Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 147. Ngài phải tin ta

Chương 147. Ngài phải tin ta


- Khà khà khà... Giống gì thế ngài? Tính năng ra sao? Năng suất cao không?

- Ta sẽ cung cấp thêm vài giống lương thực tuyệt vời khác cho Myanmar gieo trồng.

Trong đó nổi bật nhất là giống khoai lang Heo Con, giống khoai này vừa nghe tên thì đã biết củ khoai như thế nào rồi đấy.

Mỗi củ khoai sau 4 tháng trồng trọt đều có khả năng to bự như một con heo sữa, mỗi củ nặng khoảng 3-10 kg.

Năng suất cao gấp vài chục lần giống cũ, nhưng khi trồng chúng phải chú ý đắp luống cho cao và lớn, nếu không thì không thể đạt được năng suất cao như vậy.

(PS: trồng khoai lang người ta phải đắp luống để củ khoai phát triển trong đó. Trường hợp khoai Heo Con có củ quá bự, luống không cao to đâu thể chứa hết nhiều củ khoai cùng một lúc)

- Ah... giống này tuyệt vời, thế củ khoai to thế, chất lượng của nó như thế nào? Ăn có ngon không thưa ngài?

Giang Bình An không trả lời trực tiếp, hắn vung tay lên lấy ra một củ khoai lang Heo Con đã luộc chín nóng hôi hổi, mới mua từ cửa hàng ảo.

- Khà khà khà... Tai nghe không bằng mắt thấy, mắt thấy không bằng tay sờ, mà tay sờ thì lại không bằng miệng nếm... Nào, xin mời ngài U Nu, chúng ta ăn thử khoai luộc uống nước trà xem sao!

- ???

Phó thủ tướng U Nu hết hồn khi tự nhiên nhìn thấy trên bàn nước xuất hiện một củ khoai khổng lồ, chỗ rộng nhất gần 20cm, dài gần 40cm, y như một chú heo sữa thật sự, quả nhiên không hổ cái tên là Heo Con.

Củ khoai đang bốc khói nghi ngút, da của nó qua quá trình luộc có màu trắng ngà rất đẹp, một mùi hương ngòn ngọt, ngan ngát lan tỏa ra xung quanh làm phó thủ tướng U Nu bỗng dưng phát thèm, ông ta vô ý thức nuốt nước miếng, rồi xoa xoa tay bẻ thử củ khoai ra xem sao, biết đâu bên ngoài xinh đẹp thơm phức bên trong lại ăn không ngon.

Củ khoai đã được luộc chín rất vừa độ, phó thủ tướng U Nu chỉ cần bẻ nhẹ thì củ khoai to đã gãy ra làm hai, lộ ra bên trong tinh bột màu trắng tinh, không có hiện tượng bị xơ, kéo sợi.

Ông ta bẻ thử một mảnh nhỏ cho vào miệng, sau đó buộc miệng khen ngợi:

- Ngon quá, ăn cảm giác rất tinh mịn, vị ngọt ngào như ăn trái cây, như vầy thì tuyệt đối là giống khoai lang cực phẩm.

Khen vừa xong, phó thủ tướng U Nu ngẩng đầu lên nhìn thì đã thấy Giang thủ tướng đang mạnh miệng ăn ào ào khoai lang Heo Con, vừa ăn vừa chép miệng uống nước trà rất có khí thế.

Ăn một ít xong, Giang Bình An hỏi dò:

- Ngài U Nu thấy giống khoai Heo Con này được không?

- Được chứ, rất tốt, năng suất cao, lại ăn ngon, chỉ gieo trồng 4 tháng là thu hoạch. Nhưng nó có dễ trồng không?

- Nó có yêu cầu về nước cao trong quá trình trồng trọt, ngoài ra chúng cũng sợ côn trùng phá hoại củ trong đất, nhưng ngài đừng lo, các vấn đề kỹ thuật đã có kỹ sư nông nghiệp của ta gửi lại đây giải quyết, mọi người khi gieo trồng cứ làm theo hướng dẫn là được. Nếu gặp trục trặc thì các kỹ sư này sẽ giải quyết ngay giúp mọi người.

- Ôi thế thì chẳng có gì phải lo nữa rồi. Thế ngoài giống khoai Heo Con, còn giống gì nữa không ngài thủ tướng?

- Sẽ có thêm giống khoai tây, bắp, khoai mì... Trong đó đặc biệt là giống đậu nành mới để sản xuất dầu ăn.

Giống đậu nành này khi ép ra dầu, chúng sẽ có thành phần rất tốt cho sức khỏe.

Tốt nhất là trồng luân canh một vụ lúa nước Thịnh Vượng 01 và một vụ đậu nành giống mới này, như vậy đất trồng sẽ có thời gian nghỉ dưỡng tốt hơn, cho năng suất tốt hơn. Tất cả đều sẽ có kỹ sư hướng dẫn.

Ta tin các loại cây trồng giống mới năng suất cao vài chục lần này, sẽ giúp Myanmar sản xuất ra được gấp mấy chục lần lương thực trên cùng một diện tích đất. Khi đó thì không thể nào xảy ra chuyện mất mùa đói kém được...

...

Cả buổi chiều hai người bàn bạc về giống cây trồng, đến lúc sắp ăn tối, Giang Bình An thực hiện lời hứa tặng Myanmar một món quà khá đồ sộ:

Vương cung Thịnh Vượng.

Hắn hứa sẽ tặng mỗi một quốc gia thành viên một vương cung để làm trụ sở Liên Minh, đây cũng sẽ là tiêu chí cho Liên Minh Thịnh Vượng trên toàn thế giới.

Như vậy lần sau đến Myanmar tham quan du lịch, gia đình của Giang Bình An đã có thể vào ở một tòa nhà trong tầng 10 của vương cung này, nó sẽ giống hệt như ở Thịnh Cung bên Đại Thịnh đế quốc.

Vương cung to lớn hiện ra sừng sững, Giang Bình An vào hội trường lớn nhất, mua từ cửa hàng ảo rồi thả ra tất cả hạt giống tặng cho Myanmar.

Nơi này rất lớn và an toàn, mỗi loại hạt giống được đặt ra riêng biệt, mọi chuyện sau đó không cần Giang Bình An lo lắng nữa. Tất cả đã có chính quyền Myanmar phối hợp chặt chẽ với các kỹ sư nông nghiệp người máy.

...

Công đức viên mãn, Giang Bình An thở phào nhẹ nhõm về khu tiếp đón để chuẩn bị tắm rửa ra dự tiệc tối chia tay.

Ai ngờ vừa bước vào trong nhà đón khách, hắn lại nghe thấy vợ con líu ríu bàn bạc sôi nổi:

- Cái vòng tay này hợp với Tần tỷ nhất, tiếc rằng hơi nhỏ, chắc phải cho Vũ Thủy muội đeo thôi.

- Chính xác, Vũ Thủy muội tay nhỏ, đeo vào rất hợp, chỉ là màu hơi tối.

- Mấy tỷ nói đúng, em chỉ thích màu xanh ngọc lục bảo, còn màu đế vương lục này chìm quá...

Mới nghe vài câu sơ sơ thì Giang Bình An đã đoán ra mấy cô vợ của hắn đang lựa chọn trang sức ngọc thạch, một đặc sản của Myanmar: ngọc phỉ thúy.

Kiếp trước Giang Bình An là công nhân quèn, có thử tìm hiểu một ít trên mạng về loại ngọc quý này.

Tương truyền tên gọi Phỉ Thúy này xuất phát từ một loài chim sẻ, chim trống có lông màu đỏ rất đẹp gọi là Phỉ, chim mái lại có lông màu xanh xinh đẹp gọi là Thúy. Vì màu sắc xinh đẹp như vậy nên người xưa mới lấy tên Phỉ Thúy đặt cho loại ngọc thạch quý hiếm này.

Theo lời đồn đại, đeo ngọc rất tốt cho sức khỏe, điển hình là bà Từ Hi - thái hậu của nhà Thanh và Tống Mỹ Linh - vợ của Tưởng Giới Thạch, hai người này si mê ngọc phỉ thúy, luôn cho rằng mình xinh đẹp và khỏe mạnh là nhờ đeo loại ngọc thạch quý hiếm này.

Thế nhưng đó là ở kiếp trước, Giang Bình An chỉ nhìn hình ảnh qua điện thoại chứ không sờ được.

Còn giờ quyền thế ngợp trời, trong không gian trữ vật của Giang Bình An có rất nhiều đá quý, ngọc thạch xinh đẹp đã thu gom được trong quá trình thu lấy các loại quặng mỏ hóa thạch, Uranium khắp toàn cầu lúc trước.

Trí nhớ chợt ùa về rồi lại thoáng trôi qua, Giang Bình An tiếp tục vào nhà, hắn thấy ngay một trường hợp khá đồ sộ:

Trên cái bàn to rộng vài mét vuông giữa phòng khách, một tấm vải nhung đen được phủ lên làm nền, bên trên tấm vải lại phủ đầy các loại trang sức bằng ngọc phỉ thúy, đủ các sắc màu, đủ các loại trang sức: nhẫn ngọc, chuỗi hạt ngọc, vòng tay ngọc, trâm ngọc...

Thậm chí còn có các tác phẩm điêu khắc lớn nhỏ khác nhau về các con vật, vật phẩm phong thủy mang ý nghĩa may mắn cát tường.

Giang Bình An nhìn thấy liền biết ngay đây là chủ ý của phó thủ tướng U Nu, dùng ngọc thạch làm quà tặng cho vợ con của hắn.

Giá trị cao thấp của chúng chưa tính tới, nhưng trước mắt những món phỉ thúy này đã thành công làm cả nhà của Giang Bình An thích thú, trầm trồ thán phục, trong đó có luôn cả Jessica Alba lẫn Giang Bình An.

Tuy rằng Giang Bình An có nhiều ngọc thạch đá quý, nhưng hắn vẫn bị hấp dẫn bởi tài nghệ điêu khắc quá tinh tế.

Chính tay nghề của các đại sư điêu khắc đã làm mỗi món ngọc thạch đều phát huy được tối đa nét đẹp lung linh của chúng, không còn đơn giản là một hòn đá xanh xanh đỏ đỏ, nặng trịch thô ráp nữa.

- Hoài Như, ai đưa chúng đến đây vậy nàng?

- Ồ, Giang lang đã về rồi ư... Nãy giờ bọn ta xem và lựa chọn hoa luôn cả mắt không nhìn thấy chàng về, ta xin lỗi nhé. Tất cả món trang sức quá xinh đẹp này là của phó thủ tướng U Nu, tặng cho nhà ta làm kỷ niệm.

- Quả nhiên là vậy, ta đoán thật không sai. Nếu bàn về đặc sản, thì ngọc thạch Phỉ Thúy là một trong những đặc sản nổi tiếng nhất của Myanmar. Bất kỳ ai đến đây cũng đều không thể bỏ qua được chúng. Các nàng thích những trang sức này không?

- Thích, chúng ta ai cũng thích, mỗi người đã lựa chọn được vài món rồi, ngay cả An tiểu thư cũng mê tít này.

Nghe nhắc đến mình, Jessica Alba tạm thời chuyển tầm mắt khỏi mấy món trang sức quyến rũ để nhìn Giang Bình An, sau đó nàng đột ngột lớn mật, kéo tay hắn ra xa xa để nói chuyện riêng:

- Giang thủ tướng, ngài phải tin ta, ta không hề mật báo cho ai về hành trình lần này, ta không biết chuyện phục kích b·ắ·t· ·c·ó·c một tí nào cả.

Giang Bình An nhẹ nhàng rút tay ra khỏi tay mỹ nhân, hắn nhìn nàng thật sâu rồi trầm ngâm lên tiếng:

- Jessica cô nương, cô cứ bình tĩnh lại, nếu ta tin thì sao? Còn ta không tin thì sao?

Chương 147. Ngài phải tin ta