Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 176 (Xui Có Thưởng). Đổi gió

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176 (Xui Có Thưởng). Đổi gió


- Úi... sao vào đây chi anh?

- ???

- Không sao... nước rất sạch, rất trong.

- Chưa có đồ bơi...

Ầm!

- !!!

Liên Châu nãy giờ tranh thủ ngồi kế Yến nỉ non sao đó mà nhỏ Yến chấp nhận rời đi, quay về cửa tiệm.

- Hic hic... anh linh cảm thấy điều không lành...

Căn nhà còn lại 2 người trai đơn gái chiếc ngồi dưới gốc khế hóng mát.

Tiếng kêu gọi muộn màng không đến được tai Bảo... hot girl khóc... đây là người bạn trai tử tế nhất từ trước đến giờ và cũng là người duy nhất muốn nàng từ bỏ con đường phê pha t·ự s·át từ từ này! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Dạ... con sẽ về sớm!

...

- Gì vậy cha nội? Làm bạn gái mãi mãi mà không yêu?

Cứ cói như nó làm... đời này Xeko lại thiếu Nobita một cái mạng nữa rồi... cái trước thiếu chính là làm Nobita 6-7 tuổi suýt c·hết!

- Ừ... đổi thiệt... gió ngoài sông thổi vào muốn c·hết luôn!

Bảo lắc đầu, cầm lon bò cụng uống để thấm giọng chuẩn bị thuyết phục ai ngờ hot girl lại muốn bốc phốt:

"Bà mẹ mày nhẫn Hắc Miêu... sao cứ thấy gái đẹp là mất linh thế này hả?"

- Đ M... mày bá đạo vừa thôi... tính một chồng nhiều vợ hả thằng khốn?

Ụn ụn ụnnnn...

- Không... tối nay không kẹo ke gì hết!

- Cũng được... ngồi đây mà phá Ke thì cũng tuyệt!

- Anh chỉ thích chơi em chứ không thích mấy thứ kia, nó hại người lắm!

Loài cú đêm chỉ làm bạn và sinh hoạt với bóng tối, nắng nóng ban ngày nó không quan tâm!

- Aizzz... chỉ là quan niệm không hợp thôi mà!

- Anh... trên sân thượng có hồ bơi... hổng ấy mình đi bơi đi anh?

- Đúng... anh cũng không yêu em!

- Rồi rồi... anh thua em á... nhưng giao trước không được làm gì anh đó!

- !!!

- Rồi rồi có ngay... hủ tiếu gõ, hải sản, món Tây ta tàu cái gì cũng được... em chọn đi...

- Hi hi... nghe thấy hấp dẫn à nha... nhưng ăn gì trước đi, em đói!

- Sao vậy anh?

- Hừ... tại vì chán em mới như vậy đó... anh cũng vậy mà không phải sao?

- Ừ.

- Ủa anh... mình đi bar mới hả... an toàn không... đẹp không?

- Không, anh quen người khác nhưng em chỉ mình anh là đủ!

Chơi mấy thứ này nếu ai nói không biết tác hại thì toàn là xạo L... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Anh nói giỡn phải không?

...

- Không sao... em không ngại...

- Không... anh chỉ vì em...

- Hết Tết rồi, về trước nửa đêm nha con!

- !!!

- Đó chỉ là quá khứ giờ anh không thèm nữa.

Dân chơi như nàng nếu ai than thở Sài Gon nóng nực quá thì nàng sẽ cười c·hết kh·iếp: ủa... nói gì dọ... tôi thấy nắng nóng c·hết liền đó!

- Bể bơi chưa sát khuẩn...

- Ư... hồ to như vậy một mình em thấy sợ.

- Hi hi hi... anh làm thấy ghê quá hà...

Quay lại bữa tiệc kỷ niệm ngày khởi động trường Bến Đò, quan khách về hết còn lại vẫn là 3 người như lúc sáng: Trụi, Yến và Liên Châu.

Kệ! Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên, lần này ta cứu vớt em nó, nếu nó nghe lời thì tốt còn không thì "say goodbye" lỡ dây dưa nhùng nhằng đến lúc bị chiến sĩ hốt lúc đang "bay" là tàn đời.

- Xời... đi bar hoài chán c·hết... hôm nay đổi gió cái cho vui!

...

- Biến đi thằng khốn!

Từ đây bạn bè chí cốt càng thêm thân thiết.

Ha ha ha ha ha ha....

- Ha ha ha ha... đúng là newbie... tình yêu sao... nó không tồn tại... nếu có chỉ là do chưa phản bội hoặc chưa bị phát hiện phản bội mà thôi.

- Anh mà lên thì còn đáng sợ hơn đó.

- Anh chê em già sao... hic hic...

Nói ke kẹo cỏ đá không nghiện? Cũng toàn là xạo L... tụi nó bay sướng như tiên... mà cái gì sướng như tiên không gây nghiện?

Nghĩ thoáng qua, lau đi vài giọt nước mắt hiếm hoi, hot girl lại lao đầu vào cuộc chơi chờ ngày kết thúc bằng c·ái c·hết trắng...

Bị nhắc đến tuổi tác chênh lệch Liên Châu hai mắt đỏ ửng, lấy ra v·ũ k·hí lợi hại nhất của người phụ nữ... Trụi thấy nước mắt thì giơ tay đầu hàng.

Gần 10 phút sau cả hai ghé quán ốc Gì Cũng Được, vào làm lia lịa cả chục món sau đó Bảo lại chở hot girl đi vào một quán cà phê vườn bờ sông dành cho tình nhân, giá nước đắt nhưng không gian tách biệt riêng tư tha hồ tâm sự hay giao lưu nhẹ nhàng gì đó!

Ụn ụn ụnnnn...

- Gì cũng được!

- Chỗ này vắng vẻ có c·ướp, tụi nó mà ra là lụi trước mấy phát rồi c·ướp sau đó...

Câu chuyện ngắt ngang, nhân viên đưa nước, nhận tiền rồi rời đi thật nhanh.

- Hồi đó mình quen nhau ở đây giờ cũng chia tay ở đây... chúc em vui bên người mới!

- Anh Bảo...

Hot girl năm nay 19 tuổi bằng tuổi nhỏ Yến, bố làm quan to không lo c·hết đói nên sau khi nàng rớt đại học bắt đầu nhởn nhơ tập tành ăn chơi. May mà nhan sắc mặn mà biết giữ mình nên không rơi vào mấy động lắc hay động bay tập thể nhưng bạn trai đã thay đổi 6 lần, thuốc ngừa thai uống định kỳ nếu không thì không biết phải phá thai bao lần vì dân chơi mấy hàng loại này không bao giờ thích xài bcs.

Quyết tâm hành động nhưng mới dắt khủng long bạo chúa chưa kịp vọt đi thì ba Bảo đã xuất hiện hạ tử lệnh:

Hot girl sợ hãi leo tót lên xe, Bảo rồ ga chạy đi, cả hai im lặng.

Chương 176 (Xui Có Thưởng). Đổi gió

- Có ngay... anh biết một quán "gì cũng được" ngon lắm!

- Ha ha... đừng càm ràm, ngồi chill chill chút đi em.

- Cái gìiiii...?

- Thì anh nói đổi gió!

Liên Châu tức giận đẩy luôn Trụi vào hồ cho ông này khỏi xạo nữa, còn nàng thì cởi từ từ sườn xám trong ánh đèn led lung linh dọc quanh hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Xe chạy đến quận 5, vào một ngỏ hẻm to, trong ngõ hẻm to có một căn nhà nhỏ, căn nhà nhỏ nhưng của một vị quan to, vị quan to lại có một cô con gái nhỏ là bạn gái hot girl của Bảo.

Bảo lí nhí đáp lời và rời đi, ôi trời... xuất sư không thuận! Đây là điềm báo khó khăn hay là ý trời cho ra thử thách?

- Phải, tình yêu quá xa xỉ, anh vừa không yêu vừa không cưới để khỏi li dị nhưng chúng mình quan hệ với nhau mãi mãi.

- Em cũng đừng chơi nữa... suốt ngày chỉ như vậy hoài chán lắm!

- ???

- Rồi hai đứa tự do quen người khác?

- Lên xe anh chở về cho.

Liên Châu vừa tức vừa buồn cười lôi tay Trụi kéo đi một mạch lên thẳng sân thượng chợt Trụi giật mình la lên:

Bất tri bất giác trong đầu Bảo hiện ra khuôn mặt cười của Nobita... không biết nó có giúp mình thiệt không nhưng mình sẽ không hỏi nó...

Hot girl ngồi sau ôm Bảo hưởng thụ cảm giác đông vui, gió đêm mát mẻ, không khí freedom...

Từng chiếc nút bung ra là một phần thân hình hoàn mỹ hiện ra làm sắc lang ở dưới nước ngẩn ngơ nhìn ngắm quên bỏ chạy.

Nghe tiếng xe quen thuộc hot girl nhún nhảy đi ra với bộ đồ híp pi mát lạnh, người làm chỉ biết đứng ngó chứ không dám nói gì, ông chủ thì họp hành tiếp khách liên miên ít khi về trước 11-12 giờ khuya, bà chủ lại thường đi du lịch từ thiện phương xa, cả tháng cao lắm ở nhà được 3-4 ngày... riết rồi người làm thấy hình như mình mới là chủ căn nhà nhỏ này còn gia đình ông chủ chỉ là khách trọ qua đường... cơm canh nấu ra chả ai rớ tới, mọi việc trong nhà cũng chẳng ai quan tâm... nghĩ cũng lạ thiệt chớ!

- !!!

- Vậy sao không chơi?

- Xạo hoài... anh cũng phê bà cố mà?

Toang!

(còn tiếp)

Cũng may bãi tập kết này được đèn laser của Trụi thổi bùng vào một làn gió mới khiến dân tình có chủ đề mới để mà đeo đuổi và bàn luận...

- Anh nói rồi... anh chỉ muốn chơi em, muốn em làm bạn gái anh mãi mãi.

Chẳng bao lâu Bảo quay lại bãi tập kết, nó nhìn bạn gái đầy nuối tiếc:

Chát!

- Không... là rồng ăn thịt gà... em là rồng còn anh là gà.

- Có lý... em cứ lên bơi, anh đi tập gym cái đã!

Khủng long bạo chúa chở đôi tình nhân ra bãi tập kết như thường lệ, đối với Bảo cảm giác mới lạ không còn nữa, ra đây giờ chỉ như thói quen, cười nói giao tiếp hoặc ló mặt như là điểm danh ai còn ai mất vậy thôi.

Chẳng qua phê quá, bay sướng quá không muốn bỏ mà thôi.

Hot girl tán thẳng tay, quầy quả bỏ đi khỏi quán, Bảo xoa gò má đau rát, cực kỳ bực bội nhưng nghĩ kỹ vẫn chạy theo hot girl.

Hot girl sững người nhìn Bảo... cái thằng này mỏ nhọn nhọn nhưng nói câu này có chất lượng nà!

Hết lý do từ chối... à... mà không... còn chiêu cuối cùng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hazzz... vài tuần ăn chơi hoang đường đã kết thúc... Bảo lại trưởng thành hơn rất nhiều.

Liên Châu ban đầu câm nín tức giận nhưng ngay sau đó phải ôm bụng cười vì vòm kiếng tự động biến thành đen thùi che khuất bên ngoài, nó còn nhấp nháy các đốm sáng xanh xanh trắng trắng đỏ đỏ như một bầu trời đêm đầy sao...

Bảo về nhà trước 11 giờ, cả người tỉnh táo, ba mẹ thức chờ thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, Bảo cũng thở phào nhẹ gánh... cu cậu biết rất rõ ưu thế của mình: cậu ấm nhà giàu, gia thế ngon lành... muốn gái thì thiếu gì, đâu cần phải vì một nhành hoa mà sa đọa tù đày, hoang phế bản thân!

- Biến.

- Vậy bái bai thôi... anh đường anh em đường em... dòng nước buồn hiu hoa bắp lay...

Hot girl bắt đầu thấy Bảo nói đúng, đây chỉ là quan niệm không hợp, bà mẹ nó, thằng nào mà không thích tam thê tứ th·iếp đâu?

- Anh hết tiền hay hết sức chơi?

- Vòm kiếng chưa có màn che sẽ bị vệ tinh nhìn thấy...

- Đáng sợ cái gì? Sói ăn thịt thỏ sao?

- Anh vì em?

- Thôi rồi... chưa bơi được đâu!

- Tiền là chuyện nhỏ, chơi thì gặp em là muốn nếu không vác xác ra đây làm gì! (đọc tại Qidian-VP.com)

Khủng long bạo chúa gầm gừ rồi vọt đi trong màn đêm...

- Oái... tự nhiên đau bụng quá... anh phải...

Không biết hà cớ gì mà hôm nay ngoài sông lại im lìm không có gió, không khí hanh khô nóng bức... đại mỹ nhân lại là dân Đà Lat chịu không nổi vội kỳ kèo năn nỉ:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 176 (Xui Có Thưởng). Đổi gió