Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 194 (Xui Có Thưởng). Ngọc Hoa phát hiện
Trụi cười khổ... quen cái miệng cứ chọc ghẹo chuyện lấy chồng để nó giận! Chà chà... ngày mai Tiểu Mỹ tới rồi... xem ra nhỏ này cũng nhớ mình dữ đây... hé hé...
Ngọc Hoa mặc áo ngủ bằng lụa siêu s·exy mới mua hồi nãy, đồ này đã giặt ủi rồi nên thơm phức, mặc vào tăng điểm gợi cảm gấp 3-4 lần làm Trụi nhìn trố mắt và sau đó là ê răng... hic hic... xoài này còn xanh non á!
- Em thích màu hồng cơ, sao anh tặng em màu vàng chanh?
- Anh nói trước rồi... đừng yêu anh khổ tâm lắm!
Lần cất cánh này tâm trạng hai người không còn gút mắc, đã hoàn toàn hòa hợp, tương lai đã hứa hẹn nên cả hai càng thêm thăng hoa... pháo hoa xẹt đầy đầu Ngọc Hoa mỗi khi chạm đến thiên đường... cô bé xỉu lên xỉu xuống trong niềm hạnh phúc vui sướng tột đỉnh nhân gian...
Tuy nhiên xét trên khía cạnh khác, thứ tình cảm của Trụi mới đích thực là tình yêu chân chính theo một định nghĩa rộng: "Yêu là để người mình yêu được hạnh phúc".
- Dễ ợt... nhớ trả tiền là được tại vì chỗ của anh nhưng tiền là thợ lấy, thợ chỉ chia một phần tiền tháng hoặc ngày cho chủ tiệm mà thôi!
Aizzz... lại một lời tỏ tình... bình thường gặp câu chân tình như này Trụi sẽ chạy trốn nhưng lần này khác, Trụi kéo người cô bé vào lòng vỗ về an ủi, lòng của Ngọc Hoa ngọt xì xì, Trụi cũng thấy ấm áp và bắt đầu tin tưởng tình yêu là có thật dẫu rằng Trụi sẽ không đặt lòng yêu ai cả.
Ngọc Hoa chớp chớp đôi mắt trong veo nhưng trong đó hiện lên nét nghịch ngợm của một cô bé mới lớn vừa phát hiện một bí mật kinh thiên.
Không phải Ngọc Hoa không biết lựa chọn tốt nhất là tìm người mới, bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng dấu ấn của Trụi ca lên nàng quá sâu đậm, sâu đậm đến mức nàng khó mà tìm một ai khác có thể thay thế cho Trụi ca...
- Hic hic... anh có tâm quá... kiểu này ai không thích!
Ngọc Hoa há hốc mồm... không ngờ mình đã đúng... giờ nên vui hay nên buồn... tâm trạng cô bé 16 giống như ông trời chợt nắng chợt mưa, mây giăng che phủ...
- Không làm thì tụi ngoài Nha Tran không cho cứu ra.
- Thích thì cứ kêu, anh cây ngay không s·ợ c·hết đứng.
- Hi hi... nó có số vượng phu á!
Rồi sự hiểu lầm đó làm Trụi cứ thấy ai yêu mình c·hết sống là bỏ chạy... tuy nhiên chính Trụi mới là người bác ái, gặp mỹ nhân là yêu, yêu không vụ lợi, yêu không chiếm hữu, yêu không cần đáp lại, sẵn sàng đưa người mình yêu lên xe hoa về với người... nghĩ lại anh chàng này cũng đỉnh thật chứ, yêu tùm lum mà chả sợ thất tình... lúc nào cũng hát rêu rao:
- Trời... nó mới 16.
- Hì hì... nó chuẩn bị qua đây rồi!
Sau đó tự nhiên Ngọc Hoa nhớ lại chị Tuyết khách hàng lúc nãy cũng có vòng ngọc giống như này, đẹp như này... hai người lại quen nhau từ trước... có khi nào chị đó và Trụi ca là...
Nằm trên giường mặc áo ngủ chờ Ngọc Hoa, Trụi bắt điện thoại của nhỏ Yến mà hơi run không biết vụ gì đây.
- Vậy thì để dành tiền mai mốt cưới chồng!
- Nói đi!
- Rồi.
Cô bé như một nụ hoa e ấp được tình cảm và sự sung sướng thể xác đánh thức khiến nụ hoa trưởng thành, dần dần hé nở khoe sắc lộng lẫy.
Chương 194 (Xui Có Thưởng). Ngọc Hoa phát hiện
- Thiệt.
- Wa... không ngờ khách hàng đầu tiên lại là từ Tiểu Mỹ giới thiệu.
(còn tiếp)
Sáng sớm tinh mơ Trụi vẫn được tiếng gáy của Kê tướng quân đánh thức trước khi mặt trời mọc tầm chục phút.
- Á... thấy ghét! Em giận luôn... nhưng anh nhớ chuẩn bị tinh thần đón tiếp Tiểu Mỹ, người ta qua chủ yếu là kiếm anh á!
Mới nghe hai chữ đầu là da gà nổi lớp lớp, Trụi hít một hơi lấy bình tĩnh lại:
Sáng nay luyện tập vẫn chưa thể đột phá cấp 3 Trùng Quyền nhưng lực đấm khi luyện tập với bao cát đã tăng lên 80 kg khiến lúc sử dụng Trùng Quyền cấp 2 Trụi đã đánh ra lực đấm 240 kg, một con số đáng gờm so với 40 kg trước kia.
- Wa... chuyến này anh chia tiền lời cho em và Tiểu Mỹ xài sướng luôn.
Ngọc Hoa cảm động nhìn Trụi ca vất vả tặng quà cho mình, quà này ban nãy không mua vậy là ảnh đã chuẩn bị từ trước, thật là quá có tâm!
- Trời Sài Gon còn sao đâu nữa mà đầy... Tuyết có tên đầy đủ là Lãnh Phi Tuyết, là tuyết lạnh bay bay...
- Xì... còn lâu!
- Thôi bỏ chuyện đó đi em... bên kia qua lựa mua hay đã chọn trước rồi?
- Tại vì em xanh non chua lè á... cắn vào cái là ê răng...
Trụi quay sang túi eo lấy ra thật nhanh một vòng tay Kim Ngọc, kéo tay Ngọc hoa xuống giúp nàng đeo nó vào.
Bất chợt có tiếng vỗ tay sau lưng, Ngọc Hoa đã thức, tắm rửa thay đồ chạy đến đây tham gia tập luyện.
Tìm gian phòng trống luyện công bất ngờ thấy được chỗ Ngọc Hoa tập chạy và tập boxing, Trụi thích thú gật đầu, chuyện này Ngọc Hoa làm đúng và giỏi nhất trong các người tình, đáng để khen ngợi!
Yến sững sờ vì Nobita bộc bạch tất cả không hề giấu giếm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngọc Hoa vui vẻ tham gia, chẳng mấy chốc mồ hôi nhễ nhại nhưng nụ cười tươi như hoa vì được Trụi ca tỉ mỉ chỉnh sửa từng động tác... (đọc tại Qidian-VP.com)
- !!!
Ngọc Hoa được ôm ấp, vuốt ve, thấy lòng ngọt ngào sau đó tính trẻ con nổi lên bèn trêu chọc:
- Ừ... mai mốt thằng nào hốt được nó thì quá ngon!
Xoài xanh non chua lè đã dần dần no đủ, bắt đầu ửng vàng xuất hiện vị ngọt ngào đầu tiên của trái chín... điều này giúp Trụi hết bị ê răng và bắt đầu chuyển sang thòm thèm vị chua chua ngọt ngọt làm người ứa nước miếng mỗi khi nghĩ tới...
- Vậy anh có ấy ấy nhỏ đó chưa?
- Thiệt luôn?
- Hì hì...
Tút tút tút tút tút...
- Chủ tiệm là ai... em biết được không?
- Anh thiệt là... hàng của mình mà cứ đẩy cho thiên hạ!
- Em nguyện theo anh mãi mãi, dẫu lên thiên đàng hay phải xuống hỏa ngục! (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nói ra không được giận em mô!
Đời mất vui khi đã vẹn câu thề...
- Nó dẫn thêm 3 đứa bạn bay qua đây mua 3 chiếc vòng tay Kim Ngọc mở hàng cho em.
Trụi cười khổ lắc đầu... Tiểu Mỹ là bad girl thay bạn trai như thay áo, mà bạn trai nào cũng lăn ga giường hết trơn chứ có phải của riêng ai đâu... nhưng chuyện này Trụi không muốn nói, vì vậy Yến cứ nghĩ Tiểu Mỹ giống như nàng và Tiểu Muội đều còn hoàn bích khi đến với Nobita.
Trụi nói thấm thía, người nghe càng thấm thía... thì ra những gì ảnh nói đều là sự thật... những sự thật đau lòng...
- Tại vì nó mà em gọi điện cho anh giờ này nè. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cả hai im lặng, Trụi khoanh tay ngã xuống dựa gối, thèm hút một điếu thuốc cho quên bớt sự đời... tiền nhiều quá, gái gú nhiều quá, bảo bối nhiều quá, ân oán tình thù cũng ngày càng nhiều quá...
- Chia ít thôi... nhiều quá em xài không hết!
- Mai mốt em ghé đó làm đẹp được không?
Lần này đã quen nên Trụi không hỏi nữa, có công nghệ cao hiện đại khiến khoảng cách không gian không còn là trở ngại, từ đây về sau miễn là đừng bị ngắt kết nối thì Trụi luôn nghe được Kê tướng quân đánh thức mỗi sáng.
- Xì... nó tuốt bên kia, không biết tiếng Vi En...
- Chặc chặc... tính kéo bè kéo phái làm gì đây cô nương?
...
- Không... đã đeo rồi em không muốn lấy ra đâu... em chỉ muốn biết tại sao anh tặng em màu ni?
- Được... vậy em sẽ tập hợp chị em thành lập một group... em, Tiểu Muội, Ngọc Hoa, chị Diễm, Liên Châu... có cần kêu thêm Xoan và Hằng không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn sơ sơ để thấy Trụi vẫn không phải ghê gớm, cũng hiểu lầm túi bụi, chẳng qua là Trụi rất hiểu mình cần gì. Mà người hiểu mình cần gì thì thường thoải mái trong cuộc sống...
- Đừng chọc... em nói thật đó... không giận em...
Ngọc Hoa thông minh lanh lợi, dẫu mới 16 tuổi suy nghĩ còn non nớt lại gặp biến cố đau lòng, gặp sinh tử nguy hiểm... nhưng nàng biết rõ Trụi ca thật lòng muốn tốt cho nàng, nàng cũng thật lòng muốn theo Trụi ca suốt đời, giờ cứ phóng lao theo lao, được ảnh chấp nhận làm người tình đã là tốt lắm rồi...
- Hì hì... kệ em... anh sợ sao?
Đầu máy bên kia Yến im lặng thổn thức vài giây, nó biết chỗ đó Nobita có sắp xếp một tình nhân nhưng Yến chưa từng gặp mặt.
- Được chứ... là Ngọc Hoa, 16 tuổi, người gốc Huệ, mẹ đã mất, ba ghiền mai thúy bán con gái... anh giải cứu từ Nha Tran vào đây.
Thôi ta biết tặng cô bé vòng tay màu gì rồi!
- A... hình như còn sót...
- Vòng đó có nền đen đại biểu cái đêm tối thui anh gặp Tuyết lần đầu ở bờ sông... đốm trắng nhỏ li ti từng vạt phiêu đãng trong đó là tuyết bay...
Trong chuyện này Trụi bị một hiểu lầm rất lớn, Trụi cho rằng mình thích người đẹp nhưng không muốn độc chiếm, chỉ cần người ta vui vẻ hạnh phúc dẫu bên mình hay bên ai... đó là thói ong bướm lả lơi chứ hoàn toàn không phải tình yêu.
Suốt 5 phút tự hỏi lòng và cũng để chấp nhận mọi điều, cuối cùng Ngọc Hoa nhoẻn miệng cười, một nụ cười trưởng thành không ít:
- Ok... khởi động và chạy bộ đi cô nương...
- Tiểu Mỹ bên Đài Lon.
- Chọn trước trong hình em úp lên á... ba đứa kia mua giá 100.000 đô/chiếc.
- Anh đang ở spa Bình Triêu.
- Chị Tuyết có cái vòng rất đẹp giống hệt kiểu này... anh lại quen với chỉ... vậy chỉ là...
- Ha ha ha... thông minh lắm... Tuyết là một tình nhân của anh.
- He he... chủ yếu là nhà có điều kiện thôi...
Nhưng chỉ đáng gờm chứ không xi nhê gì so với võ sĩ boxing chuyên nghiệp chứ đừng nói sử dụng nhẫn Hắc Nghĩ, nhẫn này quá bug... dù Lý Tiểu Long hay Ali tái thế gặp phải Trụi quẹt nhẹ một cái cũng sẽ khiến họ nằm sùi bọt mép co giật đau đớn trong hai ngày!
- Hắc hắc... tặng em vòng tay đeo chơi thôi, đâu cần nhìn anh kinh ngạc như vậy?
- Mô giận em...
- Hic hic... vậy Ngọc Hoa đáng thương quá!
- Hình như là vậy.
- Anh cho em tập với!
Trụi có nhiều kinh nghiệm giang hồ cộng thêm ăn bánh quy thuần phục nên khả năng đọc hiểu tăng cao vượt bậc, anh chàng lập tức nhận ra điều khác thường của cô bé:
- Anh cũng có màu hồng, để anh đổi cho em.
- Ừ... tội nghiệp nhất trong những người anh quen, kể cả anh... dù sao anh cũng không bị bán đi.
- Là sao?
- A... vậy mà em cứ ngỡ là trời đêm đầy sao.
Vòng vừa tay nên đeo thật khó khăn, Trụi loay hoay dùng dụng cụ hỗ trợ là bịch nylon mới đeo trót lọt...
- Ừ.
- Nobita ơi... anh đang ở đâu?
- Em sẽ rủ thêm Tiểu Muội qua đó làm đẹp và nhận Ngọc Hoa làm em nuôi...
...
- Anh tặng vòng này là đại biểu người tình phải không?
- Vụ gì nữa đây?
- Sót ai?
Tình chỉ đẹp khi còn dang dỡ
- Cái anh ni... quỷ quá đi... tặng em là màu vàng chanh còn chị Tuyết tại sao là màu đó?
Cả hai ỉ ôi tâm sự, hai bàn tay Trụi thực hiện lời hứa massage khiến Ngọc Hoa d·ụ·c tiên d·ụ·c tử, chẳng bao lâu tan chảy thành một vũng nước trong veo tuyệt đẹp... ma âm rên rỉ vang lên... cơ trưởng bắt đầu lái máy bay đưa cô bé bay lên bay xuống thiên đường...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.