịch mịch!

Kê tướng quân không ngờ lại gật gù rồi vỗ cánh gáy vang như nghe hiểu tiếng người. (đọc tại Qidian-VP.com)

Diễm và Trụi ở hai đầu nghe câu này đều rụng rời tay chân, cả hai đều biết Trụi chỉ vẽ cho người tình... giờ kêu vẽ không lẽ phải phá bỏ nguyên tắc hoặc là lăn ga giường???

Bụp!

- ???

Yến bỏ qua quầy quả đi nấu bữa sáng, cái bếp nhà này siêu xịn nhưng nhiều tính năng quá, nàng cần phải làm quen từ từ.

- Nhỏ San đâu rồi... ra đây đi... nhìn lén làm gì!

A mi phò phò... tội lỗi tội lỗi!

- Ê nhóc... hôm bữa mày kêu tao gả con gái nhưng má thằng Hùng không chịu... giờ tao gả em gái của tao cho mày... tao với mày làm anh vợ với em rể được không?

Binh!

Trụi trợn mắt: - Úi dùi ui... lão gia vậy mà hát nhạc trẻ quá ngọt luôn á... chắc chắc là nghe mấy nhỏ trong hội sở hát nè...

- Quá thích...

Cơm nước buổi sáng hôm nay rất phong phú, ăn xong Trụi ra vườn uống cà phê và chơi với Kê tướng quân.

- Cái kho lớn chỗ bãi container?

Thạch Sáng lão gia cười hắc hắc tiếp tục marketing sản phẩm:

Kê tướng quân được chơi đùa với chủ nhân quá sung sướng, nó bay nhảy lia lịa, thậm chí còn hái tặng chủ nhân vài trái xoài còn từ trước Tết và giờ đã chín bói.

Phành phạch... Ò ó o o o...

- Tầm bậy... tao nghe trên điện thoại... mày thấy em họ tao như thế nào... đẹp không?

(còn tiếp)

Trụi cẩn thận gọi cho Yến nói trưa đừng nấu cơm vì phải đi ăn tiệc... sau đó Trụi chạy đi Thạch gia... không biết ông này bàn tính chuyện gì mà phải trang trọng như này không biết...

- Ô nô... không bao giờ... bỏ đi anh... em không vẽ đâu á!

- Quá đẹp...

- Ừ... nhưng chỉ đá với người nổi tiếng thôi... ít nhất họ cũng không chơi quá xấu, xài thuốc tùm lum... chỉ cần chơi đàng hoàng thì dù gà Mễ qua đây mình cũng chơi tuốt!

Giờ có tiền Trụi mua toàn loại cà phê rang xay tại chỗ loại xịn nhất, pha phin ở nhà uống cái nó thơm tới óc o... sướngggg...

Hổng lẽ ổng tính gả má thằng Hùng đô cho mình thiệt hả ta?

Trụi chưa kịp trả lời thì có tiếng hot girl xen vào:

Rồi rồi... tới nữa rồi... chính cái giọng điệu cà chớn cà cháo này làm ông tốn 20 tỷ lì xì hồi Tết nà... mả mẹ nó... nghe cái giọng này mà tức muốn lộn ruột nhưng phải bình tĩnh... mất bình tĩnh há miệng mắc quai ngay!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 165 (Xui Có Thưởng). Loli cành vàng lá ngọc