Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 177 (Xui Có Thưởng). Để yên cho em thụ thai...

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177 (Xui Có Thưởng). Để yên cho em thụ thai...


Bà mẹ nó... bố nhịn mày nãy giờ rồi đấy!

Trụi hít hà một hơi... aizzz... phụ nữ thiệt là, chỉ mới không lâu còn là con gái thì thẹn thùng c·hết kh·iếp, bây giờ thành đàn bà thì bạo dạn khủng kh·iếp!

"10 lần, thời gian sẽ trôi qua đúng một năm... tuy nhiên đây là nhờ cửu cấp linh thổ, nếu đất bình thường thì 1 năm chỉ nở hoa và thu hoạch 1 lần!"

Đại mỹ nhân dù rên rỉ xin tha cỡ nào cũng không thoát, chiến trường đánh từ dưới hồ, lên bờ, xuống dưới phòng ngủ...

- Cũng tạm được phải không?

"Linh thảo linh dược phàm cấp là dùng cho người phàm?"

"Có lý... giờ thì gieo thôi."

Mỹ nhân vung tay chụp lấy ở dưới nước:

"Dạ... rất khó, chưa kể bị côn trùng phá cây, thú hoang đến c·ướp đậu... bởi vậy gieo trồng chuyên nghiệp thì tiền lời thấp dễ lỗ, gieo trồng tự nhiên thì lại khó có thu hoạch, tiền hạt giống gieo trồng lại cao... vậy nên đậu hồi máu cũng có giá không rẻ."

- Anh đề nghị em đừng siết anh chặt như vậy... hư hết hai bánh bao rồi còn gì!

* Chậu biến thành pháp khí nửa giống gỗ nửa giống gốm có khắc pháp trận nhìn vào sơ thấy lạ, nhìn kỹ đảm bảo chóng mặt buồn nôn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sườn xám lột bỏ.

...

Hình ảnh dần hiện ra trên tờ giấy to, không phải là sân vườn hay sông nước, cũng không phải là mỹ nữ ngủ nướng mà là hình ảnh ấn tượng lúc nàng mặc sườn xám đỏ bước xuống xe như một nữ minh tinh thời phim Bến Thượng Hải.

Ngày: 18/2/2025

Whao... nãy giờ vẽ mỏi lưng, tự dưng được đấm bóp thật sướng!

"Aizzz... uổng quá... suýt chút ta thành super man rồi!"

Trụi qua thư phòng, mở cửa sổ ngắm view sân vườn và view sông nước rồi vẽ, bút bi di chuyển nhanh như ảo ảnh, may mà lúc nãy tập quyền ít sử dụng nhẫn Hắc Miêu nên giờ còn đủ thời hạn để sử dụng.

Tác phẩm: Bến Đò đón giai nhân

- Cũng cũng... ai có mua chục triệu đô em cũng không bán!

Liên Châu 25 tuổi, độ tuổi hoàn toàn chín mùi để đón nhận yêu thương, tuy nhiên nàng không có võ công bí thuật như Cửu Nương, không có thiên phú dị bẩm như Yến nên xỉu lên xỉu xuống 3 lần.

"Trong điều kiện linh thổ cửu cấp luôn được làm mới thì mỗi tháng nó sẽ nở hoa kết trái một lần, sau đó 1 tháng trái cây già, hạt đậu thành thục và có thể thu hoạch."

Nhìn mỹ nữ ngủ say, tâm hồn nghệ sĩ của Trụi lại rục rịch, thôi thì lôi giấy bút ra vẽ vậy.

"Vậy khi nào sẽ thu hoạch?"

Tác giả: Tiêu Dao Tử

Hừm... động tác c·ấp c·ứu sai bét nhưng không hiểu sao lại hiệu quả, Trụi tỉnh lại và đáp trả nhiệt tình... củi lại khô nóng khó nhịn, lửa cháy hầm hập cực bốc...

"Bản tính con người là tham lam nhưng nếu làm được mà không ảnh hưởng gì tới ai thì cũng có sao đâu!"

Ba hạt đậu gieo vào ba chậu cây cao nửa mét, đường kính 60 cm, rất giống một thùng nước, thậm chí nó cũng không có lỗ thoát hơi nước vì để tránh linh thổ thất thoát, bản thân linh thổ không hấp thu nước thông thường nên không sợ ngập úng, lượng nước cây cần sẽ được cây hấp thụ qua không khí, sương đêm và trong linh thổ.

"Wa... nhìn lạ quá, xài được không đây Venus... lỡ có gì là hư 3 hạt đậu quý giá."

What?

"Trời ơi... vậy một cây thu hoạch được bao lâu?"

"???"

- A... anh muốn c·hết sao...

"Ui... 1 năm, gieo 1 hạt mà chỉ thu được 2 hạt?"

"Đúng vậy, nếu cấp cao hơn thì phàm nhân rất khó chịu nổi vì dược tính quá mạnh."

- Nhưng sao anh vẽ em toàn là cảnh em bước khỏi xe không vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đúng á Trụi ca, giờ chỉ cần chờ nó nảy mầm là được. Trong vòng 24 giờ nó sẽ nảy mầm, nếu không nảy mầm thì thua!"

- Vì ấn tượng á!

(còn tiếp)

- Anh đứng gác mà chỉa s·ú·n·g chi vậy?

- Vầy là ok rồi phải không... em bơi đi anh đứng bảo vệ cho!

Liên Châu cười đầy lém lỉnh:

Chương 177 (Xui Có Thưởng). Để yên cho em thụ thai...

- Có lý!

"Ha ha... ta nghĩ ta không cần linh thạch hay linh thủy chi cho phức tạp... chỉ cần dùng đèn pin phục hồi linh thổ như mới là được."

"Hì hì... Trụi ca tham lam quá rồi!"

Nội y tung bay.

- Có a! Vẽ thêm cho em 9 bức nữa đi...

Thế nhưng ngay lúc sắp rút kiếm quyết đấu thì Liên Châu đỏ mặt gượng từ chối...

- Vậy ngay lúc này?

Vụ gì dzậy trờiiiii?

- Nó nguy hiểm như nào?

"Cái chậu thì sao? Tụi nó giống như có khắc trận pháp đúng không?"

"Hì hì... không giàu lắm đâu Trụi ca... mỗi lần nở hoa nó chỉ có 2 hoa nhỏ để thụ phấn qua lại... khi chín, hai trái nhỏ xíu chỉ cho ra 2 hạt đậu hình trái tim nhỏ bằng đầu đũa..."

- He he... xin lỗi em... có muốn anh đền bù gì không?

Trụi gầm lên thật to rồi lao vào xé xác con rồng xinh đẹp trước mặt, ăn tươi nuốt sống, nhai rau ráu không chừa chỗ nào.

"Đúng vậy Trụi ca, khi gieo trồng thì linh thổ sẽ bị mất dần linh tính cần bổ sung linh thạch, linh thủy... trận pháp sẽ giúp giữa lại linh thạch và linh thủy cho linh thổ hấp thu phục hồi... khi nào linh thổ hết chất dinh dưỡng thì thay linh thổ mới."

Đại mỹ nhân tự tin khoe sắc từ từ bước xuống hồ nước, sắc lang bên dưới mắt nhìn không chớp, thu vào đầu trọn vẹn từng mili giây cảnh đẹp hiếm có trên thế gian, nhưng lòng thì lại cười khổ... cố tình tránh né mối này sao khó thế nhỉ?

"Ừ nhỉ... như vậy càng tiện nhưng chúng ta vẫn cần chậu này để khoá chặt không cho linh thổ xuống cấp nhanh chóng."

Liên Châu cười khúc khích, khuôn mặt đỏ bừng rồi từ từ màu đỏ lan tràn xuống cổ, ngực... lời Trụi nói lọt vào tai nàng lại như có tác dụng ngược... tay ngà liên tục ve vuốt không sợ s·ú·n·g c·ướp cò chút nào, nàng còn le lưỡi liếm nhẹ bờ môi đầy thách thức:

Rầm!

Tạm khép vụ gieo trồng đậu hồi máu, chờ qua 24 giờ sẽ rõ, Trụi quay xuống thì người đẹp vẫn chưa tỉnh, kiểu này chắc phải chờ thêm chút nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tại sao ta không lấy hạt đậu thường rồi cải tiến thẳng lên cực phẩm đậu hồi máu?"

"Trụi ca cứ yên tâm... đất bên trong là cửu cấp linh thổ... dù không phải thiên nhiên mà là nhân tạo nhưng vẫn hàng cao cấp đủ để thúc giục nuôi dưỡng các loại linh thảo linh dược phàm cấp như đậu hồi máu."

"Ha ha ha.... không được đâu Trụi ca. Đèn pin thần kỳ chỉ có tác dụng trên thiết bị là chính, cải tiến vòng Kim Ngọc hay linh thổ đã là quá l·ạm d·ụng... nếu sử dụng được trên thực vật, động vật vậy chẳng phải chiếu vào người thì Trụi ca thành super man sao?"

Bụp bụp bụp bụp bụp bụp...

Giờ làm gì ta?

- Đã 20 phút, đủ xem anh vẽ hoàn thành bức tranh.

"Như vậy chờ 2 tháng ta sẽ thu hoạch sau đó cứ 1 tháng thu hoạch 1 lần sao? Nếu như vậy thì giàu to rồi."

- Đừng anh... để yên cho em thụ thai...

* Đất: đen thui nhưng không tơi xốp mà hơi đông đặc như kiểu rau câu.

Sáng sớm hôm sau 18/2, Trụi vẫn thức dậy khi nghe Kê tướng quân gáy to, đi luyện công, tập luyện múa côn, Trùng Quyền nhưng giảm cường độ chỉ còn 1/5, chủ yếu chỉ là để hấp thu truyền thừa chứ không luyện quyền quá nhiều lãng phí thời gian dùng nhẫn Hắc Miêu và năng lượng của hạt đậu hồi máu trong bụng.

- Vậy 100 triệu đô?

- Anh lại nói dối... s·ú·n·g tự động gì mà ngắn ngủn thế này?

- Em đừng động vào, có động cũng đừng táy máy nó nguy hiểm lắm!

"Có lẽ vậy thật, nếu đầu tư cửu phẩm linh thổ trồng kiểu ta chắc phá sản sớm... may mà ta có đèn pin thần kỳ... nhưng mà hình như ta thấy sai sai ở đâu đó thì phải!"

...

Trụi té xỉu vào ghế bành... Liên Châu cười hắc hắc nhào vô hôn tới tấp để c·ấp c·ứu.

- Hi hi... tranh ảnh càng mua bán trao tay càng tăng lên giá trị vì được nhiều người thừa nhận giá trị của nó.

Chắc chắc người ngoài nhìn vào sẽ đánh giá bức tranh này thua kém Hoả Phượng Hoàng nhưng bản thân Liên Châu thì sẽ cảm nhận được bức tranh này tiến bộ vượt bậc vì các cảm xúc của nàng khi đó rất phức tạp vậy mà nhìn vào tranh thì nàng cảm nhận được chúng thật trọn vẹn.

"Trụi ca hiểu lầm rồi... 2 trái, mỗi trái chỉ 1 hạt!"

"Ôi trời... chờ cả tháng chỉ được 4 hạt... năng suất quá kém rồi."

- Yaaaaa...

- Không được... lưng anh chắc quá... đau tay em hết rồi!

- Em thức lâu chưa?

Híiii...

- Wa... quá giỏi... anh tưởng em không bán chứ? (đọc tại Qidian-VP.com)

Điểm nhấn tinh mỹ nhất nằm trên gương mặt giai nhân: tò mò, sung sướng, mắc cỡ đỏ hồng, tự tin về bản thân nhưng e thẹn về mục đích... ngoài ra Liên Châu cũng hiện rõ nét mình hạc xương mai, cô đơn lạc lõng khi phải vạn dặm tầm phu... đôi môi giai nhân thậm chí hơi mím vì quyết tâm không bỏ cuộc.

"Gieo hạt đại như vầy là xong hả Venus?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Bức này không ấn tượng bằng bức Hoả Phượng Hoàng d·ụ·c hỏa tái sinh, nó chỉ là hình ảnh một thiếu nữ đẹp, nét đẹp rất cổ điển, gương mặt và vóc người đều có tỷ lệ vàng.

Vừa đề xong tên tuổi ngày tháng thì sau lưng Trụi đã nhận được cái ôm ấp của mỹ nhân.

Aizzz... suy đoán lung tung chưa ra nhưng mỹ nhân đã đi đến sát nút, tự tay ngà tháo dỡ từng món đồ của soái ca ra, cuối cùng Trụi vẫn trụi lủi... cả hai thẳng thắn đối diện không chút che lấp.

- Aizzz... nó là s·ú·n·g tự động!

Trụi biết người ta lá ngọc cành vàng nên không muốn dây dưa ngay từ đầu, nhưng người ta g·ặp n·ạn phải giúp đỡ... còn lần này quá kỳ quái, Trụi chắc chắn Liên Châu không phải dạng con gái lụy vì tình, đây là đại tài nữ Đà Lat, kinh doanh giao tiếp bận rộn liên miên... thời gian rảnh nghĩ đến chuyện tình cảm còn không có chứ đừng nói là chạy mấy trăm cây số chỉ để gặp nhau!

6 giờ rưỡi sáng Liên Châu vẫn còn ngáy khò khò, đêm qua bay lên thiên đường tận 3 lần là quá nhiều, nàng hoàn toàn lả người. Trụi cười cười đi thẳng lên sân thượng dùng đèn pin thần kỳ cải tiến ba chậu đất trồng cây:

- Bán liền, sau đó chia cho anh phân nửa bắt anh vẽ bức khác...

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 177 (Xui Có Thưởng). Để yên cho em thụ thai...